PN 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phiênngoại 1: Một ngày kết hôn ...

Vếtthương của Tả Xuyên Trạch đã hoàn toàn tốt, trướckhi người đàn ông đó đem hắn kéo tới chỗ lồngsắt chết tiệt kia thì hắn nhanh chóng trở về PhùngMa, lúc này binh sĩ bị thương kia ở chỗ này cũng phảirời đi, người đó mang theo tro cốt của Địch Hàn vàmột người lính khác, đứng ở trước mặt Tả XuyênTrạch, đau buồn trong mắt là khó có thể nói.

TảXuyên Trạch nhìn cậu ta một cái, nói, "Cậu có thểhận tôi."

Binhsĩ lắc đầu, cuối cùng gì cũng không nói, xoay ngườilên trực thăng lái tới Tam Giác Vàng, Tả Xuyên Trạchnhìn cậu ta đi xa, lúc này mới rời khỏi, hắn xuôitheo hành lang làm bằng gỗ đi đến sân phía sau, đi thẳngđến toà tiểu viện kia mới dừng lại, bên trong tiểuviện vẫn như cũ phủ thật dày lá rụng, khác lúc trướclà dưới cây đại thụ có một ngôi mộ, trên mộ biaviết tên A Nhã.

TảXuyên Trạch trầm mặc nhìn một hồi, liền nghĩ tớimình năm đó, không khỏi thở dài nhè nhẹ một tiếng,thấp giọng nói, "Cũng rất nhanh Hắc Yến phải đi thếgiới kia tìm cậu rồi, nếu như ông ta trước khi chếtcó thể nhớ lại lòng tốt của cậu, trở lại thăm cậumột chút, đến lúc đó ... Tôi không giết ông ta."

Hắnlại trầm mặc đứng một hồi, Lang Trì liền đi tới,không thể ở lại trên đảo tiếp tục truy vợ anh cảmthấy phiền muộn không gì sánh được, nhưng mà côngviệc hằng ngày chính là phải tiếp tục, thấp giọngnói, "Chủ nhân, thiệp mời Trác gia."

TảXuyên Trạch quay đầu lại nhìn phòng bì quen thuộc, kinhngạc một chút hỏi, "Đương gia của Trác gia lại chuẩnbị mừng thọ rồi?"

"Đúngvậy," Lang Trì gật đầu, "Theo lý mà nói lần naykhông làm lớn, nhưng mà bởi vì liên quan đến Trác Viêm..."

TảXuyên Trạch không đợi anh ta nói xong liền hiểu rõ gậtđầu, nói tiếp, "Trác Viêm bởi vì việc lần trước,thân phận ở trong giới đã ra ngoài sáng, cho nên liềnmượn cơ hội quang minh chính đáng tiếp nhận Trác gia,đi từ tối thành sáng rồi."

"Đúngvậy."

TảXuyên Trạch híp con ngươi yêu mị một cái, mấy ngày hômtrước hắn ở trên đảo nhỏ thông qua Tống Triết vàÔn Bạch đã biết thuốc mê có chất có hại lúc trướcđều là Trác Viêm phối, đang suy nghĩ rốt cuộc muốnthế nào mới có thể loại bỏ một ngụm ác khí* [mùihôi :v], không nghĩ tới người sau liền chủ động đưatới cửa, cũng không biết ngày đó hắn có thể hay khôngtìm được cơ hội thích hợp, hắn đưa tay qua nhận lấynhìn ngày một chút, phân phó nói, "Đem văn kiệncần phải giải quyết hai ngày nay đặt ở trên bàn củatôi, tôi mau chóng xử lý xong, ngày mốt lên đường điTrác gia."

"Vâng."

Yếntiệc Trác gia lần này vẫn như cũ lựa chọn tổ chức ởtrên đảo nhỏ kia, trên đường đi khách mời so với lầntrước còn nhiều hơn, không vì việc gì khác, vìthân phận lão đại song phương của Trác Viêm là tậpđoàn súng ống đạn dược và Hắc Vũ.

TảXuyên Trạch xuống trực thăng, đứng xa xa nhìn kiến trúcquen thuộc phía trước, híp mắt một cái, chậm rãi đivề phía trước. Thông thường người đến nơi có trọnglượng cực cao đều là chủ nhà tự mình đi nghênh tiếp,lần trước Trác Viêm vẫn từ một nơi bí mậtgần đó không thích hợp hiện thân, vậy mà lần nàyliền tự nhiên đi tới, cười híp mắt nhìn Tả XuyênTrạch, cùng hắn quen thuộc chào hỏi.

TảXuyên Trạch một bên đi về phía trước một bên vừacười nói, "Tôi nghe nói giải phẫu lần trước ngàiTrác cũng giúp không ít việc, nói tới tôi còn chưa cócảm ơn anh."

"Mộtcái nhấc tay mà thôi," Trác Viêm quay đầu nhìn hắn,mắt thâm thuý mang theo một chút ánh sáng toan tính, cườinói, "Tôi chỉ hy vọng tương lai nếu như còn có ngườibỏ tiền giết vợ của tôi, ngài Tả có thể tiếp tụcbỏ qua."

TảXuyên Trạch nở nụ cười, "Việc này không thành vấnđề, dù sao mấy người kia cuối cùng rất nhanh sẽlại bị người của anh làm thịt, tôi còn có thể độtnhiên nhận được phân nửa tiền thế chấp, làm ănchỉ được lợi không lỗ tôi đương nhiên sẽ tiếp tụclàm."

"Vậylà tốt rồi." Trác Viêm nói, bỗng nhiên thấp giọng,cười híp mắt tiến tới, ý đồ muốn nghe chuyện bátquái* [ý chỉ nhiều chuyện] không che giấu chút nào, nhẹgiọng hỏi, "Tôi nghe nói cậu và con rắn độc kia kếthôn rồi?"

"Nghiêmtúc mà nói như vậy là không sai." Tả Xuyên Trạch khôngthèm để ý lên tiếng, vừa muốn nói thêm gì nữathì thấy thủ hạ đắc lực của Trác Viêm đã đitới, thấp giọng nói, "Ông chủ, ngài Tống Tống Triếtđến rồi."

"Oh?"Trác Viêm nhướng mi một chút, quay đầu nhìn Tả XuyênTrạch, cười nói, "Ngài Tả không ngại ở chỗ này chờmột chút chứ?" Thật ra anh hoàn toàn có thể cho thủhạ bên cạnh đưa Tả Xuyên Trạch đi vào, nhưng mà nếungười này đã cùng Tống Triết kết hôn, như vậy ởchỗ này đợi bạn đời nhà hắn một lát có quan hệgì? Được rồi, thật ra anh ta chính là muốn nhìn kịchvui, nhìn trò Tống Triết bị ăn bơ.

Vìsao? Bởi vì hiện giờ trong giới không ai biết hai ngườikia ở cùng một chỗ. Nhìn hai kẻ biến thái này giả tạokhách sáo như thế, nhìn tình cảnh Tống Triết rõ ràngmỹ thực phía trước lại không thể bổ nhào tới chẳngphải là càng thêm thú vị?

TảXuyên Trạch đương nhiên biết người này nghĩ cái gì,hắn nhún nhún vai, một bộ thái độ thờ ơ. Trác Viêmliền cười xoay người hướng trở về đi đón TốngTriết, sau đó sẽ cùng y quay trở về. Tống Triết vẫnlà bộ đường trang màu trắng, bộ dạng người tao nhãkhiêm tốn, y vừa cùng Trác Viêm nói chuyện phiếm mộtbên đi về phía trước, sau đó rất nhanh thấy được ởphía trước một bộ đồ đỏ rực giữa đường đá cẩmthạch, khoé miệng y ý cười sâu một chút, vài bước đilên trước, còn chưa mở miệng chợt nghe thấy ngườinày lười biếng hướng y giơ giơ tay, trên mặt cườiđến đặc biệt yêu nghiệt, "Yo, đây không phải làTống đại công tử sao, đã lâu không gặp, anh khoẻkhông?"

Ýcười của Tống Triết không giảm, cũng không quan tâmhắn hờ hững, vươn tay cười nói, "Đã lâu không gặp,ngài Tả thân thể gần đây như thế nào?"

TảXuyên Trạch cúi đầu nhìn lướt qua, Tống Triết duỗira chính là tay mang nhẫn, nhẫn tinh xảo dưới ánh mặttrời phát ra ánh sáng chợt loé chợt loé, hắn híp mắtmột cái, vươn tay cùng y nắm một chút, lúc này mớichậm rãi nói, "Làm phiền ngài Tống nhớ thương, tôirất khoẻ."

"Vậylà tốt rồi."

TrácViêm cười híp mắt ở một bên nhìn, chờ bọn họ kháchsáo xong đều đưa mắt quét về phía anh ta thì mới cólương tâm nói câu mời vào bên trong, ba người đàn ôngnày đều là đứng trên đỉnh cao ở thế giới hắc ámoai phong một phương, mà hôm nay tiến vào cùng nhau, lạithêm tướng mạo và mị lực từng người, cùng nhau đivào như vậy dẫn tới tần tần chú mục của mọi người,trong mắt ý đố kị, muốn sánh bước, kinh khủng đềucó, ba người bọn họ cũng không thèm để ý, cười cườinói nói vào chính diện.

TrácViêm còn có chuyện khác phải bận rộn, nói vài câu liềnxoay người đi. Tả Xuyên Trạch trước sau như một hấpdẫn đa số ánh mắt của người khác, nhưng ngại vì mộtthân hơi thở tà ác, cho nên chân chính dám lên trướckhông có mấy người. Tống Triết ngược lại, bản thâny đứng ở chỗ này khởi dậy những cộng đồng quý côcòn chưa lấy chồng liền vội vàng xông tới, giống nhưrất sợ chậm một nhịp người này đã bị người kiađoạt đi vậy.

TốngTriết đối đãi người khác trước sau như một lễ phépôn hoà, trên mặt của y lộ vẻ vười nhạt, cùng quý côxung quanh như sói ứng đối thành thạo bắt chuyện nóichuyện phiếm, không có xuất hiện chút vẻ mặt thiếukiên nhẫn chút nào, dáng vẻ ôn nhã khiến những ngườiđó nhìn càng tăng vọt thêm nhiệt tình, thậm chí hậnkhông thể lập tức hiến thân, gạo nấu thành cơm mớitốt. [=.=']

TảXuyên Trạch híp mắt nhìn một hồi, chỉ cảm thấy tìnhcảnh này còn thật là hoà hoà thuận thuận vui vui vẻ vẻa. Hắn nhìn nụ cười trên mặt Tống Triết, nhìn dángvẻ y tao nhã lại kiên nhẫn, thầm nghĩ anh rõ ràng đốicác cô ấy không có ý gì còn cùng các cô ấy nói nhảmnhiều như vậy làm gì? Rất thú vị sao? Hắn càng xemcàng cảm thấy khó chịu, thậm chí khiến hắn trong nháymắt nảy sinh ý nghĩ đi tới đem những phụ nữ chướngmắt này tất cả đều đá bay, sau đó đem người đànông kia trói lại dùng roi đánh một trận cho tới khi ýniệm trong đầu mất đi, nhưng hắn cuối cùng không cóthực hiện động tác, mà chỉ là nhìn lướt qua liềnquay đầu rời khỏi, nhắm mắt làm ngơ.

Dưquang Tống Triết vẫn chú ý một mảnh đỏ tươi kia, mụcđích của y là tuyệt đối không cho phép người kia ởtrong phạm vi tầm mắt của y biến mất, liền vài câuxua đuổi người trước mặt, nhấc chân hướng hắn điđến. Tả Xuyên Trạch đối với y đương nhiên không cósắc mặt tốt, đối với y cũng hờ hững, nói xuống mấycâu đến cuối cùng Tống Triết chỉ có thể đứng ởbên cạnh hắn cười bất đắc dĩ, mà quý cô này nhìnthấy bọn họ kết thúc trò chuyện liền lại xông tới.Tống Triết đương nhiên tính tình tốt ứng phó, conngươi yêu mị của Tả Xuyên Trạch nheo lại nhìn mộtchút, tiếp tục quay đầu rời đi, Tống Triết chỉ cóthể lại theo sau, các quý cô theo sát phía sau, đối đáplại lòng vòng như vậy, hơi thở tà ác trên người TảXuyên Trạch càng ngày càng đậm, con ngươi yêu mị trầmcũng càng ngày càng sâu, thẳng đến làm cho nhượng bộlui binh, đến cuối cùng Tống Triết đứng bên cạnh hắnmặc dù không có cùng hắn bắt chuyện, thế nhưng nhữngquý cô này cũng không dám tiến lên.

TảXuyên Trạch thấy thế liền khẽ hừ một tiếng, cầm lyrượu lên uống, chất lỏng lạnh lẽo tiến vào bụng,khiến cơn tức của hắn đi xuống không ít. Tống Triếtliền đứng ở bên cạnh hắn, mắt xếch trong trẻo nhưnglạnh lùng quan sát nhìn hắn một chút, dáng tươi cườikhoé miệng rất là ý vị thâm trường, đang muốn nói gìđó chợt nghe micro trước mặt truyền đến giọng nói, ygiương mắt nhìn một chút, dựa theo quy cũ là ngườiđược chúc thọ đọc diễn văn, sau đó là tuyên bốngười nối nghiệp, sau cùng thì đến phiên diễnviên chính, Trác Viêm ra sân.

Trànhcảnh trong lúc nhất thời rất an tĩnh, ánh mắt mọingười đều tập trung vào trên người Trác Viêm, mà ánhmắt Tống Triết lại hướng một bên nhìn một chút, rơixuống trên người em họ lạnh băng nhà y, mắt xếchtrong trẻo nhưng lạnh lùng híp một cái, tiện đà quétmắt liếc nhìn Tả Xuyên Trạch bên cạnh, cười đến vẻmặt bí hiểm.

Quảnhiên, Trác Viêm nói thao thao bất tuyệt xong sau đó liềnhắng giọng một chút, ánh mắt thâm thuý trầm sâu chút,vô cùng thâm tình mê người, anh ta đi tới một bên đưatay nắm tay của một người đi tới, nhìn xung quanh mộtvòng sau đó mới chậm rãi nói, "Ở nơi này còn muốntuyên bố một tin tức, bảy ngày sau tôi cùng Hill đươnggia nhà Tulare cử hành hôn lễ, hy vọng đến lúc đó tấtcả mọi người có thể nể mặt chúc mừng."

Tràngcảnh nhất thời ồ lên, ngược lại không phải là bởivì Trác Viêm cưới một người đàn ông, mà là bởi vìnhà Tulare là tập đoàn tài chính lớn số một số haitoàn cầu, hai người này thành hôn, thực lực hai nhà saunày liền lại tăng thêm một tầng, càng thêm không thểkhinh thường rồi.

TrácViêm lại hắng giọng một cái, tràng cảnh liền lập tứcyên tĩnh lại, anh ta đối với lần này rất hài lòng,đang muốn mở miệng chợt nghe cách đó không xa truyềnđến một tiếng xoảng giòn tan, rõ ràng là có ngườiđánh nát ly rượu, ở trong sảnh lớn yên lặng có vẻrất là đột ngột, âm thanh kia vô cùng giòn, ngườitrong giới vừa nghe liền biết là cố ý đập, phải biếtrằng địa vị Trác gia ở trong giới thế nhưng thuộc vềcấp bậc bá chủ, hiện giờ hơn nữa còn là tạiđây loại thời khắc này đập ly rượu đương nhiên làkhông để mặt mũi cho Trác gia, người nọ tuyệt đốisẽ không có kết quả tốt gì, ánh mắt của mọi ngườiliền đồng loạt nhìn về nơi đó, nhìn có chút hả hê,hoảng sợ, nghiền ngẫm, kinh ngạc đều có, nhưng khi bọnhọ thấy rõ người nọ sau đó liền trợn tròn mắt, bởivì người kia cũng không phải là người dễ đối phó.Trác Viêm cũng hướng bên kia nhìn, đợi thấy rõ ngườikia sau đó trong nháy mắt nheo mắt lại, người kia làTống Triết.

TốngTriết luôn luôn ôn nhã dĩ nhiên đập ly trước mặt mọingười, mọi người đều hít ngược một hơi, nghĩ thầmlẽ nào Tống gia muốn cùng Trác gia đối đầu? Thếnhưng, đây rốt cuộc là tại sao vậy chứ? Nhưng mà cònchưa chờ bọn họ suy nghĩ cẩn thận liền lại đồngloạt hít một hơi, bởi vì Tống Triết thấy ánh mắtcủa mọi người tất cả đều chuyển hướng về phíay, lại cười cười, ngay sau đó liền đưa tay nâng cằmngười bên cạnh y, tay kia ôm chầm hông người đó, cúiđầu liền hôn lên, mười phần ý tứ tuyên bố .

—— ngườikia là Phùng Ma Tả Xuyên Trạch.

Ánhmắt của mọi người đã không thể dùng kinh khủng đểhình dung, khắp nơi đây nghe được hôn lễ Trác Viêmvà Hill càng làm người ta khiếp sợ, tràng cảnh đếnbây giờ vẫn là một mảnh tĩnh mịch, kim rơi có thểnghe.

TảXuyên Trạch bị hành động đột nhiên xuất hiện của ykhiến cho ngẩn ra, theo bản năng đưa tay bóp tay y đangnắm cầm của hắn, nhẫn cùng kiểu dáng đụng vào nhauphát ra "Đinh" một tiếng giòn tan, vô cùng êm tai.

Mọingười con ngươi rối loạn, này ... Hai người kia là lúcnào cùng tiến tới ... Bọn họ cũng đều là cấp bậcnhân vật biến thái a ... Hey, cùng một chỗ như vậy cóphần rất kinh hãi thế tục đi! Đúng thực chính là đangkhiêu chiến năng lực chịu đựng của tim bọn họ!

TảXuyên Trạch ngẩn ra sau đó liền suy nghĩ cẩn thận ý đồngười này, lửa giận của hắn không giải thích đượcnhỏ không ít, nhắm mắt lại tuỳ y đi. Tống Triết liềnbuộc chặt cảnh tay, càng hôn càng sâu.

"Hey,có muốn hay không tôi cho anh mượn một gian khách phòng."Bọn họ đang có xu hướng khi càng hôn càng mãnh liệt,một giọng nói vang lên, ánh mắt của mọi người vừachuyển, chỉ thấy Trác Viêm nhìn phương hướng bọn họ,cười híp mắt đứng ở nơi đó.

TốngTriết liền thả Tả Xuyên Trạch, nhìn xung quanh một vòngsau đó nói, "Vừa lúc tất cả mọi người ở đây, tôiliền thừa cơ hội này tuyên bố một việc, tôi sắp tớithành hôn cùng đương gia Phùng Ma, đến lúc đó hy vọngmọi người nể mặt chúc mừng," y nói xong những lờinày mới đưa mắt chuyển tới trên người Trác Viêm,không có thành ỳ gì cười nói, "Ngại quá, vừa rồitrượt tay một chút, hy vọng ngài Trác sẽ không đểbụng."

"Nếulà ngài Tống, tôi đương nhiên sẽ không để bụng,"Trác Viêm cười híp mắt nhìn y, hảo tâm đề nghị, "Dùsao cũng là muốn kết hôn, không thì cùng nhau?" Ánh mắtcủa anh ta hơi híp, che lấp ánh sáng tính toán bên trong,anh ở trong bóng tối nín nhịn hơn hai mươi năm thật vấtvả ngày hôm nay nở mày nở mặt một lần, không nghĩtới tất cả hào quang đều bị hai tên biến thái nàyđoạt đi, điều đó làm cho anh làm sao nuốt được khẩukhí này, nói tới nói lui đều là con rắn độc kia làmhại!

TốngTriết mỉm cười nhìn anh, đương nhiên biết ý nghĩ củangười này, liền gật đầu nói, "Được." Nhưng thậtra y muốn nhìn một chút người đàn ông này sẽ đốiphó y như thế nào.

Ycúi đầu nhìn Tả Xuyên Trạch, hỏi ý của hắn, conngươi yêu mị của Tả Xuyên Trạch híp lại, nghĩ thầmdù sao hắn và Tống Triết lãnh giấy kết hôn từ lâu,đối với lúc nào kết hôn cũng không thèm để ý, nhưngngược lại Trác Viêm ... Hắn nhớ kỹ bọn họ trướccó một khoản nợ còn chưa có thanh toán đi, không bằngliền mượn cơ hội này tính rõ ràng một lần, liềncũng gật đầu, khoé miệng câu lên một nụ cười tà,"Tôi cũng không ý kiến, nhiều người náo nhiệt thôi."

TrácViêm kinh ngạc một chút, xoay xoay con ngươi, ngước mắtnhìn Tống Triết, theo bản năng trên cánh tay biểu thịlắc lắc, ý kia rất rõ ràng —— cậu ta biết là tôiphối thuốc?

Ýcười nơi khoé miệng của Tống Triết sâu một chút,cũng không quan tâm nói cho anh ta biết lời nói thật, liềnkhẽ gật đầu một cái.

Ánhsáng đáy mắt Trác Viêm sâu một tầng, xem ra anh khôngchỉ phải có một tên biến thái tính toán, còn phảiphòng ngừa một tên biến thái tính toán khác, thế nhưngnếu như hai người kia liền thủ thì phiền phức ... Trênmặt anh vẫn duy trì dáng vẻ cười híp mắt, đáy mắtkhông khỏi nổi lên một đường sáng nghiền ngẫm.

—— cuộchôn lễ này có trò hay để nhìn.

Tácgiả nói ra suy nghĩ cua mình: Lúc đầu nghĩ nội ở chươngmột giải quyết vấn đề kết hôn cùng động phòng,không nghĩ tới lại có chương hiện giờ, ai, hôn lễcùng động phòng chỉ có thể ngày mai.

Nóivề hài đồng Trác Viêm, anh ta có năng lực đối phó haitên biến thái liên thủ tính toán không?

Thườngmỗ: Nhưng là bọn họ rất có khả năng liên thủ, khôngphải sao?

TrácViêm dựa về phía sau một chút, vênh vênh váo váo: Khôngsao, chỉ cần bọn họ đừng ra tay với vợ của tôi thìkhông có vấn đề.

Thườngmỗ khoanh tay: nhưng bọn họ đều là không phảingười tốt, hơn nữa đều biết điểm yếu của cậu làHill, cậu nghĩ bọn họ có thể buông tha cậu ta sao?

TrácViêm vỗ bàn một cái: Bọn họ dám!

Thườngmỗ gật đầu: Dám, nói không chừng ngày mai lúc độngphòng thấy đến không phải là vợ của cậu, mà là ...Ừ ... Reese [1] ...

TrácViêm: ...

Thườngmỗ: Hoặc là Heechul [2] đang hôn mê ...

TrácViêm: ...

Thườngmỗ: Nếu không phải là Hướng Triết Dạ [3] ...

TrácViêm sâu kín bước một bước về phía trước.

Thườngmỗ: Khụ, tôi nói đùa, nói đùa.

TrácViêm: Hừ, tôi tìm người trói Tả Xuyên Trạch lại,khiến Tống Triết vào động phòng thì thấy người cũngđổi.

Thườngmỗ: A liệt [4], cậu xác định trói cậu ta? Ah ... Cậunếu như vận dụng thế lực Hắc Vũ cũng không phải làkhông thể được ... Cậu nghĩ đổi ai?

TrácViêm: ... Tôi nhớ kỹ có một con chó tên là Cục Cưngđúng không?

Thườngmỗ: Cũng là cậu tàn nhẫn!

——

[1]Từ gốc là 瑞斯,và mình tra trên baike thì ra tên tiếng anh là Reese, nhưnglà một người vận động viên người Anh, sinh năm 1913,mà mình tìm trên mạng thì không thấy thông tin anh này,mà nếu sn 1913 thì có thể anh ấy đã mất rồi, nênkhông thể xuất hiện để tráo với Hill được, và thếlà mình xách đích đi kiếm từ Reese đó trên GG thì rađược bà diễn viên bên dưới, cho nên mình nghĩ khảnăng là bà Thường nói về bà này nhiều hơn :3

LauraJeanne Reese Witherspoon (sinhngày 22 tháng 3 năm 1976) là một diễn viên người Mỹđã từng đoạt tượng vàng Oscar và là một trongnhững nữ diễn viên có cát xê cao nhất tại Hollywoodtrong nhũng năm gần đây.

[2]Từ gốc là 澈,và mình tra trên GG thì ra những hình ảnh của anh Heechultrong SJ :v

[3]Từ gốc là 向哲夜... vàtra không ra =.=

向:hướng

哲:triết

夜:dạ

Ầy,nhờ mình edit tiếp phần của bợn Tuấn Tuấn nên mìnhbiết đây là tên của một anh sẽ xuất hiện trong phầnBảo hộ, và mình ko biết ảnh là công hay thụ :v chưaedit tới, hí hí, mà hình như là bạn của bợn Viêm đấy:v

[4]Từ gốc là 啊咧, 啊:a, 咧:nhếch mép. Theo mình thì đây là từ tượng hình, và nóý chỉ hình ảnh cười nhếch mép. Nhớ là có thấy từnày trong đám đam rồi nhưng méo nhớ =.=, và tra baike, GGđều không ra OTZ

———

BàThường dùng quá nhiều từ tượng hình, méo biết dịchsao luôn =.=

Cócái PN thôi mà edit lâu ớn OTZ

Vàmấy chương PN sau cũng có cái như thế OTZ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro