24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mục tiêu

TảXuyên Trạch có thể cảm nhận được ánh mắt của y,nhưng hắn từ từ nhắm hai mắt cũng không nói gì, TốngTriết nhìn hắn một lát cũng không nói lời nào, sau cùngnằm xuống cạnh hắn cầm chăn đắp kín đem hắn ôm vàotrong lòng, sờ sờ đầu của hắn cũng nhắm mắt lại.

Nhiệtđộ trong phòng có chút thấp, da thịt dính nhau cảm giácấm áp nhẫn nhụi, sẽ không cho người khác cảm giácchán ghét, Tả Xuyên Trạch chậm rãi buông lỏng cơ thểbuộc chặt, chỉ cảm thấy hình ảnh trong đầu khôngngừng cuồn cuộn như thuỷ triều từ từ rút lui, dầndần liền có cảm giác buồn ngủ, hắn mơ màn trở mình,hướng cổ Tống Triết chui vào, rốt cuộc ngủ thậtsay.

TốngTriết buộc chặt cánh tay ôm lấy hắn, khoé miệng câura một nụ cười thoải mái, cũng ngủ theo.

HắnYến làm việc hiệu suất là rất cao, chờ bọn hắn ngủmột lát tỉnh lại lần nữa thì cửa phòng bị ngườinhẹ nhàng gõ cửa, Tả Xuyên Trạch tuỳ ý khoác một cáiáo ngủ xuống giường đi mở cửa, Tống Triết thì đivào phòng tắm rửa mặt, chờ y đi ra thì người bênngoài đi từ lâu, mà trên ghế sa lon bày một bộ tâytrang màu đen, một cái áo T-shirt chất vải đơn giản vàquần soóc cùng với một cái ví tiền, trên bàn ăn cònbày sẵn bữa sáng.

TảXuyên Trạch thấy y đi ra liền đi vào phòng tắm rửamặt, Tống Triết đi tới cạnh bàn ăn nhìn một chút,phía trên bữa sáng đều không phải của nước Myanmar,cho dù là quán rượu cao cấp chuyên cung cấp các món ănbình dân của các quốc gia cũng tuyệt đối sẽ không làmra bữa sáng như vậy, bởi vậy cái này khẳng định cũnglà Hắc Yến phái người đưa tới, hơn nữa những thứnày rất có thể là mấy món Tả Xuyên Trạch thích ăn.

Lúc yđang tự hỏi Tả Xuyên Trạch liền đi ra, ngồi ở trênghế bắt đầu ăn điểm tâm, Tống Triết ngồi xuốngđối diện hắn nhìn người này yên tâm ăn cũng bắt đầugiải quyết sớm một chút, y đáy lòng không khỏi cóchút kinh ngạc, Tả Xuyên Trạch giống như rất yên tâmkhông sợ bỏ thuốc ở mặt này, cũng giống như đốivới sắp xếp của Hắc Yến rất bình tĩnh, quan hệ củabọn họ thoạt nhìn không giống như trong tưởng tượnggiương cung bạt kiếm.

TảXuyên Trạch liếc mắt nhìn y một chút, hỏi, "Anh mộtlát có tính gì chưa?"

TốngTriết nghe giọng điệu của hắn hình như không nghĩ tớiviệc tính số y bây giờ, kinh ngạc một chút liền cườinói, "Quay về quân doanh tìm Tướng quân mượn trựcthăng sau đó về nước."

"Nhanhnhư vậy?" Tả Xuyên Trạch có chút kinh ngạc nhìn y,"Việc làm ăn của anh đều bàn xong rồi? Còn anh nữatối hôm qua nói có biện pháp có thể khiến cho ĐịchHàn không ra tay với anh nữa là chỉ việc gì?"

"Cònthiếu một vấn đề cuối cùng nữa, ngày hôm nay là cóthể bàn xong, về phần biện pháp," Tống Triết cườinói, "Tôi tối hôm qua trước khi tới đã cho thả tinnói tôi muốn cùng Tam Giác Vàng buôn bán súng ống, hiệngiờ trong giới mọi người đều biết."

TảXuyên Trạch lập tức hiểu dụng ý của y, không khỏicười nói, "Anh đúng thật là xảo trá, cứ như vậytrong khoảng thời gian ngắn thương nhân súng ống sẽkhông tới Tam Giác Vàng, ừm," hắn nói đến đây trầmngâm một chút, khoé miệng trong nháy mắt khơi gợi lênmột nụ cười tà, "Nói như thế ở đây chỉ còn lạimột mình anh bán súng ống, mà nơi này nhu cầu súng ốngcòn rất lớn ..."

TốngTriết nghe vậy khoé miệng đầy ý cười cũng biết ýđịnh của hắn, không khỏi nhướng mi, "Cậu muốntham gia một chân sao?"

"Đólà đương nhiên, cơ hội tốt như vậy không chịu nắmgiữ chẳng phải là lãng phí, hơn nữa nếu như tôi thamgia vào Địch Hàn cũng không có gì lo lắng," con ngươimị hoặc của Tả Xuyên Trạch mang theo ý cười nhạt,"Đến lúc đó tình cảnh của anh cũng nguy hiểm, cớsao mà không làm chứ, ừm, nhưng mà ngược lại là muốnphát triển súng ống đạn dược, dứt khoát làm lớn làtốt nhất."

TốngTriết ngừng ăn điểm tâm từ lâu, y theo thường lệ ănđều không nhiều, bây giờ đang cầm khăn chả sát ngóntay của mình, nghe được hắn nói xong câu kia sau đó mắtxếch hẹp dài lập tức nổi lên một tia sáng, nghiềnngẫm nhìn hắn nói, "Cậu cũng không phải là muốnnuốt dẫn đầu về súng ống đạn dược của Trác giasao? Cậu đúng thật là tên biến thái."

"Khôngthử một chút thì làm sao biết kết quả?" Tả XuyênTrạch con ngươi cực đen mang theo tia tính toán, buông điểmtâm đứng dậy cười nói, "Tôi càng ngày càng cảm thấychuyện này có thể được, đi thôi, tôi với anh cùngnhau về nước."

TốngTriết đứng dậy thay quần áo, hỏi, "Cậu khôngtìm Hắc Yến?"

"Khôngtìm," Tả Xuyên Trạch cởi áo ngủ mặc bộ T-shirt,giọng nói mơ hồ truyền đến, "Ông ta sẽ tìm tớitôi, ông ấy đối với tôi chưa bao giờ nuốt lời."

TốngTriết tay cài nút áo hơi dừng lại một chút, giương mắtnhìn hắn, "Hắc Yến biết cậu muốn giết ông ta?"

"Biết,ông ta chính là tên biến thái, biết tôi muốn giết ôngta còn tới tìm tôi," Tả Xuyên Trạch bắt đầu mặcquần, liếc mắt nhìn y, "Nhưng ngược lại anh, anh khôngphải cũng tìm ông ta sao, thế nào lại trở về?"

"Tôitự nhiên có biện pháp của tôi," Tống Triết cườinói, "Hơn nữa tôi sẽ phải so với cậu gặp mặt ôngta sớm hơn."

TảXuyên Trạch động tác dừng lại, nói, "Anh chừng nàothì cùng ông ta gặp mặt tôi mặc kệ, nói chung cái mạngông ta nhất định phải chính tay tôi giải quyết."

"Cậu ratay được?"

"Tôivì sao không ra tay được?" Tả Xuyên Trạch nhìn y mộtchút, biết người này có ý gì, liền nói, "Quan hệ tôivới ông ta quả thực phức tạp, nhưng cho dù là như vậytôi còn ra tay được, tôi nhất định phải giết ôngta," hắn nói xong đi qua ghế sa lon cầm ví tiền, đứnglên nói, "Đi thôi, Tống đại công tử."

TốngTriết liền không nói thêm nữa xoay người đi ra phíangoài, Tả Xuyên Trạch ở phía sau nhìn y một chút, conngươi yêu mị híp một cái, bỗng nhiên tay nhanh như chớphướng gáy y chém tới, Tống Triết kinh giáccgió từ phíasau truyền đến vội vàng hướng một bên tránh đi, vươncánh tay về phía hắn, song phương chạm nhau, hai ngườicánh tay đều có chút tê dại.

TốngTriết nhu nhu cổ tay, mỉm cười nhìn hắn, "Cậu cònchưa từ bỏ ý định?"

"Tôichỉ là thử vận may một chút mà thôi," Tả Xuyên Trạchcũng thu tay về, tiếc hận nói, "Đáng tiếc a."

TốngTriết để phòng ngừa hắn lại đánh lén một lần nữadứt khoát lôi kéo tay hắn đi ra phía ngoài, nói, "Nếunhư cậu đắc thủ muốn làm như thế nào?"

"Đócòn cần phải nói sao?" Tả Xuyên Trạch theo y ra khỏicửa, tà cười nói, "Đương nhiên là đem nợ ra tínhsổ, sau đó đem điện thoại đập bể, sẽ đem y phụcáo ngủ toàn bộ ném đi một mình anh ở trong này tựsinh tự diệt."

"Đúngthật cùng ý nghĩ của tôi không khác mấy." Tống Triếtlắc đầu cười khẽ, lôi kéo hắn ra khách sạn liềnbuông hắn ra.

Đêmqua phần lớn những người tìm kiếm bọn họ đềunhờ quần áo của bọn họ, lúc tìm người cũng làdựa theo đặc trưng của quần áo tìm đến, vì vậy bọnhọ bây giờ nghêng ngang đi ở trên đường cũng không cóbao nhiêu phiền phức. Nhưng mà trên thế giới này ngay cảcó những người bất kể ăn mặc bình thường như thếnào vẫn sẽ dẫn tới một đám người hơi bị điêncuồng, ví dụ như người bên cạnh này.

TảXuyên Trạch mặc T-shirt rộng cổ thoải mái, lộ ra xươngquai xanh tinh tế đều đặn, loại khung xương tạo cảmgiác yêu mị cùng hình dáng rất mê người, càng miễnbàn từ bên trong chỗ sâu của cổ áo người này tất cảđều là vết hôn của y từ tối hôm qua, gợi cảm lạivừa thêm một chút mùi vị thối nát, khiến người tanhìn qua càng thêm muốn ngừng mà không được.

TốngTriết nhẫn nhịn đến muốn nhu cái trán, nhìn ngườibên cạnh này lại một lần nữa xua đuổi những du kháchtới bắt chuyện, bất đắc dĩ nói, "Tôi cảm thấychính là sớm giải quyết Hắc Yến một chút sẽ tốthơn."

TảXuyên Trạch lúc này cũng bị những người này làm cho cóchút không nhịn được, giờ nghe y đột nhiên nhắc tớiHắc Yến có chút kinh ngạc nhìn y, "Vì sao?"

TốngTriết đưa tay ôm hông hắn, lại cười nói, "Như vậytôi có thể đem cậu trói đem về giam lại, tránh chocậu đi ra ngoài quyến rũ người ta để gây tai hoạ."

TảXuyên Trạch theo bản năng muốn tránh y ra, nhưng khi thấyngười phía trước đi tới nhìn thấy bọn họ tình cảnhvô cùng thân thiết mà thất vọng sau đó rời đi thì bỏý niệm này, cười tà nói, "Người thắng sau cùng cònchưa biết là ai đâu, nói không chừng kết quả là tôiđem anh trói lại rồi giam lại, mà tôi hiện giờ nói rõràng cho anh biết, nếu như anh rơi vào tay của tôi tuyệtđối không có kết quả tốt gì."

"Việcnày không cần cậu nói cho tôi cũng biết." TốngTriết mỉm cười gật đầu, cũng không có quá nhiềubiểu hiện.

TảXuyên Trạch nhìn y ôn hoà làm người khác chán ghét, độtnhiên nói, "Tống Triết, anh có làm qua việc gì thất lễhoặc không khống chế được chuyện gì không?"

TốngTriết không đáp, lại nói, "Tôi có loại dự cảm xấu."

TảXuyên Trạch con ngươi yêu mị loé qua tia nhất định phảicó, nói chắc chắn, "Tôi sớm muộn gì có một ngày sẽlàm cho anh vì tôi mà phá lệ."

TốngTriết chỉ cười không nói, Tả Xuyên Trạch liền khôngđể ý đến y nữa, hai người phân công nhau liên hệ thủhạ của mình, chẳng bao lâu thủ hạ của Tống Triếtđều chạy tới, bọn họ cũng nhìn thấy vết tích trêncổ Tả Xuyên Trạch, hơn nữa quần áo hai người thay đổitoàn bộ, biến mất một đêm kia làm việc gì cũng khôngcần nói há, vẻ mặt của bọn họ cứng lại một cáichớp mắt đều dời ánh mắt đi, nhưng đáy lòng khôngngừng gào thét, lại ăn được tận tay, thực sự lạiăn được tận tay! Người kia thế nhưng là Phùng Ma TảXuyên Trạch a, không phải cùng đẳng cấp a a a, như vậycũng có thể ăn được, đại thiếu gia nhà bọn họ thậtlà lợi hai a a a, không đúng không đúng, đại thiếu gianhà bọn họ đúng thật là yêu thích biên thái a a a a!

TảXuyên Trạch tự nhiên không biết trong lòng những ngườinày suy nghĩ cái gì, chỉ nói, "Đi thôi, trực thăng củaĐịch Hàn lập tức tới."

Mấyngười đó đi đúng nơi hẹn, đợi một hồi rất nhanhthì từ trên đầu truyền đến âm thanh vang dội, tiếpđó trực thăng chậm rãi hạ xuống, Địch Hàn rất nhanhtừ phía trên nhảy xuống trực tiếp chạy đến trướcmặt của Tả Xuyên Trạch, còn chưa nói gì thì thấy đượcvết tích trên cổ hắn, biểu tình chỉ trong nháy mắttrở nên dữ tỡn, trong mắt sát khí bộc lộ ra. Thủ hạcủa Tả Xuyên Trạch cũng theo sát phía sau, lúc thấy trênngười chủ nhân có dấu vết cũng là biểu tình cứnglại trong chớp mắt, đáy lòng không khỏi lặng lẽ bắtđầu rơi lệ, chủ nhân nhà bọn họ quả nhiên ăn thịtngười không được ngược lại còn bị ăn, hơn nữa cònlà dưới mí mắt của bọn họ bị bắt ra bên ngoài ăn,đây là bọn họ thất trách, xin lỗi chủ nhân, xin lỗianh em Phùng Ma, xin lỗi những người hâm mộ chủ nhân cảtrai lẫn gái a a a a!

Thủ hạTống Triết thấy sát khí đáy mắt Địch Hàn thân thểlập tức căng thẳng lên, thời khắc phòng ngừa ngườinày làm chuyện không không chế được, bản thân TốngTriết nhưng thật ra không có biểu hiện gì, y nhìn đợichốt lát thấy Địch Hàn vẫn không có đối mình ra taycũng biết người này đã bị Tang tướng quân nhắc nhởqua sẽ không xằng bậy, liền lướt qua gã cũng khôngquay đầu lại đi về phía trước, lên trực thăng, thủhạ của y thấy thế cũng vội vàng đuổi theo, lưu lạiphía sau mỗi người đang xoắn xuyết đứng tại chỗ.

"Trạch."Địch Hàn thần tình phức tạp nhìn hắn, trong lúc nhấtthời trong lòng nảy lên rất nhiều ưu sầu nhưng khôngđể ý, chỉ có thể mặc cho chúng nó chậm rãi bìnhphục, sau đó mới mở miệng nói, "Đi thôi."
TảXuyên Trạch ừ một tiếng, cũng lên trực thăng, trên thếgiới này người thích hắn thậm chí yêu hắn có rấtnhiều, nhiều đến đếm không hết, bọn họ với đủloại dáng vẻ hiện ra trước mặt hắn sau đó lại từtừ biến mất, sẽ không lưu lại thứ gì, cũng sẽ khônglàm cho hắn thay đổi gì, hắn cũng không thua thiệt bấtkể kẻ nào, cũng sẽ không cho phép đối với người nàohứa hẹn.

Tim củahắn ở đâu ngay cả chính hắn cũng không rõ ràng lắm,khi hắn mười sáu tuổi, hắn còn sống chính là vì giếtHắc Yến, trừ lần đó ra không làm hắn muốn. Thếnhưng giết Hắc Yến hắn muốn, vấn đề này hắn cònkhông suy nghĩ quá nhiều. Hắn không khỏi nhìn Tống Triếtmột chút, con ngươi yêu mị ngơ ra một chút, hay là ...Cũng có thể đổi một mục tiêu đến chơi đùa.

TốngTriết đã nhận ra ánh mắt của hắn, quay đầu đối vớihắn cười cười, hỏi, "Đang suy nghĩ gì?"

TảXuyên Trạch ngồi bên cạnh y, thấy y nhìn qua khoé miệngliền câu lên nụ cười tà, tiến đến bên tai y từ từnói, "Đang suy nghĩ ... Anh rốt cuộc sẽ làm tôi chơiđùa đến bao giờ."

TốngTriết sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn hắn, cườinói, "Cậu có thể thử một lần."

"Tốt,anh cũng đừng để cho tôi thất vọng."

ĐịchHàn thấy bọn họ lại tiếp cận nhau trong mắt khôngkhỏi hiện lên một tia oan hận, người đàn ông này nhấtđịnh phải giết chết!

TảXuyên Trạch tự nhiên không biết trong lòng Địch Hànđang nghĩ cái gì, nếu biết hắn cũng không rãnh để ý,hắn nói xong câu nói kia liền lại ngồi xuống, trầmngâm một chút từ tay thủ hạ lấy điện thoại di độnggởi tin nhắn cho đội trưởng đội cận vệ Vệ Tụng:Đi điều tra định mức lớn nhất của súng ống đạndược bên Trác gia.

Bên kiarất nhanh có hồi đáp: Vâng.

TảXuyên Trạch hài lòng thu điện thoại, vừa muốn đưa chothủ hạ lại do dự một chút, lại phát một tin nhắnngắn qua: Hiện giờ thế nào?

Bên kiatrả lời: Đang quay MV mới cho album, hai ngày nữa còn chạyqua Châu Âu chụp hình mới, vài ngày sau Châu Âu có mộtbuổi đấu giá lớn, cậu ta phỏng chừng cũng sẽ cómặt.

Hửm?Buổi đấu giá ... Tả Xuyên Trạch không trả lời, trựctiếp đưa điện thoại cho thủ hạ một mình rơi vàotrầm tư, người kia sinh nhật hai mươi tuổi tác dụngcủa thuốc sẽ phát tác ... Bọn họ lâu rồi không gặpcũng nên gặp mặt một lần.

Hy vọngcậu đến lúc đó cũng có thể cố gắng vượt qua thứcủa Hắc Yến tặng cho cậu.

———

Chươngkia ngắn quá nên tặng thêm chương này :3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro