Chương 8 :Có con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày đẹp trời. Biện Bạch Hiền và Phác Xán Liệt hiện đang tung tăng vui vẻ đi hẹn hò. Trên cả con phố, dường như có thể nói hai người là đôi tình nhân nổi bật nhất. Bộ dạng đáng yêu của Bạch Hiền, dáng vẻ đẹp trai của Xán Liệt, khiến cho bao cô gái đổ liền khi hai người vừa đi lướt qua, bao chàng trai phải thầm ghen tị. Nhưng ai biết rằng, đằng sau dáng vẻ bề ngoài đó là...

Một nữ vương thụ – Biện Bạch Hiền.

Và một thê nô công – Phác Xán Liệt.

– Anh đi mua cho em nước trái cây đi, kem chuối nữa, à đừng quên bánh ngọt lót dạ và trà sữa nha.

– Được!!! Được!!! Em đợi anh chút anh đi mua liền – Anh gật gù chiều theo lời vợ.

...

– Anh!!! Em nóng!!!

– Để anh quạt cho em nha!!!

...

Trong buổi đi chơi, phải nói là Phác Xán Liệt luôn tay luôn chân, còn Biện Bạch Hiền chỉ việc ngồi an nhàn, sai bảo. Chắc nếu các cô gái biết được sự thật này, sẽ thất vọng lắm a!

Bỗng dưng...

– Papa!!!

Mộ thanh âm trong trẻo không biết là phát ra từ đâu. Nhìn ngó xung quanh, hai người phát hiện ra một cô nhóc mặc váy ren màu trắng, ôm một bé gấu trông khá là dễ thương, trông khoảng bốn năm tuổi, đang nhìn chằm chằm vào Xán Liệt.

– Papa ơi!!! – Cô bé tiến đến kéo kéo gấu quần của anh, mắt mở to tròn long lanh.

Một...hai...ba...

– ANH DÁM CÓ CON RIÊNG?!? NÓI MAU?!? ANH GIẢI THÍCH SAO ĐÂY!!! – Biện Bach Hiền mắt nổi đóa, tay xốc cổ áo Xán Liệt, hướng về anh tra hỏi.

– Em...Đừng hiểu lầm...không phải như vậy...anh không có con riêng thật mà... – Phác Xán Liệt trán chảy mồ hôi ròng ròng. Lần này anh thảm thật rồi. Rõ ràng là anh không có con thật mà. Trước khi quen với cậu, đúng là anh có quan hệ với một số phụ nữ, nhưng lần nào cũng rất an toàn, không thể có sơ hở. Sao bây giờ tự dưng lòi đâu ra đứa con? Thế là thế nào?

– Anh còn chối, rõ ràng con nhóc gọi anh là...

– Mama!!! – Trong lúc hai người đang đôi co, giọng nói trong trẻo ấy là cất lên lần nữa, khiến cho cả hai đều phải giật mình. Vật nhỏ ấy không biết từ khi nào tiến đến ôm chân Bạch Hiền dụi dụi làm nũng.

– Con vừa gọi chú là gì? – Cậu bỏ tay ra khỏi cố áo Xán Liệt, thấy vậy anh không khỏi thở phào, rồi nhẹ nhàng bế đứa nhỏ lên, hỏi.

Nhóc con ngây ngô nhìn cậu, rồi trả lời: "Mama!!!"

Hai người ngơ ra một giây, sau đó quay lại nhìn nhau. Bạch Hiền để đứa bé xuống, rồi hướng vào tai Xán Liệt thì thầm:

– Chúng ra có con từ bao giờ nhỉ?

Anh ngẫm nghĩ một lúc, đột nhiên búng tay hét "a":

– Có khi nào tại tối qua chúng ta *** nên giờ con cò mang em bé tới không?!? (Cái gì vậy nè?!? :v :v :v)

Cốp!!!

Bạch Hiền cốp đầu Xán Liệt một cái rõ to, khiến anh phải kêu "đau" một tiếng. Anh ấm ức nhìn cậu mà xụt xịt nói: "Rõ ràng là thế mà!!!"

– Đây là nơi công cộng, làm ơn thế nhị cái dùm!!! – Bạch Hiền quyết định mặc kệ tên ngốc này, liền cúi xuống bế bé con từ nãy đến giờ cứ bám chân cậu – Chắc là đi lạc thôi!!! Mình đưa bé đến đồn cảnh sát vậy!!!

...

Sau khi khai báo với đồn, hai người ngồi chờ phía bên ngoài, nhìn ngắm bé con chơi. Khoảng một lúc sau, một vị cảnh sát bước ra và hỏi một số thông tin từ hai người, sau đó quay sang bé con hỏi: "Mẹ cháu trông như thế nào?"

Bé con ngẫm nghĩ lúc, sau đó chỉ về phía Bạch Hiền nói: "Mama của cháu đây!!!"

Vị cảnh sát mặt tối lại, quay ngoắt lại nhìn hai người, anh và cậu chỉ biết lắc đầu ý muốn nói không phải. Vị kia liền hiểu điều đó, tiếp tục quay sang hỏi bé tiếp:

– Thế còn bố cháu?!?

Nhóc con nghe vậy liền không nghĩ ngợi chạy đến phía Xán Liệt cười ôm lấy anh: "Papa của chàu nè!!!"

Vị kia thấy vậy liền bỗng dừng đứng dậy, hướng về phía hai người, nói với chất giọng rất nghiêm túc: "Trẻ con cần có một gia đình, xin hai vị hãy có trách nghiệm, đừng bỏ rơi cháu nó, đứa trẻ dễ thương thế này cơ mà. Làm cha làm mẹ chính là hạnh phúc, mong hai người đừng từ bỏ quyền lợi đó, rất tội nghiệp vật nhỏ này. Hai vị về đi, đừng bỏ rơi bé con, cháu sẽ buồn lắm đó."

Bạch Hiền và Xán Liệt nghe vậy, mặt đen như than, không biết giải thích thế nào cho vị cảnh sát hiểu, nói cỡ nào anh ta cũng chỉ suy ra là hai người đang trốn tránh trách nhiệm nghĩa vụ của cha mẹ. Thế là cả hai chỉ có thể cố nuốt cục "oan" này mà dẫn bé con về nhà.

...

Vừa về tới khu chung cư EXO, mọi người liền chạy ra hỏi cậu và anh bé con ngày ở đâu ra. Phác Xán Liệt nghe vậy cười tươi roi rói, không suy nghĩ trả lời: "Con của tớ với Bạch Hiền đấy!"

Cuối cùng, anh bị Bạch Hiền đánh cho một trận tơi bời vì ăn nói lung tung.

Bước vào nhà, việc đầu tiên cậu làm là lên mạng đăng thông tin trẻ lạc lên các trang mạng xã hội, cậu muốn nhanh nhanh tìm lại cha mẹ thật sự cho đứa trẻ này. Nói thật thì, cậu thấy trẻ con rất phiền phức, khóc nhè, làm nũng, quấy rầy. Cậu sẽ không tài nào chịu nổi nếu đứa bé này như vậy.

Phác Xán Liệt lại ngược lại khá quý "đứa con từ trên trời rơi xuống" này. Anh ngồi chơi với bé, về nhà là làm bánh cho bé ăn, nhóc con thích lắm, cứ bám theo anh hoài.

Để đăng thông tin cậu sơ yếu lý lịch của đứa trẻ, bèn chạy ra phía nhóc con, hỏi:

– Bé à! Con tên gì?

– Dạ là Yến Yến ạ!

– Yến Yến năm nay bao nhiêu tuổi?

– Dạ con năm tuổi!

Bạch Hiền liền đăng thông tin lên, kèm theo ảnh của đứa trẻ. Chắc chỉ này mai hoặc ngày kia là phụ huynh của nhóc sẽ đến rước nhóc về à!

...

Tuy lúc đầu cậu không có ấn tượng gì với Yến Yến, nhưng về sau, cậu lại rất quý bé con. Bạch Hiền cứ nghĩ đứa trẻ này sẽ quấy nhiễu nhưng thực chất Yến Yến lại rất ngoan và nghe lời. Có một lần, cậu tý nữa chuẩn bị vào miệng sói Xán Liệt, bé con bỗng dưng xuất hiện, ôm gấu con dụi dụi mắt tiến vào trong phòng, liu diu cất tiếng: "Con muốn ngủ chung với mama và papa!"

Thế là tối hôm đó Bach Hiền thoát nạn, còn Xán Liệt chỉ biết hậm hực lườm tiểu Yến ngủ ngon lành chen giữa hai người.

Từ đó, cậu và Yến Yến ngày càng gắn bó hơn.

...

Về việc chắn sóc bé, lúc đầu vì cả hai đều ngại bé là con gái nên không dám tắm cho bé, nhưng ai ngờ thực chất...Yến Yến là con trai. Do một lần Bạch Hiền kể chuyện cổ tích cho Yến Yến nghe, cậu có nói đùa: "Yến Yến xinh đẹp thế này chắc chắn sẽ có một chàng hoàng tử đến rước tiểu Yến về làm vợ cho coi!" Nhưng bỗng dưng tiểu Yến quay phắt lại hỏi cậu: "Con trai với con trai có thể cưới nhau ạ?" (Ế!!!! =]]) Bạch Hiền nghe vậy không khỏi kinh ngạc, lột quần bé ra (Biến thái!!! >.<). Quả nhiên đúng là con trai.

Hóa ra mẹ Yến Yến vốn là người thích những thứ dễ thương nên luôn cho Yến Yến ăn mặc như vậy. Lúc cậu hỏi thì nhóc con trả lời như vậy, cậu bé còn bảo: "Mama đã nói nếu con dễ thương chắc chắn sẽ được rất nhiều bạn nữ theo. Không phải sao?"

Khóe môi Bạch Hiền liền giật giật, trong đầu thầm nghĩ: "Con à!!! Không có con gái nào thèm theo con đâu nếu con mặc như vậy mà chỉ có con trai mới theo con thôi!"

...

Do trong nhà không có quần áo của con nít, nên hai người liền chạy ra ngoài mua mấy bộ về cho nhóc con. Nhìn cảnh Bạch Hiền bế Yến Yến mà chọn quần áo cho con, Xán Liệt không khỏi cảm thấy ấm áp. A!!! Không khí gia đình là đây!!!

Nhiều lúc anh có việc bận, tối không về nhà, có Yến Yến ở nhà cũng giúp cho cậu cảm thấy bớt cô đơn hơn. Nhóc con dễ thương lắm, vì biết "mama" của mình đang buồn do "papa" không có nhà, nhóc con đã chạy đi tìm một cây bút và giấy trắng, hí hoáy vẽ gì đó, rồi đưa cho Bạch Hiền: "Con vẽ mama đang cười này, mama thấy đẹp không? Tất nhiên là đẹp rồi!!! Vì thứ nhất Yến Yến vẽ là phải đẹp, thứ hai mama cười rất xinh!!! Vậy nên mama đừng buồn nữa, cười lên nào!!!"

Bạch Hiền nghe vậy không khỏi cảm động. Liền nhào tới ông bé con, dụi dụi má bé. Trời ơi!!! Sao đáng yêu thế chứ!!!

...

Một lần, Phác Xán Liệt đi làm về mệt mỏi, nằm vật ra ghê sô pha ngủ. Bỗng dưng đang thiu thiu có cảm giác có vật chùm lên người mình liền mở mắt. Tiểu Yến thấy vậy liền giật mình, sau đó nắm lấy vạt áo, cúi đầu nói:

– Xin lỗi làm Papa tỉnh, tại con thấy Papa nằm ngủ không có đắp chăn, chắc sẽ lạnh lắm nên con...

Chưa đợi Yến Yến nói xong, anh bèn ôm ngay bé con vào lòng nói: "Không sao đâu, đối với papa, ôm con là ấm nhất!!!" (Thế còn Bạch Hiền? :v)

...

Từ đó, bé con dường như trở thành hình bóng quen thuộc trong gia đình, được Bạch Hiền và Xán Liệt vô cùng cưng chiều và quý mến. Đồng thời, bé còn nhận được rất nhiều sự quan tâm từ mọi người trong khu chung cư. Thỉnh thoảng, Lộc Hàm và Thế Huân dắt bé đi chơi công viên, Tử Thao và Diệc Phàm mua đồ chơi cho bé, Khánh Thù và Chung Nhân thì nấu nhiều món ngon cho bé ăn, Nghệ Hưng và Tuấn Miên thì giúp bé tập vẽ.

...

Tính đến giờ đã bảy ngày từ khi Yến Yến đến khu chung cư EXO, hôm nay Bạch Hiền được nghỉ nên ở nhà chơi với bé con. Hai "mẹ con" đang chơi oẳn tù tì rất vui vẻ thì bỗng dưng chuông cửa vang lên. Bạch Hiền thấy vậy liền bế tiểu Yến cùng ra mở cửa.

Ngoài cửa là một người phụ nữ rất xinh đẹp, trông rất trẻ, có mái tóc xoăn sóng dài, cùng với một người đàn ông là đẹp trai và trông rất anh tuấn. Vừa thấy hai người đó, tiểu Yến bỗng tụt từ trên người cậu xuống, chạy đến ôm cặp vợ chồng mà hô lên: "Mama!!! Papa!!!"

Người phụ nữ thấy bé liền nhào vào ôm chặt bé, trách móc:

– Tại sao con lại không đi theo vú nuôi chứ? Để bị lạc, con biết bố mẹ lo lắm không?

Xán Liệt từ trong nhà đi ra, thấy hai người lạ không khỏi thắc mắc. Hóa ra, đây chính là bố mẹ thực sự của tiểu Yến Yến. Giờ anh hiểu tại sao nhóc con lại gọi anh với cậu là papa, mama rồi, vì nhìn hai người rất giống bố mẹ của bé, có thể nói là giống đến 95%.

Mọi chuyện là như thế này, bố mẹ của tiểu Yến cùng với tiểu Yến đi về nước, bỗng dưng hai người có việc bận đột xuất phải qua nước ngoài nên gửi tiểu Yến cho vú nuôi. Nhưng bé con vốn là một đứa trẻ hiếu động, nhân lúc vú nuôi đi mua đồ trong siêu thị đã chạy mất, để rồi bị lạc. Vú nuôi không thấy bé, tá hỏa đi tìm, đến đồn công an nhưng công an bảo không tìm được đứa bé nào bị lạc. Bà không phải là người rành công nghệ thông tin mạng xã hội, nên cũng không thấy tin Bạch Hiền đưa lên mạng. Đến bước đường cùng, bà đành gọi điện cho bố mẹ Yến Yến. Nghe tin vậy hai người cũng hoảng lắm, muốn về nước liền nhưng do bên quốc gia cả hai đang công tác có bão nên tất cả các chuyến bay đều bị hủy lại. Thật may khi mẹ Yến Yến lướt trên Facebook, tìm ra được thông tin trẻ lạc của cậu, hai người mới cảm thấy yên tâm phần nào.

Ngồi nói chuyện một lúc bố mẹ bé con lại có việc nên liền tạm biệt hai người. Nhìn tiểu Yến Yến ngày càng đi xa, Xán Liệt và Bạch Hiền không khỏi tiếc nuối, vậy là về sau không được gặp bé con rồi.

– Tự dưng em cảm thấy buồn quá! Bé con đi rồi cứ trống vắng sao ấy! – Bạch Hiền ngồi ở ghế sô pha thở dài ngao ngán.

– Ừ!!! Anh cũng thấy vậy!!! – Xán Liệt quàng tay qua vai cậu, kéo cậu vào lòng, hai người im lặng như vậy khoảng một lúc lâu, bỗng dưng anh cất tiếng, gian xảo nhìn Bạch Hiền – Em...có muốn có con không?!? (Ế!!! Ế!!! Ế!!! =]])

– Hả?!? Anh đang nói cái gì thế?!? – Cậu giật giật mí mắt. – Làm sao mà có con được chứ?!?

– Thì chúng ta phải làm cái chuyện để mà có con!!! – Nói rồi anh đè Bạch Hiền xuống.

– Này...Hỗn đản...Ư...a...a..

Và chuyện để mà có con thì chắc ai cũng biết ha!

...

Hai ngày sau, nhà Xán Liệt lại có khách. Đó chính là gia đình tiểu Yến Yến. Bố mẹ của bé con muốn gặp hai người bàn bạc một số việc.

Người phụ nữ tao nhã ngồi đối diện hai người, nhấp nhi ngụp trà, rồi cất tiếng:

– Hai vị có thể...làm cha mẹ nuôi của tiểu Yến được không?

Nghe vậy, cả hai vô cùng bất ngờ và vui sướng. Làm cha mẹ nuôi của nhóc con sao? Tất nhiên là đồng ý rồi.

Nhìn thấy biểu cảm trên mặt hai người, cô gái nở nụ cười rạng rỡ rồi nói tiếp:

– Thực chất, có thể nói vợ chồng chúng tôi hay bận bịu công việc, nhiều lúc không có thời gian chơi đùa với tiểu Yến. Tôi luôn mong muốn có thể đem lại cho cháu một bầu không khí gia đình ấm cúng, luôn luôn ở bên bé. Nhưng bản thân tôi lại không làm được vì điều kiện hoàn cảnh. Tôi mong hai người có thể thay tôi thực hiện ước muốn đó. Vào những buổi tôi và chồng tôi đi công tác, hai người có thể trông coi bé dùm chúng tôi được không?

– Tất nhiên rồi!!! – Hai người liền gật đầu đồng ý, đồng thanh cất tiếng.

Từ đó, trong khu chung cư EXO lại có thêm một thành viên mới.

...

Chà!!! Mọi người thấy bé Yến Yến thế nào? Dễ thương không? :3

À đúng rồi! Yến Yến tên đầy đủ là Trịnh Hải Yến nha!

Hình ở trên đẹp ha " chỉ chỉ ở trên "

Cuối cùng, nhớ Cmt & Vote cho au nhé! Au không thích đọc chùa đâu! >.<


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cảm#ơn