Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiều Minh Phong ngồi xuống ghế chờ Hạ Khải đem cơm trưa, nhàm chán mở điện thoại ra lướt xem tin tức thì thấy thông tin Triệu Hoàng sẽ tổ chức fan meeting vào buổi chiều. Nhìn địa điểm cách cũng không xa.

Cơm nước xong, Kiều Minh Phong cùng Hạ Khải chuẩn bị đi tham gia fan meeting xem có gì vui. Vốn là muốn tự đi nhưng mà không có vé, cũng may là Hạ Khải đã liên hệ với Triệu Hoàng trước nói rằng chủ nhân sẽ đến. Triệu Hoàng hồi hộp chuẩn bị phía sau hậu trường, chủ nhân sắp đến rồi. Lúc mà Triệu Hoàng đang hồi hộp ở phía sau hậu trường thì Kiều Minh Phong và Hạ Khải bước vào. Bởi vì đã được dặn trước nên nhân viên hậu đài cũng không có ngăn lại. Triệu Hoàng nhìn thấy chủ nhân vội vàng đứng lên, bảo mọi người xung quanh đi ra ngoài hết.

Kiều Minh Phong không khách khí ngồi xuống, nhìn Triệu Hoàng lo lắng, gương mặt phiếm hồng, tay chân có chút luống cuống, không tin được người này lại là thần tượng tỏa sáng rực rỡ trên sân khấu

"Chủ nhân, người đến sớm vậy ạ!" Chủ nhân đã đến, Triệu Hoàng rất vui nhưng lại sợ bản thân chuẩn bị chưa tốt khiến chủ nhân mất mặt

"Làm sao? Không thể tới?"

"Nô không phải có ý này" Triệu Hoàng vội vàng quỳ xuống, đầu gối còn chưa chạm đất thì đã bị Kiều Minh Phong kéo lên.

Triệu Hoàng đương nhiên không dám cãi lời chỉ có thể đứng lên

"Lát nữa còn phải gặp mặt fan, đừng để quần bẩn"

Kiều Minh Phong nhìn đĩa nho trên bàn, từng quả to tròn khiến người ta muốn ăn. Kiều Minh Phong lấy một quả nho trên bàn nhưng lại không ăn, vẫy vẫy Triệu Hoàng tiến lại gần

"Cơi quần ra đi"

Triệu Hoàng vội vàng cởi quần ra nhìn Hạ Khải cũng ở đây, Triệu Hoàng thẹn thùng. Kiều Minh Phong đá đá mông Triệu Hoàng, đem quả nho trong tay đưa cho hắn ra lệnh "Nhét vào đi"

Triệu Hoàng mặt đỏ bừng, hai tay nhận lấy quả nho từ từ nhét vào trong tiểu huyệt phía sau. Vì muốn chủ nhân thấy rõ, Triệu Hoàng cố chổng mông cao lên.

Nhét xong một quả, Kiều Minh Phong lại đưa cho một quả nữa cứ thế nhét vào tận 8 quả. Một quả cuối cùng không thể nhét hết vào được vẫn còn lộ một phần nhỏ ra ngoài làm hậu huyệt có chút căng ra.

Nhìn chỗ đó của Triệu Hoàng không thế nhét được nữa, Kiều Minh Phong bèn ra lệnh Hắn mặc quần vào.

"Giữ chặt, không được làm quả nho bị dập, không được rơi ra ngoài" Kiều Minh Phong chơi đùa một phen

"Dạ, nô tuân lệnh" Triệu Hoàng nỗ lực kẹp hậu huyệt nhưng lại không dám quá dùng sức.

Nhìn thời gian đã đến, Kiều Minh Phong để Triệu Hoàng đi ra ngoài chuẩn bị gặp mặt fan. Thấy đĩa nho trên bàn vẫn còn rất nhiều, Kiều Minh Phong đưa cho Hạ Khải "Còn lại, thưởng cho ngươi"

"Nô tạ chủ nhân thưởng" Hạ Khải đôi tay tiếp nhận đĩa, nhanh chóng cởi quần ra. Hắn biết, chủ nhân không phải thưởng cho cái miệng phái trên của hắn ăn. Chủ nhân nói thưởng cho mình, Hạ Khải không dám kháng lệnh, từng quả từng quả nhét vào đến khi không nhét được nữa.

Nhìn đĩa nho vẫn còn rất nhiều, Hạ Khải đang không biết phải làm thế nào thì Kiều Minh Phong đem số nho còn lại đút hết vào trong miệng của Hạ Khải

"Ngậm lấy!"

Hạ Khải không thể nói chuyện, chỉ có thể gật gật đầu. Nước miếng từ từ tràn ra. Hạ Khải cẩn thận khống chế lực, chủ nhân đang chơi hứng khởi, hắn không dám làm chủ nhân mất hứng.

Bên kia Triệu Hoàng cũng không dễ chịu, quả nho cuối cùng kia chỉ nhét được một nửa, phải kẹp thật chặt mới có thể giữ không rơi ra ngoài nhưng lại không dám dừng sức sợ làm quả nho vỡ ra. Vừa phải ứng phó với fan và phía truyền thông vừa phải để ý hậu huyệt khiến Triệu Hoàng muốn khóc tới nơi.

Cảm giác quả nho đang dần trượt ra ngoài, Triệu Hoàng có chút hoảng cũng may có thể ngồi xuống rồi. Thở nhẹ nhõm một hơi vừa ngồi xuống thì quả nho kia đã bị ép vỡ ra, cũng may là mặc quần đen. Triệu Hoàng sắc mặt trắng bệch cố gắng hoàn thành chương trình.

Thật vất vả mới kết thúc chương trình, Triệu Hoàng không dám chậm trễ nhanh chóng chạy đến hậu trường và cũng không cho mọi người đi vào. Chủ nhân vẫn còn ở đó, nếu có người quấy rầy sợ là sẽ gặp rắc rối. Vừa đi vào hậu trường liền cởi quần áo quỳ xuống, đưa mông cao lên banh mông ra cho chủ nhân kiểm tra.

"Vỡ?" Kiều Minh Phong đá đá mông Triệu Hoàng.

"Nô sai rồi, chủ nhân" Triệu Hoàng đáng thương nói.

"Rặn ra" Kiều Minh Phong không giận, vốn dĩ cũng chỉ định chơi đùa chút thôi.

Triệu Hoàng từ từ rặn quả nho ra, cảm nhận được từng quả nho rơi ra từ hậu huyệt khiến Triệu Hoàng mặt đỏ bừng. Chủ nhân còn nhìn, thật là xấu hổ. Không bao lâu, quả nho đều rơi hết ra ngoài. Đã không còn dị vật, hậu huyệt lúc đóng lúc mở, nhìn rất là đáng yêu.

Cái mông vẫn còn giơ cao lên, chưa được chủ nhân cho phép, Triệu Hoàng không dám lộn xộn. Kiều Minh Phong nhìn Hạ Khải ở bên cạnh còn ngậm đầy nho trong miệng.

"Nhả ra đi, phía dưới tiếp tục kẹp lấy"

Hạ Khải nói không được, gật đầu một cái rồi nhả hết nho trong miệng ra.

"Mặc quần áo vào, trở về" Nơi này đúng là không phải chỗ để có thể chơi đùa.

Về đến nhà, Kiều Minh Phong mang theo hai người đi vào phòng trừng phạt. Phòng trừng phạt tuy rằng có rất nhiều hình cụ, nhưng cũng có không ít món đồ chơi.

Hai người nhanh chóng cởi sạch, chủ nhân có hứng thú chơi đùa, bản thân không thể làm chủ nhân mất hứng. Kiều Minh Phong lấy một cái gậy mát xa, đi đến phía sau Triệu Hoàng. Triệu Hoàng nâng lên mông, cố gắng tách hậu huyệt ra.

Kiều Minh Phong ném cho Triệu Hoàng một lọ gel bôi trơn, "Tự mình nong ra đi"

Triệu Hoàng bóp một ít ra ngón tay, chậm rãi khuếch trương. Bên trong loại gel bôi trơn này có chưa thuốc kích dục, dần dần Triệu Hoàng cảm thấy toàn thân mềm nhũn, hậu huyệt càng ngày càng mở rộng. Thấy cũng đã ổn, Kiều Minh Phong bảo Triệu Hoàng bỏ tay ra, nhét gậy mát xa vào nhưng không mở công tắc. Triệu Hoàng ấm ức nhìn chủ nhân nhưng không dám nói gì.

"Rặn ra" Kiều Minh Phong đá đá Hạ Khải.

Hạ Khải thật cẩn thận thả lỏng hậu huyệt. Không lâu sau, từng quả nho rơi đầy xuống đất.

"Tự ăn đi" Kiều Minh Phong ngồi ở ghế trên nhìn. Hạ Khải có chút thẹn thùng, nhưng không giống với Triệu Hoàng. Triệu Hoàng thẹn thùng nhìn đáng yêu vô cùng, Hạ Khải lại làm người khác cảm giác dễ thương rất đáng ghét, loại cảm giác này không nên có trên người hắn.

Hạ Khải dập đầu, chậm rãi ăn hết nho. Hậu huyệt mỗi ngày đều vệ sinh nên không có mùi lạ. Nhìn Triệu Hoàng ở bên cạnh chịu đựng loại cảm giác khó chịu, Kiều Minh Phong tốt bụng mở công tắc rung, gậy mát xa lập tức cảm giác chạy vào sâu bên trong.

"Ưm ... ưm" hậu huyệt bị kích thích đột nhiên co rút. Toàn thân thoải mái run rẩy. Cặc Triệu Hoàng lập tức cương lên, rỉ rất nhiều dâm thủy.

Triệu Hoàng liều mạng kìm chế không cho bản thân bắn ra.

"Chủ nhân ... " Triệu Hoàng nhìn chủ nhân, trong mắt long lanh toàn nước.

"Sao, có chuyện gì?" Kiều Minh Phong mỉm cười nhìn Triệu Hoàng.

"Chủ nhân ... ưm ... nô sai rồi" Triệu Hoàng vặn vẹo vòn eo, nhịn sự kích thích đang tra tấn mình.

"Bò lại đây"

Triệu Hoàng cố gắng khắc chế dục vọng, chậm rãi bò về phía chủ nhân. Kiều Minh Phong duỗi chân ra, Triệu Hoàng dùng miệng cởi giày của chủ nhân ra, ngậm lấy tất khiến nước miếng trong miệng cứ thế chảy ra ngoài.

"Làm ướt?" Kiều Minh Phong nhìn tất chỗ bị ngậm lấy ướt đẫm nước có chút không vui.

"Nô ... Nô sai rồi" Triệu Hoàng vội vàng nhả ra.

"Cởi ra" đã ướt thì không thể đeo được nữa.

Triệu Hoàng lại bò qua, đem tất cởi ra.

"Thưởng ngươi, lấy gậy mát xa ra đem tất nhét vào đi"

Triệu Hoàng lấy gậy mát xa ra, xoay người để chủ nhân nhìn bản thân nhét tất vào trong hậu huyệt.

"Ưm ... a ..." Triệu Hoàng không khống chế được dục vọng mà rên rỉ như muốn bắn.

Kiều Minh Phong dùng chân ấn vào khiến Triệu Hoàng không nhịn được nữa mà bắn ra dính vào chân chủ nhân một chút.

"Chủ ... Chủ nhân" Triệu Hoàng lấy lại tinh thần, rất sợ hãi. Còn chưa được chủ nhân cho phép mà đã bắn, lại còn làm bẩn chân chủ nhân.

"Liếm!"

Triệu Hoàng vươn đầu lưỡi liếm chân chủ nhân, xác nhận đã sạch lại cúi đầu liếm sàn nhà. Đầu lưỡi liếm linh hoạt giống như chú mèo con vậy, Kiều Minh Phong nghĩ.

Triệu Hoàng liếm xong ngoan ngoãn quỳ chờ chủ nhân trách tội. Kiều Minh Phong xoa xoa Triệu Hoàng đầu, không định phạt cậu, dù sao cũng còn ít tuổi Kiều Minh Phong không muốn làm cậu sợ. Triệu Hoàng thấy chủ nhân không giận, thả lỏng người mỉm cười muốn lấy lòng chủ nhân. Đầu cọ cọ vào tay chủ nhân, người lắc lắc muốn làm nũng như chó con.

"Ngươi đó ..." Kiều Minh Phong bất đắc dĩ nhìn Triệu Hoàng, càng dùng sức xoa xoa tóc của cậu.

"Hì hì" biết chủ nhân không tức giận, Triệu Hoàng càng to gan hơn.

"Đi thôi, đi ra ngoài ăn cơm" Kiều Minh Phong vỗ vỗ đầu Triệu Hoàng.

Kiều Minh Phong đi ra ngoài, không chú ý đến vẻ mặt mất mát của Hạ Khải. Khải Tuấn và Hứa Minh đã chuẩn bị bữa tối xong từ lâu nhưng không dám làm phiền chủ nhân. Kiều Minh Phong ăn cơm xong dặn Triệu Hoàng lát nữa lấy tất ra rồi mới đi ngủ. Bốn người dọn dẹp xong liền trở về phòng riêng để làm việc.

Hạ Khải cởi quần áo nhìn bản thân trong gương, khuôn mặt có chút già hơn ba người kia, thân thể cũng cứng đờ, chai sạn không biết lấy lòng chủ nhân cho nên chủ nhân mới không muốn chơi đùa với mình sao?

Hạ Khải nằm trên giường trằn trọc cả đêm không ngủ được.

"Đêm qua không ngủ được?" Buổi sáng Kiều Minh Phong nhìn quầng thâm mắt của Hạ Khả liền hỏi.

"Nô sẽ không chậm trễ hầu hạ chủ nhân" tưởng chủ nhân thấy bản thân lười biếng không hầu hạ chủ nhân nên mới hỏi, Hạ Khải vội vàng giải thích. Nhìn Hạ Khải cẩn trọng như vậy, Kiều Minh Phong cũng lười hỏi lại.

Hạ Khải cảm thấy chủ nhân không vui, tâm trạng cũng tụt đi vài phần, quả nhiên là bản thân vô dụng, mới sáng ra đã làm chủ nhân không vui. Nghĩ thế khiến hốc mắt dần dần đỏ lên. Chú ý đến Hạ Khải khác thường nhưng bởi vì Hạ Khải cúi đầu nên không nhìn được.

"Ngẩng mặt lên"

Hạ Khải nén nước mắt, ngẩng đầu, lại không dám nhìn thẳng chủ nhân.

"Có chuyện gì?" Kiều Minh Phong nhìn hốc mắt đỏ hồng của Hạ Khải, có chút đau lòng, sao lại khóc rồi.

"Nô không sao, nô bị bụi bay bào mắt, xin chủ nhân trách phạt" Sợ chủ nhân càng chán ghét mình liền cẩn trọng hơn. Kiều Minh Phong bất đắc dĩ không biết phải làm sao với hắn, sao phải sợ mình đến thế.

Cơm nước xong, Kiều Minh Phong liền tống cổ bốn người đi làm. Ở nhà trong đầu Kiều Minh Phong luôn hiện ra vẻ mặt sáng nay của Hạ Khải làm bản thân không thể suy nghĩ đến chuyện gì khác. Buổi tối khi Khải Tuấn trở về thấy chủ nhân vẻ mặt u sầu.

"Chủ nhân xảy ra chuyện gì?" Khải Tuấn lập tức quỳ xuống bóp chân chủ nhân mà hỏi

"Suy nghĩ xem Hạ Khải có chuyện gì?"

Khải Tuấn nhẹ nhàng cười "Thì ra chủ nhân là vì chuyện này mà phiền não"

Kiều Minh Phong gật gật đầu, dù sao cũng là người của mình. Tuy rằng không biết Hạ Khải làm sao nhưng Kiều Minh luôn có cảm giác chuyện đó liên quan đến mình.

"Nô biết Hạ Khải xảy ra chuyện gì!"

"Ngươi biết? Nói thử xem" Kiều Minh Phong rất có hứng thú.

"Hạ Khải cho là chủ nhân không thích hắn cho nên trong lòng âm thầm khó chịu" Khải Tuấn chuyên tâm xoa bóp chân mà chủ nhân nhưng không quên trả lời. Là nô nên giúp chủ nhân giải đáp thắc mắc.

Quả nhiên là bởi vì mình, nhưng cũng chỉ là bởi vì cái này thôi sao?

"Làm gia nô, còn gì quan trọng hơn sự chú ý của chủ nhân." Kiều Minh Phong bị những lời này của Khải Tuấn làm cho động lòng.

"Nếu chủ nhân muốn đi làm, thật ra nô cảm thấy có một công việc rất phù hợp với chủ nhân" Khải Tuấn ngẩng đầu, nhìn Kiều Minh Phong, xác nhận chủ nhân không giận mới dám tiếp tục nói.

"Nói thử xem là cái gì" Kiều Minh Phong dùng chân ấn vào hai điểm trước ngực Khải Tuấn mà chơi đùa.

"Điều giáo sư" nói xong Khải Tuấn cảm giác chân chủ nhân ấn mạnh thêm chút, không dám động đậy, thả lỏng thân mình để chủ nhân chơi đùa thoải mái hơn.

"Biết ta không thích điều đó còn muốn ta làm điều giáo sư" Kiều Minh Phong vừa cười nói vừa bảo Khải Tuấn cởi quần áo.

"Nô không dám" Khải Tuấn cởi quần áo nhưng không có thỉnh tội, hắn biết chủ nhân không tức giận nhưng nếu thỉnh tội chắc chắn chủ nhân sẽ mất hứng.

"Nếu ta không nhớ lầm, bên ngoài ngươi cũng là điều giáo sư" Kiều Minh Phong đột nhiên tò mò vì sao hắn lại có thân phận khác với ba người kia. Có phải chính vì hắn là điều giáo sư nên mới thấu hiểu suy nghĩ của nô lệ và thấu hiểu nỗi lòng của chủ nhân.

"Vâng, nô là ông chủ của Dạ Nguyệt" Dạ Nguyệt là cái câu lạc bộ SM rất có danh tiếng trong giới thượng lưu. Những người vào đây không phải người giàu thì cũng là phú quý.

"Sao lại muốn thành lập Dạ Nguyệt?"

"Nô chủ yếu phụ trách bồi dưỡng thế lực và thu thập tình báo bên hắc đạo. Dạ Nguyệt là nơi dễ dàng tiếp xúc với nhiều loại người, dễ dàng kết bạn"

"Thế còn thành lập khách sạn Cảnh Nghi là vì cái gì" Khách sạn Cảnh Nghi hầu như có mặt trên khắp cả nước, lúc trước biết Khải Tuấn mới 23 tuổi đã là ông chủ đứng sau, Kiều Minh Phong còn kinh ngạc.

"Tiền ở hắc đạo cũng cần có cách để tẩy trắng hơn nữa Cảnh Nghi cũng là nơi để thu thập thông tin trên phương diện khác" Khải Tuấn liếm chân chủ nhân lấy lòng.

"Là nhân tài như vậy không được trọng dụng mà lại làm gia nô" Kiều Minh Phong có chút cảm phục Khải Tuấn là người cực kỳ ưu tú.

"Có thể hầu hạ chủ nhân, là phúc khí của nô" Đúng vậy, chủ nhân ôn hòa lương thiên, có thể hầu hạ chủ nhân là phúc khí của gia nô.

"Được, ta sẽ nhận làm công việc này, còn cách dạy dỗ gì đó ngươi dạy ta" Kiều Minh Phong đối với cái này cũng có chút hứng thú.

"Nô tuân mệnh"

Nhìn Khải Tuấn trần truồng, Kiều Minh Phong nuốt nước miếng. Đúng là yêu nghiệt. Cảm nhận được ánh mắt của chủ nhân, mặt Khải Tuấn đỏ bừng lên. Bò đến gần chủ nhân.

"Chủ nhân có cần nô hầu hạ?" Khải Tuấn cúi đầu, trong mắt toát ra một tia sợ hãi nhưng lại thôi.

Nếu là trước kia, Kiều Minh Phong nhất định cự tuyệt. Hôm nay không biết là vì cởi bỏ được nghi hoặc trong lòng nên thể xác và tinh thần thoải mái hay do Khải Tuấn quá mê người. Kiều Minh Phong không có từ chối. Khải Tuấn chần chừ một chút rồi dùng răng cắn lưng quần của chủ nhân. Buổi tối nên Kiều Minh Phong mặc đồ ngủ không khó cởi. Khải Tuấn kéo quần chủ nhân xuống một chút đến khi cặc chủ nhân lộ ra. Hơi thở ấm nóng của Khải Tuấn kích thích Kiều Minh Phong, Khải Tuấn há miệng ngậm cặc chủ nhân.

Kiều Minh Phong thoải mái hừ lên một tiếng nhấn đầu Khải Tuấn xuống. Khải Tuấn theo lwucj của chủ nhân mà ngậm cặc chủ nhân càng sâu hơn, chậm rãi bút mút, thỉnh thoảng dùng lưỡi đánh vào lỗ tiểu. Cảm nhận được cặc chủ nhân ngày càng lớn hơn khiến Khải Tuấn càng nỗ lực hầu hạ. Đây là lần đầu tiên chủ nhân cho phép mình khẩu giao nên không thể khiến chủ nhân chán ghét được.

Kiều Minh Phong được Khải Tuấn hầu hạ cực thoải mái, cặc giật giật lên vài cái rồi bắn trong miệng Khải Tuấn. Khải Tuấn lùi ra sau, há mồm để chủ nhân kiểm tra.

Tinh dịch của chủ nhân đối với nô lệ là ban thưởng nên không được cho phép thì không thể nuốt xuống, chỉ khi hầu hạ chủ nhân hài lòng mới được chủ nhân thưởng

"Nhả ra đi" Kiều Minh Phong không biết mấy quy tắc này, đơn giản chỉ cảm thấy bẩn nên không muốn để Khải Tuấn nuốt vào. Khải Tuấn nhả tinh dịch trong miệng ra, lại bò qua, liếm sạch cặc chủ nhân.

Thấy chủ nhân không muốn cho mình tiếp tục hầu hạ, Khải Tuấn quỳ xong liền rời khỏi phòng âm thầm thở nhẹ.

Ngày hôm sau Khải Tuấn không có đi làm, ở biệt thự dạy chủ nhân kĩ thuật điều giáo. Kiều Minh Phong rất có hứng thú, học cực nhanh. Thỉnh thoảng đùa giỡn Khải Tuấn rất thư thái. Khải Tuấn vừa làm mẫu kỹ thuật dùng roi cho chủ nhân xem vừa kẹp chặt lấy hậu huyệt. Kiều Minh Phong nổi hứng nhét một cái trứng rung phía sau hậu huyệt của Khải Tuấn thỉnh thoảng thay đổi độ rung kích thích Khải Tuấn. Khải Tuấn vừa mới vung roi liền cảm thấy trứng rung phía sau bước mở đến mức lớn nhất.

"Ưm ..." Khải Tuấn khắc chế bản thân, quất roi xuống

"Hôm nay buổi tối đi Dạ Nguyệt dạo đi" Kiều Minh Phong vừa đùa giỡn Khải Tuấn, vừa nói. Đôi tay xoa cặp mông căng tròn của Khải Tuấn.

"Ưm ... Vâng" Khải Tuấn không ức chế tiếng rên rỉ.

Buổi tối, sau khi Kiều Minh Phong cùng Khải Tuấn đến Dạ Nguyệt sau, Kiều Minh Phong không cho Khải Tuấn đi theo.

Nhìn tấm thẻ đen trong tay, Kiều Minh Phong cười cười, theo lời Khải Tuấn nói Dạ Nguyệt chỉ có một tấm thẻ đen này, đại diện cho quyền hạn tối cao. Kiều Minh Phong mang mặt nạ, ngồi ở đại sảnh. Vì bảo mật, người đến Dạ Nguyệt đều phải đeo mặt nạ.

Kiều Minh Phong uống rượu, quan sát xung quanh. Khải Tuấn đứng ở cách đó không xa, ngày thường Khải Tuấn rất ít tới Dạ Nguyệt, tới cũng chỉ là ngồi ở trên lầu, cho nên tuy rằng Khải Tuấn là ông chủ nhưng lại rất ít người gặp qua.

Hôm nay chủ nhân ngồi ở đại sảnh, hắn đương nhiên không thể lên lầu được. Không ít đám M đi đến chỗ Khải Tuấn có ý đồ. Thấy một đám người bên cạnh nhìn Khải Tuấn, mặt Kiều Minh Phong dần đen lại

Kiều Minh Phong nhấc chân đi lên tầng 3, Khải Tuấn vội vàng đuổi theo. Người khác không được lên tầng 3, chỉ có chủ nhân và hắn mới có thể lên. Nơi này vốn chính là chuẩn bị cho chủ nhân. Không có chủ nhân cho phép, Khải Tuấn ngoài việc dọn dẹp thì cũng không được tự ý đặt chân lên đây. Tầng 3 có phòng trừng phạt, phòng sách và phòng nghỉ.

Kiều Minh Phong đi đến phòng dạy dỗ, Khải Tuấn quỳ bò vào, tự giác cởi quần áo và mặt nạ.

"Nhìn không ra, ngươi còn rất được hoan nghênh" Kiều Minh Phong sờ sờ mặt Khải Tuấn.

"Nô biết sai" Kiều Minh Phong không biết, ngày thường Khải Tuấn ở Dạ Nguyệtđều là người sống khó gần, không có người dám tới bắt chuyện. Nhưng hôm nay cóchủ nhân ở đây, hắn đương nhiên phải thu lại khí thế của bản thân nên hấp dẫnkhông ít người. Nhưng chủ nhân không bao giờ sai, chọc chủ nhân không vui chínhlà bản thân đã sai. Khải Tuấn không cảm thấy ấm ức, chủ nhân đây là để ý mìnhnên mới không vui, tuy rằng sắp bị phạt, nhưng trong lòng lại rất vui vẻ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro