chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 17.

Tại một bệnh viện ở Hồng Kong.

Lingling đưa Orm đến gặp một người tên Jackson, đây là một người bạn của Lingling khi còn học đại học, anh ta chuyên ngành tim mạch, hơn Lingling 3 tuổi.

Vì Lingling nghi ngờ rằng hệ tim mạch của Orm có lẽ vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nên cô đăng ký làm buổi xét nghiệm tổng quan cho Orm. Sau vài tiếng là có kết quả, Lingling và Jackson ngồi trong phòng để nói chuyện, Orm ngồi ở gian bên cạnh, cách một vách ngăn mỏng. Dù Orm có thể nghe thấy hai người kia nói chuyện, nhưng họ nói bằng tiếng Quan thoại nên cô ấy không hiểu gì hết.

- Hệ tim mạch hoàn toàn bình thường, xương khớp, hệ tiêu hóa, não, phổi, cũng không có vấn đề gì, có thể việc đổ mồ hôi nhiều là do di chứng của bệnh trước, em nói với anh là gì nhỉ, rối loạn hệ thần kinh thực vật đúng không? – Jackson thông báo kết quả, anh đã được nghe Lingling khát quát trước quá trình chữa bệnh trước đây của Orm.

- Vậy là hoàn toàn chỉ do tâm lý? – Lingling ngạc nhiên.

- Đúng rồi, cô ấy chỉ cần thư giãn, nghỉ ngơi, bớt lo âu lại là được.

Lingling chở Orm về khách sạn, với một suy nghĩ khá mông lung, cô đã nghĩ rằng Orm hoàn toàn bình thường về tâm lý. Cô ấy ở cạnh cô, luôn toát ra sự hạnh phúc tròn đầy. Nhưng có vẻ như Orm vẫn đang bất an điều gì đó, và cô cần suy nghĩ một chút trước khi hỏi cô ấy về vấn đề này.

Về đến khách sạn, hai người cùng nhau ăn tối, rồi Lingling nhận được một cuộc gọi đến từ Thái.

- Alo.

“Tiến sĩ Kwong, chị, Juepak đây, Orm đang ở cạnh em đúng không ạ, cho chị gặp cô ấy một chút”

Tiếng phát ra từ điện thoại rất lớn nên Orm có thể nghe thấy được, cô ấy vội lắc đầu. Lingling hiểu ý rồi từ chối khéo.

- Orm đang không thể giao tiếp lúc này được, chị có muốn chuyển lời gì không?

“Một tuần nữa là có cuộc họp ở công ty bàn về fanmeeting sắp tới của Orm, lịch đã báo trước từ lâu rồi, nhưng Orm có vẻ hờ hững với nó, chị muốn nhắc nhở cô ấy về Thái sớm”

- Em sẽ chuyển lời, cám ơn chị nha.

“Vâng, chào tiến sĩ Kwong”

Lingling cúp máy, Orm bật tiếng nói luôn.

- Em không về Thái đâu.

- Em về hay không về thì cũng nên thông báo với mọi người một tiếng chứ - Lingling nhẹ nhàng khuyên.

- Họ sẽ cố gắng thuyết phục em về cho bằng được, cho nên tốt nhất là không nói chuyện, em muốn tổ chức fanmeeting, nhưng không phải lúc này.

- Vậy thì lúc nào?

- Khi nào chị về Thái với em – Orm nói dứt khoát. Lingling bặm môi, cô ấy lại nói cái câu y hệt đợt trước khi cô cố gắng thuyết phục cô ấy về Thái.

 - Khoảng 2 tháng nữa là chị sẽ giải quyết ly hôn xong, rồi bán nhà xong, bàn giao công việc, rồi chị sẽ về Thái, em nên về Thái trước để tiếp tục công việc.

- Không – Orm lại thêm một lần dứt khoát nữa.

Lingling Kwong ngẫm nghĩ, cô đang dần đoán được sự bất an của Orm.

Cũng dễ hiểu, vì cô đã từng hứa hẹn với cô ấy một lần, rồi cô lại không thực hiện được. Cô đã từng nói cô sẽ chủ động ly hôn với Win rồi về Thái với Orm, nhưng rồi cô lại không làm.

Là lỗi của cô…..

- Em không nên quá cứng ngắt như vậy, lịch trình đã sắp từ trước rồi thì nên thực hiện theo, đừng vì một chuyện nhỏ mà trì hoãn nó, đừng vì chị quá như vậy, chị chắc chắn sẽ về Thái gặp em mà.

- Lingling Kwong, chị là một tiến sĩ giỏi, nhưng không phải lúc nào cũng nói đúng đâu, những lời khuyên của chị, từ bây giờ em sẽ cân nhắc, chứ không có tự động nghe lời như đợt trước nữa đâu – Orm tự tin nói.

- ………….

- Em ở đây không phải vì chị, mà là vì chính em.

- …………….

- Em sẽ chỉ làm những điều vì chính em mà thôi, và em chưa bao giờ coi cái chuyện của chúng ta là chuyện nhỏ.

Lingling trật tự, cô không thể nói gì nữa. Cô lại cãi thua Orm Kornnaphat rồi.

- Chị nhắn tin cho Juepak, nói rằng em sẽ về Thái trong khoảng 2 đến 3 tháng nữa, khi nào về em sẽ báo, rồi lúc đấy họp hành rồi tổ chức fanmeeting cũng được, không cần phải vội – Orm mặt lạnh nói.

- Được rồi – Lingling gật đầu, chiều ý.

- Thế kết quả khám hôm nay sao?? – Orm tự dưng nhớ ra rồi hỏi, Lingling đưa cô đi khám rồi chẳng nói gì sau khi từ bệnh viện về.

- Không có gì, sức khỏe em bình thường – Lingling nhẹ nhàng vén những lọn tóc vướng víu của Orm ra sau tai cô ấy, rồi tiếp tục ăn.

---

Một vài ngày sau, điện thoại của Orm đột nhiên rung chuông. Khi cô đến Hồng Kong, cô dùng 1 chiếc sim mới và chỉ để liên lạc với Lingling, bây giờ có số lạ gọi như này làm cô vội nghi vấn. Hiện tại Orm đang ở trong 1 quán coffee gần trung tâm Cabin, Lingling đang làm việc gì đó, nên cô ngồi ở đây đợi cô ấy.

- Alo

“Là chị, Juepak đây”

- Sao chị biết mà gọi cho em vậy? tiến sĩ Kwong cho số hả? – Orm không hài lòng lắm khi phải giao tiếp với Juepak, vì cô biết Juepak gọi là có mục đích gì

“Đúng rồi”

- Em sẽ ở Hồng Kong khoảng 2 tháng nữa rồi mới trở về, chị không thay đổi được quyết định của em đâu.

“Được rồi, chị không gọi để cố ép em gì cả. Thị trưởng Kornnaphat đã gọi cho chị kể hết mọi chuyện, hóa ra em và tiến sĩ Kwong đang hẹn hò, tiến sĩ Kwong đang tiến hành ly hôn đúng không?”

- Thị trưởng Kornnaphat biết cả chuyện đó luôn? – Orm ngạc nhiên

“Orm à, chị biết em là người luôn muốn sự cân bằng, vừa sự nghiệp lẫn đời sống cá nhân, nhưng mà em đã suy nghĩ kỹ chưa vậy? Thị trưởng Kornnaphat không nói thẳng nhưng ông không đồng ý việc em đang hẹn hò với người đã kết hôn như tiến sĩ Kwong đâu”

- Tiến sĩ Kwong sắp ly hôn xong rồi, nên cô ấy sẽ không còn là người đã kết hôn nữa – Orm phản biện.

“Quá khứ cứ vậy mà xóa nhanh đi sao, em cần phải suy nghĩ thật kỹ, tiến sĩ Kwong quá giỏi và xinh đẹp, có rất nhiều bệnh nhân thích cô ấy. Tiến sĩ Kwong bỏ chồng để yêu em một cách nhanh chóng như vậy, thì khả năng cao trong tương lai cô ấy cũng sẽ bỏ em và đi yêu người khác nhanh như thế mà thôi”

- Này, Juepak – Orm bực mình, tim đập thình thịch, nhưng cô không thể nói gì thêm, cô không biết nên nói gì nữa….

Cô nên nói gì, và cô có cái gì để phản biện lại lời Juepak nói….?

Thật sự không có….

“Tiến sĩ Kwong đang ly hôn, nhưng không có nghĩa là cô ấy sẽ cưới em, cô ấy có nói rằng sẽ cưới em không? Em đừng quá mù quáng. Chị biết là chị không có quyền gì để xen vào chuyện tình cảm của em, Thị trưởng Kornnaphat cũng vậy. Ngày xưa khi em theo con đường vào showbiz, gia đình em ngăn cấm, nhưng rốt cuộc không ngăn được, và chuyện tình cảm cũng vậy. Giờ chị chỉ muốn em suy nghĩ thật kỹ để không bị sai lầm, có vậy thôi”

- …………….

“Chị cúp máy nhé”

Orm ngồi thẫn thờ trong quán coffee, mắt phóng nhìn ra khung cảnh bên ngoài, người người vẫn đang tấp nập đi qua đi lại, rất nhộn nhịp, khác hẳn với những gì đang xảy ra trong lòng cô.

Cô cảm thấy rối bời, và có chút lo lắng, bởi những điều Juepak nói…

Lingling yêu Win lâu như vậy, mà còn bỏ anh ấy, vậy thì có gì chắc chắn về sự chung thủy của Lingling Kwong với cô nào…..không có….

- Nghĩ gì mà thẫn thờ vậy?

Orm giật mình, quay sang thì thấy Lingling, cô ấy đang ngồi xuống cạnh cô từ lúc nào.

- Không có gì, chị xong việc rồi hả?

- Ừm, dạo gần đây chị thấy em thỉnh thoảng hơi lơ đãng, có gì không ổn hả? – Lingling lấy ly café đen mà cô vừa order rồi uống.

- Không có gì, mà chị cho Juepak số của em hả?

- Đúng rồi, cô ấy nhắn tin xin hoài, chị không muốn mất lịch sự nên đành đưa cho, Juepak gọi cho em hả? Cô ấy nói gì?

- Không có gì, Juepak chỉ hỏi thăm bình thường thôi – Orm che giấu.

Lingling gật gật cái đầu rồi tiếp tục uống cafe, còn Orm lén lút quan sát nét mặt của người bên cạnh.

End chap 17.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lingorm