Poema 20 - Bài thơ thứ 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pablo Neruda

Pablo Neruda (1904-1973) là bút danh của Ricardo Eliecer Neftalí Reyes Basoalto – tác gia và chính trị gia người Chi-lê, giải Nobel Văn học 1971. Pablo Neruda bắt đầu sự nghiệp văn chương từ rất sớm; hai mươi tuổi ông xuất bản tập thơ Hai mươi bài thơ tình và một bài thơ tuyệt vọng, là tập thơ bán chạy nhất ở Chile, làm cho ông trở thành một trong những nhà thơ trẻ nổi danh nhất ở Mỹ Latinh. 

(Tham khảo từ https://www.thivien.net/Pablo-Neruda/author-sIEx35ohgPMvdcOmOBmYDQ)


Những lời thơ buồn nhất mà tôi có thể viết tối nay.

Ví như "đêm nay sao giăng ngàn lối.

Những đốm sao xanh run rẩy nơi xa xăm".

Gió xoay vần dưới vòm trời và cất tiếng hát.

Những lời thơ buồn nhất mà tôi có thể viết tối nay.

Tôi đã từng yêu nàng và nàng vài lần đáp lại.

Đêm thâu này, như đêm tôi ôm nàng trọn vòng tay.

Những cơn mưa hôn gửi nàng dưới vòm trời vô tận.

Nàng đã từng yêu tôi và tôi vài lần đáp lại.

Làm sao có thể không yêu được đôi mắt to tròn ấy.

Những lời thơ buồn nhất mà tôi có thể viết tối nay.

Nghĩ rằng nàng không còn trong vòng tay.

Cảm thấy như đánh mất nàng mãi mãi.

Lắng tai nghe màn đêm rộng lớn, rộng lớn hơn khi thiếu vắng hình bóng em.

Và những vần thơ rơi nơi tâm trí như sương mai rơi xuống bãi cỏ xanh.

Còn gì thiết tha khi tình tôi chẳng thể giữ chân nàng.

Chấm hết thật rồi. Nghe đâu đây tiếng ai hát vọng nơi đồng xa.

Tâm hồn tôi chẳng thể yên vui khi vuột mất người tôi yêu.

Như muốn đến gần nàng ánh mắt tôi mải tìm kiếm.

Cả trái tim dõi theo nàng nhưng nàng chẳng còn bên.

Chính màn đêm phủ trắng cánh rừng quen.

Chúng tôi, chính chúng tôi không còn nữa.

Tình chẳng còn vương, thật vậy, nhưng trót thương nàng quá nhiều.

Lòng tôi kiếm tìm làn gió, gửi chân tình chạm đến tai người.

Nàng sẽ là của người ta, như thuộc về những nụ hôn tôi ngày ấy.

Giọng nói, dáng hình mảnh khảnh. Đôi mắt thăm thẳm đắm tình.

Tôi không còn yêu nàng, thật vậy, nhưng hình như tình vẫn chẳng dứt.

Cuộc tình ngắn ngủi mà sự lãng quên cứ kéo dài vô tận.

Bởi đêm thâu này, như đêm tôi ôm nàng trọn vòng tay .

Tâm hồn tôi chẳng thể yên vui khi đã đánh mất nàng.

Mặc dù đây là lần cuối nàng làm tim tôi tan nát.

Và là lần cuối những vần thơ lòng tôi viết ra. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro