37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giao dịch

TảXuyên Trạch ra khỏi cửa theo đường chính vẫn đi vềphía trước, đến cạnh suối phun mới dừng lại, trongtay của hắn còn cầm ly rượu chưa uống hết, lúc nàynước mưa đánh vào trong ly đế cao phát ra tiếng lengkeng thùng thùng, đem pha chất lỏng màu đỏ càng lúc càngmờ nhạt. Hắn lắc lắc ly rượu, suy nghĩ có chút bayxa, bất kể là hắn hay là Tả An Tuấn đều đã từngmáu tươi đầm đìa phơi mình dưới trời mưa, chờnước mưa đem máu trên người chậm rãi hoà tan, giốngnhư ly rượu này, chỉ là bất luận tưới như thế nàođi nữa, dù có giả như thế nào trong cái ly này vẫn cònrượu.

"Vợà, em đi chậm một chút a, với tư cách đảm nhiệm bácsĩ tư nhân anh phải nhắc nhở em dính ướt sẽ xảy rabệnh."

"NgàiTrác, tôi mong anh có thể tuân thủ giao ước trước,phòng của anh cho thuê đã đến kỳ hạn rồi, nếu nhưanh không có nơi để đi tôi không ngại thay anh truyềnlời tới A Hi, để cho cậu ta qua giúp anh."

Trênđường chính không ngờ vang lên hai giọng nói, giọng nóitrước mang theo một chút lấy lòng, mà phía sau lại tươngđối lạnh nhạt, Tả Xuyên Trạch nghiêng đầu nhướngđôi mày đẹp, chỉ thấy hai người kia hướng hắn đitới một người trong đó là vừa rồi ở trong đại sảnhcùng hắn xa xa nhìn nhau, người đàn ông tóc đỏ, contrai độc nhất của đại ngạc súng ống đạn dược,Trác Viêm.

Màngười tóc vàng mắt đen hắn cũng biết, chính là thiếuchút nữa cùng cậu trở thành đối tượng hợp tác, tậpđoàn tài chính Anh quốc nổi danh, gia chủ nhà Tulare Hill.

Phíatrước câu nói kia là Trác Viêm nói, có điều anh ta tuyrằng nói như vậy nhưng cây dù trong tay lại không có mảymay rời khỏi đỉnh đầu Hill, ngược lại thì đem bảnthân dính ước hơn phân nửa, lúc này hai người kia nhìnthấy hắn cũng là sững sờ, Trác Viêm thậm chí híp mắtlại.

TảXuyên Trạch dưới đáy lòng cười thầm, Trác Viêm sẽcó phản ứng này là biết hắn vừa đem đoạn thoại củabọn họ nghe được đại khái, bao gồm giọng nói chuyện,cùng dáng vẻ giả bộ nhu nhược bình thường căn bảncũng không hợp, cho nên biết giả bộ tiếp nữa vô dụng,đơn giản trực tiếp xé bỏ mặt nạ, này cũng xác nhậnhắn suy đoán đúng, người này đúng thật không đơngiản, đáng tiếc lúc trước hắn lại hết lần này tớilần khác bỏ quên đi người này, nhưng mà ... Tả XuyênTrạch con ngươi yêu mị chậm rãi quan sát hai ngườitrước mắt, Hiill luôn luôn rất lạnh nhạt, trừ phi cậulà cam tâm tình nguyện nếu bị cưỡng ép sau đó nhấtđịnh sẽ lựa chọn mua sát thủ giết người, mà từđối thoại vừa rồi của bọn họ giọng của Trác Viêmnhìn thấy được hẳn là còn chưa ăn được tới tay,này thật thú vị.

"Tôimới vừa rồi còn đang suy nghĩ đi chào hỏi các ngườiđây, không nghĩ tới gặp được," hắn chậm rãi đitới, hỏi, "Ngài Tulare chuẩn bị phải đi về?"

Hill gậtđầu coi như trả lời.

Conngươi yêu mị của Tả Xuyên Trạch ở giữa bọn họvòng vo chuyển, cười từ trong áo khoác lấy ra thẻ vàngPhùng Ma đưa tới, nói, "Đây là danh thiếp của tôi,hoan nghênh ngài Tulare tuỳ thời cùng tôi hợp tác."

Thẻvàng Phùng Ma có ích lợi gì người trong giới đều biết,Trác Viêm đương nhiên cũng biết ý tứ người này, thấythế lập tức trừng mắt liếc hắn, "Cậu đừng hạigia đình chúng tôi thay đổi."

TảXuyên Trạch ưu nhã khoanh tay, "Đây cũng không phải làviệc anh định đoạt."

TrácViêm cũng trợn mắt nhìn hắn một cái, mắt thấy vợmình bình tĩnh đem tấm danh thiếp kia cất xong cũng khôngquay đầu lại tiếp tục đi về phía trước, gan anh talập tức run rẩy đi theo.

TảXuyên Trạch đứng tại chỗ nhìn bọn họ đi xa, vẫnkhông động.

"Chủnhân, tin tức truyền đến." Lang Trì đi tới nói.

TảXuyên Trạch "Ừ" một tiếng, hỏi, "Thế nào?"

Lang Trìhít sâu một hơi tận lức khiến cho giọng của mình nghebình thường, mà trên thực tế khi anh nói chữ thứ nhấtcũng đã bắt đầu run rẩy, "Nhiệm vụ thất bại."

TảXuyên Trạch tay cầm ly rượu hơi dừng lại một chút,con ngươi cực đen nhìn không ra cảm xúc gì, "Hửm? Ýcủa cậu là nói mười mấy tinh anh Phùng Ma hợp lạingay cả một người hoàn chỉnh cũng không thể mang trởvề cho tôi?"

"Vâng,vệ sĩ bên cạnh cậu ta quá lợi hại."

"Lạilà tên vệ sĩ," Tả Xuyên Trạch nghiền ngẫm chuyển lyrượu, màu sắc ở trong đó đã trở nên cực phai nhạt,"Tra được lai lịch của hắn ta rồi sao?"

"Vừatra được," Lang Trì hít một hơi đến ổn định tâmtình của mình, từng chữ nói, "Người nọ là 'L' tổchức vệ sĩ số một toàn cầu, Doãn Mạch."

"Rắc"một tiếng vang, Tả Xuyên Trạch trực tiếp bóp nát lyrượu trong tay, mảnh nhỏ thuỷ tinh trong nháy mắt đâmvào làn da tái nhợt, vốn màu sắc đã trở nên vô cùngnhạt lại một lần nữa đậm hơn, theo khe hở một giọngnhỏ xuống đất, tản ra yêu dị, mà hắn giống nhưkhông cảm thấy đau đớn tuỳ ý đem mảnh nhỏ của vậttrong tay đang cầm ném một cái, chậm rãi đi, giọng nhẹnhàng thổi qua, "Thú vị, thực sự rất thú vị ..."

Lang Trìđứng tại chỗ không dám ngẩng đầu, tinh anh Phùng Mađều là từng trải qua huấn luyện của anh và Vệ Tụngmà ra, mười mấy tinh anh hợp lại nhưng không cách nàohoàn thành nhiệm vụ trách nhiệm của anh là rất lớn,cho nên liền cả người đổ mồ hôi đợi xử phạt,nhưng anh đợi một hồi lại phát hiện Tả Xuyên Trạchcứ như vậy đi, anh có chút ngơ ngác đứng tại chỗ,một lát mới phản ứng được chủ nhân nhà anh ta cũngkhông có tức giận, liền nhấc chân đuổi theo.

TảXuyên Trạch đúng thật không có tức giận, bóp nát cáily chỉ là nghe được tên Doãn Mạch này tiếp theo làphản ứng theo bản năng, dù sao năm gần đây vài lựclượng tổ chức mới nổi lên có thể xếp hạng danhhiệu toàn thế giới cũng chỉ có ba: Tổ chức tình báongầm "Hắc vũ", tổ chức bảo vệ "L" cùng với tổchức sát thủ "Ám thủ" xuất hiện trong khoảng thờigian lại có thể gây chấn động, ba tổ chức mũi nhọnnày càng phát loá mắt, mơ hồ có xu hướng uy chấn mộtphương. Mà vệ sĩ bên cạnh Tả An Tuấn lại là DoãnMạch, việc này thú vị, thứ nhất hành đọng của HắcYến nhất định sẽ bị trở ngại, bản thân trong khoảngthời gian ngắn liền không cần lo lắng, thứ hai chính làđợi được một năm sau đem Tả An Tuấn bắt trở vềthì trước tiên nhất định phải vượt qua cửa ải DoãnMạch này mới được, thật là trò chơi có tính khiêuchiến.

Hắnchậm rãi đi về phía trước, lúc này trước mặt liềnđi tới một người, hắn ngẩng đầu, nhướng mi cườinói, "Hiện giờ đi ra, chẳng lẽ là bởi vì bên trongkhông thấy tôi cho nên đi ra tới tìm tôi?"

"Emmuốn nghĩ như vậy cũng được." Tống Triết cười đitới trước mặt hắn, thay hắn che mưa, ánh mắt chạmđến vết thương trên tay thì hơi nổi lên một tia sángkhác thường, có chút nhức đầu nói, "Lại bóp thứ gìrồi, thói quen này của em rốt cuộc là học của ai?"

TảXuyên Trạch lười biếng nói, "Tôi tự học, không đượcsao?"

"Khôngđược." Tống Triết dịu dàng nói, nhìn về phía trướcLang Trì đang đi tới, nói, "Dẫn chủ nhân của cậu đixử lý vết thương, tôi còn có việc," tiếp đó quayđầu hướng thủ hạ cũng đang cầm cây dù nói, "Đưaem ấy đi về."

"Vâng."

TảXuyên Trạch kinh ngạc liếc y một cái, nhìn y đi cũngkhông quay đầu lại lúc này mới nhớ tới Hill là emhọ y, thầm nghĩ người này đoán chừng là muốn tìm emhọ y ôn chuyện, liền không nói gì quay đầu hướng cửachính đi.

TốngTriết theo vết máu trên mặt đất còn chưa hoà tan hếtbước nhanh đi về phía trước, sau đó rất nhanh ở cạnhsuối phun thấy được mảnh kiếng bể, vết máu phíatrên còn rất nhiều, y nghĩ cũng không nghĩ liền trựctiếp nhặt lên, đem cây dù hạ xuống phòng ngừa máuphía trên bị nước mưa hoà tan, chờ làm xong một loạtviệc mới chợt nhớ tới đây là lần đầu tiên tronglịch sự y nhặt vật gì đó từ dưới đất, xem ra vìcây thuốc phiện kia thực sự phá bỏ quy tắc càng ngàycàng nhiều.

Y đánhgiá mảnh kiếng bể trước mắt, dựa theo miêu tảcủa thủ hạ chính là trong máu của bọn họ có thuốc,như vậy phân tích máu có thể hay không đem thành phầnthuốc tìm ra?

Y trầmtư một hồi, dư quang từ phía sân bay thấy được mộtngười đàn ông tóc đỏ đi tới, liền mở miệng nói,"Ngài Trác."

TrácViêm một bên cảm khái ngày hôm nay không thích hợp rakhỏi cửa một bên không tình nguyện đi tới.

Ánh mắtTống Triết chậm rãi từ trong mảnh vụn dời đi, ngẩngđầu nhìn anh ta, cười nhạt nói, "Nghe A Hi nói ngàiTrác ở phương diện điều chế thuốc rất có thiênphú?"

Nếungay cả A Hi đều mang ra, phỏng chừng thân phận của anhngười này cũng đã đoán được bảy tám phần, TrácViêm từ chối cho ý kiến, nhướng mi chờ y nói tiếp.

"Lạinói tiếp việc này có thể sẽ có một chút đườngđột," Tống Triết ôn nhu cười nhạt, chậm rãi nói,"Không biết ngài Trác có thể giúp tôi một chuyện haykhông đây ..."

Y lúcnói lời này giọng nói nhẹ nhàng tốt đẹp như mọi khivậy, trầm thấp mang theo tươi mát, thế nhưng dù sao vẫnkhiến cho người ta nghe một loại đương nhiên, ý vịkhông cho từ chối.

TrácViêm híp mắt một cái, cũng không đồng ý, chỉ nói,"Nói nghe một chút."

"Việcnày," Tống Triết giơ mảnh nhỏ trong tay, cười nói,"Trong này có một loại thuốc, vô cùng phiền phức cũngđặt biệt nan giải, tôi muốn thuốc thử trì hoãnthuốc này, không biết ngài Trác có thể hay không làm rađược?"

TrácViêm nhận lấy nhìn, nói, "Ít máu như vậy có chút khókhăn."

TốngTriết cười nói, "Người của Trác gia hiện giờ hẳnlà đang giúp em ấy xử lý vết thương?"
Trác Viêmliền lấy điện thoại di động ra gọi một cú điệnthoại,"A Kiệt, phân phó, cho Tả Xuyên Trạch xử lý vếtthương băng bông dùng cùng mảnh kiếng bể trướckhông nên ném, tốt nhất có thể thu thập cho tôi càngnhiều mẫu máu hơn, ừ, cứ như vậy đi."

TốngTriết mỉm cười ở một bên nghe, cũng không xoắn xuýtngười này tại sao lại biết là Tả Xuyên Trạch bịthương, tất cả đều là người thông minh, rất nhiềuchuyện đều là không cần nói rõ.

TrácViêm thu hồi điện thoại nhìn y, nhướng mi nói, "Tôiđối với quá khứ của Tả Xuyên Trạch vẫn rất tò mò,anh biết nhiều ít?"

Khônghỗ là làm tình báo, việc này bắt đầu muốn nói điềukiện. Tống Triết ôn hoà nói, "Rất nhiều, cậu muốnnghe bắt đầu từ đâu?"

TrácViêm chậm rãi đi về phía trước, cười híp mắt nói,"Nói chỗ tôi quan tâm nhất, cha mẹ cậu ta là ai, trướckhi trở thành đương gia Phùng Ma cậu ta ở nơi nào, cậuta lại như thế nào bỗng nhiên xuất hiện làm sao ngồilên vị trí gia chủ Phùng Ma, sau đó, hãy nói một chútthuốc trong máu cậu ta đến tột cùng là chuyện gì xảyra."

Cậuthật đúng là tham lam, Tống Triết không đổi sắc mặtnhìn anh ta một cái, người này chắc chắn biết thuốcthử đối với y mà nói rất quan trọng liền tuỳ ý rađiều kiện, đơn giản là gian trá thành thói.

Nhưngmà quên đi Tống Triết nghĩ, dù sao cũng không phải bímật của y [=3=], nói với hắn ta mà nói cũng không có gìtổn thất, liền chậm rãi nói từ đầu. Vì vậy TảXuyên Trạch ở cách đó không xa trong biệt thự đang xửlý vết thương cứ như vậy dưới tình huống không biếtchuyện gì bị tên tiểu nhân âm hiểm bán đi.

TrácViêm chậm rãi tiêu hoá nội dung nghe được, trên mặtthần sắc không đổi, nói, "Nói như vậy tên biến tháiHắc Yến còn sống?"

TốngTriết gật đầu cười nói, "Thế nào, cậu đối vớiông ta có hứng thú?"

"Nếunhư đặt ở trước đây tôi cũng không ngại đến chenmột chân, nhưng mà bây giờ sao," Trác Viêm nói đếnđây mà thở dài một hơi thật lớn, "Trước khi chưađem vợ đuổi tới tay tôi đối với cái gì đều khôngdậy nổi hứng thú."

TốngTriết cười nói, "Chúc cậu thành công."

"Thànhcông là nhất định sẽ thành công, chỉ là vấn đềthời gian sớm hay muốn," Trác Viêm cười híp mắt nói,"Nhưng anh nói thuốc tuần hoàn đúng thật phiền phức."

TốngTriết ôn hoà nói, "Cho nên tôi đang suy nghĩ rốt cuộccó biện pháp nào có thể mỗi tháng tuần hoàn đem máutrong cơ thể em ấy ức chế xuống, ít nhất đừng làmcho em ấy xuất hiện cục diện không bị khống chế, dùsao tôi hiện giờ cũng không biết em ấy rốt cuộc còncó bao nhiêu thời gian có thể chờ."

"Biệnpháp cũng không phải là không có," Trác Viêm không có ýtốt nhìn y, "Anh phải biết rằng trên thế giới này cómột loại có thể ức chế trung khu thần kinh, có tácdụng bình tĩnh và thả lỏng, nhưng lại sẽ cho ngườita nảy sinh cảm giác nhẹ nhàng, thực sự là một ứngcử được cân nhắc a."

TốngTriết mỉm cười gật đầu, nhẹ nhàng phun ra hai chữ,"Chất có hại."

"Khôngsai," Trác Viêm giương mắt nhìn ánh mắt Tống Triết,nhún vai nói, "Đừng nhìn tôi như vậy, cậu ta vừa rồimới đưa cho vợ tôi thẻ vàng Phùng Ma, rõ ràng là muốnchuẩn bị cho tôi, nếu tôi khó chịu cũng tuyệt đối sẽkhông để cho cậu ta sống khá giả, nhưng có một chútanh có thể yên tâm," hắn ta nói cười híp mắt nói,"Chúng ta nói như thế nào sau này coi như là người mộtnhà, cho nên tôi nghiên cứu chất có hại cho cậu tatuyệt đối sẽ không phá hư thân thể cậu ta, nhưng điềukiện tiên quyết là anh phải đem tự liệu sinh học chotôi, dù sao anh cũng nói thể chất của cậu ta tương đốiđặc thù, tôi phải căn cứ thế chất của cậu ta nghiêncứu chất có hại."

"Tôisẽ để thụ hạ phát qua cho cậu một phần."

TrácViêm gật đầu, "Tôi nghiên cứu thuốc thử trì hoãnanh trước hết dùng thứ kia khống chế bạo ngược củacậu ta, nhưng mà a," hắn ta hơi híp mắt một cái, nhìnchằm chằm vào người trước mắt, chậm rãi nói,"Cho người mình yêu tiêm vào chất có hại, anh đếnlúc đó ra tay được sao?"

"Xuốngđược đi," Tống Triết khoé miệng vẫn như cũ lộ vẻcười khoan khoái, giọng nói kia ôn nhu như trước, gằntừng chữ một, "Chỉ cần em ấy còn có thể sống đượcở bên cạnh tôi, tôi cái gì đều không quan tâm."

Tác giảnói ra suy nghĩ của mình: Lại thêm ba ...

Tôikhông xong, duỗi móng xin phép nghỉ, hai ngày này tôi cóchút tinh thần thất thường, xin một ngày mai, sau đókhôi phục lại một ngày ...

———

Aiz, đọcgần hết truyện của bà Thường rồi, thấy chỉ duy nhấttruyện này hài không nhiều như những truyện khác, lỡdấn thân vào rồi nên ráng lết =3=


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro