25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trác gia

Mấyngười bọn họ rất nhanh đã tới quân doanh, Tống Triếtđi tìm Tang tướng quân thảo luận một số vấn đềcuối cùng nên liền đứng dậy tạm biệt, Tả XuyênTrạch cũng cùng Địch Hàn nói muốn rời đi, Địch Hàndo Tang tướng quân theo dõi nên đối Tống Triết không ratay được, lúc trong lòng đang phiền muộn lại biết đượcngười này phải rời đi, hơn nữa còn là rời đi cùngngười đàn ông gã hận, tàn bạo trong lòng lại tăngthêm một phần, hơn nữa một đêm không ngủ đáy mắtđầy tơ máu, nhìn qua rất kinh khủng.

TảXuyên Trạch liếc mắt nhìn gã một chút, để phòng ngừangười này đột nhiên phát điên làm rối loạn kế hoạchcủa hắn chỉ có thể rộng lòng nhân từ, "Tôi trở vềlà muốn chuẩn bị phát triển ngành súng ống đạn dược,nhìn xem có thể hay không cùng nơi này làm chuyện buônbán."

ĐịchHàn hơi sửng sờ, trong nháy mắt trước mắt sáng ngời,thầm nghĩ người này nếu quả thật có thể cùng TamGiác Vàng hợp tác vậy gã cũng sẽ không lo lắng vì TốngTriết nữa, lòng liền tràn đầy vui mừng nói muốn đitheo cùng, Tả Xuyên Trạch nhún nhún vai tuỳ gã đi.

Vì theođuổi ý muốn trong lòng bọn họ liền lên trực thăngcùng nhau trở lại Trung Quốc, Tống Triết cùng Tang tướngquân nói xong rồi lúc này liền tạm biệt sau đó đi Trácgia lấy lại hoá đơn để cho người đưa đến Tam GiácVàng, mà Tả Xuyên Trạch lại vội vàng thu thập tư liệubắt đầu kế hoạch chiếm đoạt của hắn, mấy ngườibọn họ liền rất nhanh đã đi.

TảXuyên Trạch làm việc hiệu suất rất cao, hắn tỉ mỉphân tích tư liệu một lần nữa rất nhanh quyết địnhbắt tay từ nhân viên nội bộ Trác gia, Trác gia là loạithế gia tồn tại gần trăm năm này không phải một sớmmột chiều là có thể chiếm, đỡ mất đi một con rốichính bản thân ra tay là biện pháp tốt nhất, bởi vậyhắn liền phái đội trưởng đội cận vệ Vệ Tụng đicùng người Trác gia có lòng muốn ngồi trên vị tríđương gia nhất nói chuyện hợp tác, mà mình thì đợi ởPhùng Ma chờ tin tức.

TốngTriết đến thành phố X rất nhanh liên hệ Trác gia hẹnthời gian giao hàng, mà trong khoảng thời gian này vừa lúctrong nhà xảy ra một việc, y mất một người em trai họhàng ở trên biển bị tạc nổ, sinh mệnh đe doạ, y liềntrở về đơn giản xử lý một chút, liền trở lạithành phố X vừa vặn đã đến ngày giao hàng.

NgườiTrác gia ra tiếp đãi y chính là quản lý sự vụ nội bộcấp cao lớn nhất hiện nay, mấy năm nay gia chủ Trác giađem buôn bán làm ăn bên ngoài gần như đều giao cho ngườibên ngoài xử lý, mà bản thân lại ẩn giấu sau màn,nhưng từng chỉ thị truyền xuống cũng vừa nhanh vừachuẩn, người sáng suốt vừa nhìn cũng biết gia chủ củaTrác gia ở sau màn là một người không thể khinh thường.

TốngTriết để cho thủ hạ đi kiểm hàng, mà mình thì cùngngười này thương lượng một chút nhóm súng ốnggiao dịch. Y mỉm cười nhìn người trước mắt, ngườinày có thể được gia chủ Trác gia chọn, năng lực tấtnhiên cũng là tương đối xuất chúng, cũng không biếtgia chủ Trác gia rốt cuộc là chọn để người nàytiếp quản Trác gia hay là lựa chọn để người nàyphụ giúp con trai vô dụng của mình, dù sao người tronggiới đều biết con trai độc nhất của gia chủ súng ốngđạn dược lớn nhất là một người ngu ngốc không hơnkhông kém. Nhưng mà nhìn dáng vẻ người này cũng khônggiống như là một người có thể cam chịu nghe theo mộtngười ngu ngốc sai phái, làm không tốt chuẩn bị đếncuối cùng sẽ gặp làm phản, hơn nữa những ngườitrong nội bộ đều nhìn chằm chằm vào Trác gia, cho nêntập đoàn súng ống đạn dược tương lai sau này cũngkhông rõ ràng, vì vậy một phần nhỏ vùng lên của TảXuyên Trạch cũng có thể giành phần thắng rất lớn.

Thủ hạTống Triết rất mau trở lại, hàng không có vấn đề,Tống Triết cũng đã cùng người này nói chuyện ổnthoả, lúc này liền muốn đứng dậy tạm biệt.

"NgàiTống." Người kia gọi lại y, từ trong tay thủ hạ đangcầm đưa qua một thứ gì đó, Tống Triết bình tĩnh vừanhìn hẳn là thư mời.

"Quamột đoạn thời gian nữa chính là sinh thần năm mươituổi của gia chủ, hy vọng đến lúc đó ngài đến thamdự là vinh hạnh của chúng tôi."

TốngTriết nhận lấy, cười nói, "Nhất định." Y cũng rấtmuốn gặp một lần vị gia chủ rồng thấy đầu khôngthấy đuôi này, cũng không biết vị gia chủ này với TảXuyên Trạch cùng một chỗ rốt cuộc ai lợi hại hơn ai.Mặc dù biết Tả Xuyên Trạch không giống như lại làngười âm câu phiên thuyền* [âm câu: cống ngầm, phiênthuyền: lật thuyền, thất bại gặp khó khăn giữachừng], nhưng để ngừa ngộ nhỡ Tống Triết từ Trácgia đi trở lại thành phố X sau đó tới biệt thự, vẫnlà gọi điện thoại cho em trai Tống Hi đang làm công táccho tổ chức tình báo ngầm, nhỡ Tả Xuyên Trạch ở đâydưới tình thế khẩn cấp bản thân lại không chuẩn bịgì thì y cái được không bù được cái mất đâu, chonên thu thập tư liệu là việc nhất định.

Nghegiọng Tống Hi bất đắc dĩ giống như lần trước, camchịu nói, "Nói đi anh, lần này lại muốn em tra gì?"

"Emgiống như rất có dự kiến trước," Tống Triết vàobiệt thự, mỉm cười lên lầu hướng đi đến thưphòng, vừa đi vừa nói chuyện, "Giúp anh đi điều tratài liệu cặn kẽ của Trác gia một chút, nhất là nộibộ của bọn họ, tốt nhất là có thể tra được tưliệu gia chủ hiện giờ."

TốngHi trầm mặc một chút mới thử dò xét hỏi, "... Trácgia nào?"

TốngTriết nói ôn hoà, "Trên thế giới này có danh hiệuhàng đầu đồng thời có thể lọt vào mắt của anh còncó mấy người Trác gia?"

TốngHi không xác định lại hỏi một lần, "Là tập đoànsúng ống đạn dược đó sao?"

TốngTriết đi vào thư phòng, hướng ghế sau bàn đọc sáchchậm rãi đi đến, không đáp hỏi ngược lại, "Em cứnói đi?"

"Khôngphải chứ anh," giọng Tống Hi cũng nghe rất sợ hãi,"Anh không phải là muốn chiếm Trác gia chứ?! Đùa gìthế, Trác gia không phải người bình thường nói chiếmthì chiếm chứ?"

"A?"Tống Triết híp mắt một cái, cười nói, "Vì sao khôngthể chiếm thì chiếm? Hơn nữa em nghĩ anh là người bìnhthường sao?"

"Anhđương nhiên không phải người bình thường," Tống Hikhông nghĩ ngợi nói, giọng nói còn là tràn đầy sợhãi, cười gượng nói, "Anh à, Trác gia thực sự khôngdễ chiếm, nếu không anh suy nghĩ một chút đi?"

TốngTriết lại híp mắt xếch xinh đẹp một cái, ở trên ghếngồi xuống, lúc này thủ hạ bưng trà đi vào đặt lênbàn sách, y phất tay cho cậu ta đi ra ngoài, lúc này mớitheo lời của cậu nói, "Ừ, anh tạm thời vẫn chưa cósuy nghĩ tốt, cho nên muốn xem tư liệu Trác gia trướcmột chút."

"Đúnga anh, sự nghiệp súng ống đạn dược Trác gia mặc kệnói như thế nào cũng đã tồn tại gần trăm năm, hắcđạo trăm năm chết mà không bế tắc, anh cần gì tìmphiền phức cho mình đúng không nè ..." Tống Hi vừanghe lời của y liền thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu tậntình khuyên bảo, "Anh suy nghĩ lại một chút, kích độnglà ma quỷ a, hơn nữa coi như người của Trác gia còn đốichúng ta có ân đó."

"Hửm?Có ân?" Tống Triết hứng thú, cười nói, "Nói nghemột chút, anh thế nào không biết chuyện này?"

TốngHi nói, "Đoạn thời gian trước cách đây nhiều năm cônhỏ thất lạc con trai bị tạc nổ, lúc đó hỗ trợ cứugiúp chính là thiếu gia Trác gia, cho nên em coi như anh họthứ hai số khổ có thể nhặt được về cái mạng cònmay cho cậu ta." [giờ mình hiểi ở đây là ý chỉ bợnHill được Trác Viêm cứu đấy ợ, 2 bợn này cũng có 1truyện riêng, chung hệ liệt luôn. Có nhà đang edit, têngì quên rồi :v do chưa đọc truyện nên ko hiểu, và giờmới hiểu :))))]

TốngTriết khoé miệng nhếch lên một chút, ngón tay thon dàichậm rãi vuốt ve mép ly trà, nói, "Em không đề cậptới anh thiếu chút nữa đã quên rồi, người Trác giangu ngốc kia là học y khoa, thế nhưng vì sao hắn xuấthiện ở nơi đó? Nếu như anh nhớ không lầm lúc đóxuất hiện ở hiện trường chỉ có mấy người cô nhỏsao?"

"Việcnày nói rất dài dòng," Tống Hi vội ho một tiếng, suynghĩ một chút mới nói, "Hắn là bác sĩ tư nhân củaanh họ lớn, chuyện xảy ra vừa lúc theo đi cùng, còn nữaanh, em nói thật với anh, hắn sau đó rất có thể sẽcùng anh họ lớn cùng một chỗ, 'cùng một chỗ' làcó ý gì anh hẳn là hiểu nhỉ? Cho nên nói chúng ta saunày rột cuộc cùng người Trác gia một nhà."

"A?Hắn cùng Hill cùng một chỗ?" Tống Triết mắt xếchhẹp dài sáng hơn một chút, cười nói, "Nói như vậyanh còn cần phải suy nghĩ một chút."

"Đúnga," Tống Hi nghe y nói như vậy thật vui mừng, khôngngừng cố gắng nói, "Hơn nữa anh không phải còn muốnđối phó Phùng Ma Tả Xuyên Trạch sao? Anh hay là trướcchuyên tâm trừng trị cậu ta trước đi, anh có thể khôngbiết cậu ta cùng anh họ lớn có quan hệ đi?"

TốngTriết ngón tay thon dài dừng lại, có chút kinh ngạc cườinói, "Cậu ta làm sao sẽ cùng Hill có quan hệ?"

TốngHi thở dài nói, "Bởi vì Tả Xuyên Trạch cũng đánh chủý lên Trác gia, mà anh họ lớn muốn từ Trác gia mua kỹthuật quân sự, cho nên hai người kia liền cùng tiếntới."

TốngTriết cười nói, "Nếu loạn như vậy anh sẽ không cắmvào một chân, tư liệu em cũng không cần tra xét, vềphần Tả Xuyên Trạch, anh sớm muộn gì cũng trừng trịcậu ta."

"Vậylà tốt rồi," Tống Hi thở ra một hơi, cười nói,"Được rồi anh, nói cho anh biết một tin, anh vẫn muốnbức hoạ kia qua một đoạn thời gian nữa sẽ xuất hiệntrong một buổi đấu giá lớn ở Châu Âu, anh nếu cóhứng thú có thể đi xem."

"Được,anh sẽ đi, cúp đây." Y nói xong liền cúp điện thoại,mắt xếch xinh đẹp không khỏi nổi lên một tia sángkhác thường, có chuyện, có chuyện lớn.

PhùngMa với Trác gia khó đối phó như nhau, lúc trước y chốnglại Tả Xuyên Trạch Tống Hi một chút ý phản đối cũngkhông có, bây giờ lại đối với việc y tra tư liệuTrác gia sinh ra phản ứng lớn như vậy, căn bản cũngkhông hợp với cá tính của cậu ta, cậu ta nhất địnhlà biết chút gì đó, hoặc là lo lắng gì đó, mà trêncái thế giới này có thể để cho cậu ta lo ngại cũngchỉ có mấy người, trừ bọn họ ra ở ngoài cũng chỉcó lão đại Hắc Vũ tổ chứ tình báo ngầm.

Lạichính là Hill. Hill là con lớn của cô nhỏ, so với y nhỏhơn vài tuổi, là em của y, người này đối với vậthay người đều rất lạnh lùng, đặc biệt đối vớingười xa lạ, quả thực lạnh tới cực điểm, ngườinhư vậy như thế nào sẽ cùng một người ngu ngốc ởcùng một chỗ? Cho dù cậu ta thực sự thiếu bác sĩ tưnhân cũng tuyệt đối sẽ không muốn một tên không tiếngtăm lại còn một tay mơ mới tốt nghiệp. Cậu ta luôn làlợi ích trên hết, tuyệt đối sẽ không đem tiền đặttrên người một kẻ ngu ngốc, cho nên lý do duy nhất cóthể giải thích đó chính là có thể từ trên người kẻngủ ngốc này thu được lợi ích gì đó ... Tống Triếthíp đôi mắt đẹp một cái, con ngươi trong trẻo nhưnglạnh lùng giữa làn sương khói mờ ảo có chút không rõ,theo lời Tống Hi nói Hill muốn kỹ thuật quân sự Trácgia, kẻ ngu ngốc này tuy nói là con trai độc nhất củađại ngạc* súng ống đạn dược nhưng lại là mộtngười vô dụng tài trí bình thường, chuyện trong nhàkhẳng định không có biện pháp làm chủ, nếu như y làHill thì tuyệt đối sẽ không cùng người ngu ngốc lãngphí thời gian, huống chi Hill đã cùng Tả Xuyên Trạchliên thủ, thì càng sẽ không cùng người ngu ngốc dâydưa cùng một chỗ.

[*đạingạc ở đây là chỉ cá sấu lớn, và mình cũng chẳnghiểu tại sao gọi là đại ngạc, nhưng mình mới đọctruyện Bất Báo cũng của bà Thường, do nhà blackrosechuyển ngữ, bạn ấy cũng ghi là cá sấu lớn, mà mìnhthấy ghi vậy nghe cấn cấn tai nên quyết định đểnguyên, thế thôi :v]

Mà sựthật lại đúng lúc ngược lại ... Tống Triết nângchung trà lên uống một ngụm, mắt xếch xinh đẹp trongtrẻo nhưng lạnh lùng như trước, khoé miệng câu lên nụcười nghiền ngẫm, cho nên vấn đề xảy ra không phảilà Hill, mà là bên kia ... Hơn nữa thái độ của Tống Hikhác thường ...

TốngTriết đem ly trà để xuống trầm ngâm chỉ chốc lát,sau đó mở điện thoại bàn để cho thủ hạ đi vào, ythiếu chút nữa đã quên, con trai độc nhất của Trácgia du học chính là ở Anh Luân Đôn, mà tổng bộ tổchức trình báo ngầm cũng ở Luân Đôn.

Thủ hạrất nhanh đẩy cửa vào, "Đại thiếu gia, chuyện gìạ?"

Ngóntay của Tống Triết chậm rãi vuốt ve mép ly, phân phónói, "Nhanh chóng đi thăm dò thời gian con trai vô dụngkia của đại ngạc súng ống đạn dược qua Anh quốc duhọc, thời gian Hắc Vũ thành lập cùng với gia chủ Trácgia lui về phía sau màn, thời gian quản lý đương nhiệmxuất hiện, còn có, đi thu thập một ít tư liệu Trácgia, tôi muốn so sánh tin tức cặn kẽ thời gian năm nămcủa Trác gia trước khi ở ẩn và sau khi ở ẩn, nhất làphương diện tác phong làm việc."

Ngườinọ vẻ mặt rùng mình, gật đầu nói, "Vâng."

Nhữngchuyện kia đều là mặt nổi, cơ bản không cần phí côngphu gì cũng có thể tra được, chỉ là cho tới nay khôngai liên hệ như vậy mà thôi, dù sao trong giới không cóbao nhiêu người có hứng thú nhắc tới kẻ ngu ngốc vôdụng kia mà thôi, khoé miệng Tống Triết nhếch lên mộttia cười mỉm, sinh tồn ở trong rừng rậm không chỉ cóđủ hung hàn mạnh mẽ là đủ, có đôi khi còn phải giỏivề nguỵ trang.

Tư liệuvào lúc ban đêm liền đưa tới, Tống Triết đơn giảnlật một cái, lộ ra chút ý cười trong dự đoán, thờigian người kia đi du học cùng gia chủ Trác gia ở ẩnphía sau màn chênh lệch không bao nhiêu, mà thời gian HắcVũ thành lập kém nhau chưa tới nửa năm, điều này nóirõ cái gì không cần nói cũng biết.

Thủ hạkia mấy năm nay vẫn đi theo bên người Tống Triết, đươngnhiên năng lực cũng là cực mạnh, lúc này thấy đạithiếu gia nhà gã đóng tư liệu cũng biết suy nghĩ cáigì, không khỏi nói, "Đại thiếu gia, người trong giớiđều biết lão đại Hắc Vũ và lão đại tổ chức bảovệ toàn cầu là cùng một người, cũng không phải thiếugia Trác gia."

TốngTriết cười nói, "Nếu như là thủ thuật che mắt thìsao?" Y nhớ kỹ Tống Hi đã từng nói lão đại của cậuta bởi vì thân phận đặc thù ngay cả cậu ta bình thườngcũng không liên lạc được, cho nên tất nhiên lão đạiHắc Vũ không phải mọi người trong giới đều biếtngười kia, mà người ngu ngốc này biểu hiện ra vô dụng.

Thủ hạkia không khỏi nhìn y một chút, giống như không rõ vìsao đại thiếu gia nhà gã có thể cười đến vui vẻ nhưvậy, phải biết rằng hiện giờ Tả Xuyên Trạch đangđánh chủ ý Trác gia, nếu như thiếu gia này thật sự làmột người thâm tàng bất lộ* [không để lộ tài năng],vậy anh ta nhất định gặp nhiều thua thiệt, không làmđược còn có thể âm câu lật thuyền, dù sao thực lựcHắc Vũ không thể khinh thường, mà đại thiếu gia bọnhọ mặc kệ nói như thế nào còn đang quan tâm ngườikia, hiện giờ biết tin tức này hẳn là thông tri hắnmới đúng.

TốngTriết giống như biết thủ hạ đang suy nghĩ gì, cườinói, "Cậu nghĩ hỏi tôi vì sao không nói cho Tả XuyênTrạch? Lý do rất đơn giản, tôi hiện tại ước gì cóngười có thể xáo trộn Phùng Ma của cậu ta, phải biếtrằng chặt đứt cánh chim mới không bay cao ..."

Thủ hạkinh ngạc, còn chưa kịp nói cái gì chỉ nghe Tống Triếtlại ôn nhu bỏ thêm một câu, "Như vậy tỷ lệ tôi cóthể thành công bắt cậu ta trở về có thể lớn hơnnhiều ..."

———

Quá âmhiểm :v


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro