Chương 4-4 : Thượng Quan gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thượng Quan?

Tôi nhìn tiểu Sát, anh ta vẫn giới bị như cũ, nhưng từ thần sắc xem ra, hình như thật sự nhận biết “Thượng Quan Thần Dương” kia, có hai chữ Thượng Quan này, ít nhất đối phương hẳn là nhận biết tiểu Sát.

Tiểu Sát quát: “Lộ mặt của ngươi ra!”

“Hết cách, em không biết mình làm sao lại biến thành thế này, em, em không làm trở về dáng vẻ ban đầu được, cho nên mới bị đuổi ra —- bọn họ cảm thấy em là quái vật!” Vai của bóng đen kia sụp xuống, không ngừng lẩm bẩm: “Em không có biến thành quái vật, em cũng không ăn thịt người, em chỉ là, chỉ là…”

Hắn hình như cũng không biết “chỉ là” làm sao nữa, tôi trái lại vô cùng rõ ràng, sự biến hóa này của hắn cũng tương tự tình huống của não ma trước kia, là thân thể biến dị, còn biến hóa quá lớn, dạng người cũng biến mất, trông lên giống như là dị vật, rất khó được người chấp nhận.

Tiểu Sát do dự một chút, quay đầu nhìn tôi.

Tôi tiến lên bám lấy cánh tay của tiểu Sát, dè dặt trốn ở phía sau anh ta, hỏi: “Thần Sa, thật sự là người anh quen biết sao?”

Tiểu Sát gật đầu, “Ừ, giọng nói rất giống là cậu ta.”

“Thật sự là em!” Thượng Quan Thần Dương vội vàng nói: “Anh họ, anh đừng nói nhận không ra em trai chứ?”

“Em họ anh?” Tôi nhíu mày, cố gắng sắm vai nhân vật bạn trai nhỏ, bất mãn đẩy đẩy anh ta, oán giận: “Làm sao chưa từng nghe anh nói? Anh chẳng chịu nói với tôi cái gì hết!”

Tiểu Sát nhàn nhạt nói: “Em họ tôi có hai mươi mấy người, đều không quen, không có gì để nói.”

“…” Đây thật là một cái đại gia tộc, may mà anh còn nghe ra được giọng nói này thuộc về đứa em họ không quen nào đó.

Thượng Quan Thần Dương kháng nghị: “Ít nhất quen thuộc hơn những người khác chứ! Chúng ta từng ở cùng một công ti, em còn giúp anh lấp liếm mấy lần cúp việc, anh quên hết rồi sao?”

Mặt của tiểu Sát rất khó coi, hoàn toàn không muốn trả lời nhớ hay quên.

Cúp việc? Tôi liếc tiểu Sát một cái, gã này vậy mà là một dân văn phòng? Bộ dạng lãnh khốc ít nói không thể giao tiếp như vậy, ông chủ lòng dạ bao la như biển cả nào lại có thể nhận anh ta vào làm?

“Cậu đi theo tôi làm gì?” Tiểu Sát nhíu mày nói.

“Em, em chỉ là đi loanh quanh gần đây, tình cờ nhìn thấy anh, lúc này mới đi theo.”

Tiểu Sát hừ lạnh nói: “Đi theo lại không lộ diện? Cậu là muốn cướp tôi?”

Bóng đen trầm mặc rất lâu, ngay cả tiểu Sát cũng bắt đầu tiến vào trạng thái giới bị, hắn mới nói: “Em không dám xuất hiện, mỗi một người đều sợ em, trước kia, em là bị gia tộc đuổi ra.”

Lần này đổi sang tiểu Sát trầm mặc, cũng không biết anh ta có tin hay không.

Thượng Quan Thần Dương cười khổ nói: “Anh họ, bộ dạng này của em cướp ai cũng tám chín phần mười có thể đắc thủ, thì cần gì phải cướp anh? Chúng ta cũng không phải chưa từng đánh, em có lần nào đánh thắng?”

Sắc mặt của tiểu Sát hòa hoãn một chút, hỏi: “Cậu có loại năng lực này làm sao lại bị đuổi ra?” Anh ta dừng lại một chút, hình như còn dùng đuôi mắt liếc tôi một cái, mới nói: “Ít nhất Thượng Quan Thần Hạo hẳn là sẽ cảm thấy cậu hữu dụng.”

“Bây giờ Thượng Quan gia đã khác rồi, nhiều lão già không phải chết rồi thì cũng là biến thành dị vật, anh cũng biết phần lớn người già ủng hộ anh trai anh, bọn họ vừa chết, thế giới bây giờ lại biến thành thế này, người thiên về phía quân đội như Thần Hồng được thế, anh trai anh chỉ có thể miễn cưỡng đứng ngang hàng với hắn, còn có Thần Dụ hình như cũng không đơn giản…”

Tôi ù ù cạc cạc nghe không hiểu, chẳng lẽ, đây chính là tranh đoạt quyền lực của hào môn đại gia tộc trong truyền thuyết sao?

Tiểu Sát khinh thường hừ lạnh: “Thượng Quan gia tộc vậy mà vẫn chưa giải tán?”

Thượng Quan Thần Dương cười khổ nói: “Anh quả nhiên rất chán ghét gia tộc, chẳng những không tán, còn đã chiếm một cái căn cứ quân sự nữa cơ, cũng nhờ anh trai anh phản ứng nhanh, sự tình vừa phát hiện, anh ta liền liên hệ căn cứ, còn phái người đón người của gia tộc qua, cũng không biết anh ta làm sao phản ứng nhanh chóng như thế, kết quả vừa đến căn cứ, Thần Hồng đã chiếm bối cảnh của phía quân đội, đoạn một nửa quyền của anh ta.”

“Cái căn cứ đó ở Lan đô?”

Tôi xen miệng hỏi, bóng đen kia lại không có ngó ngàng đến tôi, mà tôi cũng không thể từ trong một cục đen thui nhìn ra vẻ mặt của đối phương, hắn trông lên chính là một cái bóng, chỉ là đặc biệt đen và hoàn toàn không trong suốt.

Tiểu Sát mở miệng hỏi: “Căn cứ ở đâu?”

Thượng Quan Thần Dương rốt cuộc mở miệng nói: “Ở phía nam, cách Lan đô cũng không bao xa, anh muốn đi tìm anh trai anh sao? Vậy em không thể đi theo anh rồi…”

Được, cho dù nhìn không thấy vẻ mặt cũng có thể hiểu gã kia căn bản không muốn trả lời tôi, tôi có nên mừng vì bề ngoài của mình thật là không hề có tính uy hiếp không? Rõ ràng sau lưng còn vác băng thương, mặc dù nó thoạt nhìn giống như một cây lan can sắt được bọc màng nhựa, nhưng ít nhất cũng uy phong hơn cây chổi chứ? Hu hu, thật lòng tưởng niệm Băng Hoàng Thương quá!

Tiểu Sát lạnh giọng nói: “Tôi không có hứng với Thượng Quan gia.”

Thượng Quan Thần Dương lập tức hỏi: “Vậy em có thể đi theo anh không?”

Hay cho một câu đi theo anh, căn bản ngó lơ tồn tại của tôi, tốt xấu gì tôi cũng có khuôn mặt rất nổi bật đi!

Tiểu Sát nhíu mày, muốn nhìn tôi lại không dám nhìn.

Tôi lập tức biến thân thành bạn trai nhỏ làm mình làm mẩy, bất mãn ra sức nhéo tiểu Sát, sau đó kéo anh ta ra xa, còn hét to với bóng đen: “Nếu anh dám đi theo nghe lén, tôi sẽ bảo tiểu Sát đánh anh.”

Khuôn mặt lãnh khốc của tiểu Sát thoáng mang bất đắc dĩ, nhưng sau khi vừa đi đến nơi đủ xa, đưa lưng vào bóng đen, anh ta lập tức chuyển sang bộ mặt ngoan ngoãn nghe lời.

Kỳ thực tôi thoáng do dự, năng lực bóng đen của Thượng Quan Thần Dương khiến người khá kiêng kỵ, tiểu Sát hình như cũng không có ý định chủ động giữ hắn lại, nhưng bất luận thế nào, tôi vẫn là quyết định thu người trước rồi tính sau.

Căn cứ quân sự trong miệng Thượng Quan Thần Dương cách Lan đô không xa, nghe lên số người hình như không ít, thậm chí có rất nhiều là quân nhân, chờ đến lúc bọn họ thiếu thốn thức ăn, nhất định sẽ ra ngoài lùng sục vật tư, đến lúc đó, nói không chừng sẽ đụng độ với Cương Vực, cho nên phải nghe ngóng cho rõ tình huống căn cứ đó rốt cuộc thế nào, Thượng Quan Thần Dương sẽ là một cánh cửa đột phá.

“Tiểu Sát, quan hệ của anh và anh trai anh không tốt?”

Mặt của tiểu Sát trầm xuống.

Tôi thoáng xấu hổ nói: “Hơ, tôi không phải muốn nghe ngóng chuyện riêng của anh, chỉ là nếu bọn họ cách đây không xa, đến lúc đó có khả năng sẽ gặp phải  —-“

Tiểu Sát ngắt lời nói: “Cha tôi tổng cộng có ba người vợ, anh ta là con trưởng vợ cả, tôi là con vợ ba.”

… Đại gia tộc thật là loạn, chẳng trách có hai mươi mấy đứa em họ, thì ra không phải đẻ nhiều, mà là nhiều người phụ trách đẻ!

“Tôi vốn có ba “anh trai”.” Tiểu Sát trào phúng nói: “Chẳng qua có hai người ngu xuẩn muốn tranh quyền với Thượng Quan Thần Hạo, kết quả một người chết, một người đi vào nhà thương điên, cho nên tôi chỉ còn lại một anh trai.”

Anh trai này thật nguy hiểm! Vẫn là đại ca nhà tôi tốt, tiền gửi ngân hàng sổ nhà đất đều ở trên tay tôi, nhưng đại ca cũng đâu muốn giết em trai!

Đột nhiên, tôi nhớ đến chuyện tiểu Sát từng bị não ma mê hoặc, lúc đó anh ta từng nhắc đến anh trai, câu nói đó hình như là thế này: Đại ca đừng đánh nữa, em nghe theo anh là được?

Đây nghe lên hình như không phải quan hệ người dưng hay kẻ địch, ố ồ, lòng tò mò của tôi cũng sắp đột phá chân trời rồi!

Tiểu Sát cam đoan: “Tôi sớm đã rời khỏi Thượng Quan gia, không có hứng với căn cứ phía nam, cho nên ngày sau Cương Vực và Thượng Quan gia thậm chí là Thượng Quan Thần Hạo có xung đột, tôi cũng là người của lão đại!”

Anh ta nhìn tôi một cái, sửa lại: “Ý tôi là, thuộc hạ của lão đại.”

Ặc, tôi cũng không hiểu lầm mà!

“Lúc tiến vào Lan đô, chúng ta không thể mang theo bóng đen, anh bảo hắn ở đây chờ chúng ta năm ngày, nếu như năm ngày sau hắn vẫn còn, chúng ta sẽ mang hắn trở về, bây giờ ngàn vạn lần đừng nhắc đến tiểu trấn Hoài Cổ hoặc là bất cứ chuyện gì của Cương Vực.”

Tiểu Sát gật đầu, sau đó liền trở lại nói chuyện với Thượng Quan Thần Dương.

“Anh muốn mang thằng nhóc này vào thành?” Thượng Quan Thần Dương nhạ dị nói: “Anh họ, anh sẽ không làm chuyện ngu ngốc này chứ? Thứ đồ chơi này bình thường cưng nựng một chút cũng không sao, nhưng Lan đô hiện giờ không phải nơi có thể đùa giỡn.”

… Bây giờ đổi ý không muốn mang hắn về nhà nữa có được không?

“Câm miệng!” Tiểu Sát nghiêm giọng nói: “Không cho phép cậu nói cậu ấy như vậy!”

Cho đến khi tiểu Sát quăng tới ánh mắt, tôi mới muộn màng mở miệng kêu lên giận dữ: “Anh nói ai là thứ đồ chơi? Tiểu Sát, tôi cảnh cáo anh, nếu anh muốn để hắn đi theo, sau này tôi sẽ không ngó ngàng đến anh nữa!”

Nói xong, tôi lập tức kênh kiệu quay đầu bỏ đi, cho đến khi nghe thấy tiếng hừ lạnh khinh thường của Thượng Quan Thần Dương, lúc này mới thở phào, muốn làm một bình hoa không có não cũng không phải chuyện dễ, sơ sẩy một cái là IQ lòi ra ngay, nghe thấy lời gây hấn cũng làm biếng đáp trả.

Đi không bao lâu, phía sau truyền đến tiếng bước chân, tiểu Sát đã theo kịp rồi, anh ta nói: “Cậu ta đồng ý ở nguyên tại chỗ chờ.”

Tôi “ừ” một tiếng, “Trời đã tối rồi, trước tiên tìm nơi để trú, chỗ này chắc đã tính là phạm vi của Lan đô?”

“Đúng, nhưng vẫn là vòng ngoài cùng, Lan đô rất lớn, chia thành mười mấy khu, ở đây gần bên núi, không có phồn vinh như những khu khác.”

Chẳng trách tôi không cảm thấy nguy hiểm gì, đường đường là đại đô thị hẳn là sẽ không an toàn như thế, thì ra là bởi vì ở đây ít người.

“Khu vực này trước kia khiến cho thế hệ trước của Thượng Quan gia thua lỗ một khoản tiền rất lớn, khu vực bọn họ quy hoạch không có ai đặt mua, trở thành tử khu.” Tiểu Sát nhàn nhạt nói: “Thượng Quan Thần Hạo chính là ở lúc này xoay chuyển tình hình tài vụ mới nắm quyền thượng vị.”

Tôi tương đối tò mò rốt cuộc là cái gì khiến anh ngay cả một tiếng anh cũng không chịu gọi, cứ luôn mồm “Thượng Quan Thần Hạo”, tôi cũng chỉ có lúc tức giận cực độ mới giận dữ gọi “Cương Thư Thiên”, cho nên đại ca sợ nhất là nghe thấy tôi gọi tên anh ấy.

“Nếu như Cương Vực muốn đối đầu Thượng Quan gia, vậy thì người quá ít rồi.” Tiểu Sát nghiêm túc nói: “Thật sự quá ít rồi.”

“Ừ, nhưng cũng không cần vội thu quá nhiều.” Tôi mỉm cười, nói: “Căn cứ cường giả như mây, luôn luôn không thiếu người.”

Tiểu Sát do dự một chút, không nhịn được nói: “Người rốt cuộc có thể mạnh đến mức độ nào?”

Tôi suy nghĩ một chút, dùng một câu bao quát: “Dời núi lấp biển.”

Đôi mắt của tiểu Sát cũng trợn to.

Tôi thành thật nói: “Đương nhiên, chỉ có rất ít người có thể đạt được loại độ cao đó, phần lớn đều không lợi hại như vậy.”

“Tôi tuyệt đối sẽ không nằm ở phần lớn!”

Tôi cười, nghênh ngang vươn tay ra, nói: “Đưa đây.”

Tiểu Sát ngẩn ra, khó hiểu nhìn hướng tôi.

“Tất cả đao anh có.” Tôi suy nghĩ một chút, khoan hồng mà nói: “Trừ thanh dao găm bên hông.”

Tiểu Sát sửng sốt, sau đó hỏi: “Toàn bộ sao?”

“Hoài nghi à?” Tôi mất kiên nhẫn nói.

Thế là tiểu Sát bắt đầu móc đao ra, đầu tiên cởi áo khoác, lúc y phục rơi xuống đất phát ra một tiếng “binh”, cứ như là một cái áo kim loại; tiếp đến là dây da dưới sườn và trên đùi; tiểu đao giấu trong giày; đầu dây da rút ra bốn miếng kim loại vuông vắn nhưng sắc bén; đằng sau tai rút ra phiến đao nhỏ xíu giống như kẹp tóc; từ dưới lưỡi nhổ ra phiến đao nhỏ như móng tay; cuối cùng, tay của anh ta vươn vào trong quần moi moi, rút ra một cây kim to.

“… Cái thứ trong quần anh vẫn là giữ lại đi.”

Tôi hoàn toàn không muốn vươn tay nhận lấy cây kim đó, sau khi bảo tiểu Sát tự nhét lại quần, tôi đem đao ở nơi khác nhặt lên buộc ở trên người, nếu không phải ăn nhiều kết tinh, vẫn thật không có sức để vác những thứ này, nhưng cho dù ăn kết tinh như ăn kẹo, tiểu Sát anh có cần thiết làm mình thành một ngọn núi đao không?

“Sau này, anh phải nghĩ biện pháp dùng dị năng ở trong chiến đấu thực tế, cần phải thuần thục như là dùng phi đao.”

Tiểu Sát “ừ” một tiếng không có dị nghị, tiếp đến, hai chúng tôi tìm căn nhà đi vào, bên trong chỉ có một bầy gián nhỏ, loại có giáp vẩy, bọn chúng không có chủ động công kích, vừa nhìn thấy chúng tôi, đầu tiên là giương cánh phát ra tiếng kêu de dọa, sau đó bị tôi dùng một đạo băng khí dọa chạy.

“Gặp phải dị vật loại hình côn trùng, ưu tiên dọa chạy bọn chúng, chúng nó vào thời kỳ này sẽ không công kích con mồi có thể hình quá lớn, cho dù thật sự muốn giết, cũng ngàn vạn lần đừng dính phải máu của chúng, về sau sẽ rất phiền.”

Tiểu Sát gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, chúng tôi tìm tầng ba không quá cao cũng không quá thấp để làm chỗ đặt chân tạm thời, căn phòng sát cửa sổ ở đây được thiết kế thành một phòng khách nhỏ, vừa vặn dùng để ăn cơm, đi suốt một buổi thật là đói muốn chết, vừa lấy đồ ăn ra, hai người đều ăn trong yên lặng.

Không ngờ, Lan đô trông gần như vậy, ở ngay dưới chân tiểu trấn Hoài Cổ mà thôi, đi mới biết là rất xa, chẳng qua thế này cũng tốt, nếu như gần quá, trái lại khiến người không yên tâm.

Ăn no uống đủ, tôi nhìn ra ngoài xem sắc trời, đã tối hẳn rồi, hơn nữa còn thỉnh thoảng có đủ tiếng kêu rú truyền tới, rất nhiều tiếng động nghe lên rất quen tai, đời trước, không biết bao nhiêu lần, vì những tiếng kêu này mà tôi nửa ngủ nửa tỉnh trong đầy ngập sợ hãi.

Đã qua một ngày rồi, tính thời gian đi về, thời gian có thể tiếp tục vào sâu không nhiều nữa, trước khi ra ngoài từng cam đoan với đại ca chậm nhất một tuần trở về, lúc đó sắc mặt của anh ấy siêu khó coi, chỉ chịu cho ba ngày, tôi cò kè mặc cả mới cho cực hạn năm ngày.

Tôi mở miệng hỏi: “Chúng ta còn phải đi bao lâu mới đến khu phồn vinh hơn?”

Tiểu Sát suy nghĩ một chút, nói: “Nhiều lắm là một giờ, khu không sầm uất của Lan đô không nhiều, chúng ta đến từ nơi gần sát núi, nếu như là ban ngày, người ở đây cũng sẽ không ít, phần lớn là du khách, ở đây có một số đường đi bộ, nhưng thời gian tận thế xảy ra là nửa đêm, người ở đây lúc đó có khả năng không nhiều.”

“Anh rất quen thuộc Lan đô?”

“Trước kia từng ở một thời gian.” Tiểu Sát thẳng thắn nói: “Thượng Quan gia ở đây.”

Có cái người bản địa đúng là dễ làm hơn nhiều, tôi suy nghĩ một chút, hỏi: “Anh biết bên nào có công ti bách hóa không?”

Tiểu Sát kỳ quái mà nhìn tôi một cái, nói: “Biết, nhưng bách hóa là mục tiêu lớn, có thể đã bị vơ vét rồi.”

“Đừng lo lắng, thứ tôi muốn khẳng định vẫn còn.”

Tiểu Sát suy nghĩ rồi lại suy nghĩ, nói: “Gần đây có lẽ có bách hóa cỡ nhỏ, nhưng tôi không rõ, trong ấn tượng bách hóa gần nhất cũng khá xa, có khả năng phải đi một ngày.”

Quả đúng là đàn ông, công ti bách hóa ở đâu cũng không biết, nếu như là phụ nữ, biết đâu đã có thể khoanh ra toàn khu mua sắm lớn lớn nhỏ nhỏ ở gần đây cho tôi xem rồi, còn có thể nói ra quần áo chỗ nào tốt, giày chỗ nào đẹp, đối với những thứ tôi cần, càng sẽ sáng mắt mà hét lớn “tôi mang cậu đi”!

Thế nhưng trên tay tôi chỉ có nam, đành phải bỏ gần tìm xa mà đi thêm một đoạn đường.

“Hai ngày vẫn có thể tiêu hao được, chúng ta cứ qua bên đó, chờ lúc trở về, vừa đi đến vòng ngoài Lan đô, rồi tìm cỗ xe để lái, có thể tiết kiệm một chút thời gian.”

Tiểu Sát nhắc nhở một tiếng: “Bên đó là cái khu mua sắm nhỏ, mặc dù không nhiều người bằng những khu lớn, nhưng cũng không ít.”

“Tận thế xảy ra ở hơn nửa đêm, lại là ngày sương đen lan tràn, khu mua sắm sẽ không có sóng người, bên đó bình thường rất ồn, hẳn là cũng sẽ không có quá nhiều hộ gia đình.”

Tiểu Sát chợt hiểu ra, gật đầu.

“Mau ngủ đi, ngày mai xuất phát sớm.” Nếu là tranh thủ thời gian, nói không chừng có thể trở về nhà trong vòng năm ngày, thế này sẽ không cần nhìn thấy khuôn mặt đen xì của đại ca nữa, “Anh muốn gác nửa đêm đầu hay là nửa đêm sau?”

“Tôi không buồn ngủ, nửa đêm đầu.”

Nhận được trả lời này, tôi thoải thoải mái mái nằm lên giường, tiểu Sát ngồi ở trên sô-pha in hoa đơn, còn là màu hồng, nhìn làm sao cũng có cảm giác thích mắt.

Tiểu Sát nhíu mày nói: “Thư Vũ, cậu có cảm thấy nhiệt độ không khí trong phòng thấp hơn vừa rồi hay không?”

“Là năng lượng tôi phóng ra ngoài, có tác dụng cảnh giới.”

Nhìn thấy tiểu Sát gật đầu, tôi lúc này mới thả lỏng đi vào giấc ngủ, nhưng ngay sau đó bị sóng năng lượng đánh thức, còn chưa kịp phản ứng đã nhớ tới…

“Nếu như anh cũng muốn học chiêu phóng năng lượng ra ngoài để cảnh giới, ban ngày vừa đi đường vừa dạy anh, bây giờ thì đừng nghịch nữa, nếu không tôi sẽ khỏi ngủ mất.”

Trầm mặc một hồi, mới truyền đến một tiếng “xin lỗi” xấu hổ.

Ngẫm lại dạy tiểu Sát chiêu này trái lại rất đúng, dị năng phong nói không chừng càng có thể cảnh giới hơn dị năng băng, nhiệt độ không khí hơi giảm xuống, mặc dù người bình thường sẽ không phát giác, nhưng lính đánh thuê như tiểu Sát vẫn phát hiện được, dù sao nhiệt độ trong phòng thấp hơn bên ngoài thì có chút không hợp lý, nhưng nếu trong phòng hơi có gió lưu động, hẳn là càng không dễ bị chú ý mới đúng.

Nhưng bất luận có dễ bị chú ý hay không, ít nhất có thể ngăn chặn có người đến gần trong lúc ngủ, cho nên mọi người trong Cương Vực đều nên học được chiêu này, nhưng đây vẫn thật không dễ học, nhớ hồi đó, tôi thế nhưng là dưới sự giáo dục sắt máu của Băng Hoàng mới học được cách vừa ngủ vừa duy trì năng lượng, bây giờ thì nên dùng cách gì để rèn luyện người khác đây…

“Thư Vũ, nhiệt độ không khí hình như có hơi thấp.” Giọng của tiểu Sát cũng hơi run rẩy rồi.

“Không phải nhiệt độ không khí thấp, loại nhiệt độ này không đến nỗi sẽ khiến anh cảm thấy quá lạnh.”

Nhiều kết tinh như thế không phải là ăn suông, bây giờ chẳng qua mới vào đông của năm đầu tận thế mà thôi, cho dù người bình thường đã mặc áo khoác, nhưng đối với người của Cương Vực mà nói, căn bản vẫn chưa đến lúc cần mặc thêm đồ, tiểu Sát và tôi mặc áo khoác chỉ là không muốn để người cảm thấy kỳ quái mà thôi, tôi thì còn có ý che lấp băng vân, đường vân băng lam này quá gây chú ý rồi.

“Là dị năng của tôi khiến anh cảm thấy không thoải mái, anh hãy phóng năng lượng ra ngoài để chống đỡ.”

“Nhưng cậu chẳng phải nói cậu sẽ không ngủ được?”

Tôi trầm mặc một chút, chỉ nghĩ đến rèn luyện người khác, lại quên mình mới là kẻ cần rèn luyện nhất, trên đường, tiểu Sát có thể phát hiện cái bóng đen Thượng Quan Thần Dương kia, tôi lại không thể, nếu chuyện này để Băng Hoàng biết được, anh ấy lại phải dằn lòng để mắng nhiếc rèn luyện tôi.

“Là tôi sai, chút chuyện này đã ngủ không được, dứt khoát đừng ngủ nữa.”

Tôi dứt khoát bò dậy, tử tế chỉ đạo tiểu Sát làm sao vận dụng năng lượng.

“Không phải thế này, anh dùng nhiều năng lượng như vậy, căn bản không duy trì được đến sáng, anh không phải muốn công kích, không cần ngưng tụ nhiều năng lượng như thế, chỉ cần một chút xíu cực kỳ ít, tốt nhất là càng nhạt hơn cả gió nhẹ, để kẻ địch không cảm giác được khác biệt, nhưng điều này ngay cả tôi cũng vẫn chưa luyện thành tài, mới để anh dễ dàng cảm giác ra nhiệt độ thay đổi.”

Tiểu Sát lắc đầu nói: “Tôi ngồi bất động, vừa lại ở gần cậu, cho nên có thể phát hiện, nhưng tôi chỉ là cho rằng có cửa sổ nào chưa đóng.”

Tôi kê gối đầu ở sau lưng, thoải thoải mái mái mà nói: “Phải luyện đến mức có thể vừa ngủ vừa duy trì năng lượng phóng ra ngoài, cự ly càng xa càng tốt, như vậy vừa có người đến gần, anh ngay lập tức có thể phát hiện.”

Tiểu Sát gật đầu, lập tức bắt đầu thao tác, nỗ lực giảm thiểu năng lượng phóng ra ngoài, có hơi bất ổn, nhưng kẻ mới học vốn là như thế, tôi lúc đó cũng chỉ đỡ hơn một chút xíu, đây còn là bởi vì đời trước từng có kinh nghiệm, còn tiểu Sát người ta thế nhưng là lính mới từ đầu đến đuôi.

“Cậu không ngủ?” Tiểu Sát tò mò liếc qua một cái.

“Ngủ chứ, nhưng bài tập của tôi là phân biệt ra năng lượng của anh, không bị nó làm phiền, có thể tiếp tục ngủ.”

Hai mắt tiểu Sát phát sáng, nói: “Nửa đêm sau, tôi cũng luyện cái này.”

Tôi cười cười, còn luyện cơ đấy, anh có thể cầm cự qua nửa đêm đầu mà vẫn không trực tiếp ngất xỉu, vậy thì đáng được vỗ tay khen giỏi rồi, nguy rồi, đột nhiên không muốn ngủ nữa, rất muốn chờ xem cảnh tượng người nào đó ngất xỉu, tiếc là vẫn chưa tìm được máy ảnh Polaroid, nếu không đã lập tức chụp lại, dùng để cho cười nhạo sau này.

Khoan đã, người kế tiếp phải theo tôi ra ngoài hình như là Caine, quyết định rồi! Polaroid liệt vào vật tư quan trọng thứ hai cần tìm trong cuộc lùng sục lần này, không chụp được tiểu Sát không sao cả, nhất định phải chụp được cảnh Caine ngất đi!

Về phần điều quan trọng hàng đầu, khụ khụ, đươngnhiên là “vương phục” của đại ca nhà tôi rồi.

Dưới suy nghĩ miên man, phát hiện mình hình như thật sự không thể ngủ, nếu là tiểu Sát luyện dị năng đến ngất xỉu, không có ai gác đêm thì không ổn rồi.

Trước kia lúc tôi luyện tập, Băng Hoàng luôn ở lúc tôi sắp ngủ, lập tức dùng bàn chân nhỏ đạp qua, ở trong thời gian đó, anh ấy có từng thật sự ngủ không?

Hít sâu một hơi, tôi nói với tiểu Sát: “Tối nay tôi không ngủ nữa, xem anh luyện dị năng, tối mai ngủ sau, về sau cũng là như vậy, một ngày luyện một ngày không luyện, cho đến khi anh học được dùng dị năng cảnh giới một cách ổn định mới thôi.”

Tiểu Sát giương mắt nhìn, “Sẽ không ảnh hưởng đến hành động ban ngày? Tôi có thể trở về luyện sau, an toàn quan trọng hơn.”

“Không sao.” Tôi lắc đầu, sao có thể yếu ớt như thế được, lúc được Băng Hoàng rèn luyện, rốt cuộc có mấy ngày không ngủ đàng hoàng, vẫn thật không rõ, so với đó, về nhà luyện tập một cách an an ổn ổn, mệt rồi còn có thể ngủ một giấc, luôn cảm thấy quá an dật, không có nguy hiểm cận kề.

Chưa luyện tốt dị năng đã chuẩn bị đầu thai, chỉ có dưới sự áp bức này mới là phương pháp tốt để rèn luyện, tục ngữ nói đúng, tiềm lực con người đều là do bức mà ra!

Nghe vậy, tiểu Sát không phản đối nữa, chỉ là nói: “Tôi sẽ học nhanh nhất có thể.”

Tôi đảo mắt khinh khỉnh, không luyện không biết, chờ sau khi anh luyện đến ngất xỉu rồi nói câu “học nhanh nhất có thể” này đi.

Chẳng qua, năng lượng hiện giờ của tiểu Sát cảm giác lên, hình như đúng lúc đang kẹt ở trên dưới cấp một, không phải rất ổn định, hi vọng lần này vào thành có thể khiến anh ta vững vàng lên cấp một.

“Năng lượng quá nhiều, nổi bão mất rồi.”

Tôi ném gối ôm qua, tiểu Sát tránh cũng không dám tránh, trực tiếp bị nện trúng mặt, còn tiện tay đem gối kê lại cho tốt, nỗ lực đè thấp năng lượng phóng ra ngoài, đứa trẻ ngoan như thế rốt cuộc là nhặt ở con hẻm nào, đại ca anh mau nói, em cũng muốn nhặt một đứa!

Tôi đứng lên, tiện tay rút tấm giấy vệ sinh, sau đó đặt lên đầu của anh ta, vừa thả tay ra, giấy vệ sinh lập tức bay lên, xoay một vòng ở không trung rồi bị thổi đến bên cửa, trực tiếp dán trên cửa hoàn toàn không rơi xuống đất.

“Có mấy cái giai đoạn để anh luyện, thứ nhất, tấm giấy vệ sinh kia sẽ xoay quanh ở không trung, quỹ đạo trùng lặp và ổn định.”

Tiểu Sát nhíu mày, nhưng không nói cái gì.

“Giai đoạn thứ hai là tấm giấy vệ sinh kia có thể yên ổn ở trên đầu anh, cùng lắm là hơi hơi động dậy, giai đoạn thứ ba, anh muốn khiến cho giấy vệ sinh kia dừng ở đâu, nó sẽ dừng ở đó, ý tôi là, dừng ở giữa không trung, anh hiểu chứ?”

“Hiểu.”

“Độ khó này đối với anh còn cao hơn tôi, gió là vô hình, so với băng càng khó nắm bắt.” Tôi vỗ vỗ vai anh ta, nói: “Không cần vội, ba giai đoạn này không phải dễ luyện như thế, nếu thật sự luyện thành, anh ít nhất có thể tăng lên cấp ba rồi.”

“Cấp ba?” Tiểu Sát khó hiểu hỏi, tôi lúc này mới nhớ tới, hình như chưa thuyết minh cấp bậc cho mọi người, chờ trở về tìm lúc nào để nói —-

Tôi bất chợt nhìn ra ngoài cửa sổ, tiểu Sát ngẩn ra, sau đó phản ứng nhanh mà từ ghế sô pha nhảy lên, tôi trong nháy mắt vươn tay ngưng kết ra một phiến băng dày, vách băng vừa mới thành hình, sau khi một tia sáng lóe qua, kính cửa sổ đột nhiên nứt ra toàn bộ, tiếng nổ to lớn chấn điếc cả tai, ngay cả căn nhà cũng chấn động không thôi.

Tiểu Sát suýt nữa muốn đẩy ngã tôi tránh mảnh vụn thủy tinh, tay cũng đã đẩy qua rồi, nhưng anh ta lập tức phát hiện mảnh vỡ đều cắm ở trên vách băng, lúc này mới thu tay lại.

Tiếng nổ vẫn tiếp tục kéo dài, nhưng đều là nổ nhỏ, so với vụ nổ vừa rồi, hoàn toàn không tính là gì, tôi đi đến bên cửa sổ, nhìn ra ngoài, ánh lửa nổi lên tứ phía, khoảng chừng cách ba, bốn con phố, lửa cháy hừng hực cùng với khói đen bốc lên, ngay cả ở đây cũng có thể cảm nhận được một ít nhiệt độ, chứ đừng nói đến mùi khói nồng nặc.

“Trạm xăng nổ rồi.” Tiểu Sát nhìn qua, bất mãn nói: “Thật lãng phí, những dị vật này phá hủy trạm xăng làm gì?”

Tôi nhắc nhở: “Nghe kỹ một chút.”

Tiểu Sát nghiêng tai lắng nghe, “Tiếng người?”

Tôi gật đầu, mặc dù cách rất xa, vừa lại có tiếng nổ quấy nhiễu, nhưng vẫn loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng người, ở trong thành thị tràn ngập dị vật, âm thanh có thể truyền xa như thế, khẳng định là tiếng kêu thảm rồi, nghe lên, số người có khả năng còn không ít.

“Đi qua xem thử.” Tôi nhìn tiểu Sát, tỉ mỉ căn dặn: “Nhưng chưa chắc có thể ra tay cứu người, lúc tất yếu, chúng ta phải khoanh tay đứng nhìn, tránh cho bị lôi xuống nước.”

Tiểu Sát gật đầu, thoạt nhìn hoàn toàn không có lương tâm, nghe giống như là đang mắng người vậy, tóm lại, chuyên nghiệp chính là biết nên lấy hay bỏ, về sau chắc là không cần nói nhiều nữa, nhóm lính đánh thuê này cũng không cần nhắc nhở.

Túm lấy băng thương, khoác lên áo khoác cắm đầy đao bên trong, sau đó chúng tôi trực tiếp từ ban công nhảy xuống, chút độ cao này đối với hai người chúng tôi đều không có vấn đề gì, khác biệt chỉ là tôi tiếp đất không phát ra tiếng, tiểu Sát lại vẫn có phát ra tiếng vang. Anh ta liếc tôi một cái, vừa bội phục vừa hâm mộ.

“Đừng hâm mộ nữa, anh có năng lực phong, tương lai năng lực hành động chỉ sẽ mạnh hơn tôi mà thôi, mau đi thôi, nếu không lát nữa ngay cả náo nhiệt cũng không được xem.”

Tôi cấp tốc di chuyển, nhưng không hóa ra lưỡi băng để trượt, thứ nhất là tiểu Sát sẽ không theo kịp, thêm nữa, nếu không cần thiết, thực lực đương nhiên là ẩn giấu càng nhiều càng tốt, mặc dù tôi và sở nghiên cứu phân tử có mối thù không đội trời chung, nhưng tác phong của bọn họ lại có thể học tập.

Mới chạy qua hai con phố, minh hiển cảm giác được nhiệt độ dâng cao, đám cháy kia càng ngày càng mãnh liệt, bây giờ vừa lại không có đội phòng cháy chữa cháy cứu hỏa, một khi nổi lên ít nhất phải đốt trọi một con phố, nghĩ đến về sau đây thế nhưng là nhà tôi, liền cảm thấy đau lòng.

Lúc còn cách một con phố, tôi vươn tay chặn tiểu Sát, không tiếp tục đến gần nữa, mà là chỉ vào nhà lầu bên cạnh, sau đó trèo lên, trên đường còn quay đầu nhìn xem tình hình của tiểu Sát, mặc dù anh ta vẫn không thể dùng dị năng phụ trợ, tốc độ leo trèo không nhanh lắm, nhưng cũng hoàn toàn không cần lo sẽ rớt xuống, động tác bám và nhảy đều vô cùng lưu loát.

Ăn nhiều kết tinh, sức lực cũng lớn hơn, hai ngón tay đã có thể chống đỡ trọng lượng thân thể, cho dù không có dị năng giúp đỡ, leo lên tầng lầu cũng là chuyện nhỏ như que tăm.

Trèo lên khoảng tầng sáu, tôi đứng ở trên ban công, tiểu Sát bám sát theo sau, anh ta nhìn hướng trạm xăng, chỉ vào con đường không xa, nói: “Bọn họ ở đó, ước chừng mười một người, có thứ gì đuổi theo bọn họ, tốc độ không tính là nhanh.”

Tôi lại nhìn một hướng khác, vỗ vỗ vai của anh ta nói: “Nhìn bên kia.”

Một hướng khác, một đám người đang an tĩnh mà nhanh chóng vượt qua quốc lộ, tốc độ hành tiến cũng không nhanh, gần như không có đội hình đáng nói, hẳn là dân chúng bình thường, không phải tổ chức đặc thù gì, số người ít nhất trên năm, sáu chục, bởi vì khoảng cách khá xa, nhìn không rõ lắm.

Tiểu Sát sửng sốt, nghi hoặc nói: “Chẳng lẽ những người này cố ý phá hủy trạm xăng, đánh lạc chú ý của dị vật, để những người khác có cơ hội rời khỏi? Là quân nhân sao?”

Nói không chừng đúng là vậy, dân chúng bình thường vào lúc này đều không có bản lĩnh làm loại chuyện đó, ước chừng chỉ tiến bộ đến mức chạy trốn không khóc thét, những bề ngoài của những người kia hình như không giống quân nhân lắm, ăn mặc đa dạng đủ kiểu, có lẽ là do thời tiết lạnh, tiện tay túm đại quần áo để mặc.

Bọn họ đang bị dị vật đuổi theo, số lượng ít hơn tưởng tượng, nhiều lắm là hai mươi mấy con, mặc dù lửa cháy hừng hực sẽ thu hút chú ý của dị vật, nhưng sẽ không khiến dị vật muốn tới gần đám cháy, làm nổ trạm xăng thật là chủ ý không tệ, nếu không phải dị vật ở đô thị hạng một thực sự quá nhiều, khả năng bọn họ trở ra toàn thân rất cao.

Những người đó cách tôi và tiểu Sát càng ngày càng gần, nhưng cách nhóm người khác càng ngày càng xa, phương hướng chéo nhau, bọn họ thu hút càng nhiều ánh mắt, nhóm người kia thì càng an toàn, nhưng cái giá của việc thu hút này lại là mạng của chính bọn họ.

Tôi quan sát chưa tới ba phút, đã có một người bị dị vật từ trên lao xuống bổ ngã, phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó bị dị vật đuổi theo phía sau chia nhau ăn.

Mặc dù có chút tàn khốc, nhưng cái chết của anh ta lại cho đồng bạn một chút thời gian lấy hơi, cũng không biết ai là người lãnh đạo đội ngũ này, cho dù đồng bạn kêu thảm như thế, cũng không thể để bọn họ quay đầu nhìn một cái, hoặc là bắn đại phát súng, nói không chừng suy đoán của tiểu Sát là đúng, bọn họ có khả năng là quân nhân.

“Thư Vũ, có cần tránh một lát không?” Tiểu Sát mở miệng hỏi: “Bọn họ cách đây quá gần, số lượng dị vật đi theo bọn họ bắt đầu nhiều hơn, chúng ta có khả năng sẽ bị phát hiện.”

Anh ta ngừng một chút, đổi lại hỏi: “Hay là cậu muốn ra tay cứu bọn họ? Chúng ta có khả năng đánh không thắng.”

Xác thực như thế, cho dù tôi có thể ứng phó số lượng dị vật trước mắt, nhưng dị vật đang quan sát từ trong tối tuyệt đối không ít, động tĩnh khi đánh nhau cũng không nhỏ, đến lúc đó sẽ thu hút nhiều dị vật hơn, nhất định sẽ là trận chiến đánh hoài không hết.

Lúc đang do dự bất quyết, mười người kia xông đến ngã tư đường, một hơi tán ra bốn phương tám hướng, quẹo trái quẹo phải thì không lạ, có người kéo nắp cống thoát nước sau đó trực tiếp nhảy xuống, thậm chí còn có người một mình trèo lên lầu, thân thủ thật không tệ, trên mặt còn mang thứ gì đó như là kính bảo hộ, nhưng thoạt nhìn hình như giống đồ công nghệ cao hơn, cũng không biết rốt cuộc là thứ gì.

“Làm tốt lắm!” Tiểu Sát khen ngợi một tiếng, “Tản ra mới là con đường sống duy nhất.”

Đúng vậy, mặc dù khó tránh có người sẽ bị đuổi theo mà chết, nhưng so với mọi người tụ lại một chỗ chết chùm cả đám, tản ra mà chạy, biết đâu còn có người có thể may mắn thoát chết.

Cái gã duy nhất trèo lên lầu kia từ trên lầu ném đồ xuống, thu hút chú ý của dị vật, dễ nhận thấy là vì để cho đồng bạn khác có cơ hội trốn thoát, nhìn thấy cảnh này, tôi gọi tiểu Sát.

“Đi, cứu người!”

Nhóm người hữu dũng hữu mưu còn sẵn sàng hi sinh vì người khác này, chính là thành viên tôi muốn thu vào Cương Vực!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro