Chương 4-9: đời này hai ta đều tốt đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau hai ngày ngủ một giấc đã đời, tôi không thoát khỏi số mệnh canh gà, nhưng uống ở trong miệng không còn biết mùi vị, trái lại không khó giải quyết.

Đã đến lúc xử lý chuyện của Quan Vi Quân rồi, cứ trốn tránh cũng không phải biện pháp, mặc dù nghĩ ra được phương án giải quyết nhưng không biết có khả thi hay không, mà tôi cũng do dự rốt cuộc có cần làm như thế hay không, nhưng đây cũng là cách duy nhất mà tôi cảm thấy có thể bồi thường cho Quan Vi Quân rồi.

Cùng với cõi lòng tiếc nuối và áy náy, tôi cúi đầu nhìn băng văn trên cổ tay trái… Ơ? Màu sắc làm sao hình như đậm hơn một chút? Mặc dù không có trở lại màu sắc ban đầu, nhưng không còn nhạt như sắp biến mất giống hôm qua.

Màu sắc lúc nhạt lúc đậm này làm cho lòng tôi loạn quá đi!

Thôi kệ, vốn là thứ không nên có, tôi bức bách mình đừng để ý băng văn nữa, trực tiếp ra ngoài đi tìm Quan Vi Quân, kết quả bị Quân Quân chặn ở ngoài cửa phòng.

“Nhị ca anh đi đâu? Em cũng muốn đi.”

Tôi nhíu mày, Quân Quân nếu đi theo, sợ rằng chuyện đó sẽ… Bị đôi mắt to rưng rưng nước của Quân Quân nhìn một cái, tôi lập tức buông vũ khí đầu hàng, đối mặt với đại ca cũng có thể giữ vững đầu gối, vừa nhìn thấy em gái đã mềm nhũn toàn thân rồi.

Đời này chấp nhận là siscon rồi, tôi bất đắc dĩ đồng ý: “Được, chẳng qua em phải hứa với anh, bất luận anh làm cái gì, em cũng không được lên tiếng phản đối.”

Quân Quân nhíu chặt mày, bất mãn nói: “Nhị ca anh lại muốn làm cái gì vậy?”

Hơ, tôi hình như lại không đánh tự khai rồi, uy lực của em gái làm sao mạnh đến thế đây?

“Dù, dù sao, em không đồng ý, anh sẽ không mang em đi!” Nỗ lực giữ vững đầu gối coi nào!

Quân Quân vươn tay giơ số hai, nói: “Thứ nhất, không được bỏ nhà ra đi, thứ hai, không được làm hại mình, cái khác thì tùy anh.”

Tôi ngẫm nghĩ, đây có tính là tự hại mình không?

“Nhị ca?” Mặt của Quân Quân cũng đã thay đổi, rất có khuynh hướng từ em gái đáng yêu biến thành bà chằn giương nanh múa vuốt.

Tôi vội vàng nói: “Được được không vấn đề, nhị ca cái gì cũng đồng ý với em! Chúng ta mau đi thôi, anh muốn đi tìm nhóm Quan Vi Quân, đại ca bảo anh mau hạ quyết định có muốn giữ người hay không, nếu không thì đối phương cũng phải mau chóng rời khỏi đi tìm cái ăn, chờ đến lúc ăn sạch đồ ăn mới đuổi người đi, đây thì quá tàn khốc rồi.”

Quân Quân hoài nghi liếc một cái, nhưng không nói cái gì, lặng lẽ đi theo phía sau tôi, chỉ là lẩm bẩm: “Nếu còn bị thương nữa thì để anh một ngày ba bữa uống canh gà.”

Khoan đã, thì ra em cũng biết canh gà chỉ là trừng phạt sao?

Tôi không biết nói gì mà dẫn theo đứa em gái đang dần dần hóa đen từ sau tận thế… Lúc đi đến tầng dưới, có mấy cỗ máy may đang được để trong đại sảnh, trên mặt đất toàn là giày, trên sô pha và bàn đều chất mấy ngọn núi quần áo, hiển nhiên người của Cương Vực hoàn toàn không biết nên làm gì với những thứ này.

“Quân Quân, sau này cùng sửa chữa quần áo với anh đi, anh muốn làm một số đồng phục cho mọi người mặc.”

Quân Quân tò mò hỏi: “Chính là những quần áo mà anh mang về sao? Quần áo rất là đẹp, mọi người đều rất thích, chú Trịnh cũng trực tiếp lấy áo khoác mặc rồi, thế này vẫn còn phải sửa sao?”

“Đương nhiên.” Tôi thận trọng nói: “Phải thống nhất sửa thành đồng phục mang phong cách Cương Vực.”

Chung quy không thể để mỗi lần mặc ra ngoài, kẻ địch chợt nhận ra mà đồng thanh hô lên “thì ra là đội ngũ LV”, khí thế cũng tặng cho hàng hiệu hết rồi.

Quân Quân gật đầu, cao hứng mà cười nói: “Được đấy, vậy em muốn làm kiểu váy xếp nếp.”

Sớm biết mà, tôi gật đầu nhắc nhở: “Nhớ mặc quần an toàn.”

Mặt Quân Quân đỏ lên, nói: “Biết rồi, trước kia từng lộ quần nhỏ, còn bị nhắc nhở đây.”

Ai nhắc nhở? Ai nhìn thấy rồi? Anh giết hắn diệt khẩu!

“Đại ca nhắc nhở em chú ý, nhị ca anh đừng đen mặt như thế mà.”

“…” Được thôi, nếu là đại ca nhìn, không tính là lỗ, dù sao thì cũng đã nhìn từ bé đến lớn, đừng nói quần nhỏ, cởi truồng tắm rửa cũng đã từng thấy, mặc dù là lúc nhỏ.

Tôi từ trên bàn cầm lấy một chiếc áo khoác, sau khi mặc lên rồi định ra ngoài.

Quân Quân thấy vậy liền nhíu mày, “Nhị ca anh cảm thấy lạnh sao?”

Tôi lắc đầu, vừa đi vừa giải thích với nó: “Anh đang ẩn giấu thực lực, chung quy không thể tỏ ra hoàn toàn không sợ lạnh.”

Quân Quân lập tức nói: “Vậy em cũng mặc áo khoác.”

Tôi lập tức ngăn cản nó, nói: “Em đừng ẩn giấu thực lực, con gái ở tận thế càng mạnh càng tốt, nếu không lỡ gặp phải mấy tên đồi trụy, em không có thực lực là sẽ bị chúng bắt nạt.”

Quân Quân hiểu ra, sau đó vừa lại cảm thấy không đúng, vội vàng nói: “Nhưng mà nhị ca, anh trông đẹp như thế, ẩn giấu thực lực cũng không tốt đi, nếu có người muốn bắt nạt anh thì sao!”

Tôi lắc đầu nói: “Không đâu, chỉ cần đại ca đủ mạnh, vậy thì sẽ không ai dám động vào chúng ta, cùng lắm là nói vài câu ngoài miệng, anh cũng không phải phụ nữ, kệ bọn họ nói sao thì nói, nhưng em thì không được, ai dám nói gì em dù chỉ một chút, anh và đại ca sẽ giết hắn bằng được! Quân Quân, vì dân số của địa cầu, em vẫn là đừng ẩn giấu thực lực, tốt nhất là mạnh đến mức mọi người coi em như nữ thần.”

Quân Quân nở nụ cười, “Được, em nhất định sẽ mạnh thật mạnh!”

Tôi hài lòng, nữ chiến thần xuất phẩm từ nhà mình đó là chuyện trong tầm tay.

Ra khỏi cổng chính, thuận tiện đánh tiếng chào hỏi với Vân Thiến và Caine, Vân Thiến đã lấy quần ngắn để mặc rồi, bây giờ thời tiết lạnh giá, mặc quần ngắn trông lên chính là đặc biệt uy, Caine bên cạnh thì không lấy đồ để mặc, nhưng một bộ áo thun tay ngắn cũng đủ uy rồi.

Tôi cảm thấy không tệ, về sau sửa đồng phục cũng không thể sửa quá dày nặng, càng trần trụi càng tốt, đương nhiên, em gái nhà tôi ngoại lệ, váy xếp ly đã quá ngắn rồi, cái khác không được lộ!

“Thư Vũ.” Vân Thiến la to: “Cậu và Quân Quân đi đâu?”

“Đi tìm đám người bên ngoài.” Tôi hô lên: “Lát nữa sẽ trở về.”

Vân Thiến gật đầu nói: “Thế này đã có thể khai báo với lão đại siscon brocon kia em trai em gái đi đâu rồi.”

Caine cười ha ha: “Lão đại chính là ái ốc cập điểu, Thư Vũ mạnh như vậy, anh ta còn lo lắng cái gì.” (Ái ốc cập điểu: Yêu nhà yêu cả chim)

Ái ốc cập điểu là dùng cho cái nào, tôi vậy mà đoán không ra ý anh ta muốn nói rốt cuộc là cái gì, chẳng qua lời nói của Caine thật khiến tôi nhíu mày, lần sau phải nói với mọi người chuyện ẩn giấu thực lực, tránh cho hở tí đã bộc lộ, vậy công sức ngụy trang trước kia đều công cốc rồi.

Bước ra khỏi nhà lớn, đi qua một con đường đã nhìn thấy trên trấn có chút hơi người, không giống một cái tử trấn, trái lại tương đối khiến người cảm thấy thoải mái hơn nhiều, chỉ là nơi bọn họ lựa chọn để ở cách nhà lớn quá gần, nếu không phải Vân Thiến cầm súng bắn tỉa đứng ở trạm canh gác, sợ rằng những người này sẽ lựa chọn dồn toàn bộ vào trong căn nhà cách vách nhà lớn đi.

Nhưng đây cũng có thể lý giải, dù sao thì khắp thế giới đều là quái vật, ai cũng muốn ở bên cạnh cường giả, trừ phi cường giả này còn đáng sợ hơn dị vật ăn thịt người, kỳ thực loại tình huống đó cũng không ít, muốn biết cường giả chiếm lĩnh khu này có phẩm hạnh ra sao, nhìn vẻ mặt cư dân là biết.

Phản ứng của người trên đường khi nhìn thấy tôi và Quân Quân đều rất giống nhau, đầu tiên là căng thẳng, nhưng khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của hai chúng tôi thì thở phào một hơi, hoàn toàn không căng thẳng như lúc đối mặt với những người khác trong Cương Vực.

Tôi suy nghĩ một chút, dò hỏi một người phụ nữ đang phơi đồ.

“Xin hỏi Quan Vi Quân ở đâu?”

Người phụ nữ hiển nhiên nhận ra tôi, chỉ vào một căn nhà và nói: “Vi Quân ở căn đó.”

Tôi cảm ơn rồi đi qua, còn nghe thấy người phụ nữ tán thán “Thật là một cặp anh em xinh đẹp”, nhưng than thở lại nhiều hơn khen, trong tận thế, quá đẹp xác thực không phải chuyện tốt.

Tôi gõ cửa, người bên trong lập tức kéo cửa ra, một chút cảnh giới cũng không có, nhưng ngẫm lại, thực lực chênh lệch lớn như thế, có cảnh giới cũng vô dụng, còn không bằng thả lỏng.

Quan Vi Quân tự mình đến mở cửa, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, tâm tình của tôi càng phức tạp, người trước mặt chính là Cương Thư Vũ, cho dù kẹt trong thân thể “Quan Vi Quân”, tư chất thân thể này kém xa thân thể “Cương Thư Vũ”, cô ta vẫn xuất sắc như thế, khiến người đơn giản là không dám tưởng tượng, nếu như có thể sở hữu thân thể “Cương Thư Vũ”, cô ta rốt cuộc có thể đạt đến độ cao thế nào?

Mà tôi, thật sự có thể bì được cô ta không?

“Sao vậy? Quan Vi Quân không rõ nội tình mà hỏi: “Cậu làm sao nhìn tôi như thế?”

“Muốn nói chuyện riêng với cô.”

Tôi nhìn thấy sau lưng cô ta có Trương Tĩnh và Thái Văn, còn có một cô gái, nhìn rất quen mắt, hình như là vợ của Thái Văn, mẹ thì không biết đi đâu rồi, nhưng ngẫm lại, phần lớn là đang làm công việc nhà, trái lại không cần lo lắng, Quan Vi Quân sẽ luôn luôn bảo vệ bà ấy.

Quân Quân ở đằng sau “hừ hừ” hai tiếng.

“… Tôi và em gái nhà tôi muốn trò chuyện riêng với cô.”

Quan Vi Quân ngay cả nghĩ cũng không nghĩ liền nói “được”, phía sau, Thái Văn không tán đồng hô lên: “Vi Quân, ít nhất mang tôi theo.”

“Hai đứa em trai em gái mà thôi, tôi mang anh theo làm gì?” Quan Vi Quân một hơi bác bỏ: “Nếu là đi gặp chồng tôi, tôi sẽ mang theo anh và Trương Tĩnh.”

Chồng cô… Tôi toát mồ hôi, không biết chuyện tiếp đến có thể tiến hành thuận lợi hay không.

Thái Văn do dự một chút, nhìn hướng tôi và Quân Quân, hai chúng tôi nhìn lại anh ta, đó gọi là anh em đồng lòng giả vờ vô tội và vô hại, thế là anh ta đã bị giải quyết trong chớp mắt, thả lỏng thần sắc, hiển nhiên cảm thấy mình quá căng thẳng, bởi thế mới nói tuổi trẻ thật là một cái ngụy trang thiên nhiên.

Sau khi giải quyết Thái Văn, Quan Vi Quân hỏi tôi: “Cần rời khỏi đây không? Hay là chúng ta lên tầng thượng nói là được? Tôi đảm bảo nhóm Thái Văn sẽ không đến nghe trộm, nếu dám đến, tôi sẽ đánh cho bọn họ dính vách.”

Thái Văn lập tức lùi xuống phía sau vợ, người sau buồn cười không thôi, cô ta là một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn có khuôn mặt tròn, trông rất dễ thương.

Tôi đồng ý: “Lên tầng thượng.”

Lúc đi theo Quan Vi Quân lên lầu, Quân Quân khẽ giọng hỏi: “Nhị ca, anh muốn để đại ca cưới cô ta sao?”

… Nói cứ như ép hôn thời cổ đại không bằng, em gái à, anh chỉ là một nhị ca, không phải người cha độc tài của Cương gia!

“Không có chuyện này, đại ca thích cưới ai thì cưới người đó.”

Phía trước, bước chân của Quan Vi Quân thoáng khựng lại, sau đó vẫn tiếp tục bước lên bậc thang, cự ly gần như thế, cô ta cũng không thể nào không nghe thấy.

Đẩy cửa tầng thượng ra, tôi nhìn Quan Vi Quân xoay người lại, trong lòng đột nhiên có chút căng thẳng, trong suốt hai cuộc đời đây lần đầu tiên làm chuyện này, không biết có thành công hay không.

Hai cô gái đều nhìn chằm chằm không buông, hại tôi càng căng thẳng rồi, thật không nên để Quân Quân tới.

Kệ hết đi, chết thì chết vậy!

Tôi hô lên: “Quan Vi Quân, tôi, tôi cưới cô được không? Như vậy cô sẽ có thể ở lại đây, sau này, tôi sẽ bảo vệ cô thật tốt!”

Không cách nào nhường lại thân thể, cho dù có thể, tôi cũng không nỡ bỏ đại ca và em gái, cho nên đành dùng cách khác để bù đắp, cưới cô ta, bảo vệ em trai của Băng Hoàng cho thật tốt, còn có thể thu mẹ về làm mẹ vợ, thuận lý thành chương mà gọi “mẹ”, đây là phương án giải quyết tốt nhất mà tôi có thể nghĩ ra rồi.

Quan Vi Quân sững sờ, Quân Quân cũng vậy, mắt của hai người trợn rất to, giống như đột nhiên nhìn thấy tôi điên rồi, được thôi, tôi thừa nhận bất thình lình cầu hôn thì có hơi điên cuồng, nhưng mà, hôm qua Quan Vi Quân cũng là vừa liếc mắt nhìn một cái đã muốn gả cho đại ca rồi, tôi tốt xấu gì cũng đã nhìn cô ta nhiều ngày như thế, không cần giật mình như vậy chứ?

Quan Vi Quân đảo mắt khinh khỉnh, khó chịu nói: “Tôi không có hứng với tiểu đệ đệ, tránh ra, để đại ca cậu tới!”

Tôi khó xử rồi, mặc dù đại ca từng nói có thể cưới cô ta, nhưng tuyệt đối không được, đây là chuyện của bản thân tôi, sao có thể để đại ca vì thế hi sinh cưới một người vợ mà anh ấy không thích cơ chứ!

Về phần đại ca có nhìn trúng Quan Vi Quân hay không, đây không phải tôi tự ti, nhưng đời trước, tôi thật không phải là một cô gái có nhan sắc rất cao, Quan Vi Quân trước mắt thậm chí còn không biết ăn diện bằng tôi, miễn cưỡng coi như là một cô gái thanh tú thuộc phong cách vận động đi, so với nữ sát thủ xinh đẹp quá cố mà lần trước tìm tới cửa, đây đơn giản là không phải cùng một giống loài rồi.

“Vẻ mặt gì vậy! Tôi cảm thấy đại ca cậu vẫn là có chút hứng thú đối với tôi đấy!”

Tôi hoàn toàn không tin mà nhìn Quan Vi Quân.

Quan Vi Quân hừ lạnh một tiếng: “Không tin thì về nhà hỏi anh trai cậu, trái lại là cậu không có một chút hứng thú nào đối với tôi, vậy mà còn mở miệng cầu hôn, nếu không phải nể tình cậu là em chồng tương lai của tôi, tôi đã đánh cho cậu dính vách rồi!”

Tôi bất đắc dĩ nói: “Đại ca tôi mới gặp cô một lần, anh ấy làm sao có thể nhìn trúng cô? Anh ấy sợ rằng cũng không rõ màu tóc của cô.”

Mái tóc hơi mang chút màu lục của cây đay, có một thời gian còn rất lưu hành nhuộm màu này, nhưng đời trước tôi bẩm sinh đã có màu tóc này, không phải nhuộm, cũng không biết là lai ở thế hệ nào, mới sẽ có màu tóc đó, mẹ nói bà cũng không rõ.

“Không biết màu tóc thì thế nào?” Quan Vi Quân hùng hồn nói: “Anh ta nhất định có ấn tượng đối với chân của tôi, anh ta ít nhất đã ngắm hai lần!”

Đời trước, tôi xác thực có đôi chân dài, nhưng cũng không có bao nhiêu nổi trội…

Tôi cúi đầu trừng mắt nhìn chân của cô ta, vừa rắn chắc vừa thon dài, đùi săn chắc, đường cong cẳng chân đẹp đẽ, đây là đôi chân đã trải qua vận động với cường độ nhất định, trong ấn tượng, nữ sát thủ quá cố hình như cũng có đôi chân dài rắn chắc khỏe đẹp, chẳng lẽ đại ca chính là thích loại chân này?

Đời trước, tôi ở sau tận thế mới luyện ra được đôi chân như thế, do điên cuồng chạy trốn gì đó, mọi người đều hiểu.

“Nếu như anh ta giống như cậu, không có một chút hứng thú gì đối với tôi, tôi mới không thèm theo đuổi anh ta!” Quan Vi Quân hừ hừ nói: “Cậu cho rằng tôi không biết xấu hổ mà đảo thiếp sao?” (Đảo thiếp: đại khái chỉ mấy người phụ nữ lấy tiền tài trợ cấp vô điều kiện cho người yêu)

Nhìn làm sao cũng thấy cô là đảo thiếp mà! Tôi đỡ trán, chỉ có thể nói: “Được thôi, vậy cô cứ đi theo đuổi đại ca tôi, theo đuổi được thì làm chị dâu tôi, theo đuổi không được, tôi cưới cô sau.”

Quan Vi Quân mang vẻ mặt ghét bỏ “ai thèm gả cho cậu”, hừ hừ nói: “Nếu gả cho cậu, thà bức Trương Tĩnh gả cho tôi còn hơn, cậu ta ít nhất vừa ngoan vừa cao đây, cùng lắm sau này nuôi cho cường tráng hơn một chút là được rồi, cậu mới không phải gu của tôi, nhìn để dưỡng mắt thì còn tạm, làm chồng thì thôi miễn đi, trông còn xinh đẹp hơn tôi, không có mùi vị đàn ông, nhìn là thấy nuôi không cường tráng nổi, không có tiềm lực phát triển.”

Đã từng nghe nói đánh người không đánh vào mặt chưa hả! Tôi bạt mạng ăn ăn uống uống luyện luyện như thế, chính là luyện không ra cơ bắp, bản thân đã đủ ai thương rồi, còn bị cô tạt vào mặt, có còn muốn làm chị dâu của tôi hay không?

“Nhị ca tôi là người rất rất tốt!” Quân Quân bất mãn kháng nghị.

Quan Vi Quân cười tủm tỉm nói: “Đương nhiên, cậu ta là người tốt, là tôi không xứng với cậu ta, cậu ta xứng đáng có được người tốt hơn.”

Không ngờ với khuôn mặt ở đời này của tôi, vậy mà vẫn có thể nghe thấy lời thoại kinh điển như vậy…

Quân Quân ngẩn ra, cảm thấy hình như là đúng, vừa lại cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng, có chút không biết phản ứng thế nào.

Tôi nhìn Quan Vi Quân, đơn giản là không biết nên làm thế nào với cô ta, phương án vốn tưởng tốt nhất, người ta lại không chịu gả cho tôi, mà đại ca thật sự sẽ thích cô ta sao? Cho dù thích rồi, thì có thể bảo trì tiết tháo không? Tận thế cũng không lưu hành một vợ một chồng, nếu đại ca có lỗi với cô ta…

“Cậu làm gì cứ dùng ánh mắt rối rắm nhìn tôi?” Quan Vi Quân khó hiểu hỏi: “Cậu trước kia quen biết tôi sao?”

Tôi hít sâu một hơi, nói: “Cô cứ coi như tôi bị thần kinh đi, Quan Vi Quân, cuộc đời này cô sống có tốt không?”

Quan Vi Quân có chút ù ù cạc cạc, nhưng thấy vẻ mặt nghiêm túc của tôi, cô ta cũng dần dần nghiêm chỉnh thần sắc.

“Tôi trước giờ vẫn sống rất tốt, cho dù tận thế, cũng vẫn rất tốt, tôi không biết cậu đang nghĩ cái gì, nhưng tính cách con người tôi là bất luận ở đâu đều có thể làm cho cuộc sống trải qua một cách tốt đẹp, cuộc đời ngắn ngủi, đau khổ cũng là một kiếp sống, vui cười cũng là một kiếp sống, tôi đương nhiên muốn mỉm cười mà sống!”

Nhưng đời trước cô thế nhưng là có thân thể và thân phận của Cương Thư Vũ… Cho đến trước ngày tận thế bị đập vào đầu, rồi từ đó cũng không còn tỉnh lại nữa.

Tôi đột nhiên nhớ tới, khi Băng Hoàng về nhà, căn bản không tìm được bất cứ người nào trong nhà, cả nhà đều không còn, mà đời này, đại ca ngay từ đầu đã để tôi gọi về nhà, tuy mất đi năng lực của Băng Hoàng, nhưng cũng có dị năng khác, trọng điểm là, cả nhà đều sống rất tốt.

Mặt khác, mẹ của Quan Vi Quân cũng còn, không có Hạ Chấn Cốc, bọn họ vừa lại có thể gia nhập đội ngũ của chúng tôi, bất luận thế nào cũng có thể sống tốt hơn đời trước.

Tốt cho cô, cũng tốt cho tôi, trao đổi cuộc đời này cho nhau, chúng ta đều tốt đẹp.

Tôi nhẹ nhõm nở nụ cười.

“Được, chúng ta đều mỉm cười mà sống!”

Quan Vi Quân cười tít mắt xoa xoa đầu của tôi, tán đồng: “Cười như vậy mới đúng chứ, cậu vừa trẻ vừa đẹp, đừng cứ luôn mang bộ mặt đau khổ, cười nhiều vào, tạo phúc cho mắt của mọi người.”

Cô còn biết bây giờ là tận thế hay không?

Nhưng tôi vậy mà cảm thấy cô ta rất có lý, làm sao đây?

Quan Vi Quân quay đầu đi hỏi Quân Quân, “Em gái à, em xem nhị ca em cũng đã thừa nhận chị rồi.”

Khoan đã, tôi đã thừa nhận cái gì cơ?

“Chị dâu có thể nghe ngóng vài chuyện từ em không? Vị đại ca kia của em rốt cuộc tên là gì thế?”

Tôi đỡ trán, tên gì cũng không biết, đã luôn miệng tự xưng chị dâu, kiên quyết đòi gả cho đại ca, đây… ánh mắt thật không tệ, ít nhất tốt hơn tôi nhiều.

“Cương Thư Thiên.” Quân Quân ngoan ngoãn trả lời.

Quan Vi Quân tỏ ra đã hiểu mà nói: “Nhị ca em là Thư Vũ, nói như thế, em chính là Thư Quân nhỉ? Cứ luôn nghe thấy Quân Quân.”

Quân Quân gật đầu.

Quan Vi Quân giống như đã quen biết từ lâu mà nói: “Quân Quân đúng là một cô bé đáng yêu, đừng sợ, sau này chị dâu sẽ giúp em sàng lọc, đàn ông xấu đừng hòng qua đây, không phải chị muốn nói, ánh mắt của chị dâu em là siêu tốt đấy nhé, trước kia mấy đứa bạn gái thân thiết nhờ chị xem qua bạn trai, tụi nó vì thế mà thoát khỏi đám đàn ông xấu, không thì cũng là lấy được chồng tốt đây!”

Với tính cách này của cô vẫn có thể có đám bạn gái thân thiết? Cô xác định bọn họ là nữ?

Nghe vậy, Quân Quân nhìn về phía tôi, mang ánh mắt đồng cảm, không từ bỏ việc làm sáng tỏ: “Nhị ca em là người tốt, anh ấy không phải đàn ông xấu, thật sự!”

Quân Quân nếu em không nói, anh vẫn có thể không nhớ tới chuyện bị từ chối vừa rồi!

“Ai da, cậu ta đương nhiên không phải xấu, chỉ là hơi non hơi đẹp hơi gầy yếu, không phù hợp với điều kiện tuyển chồng của chị lắm, có đầy thiếu nữ thích loại mỹ nam hoa lệ như cậu ta… hơ, có lẽ đàn ông cũng nhiều, Thần Sa kia chẳng phải bị mê hoặc đến xoay vòng vòng hay sao? Ha ha, chuyện cầu hôn hôm nay đừng có nói ra đấy, nếu là bị tên Thần Sa lạnh như băng kia biết được, tôi thế nhưng đánh không lại anh ta.”

Tôi lập tức làm sáng tỏ: “Chúng tôi chỉ là ngụy trang thành người yêu, để dễ đến gần nói chuyện mà thôi, chúng tôi không phải một cặp.”

Quan Vi Quân ngẩn ra, gật đầu.

Quân Quân tò mò hỏi: “Vậy chị Quân điều kiện tuyển chồng của chị là cái gì?”

Gọi chị luôn rồi! Tôi biết mà, tính cách này của Quan Vi Quân rất khó khiến người ghét, Quân Quân lại đã quen với một đại ca không tiết tháo, đối với việc cô ta ngông nghênh đòi làm chị dâu, căn bản không có bao nhiêu phản cảm, dù sao cũng không tệ bằng sát thủ tiểu thư quá cố.

Hai mắt Quan Vi Quân tỏa sáng la lên: “Đương nhiên là người đàn ông chân chính có khí thế vô song, vóc dáng hạng nhất, chỉ một ánh mắt đã có thể khiến người rét run, cuồng bá uy vũ!”

Quân Quân ra sức gật đầu, “Vậy đại ca em thật sự rất phù hợp, anh ấy thật sự lợi hại lắm đấy.”

“Chị liếc mắt một cái đã biết, đại ca nhà em hẳn là không phải nghề nghiệp bình thường đi?”

“Là trưởng đoàn lính đánh thuê.”

“Ohhh nghề nghiệp này quá ngầu quá phù hợp rồi! Em gái à, em nhất định phải giúp chị theo đuổi đại ca nhà em đấy, làm ơn! Sau này chị nhất định sẽ đối xử với em thật tốt.”

“Cũng đối tốt với nhị ca em sao?”

“Nhất định!”

“Vậy em giúp chị!”

Tôi vô lực rồi, lần đầu tiên cầu hôn đã bị đả thương, còn là bị súng máy trực tiếp bắn nát, bây giờ ngay cả em gái cũng phản bội, vừa đảo mắt đã đem bán đại ca rồi, em gái trong tận thế rốt cuộc làm sao vậy? Trái tim đàn ông cũng mệt rồi, vẫn là về nhà chơi với Tiểu Dong vậy.

“Thư Vũ.” Quan Vi Quân đột nhiên gọi tôi lại.

Tôi quay đầu qua, hai người đẹp đang nhìn tôi, vẻ mặt ngạc nhiên.

“Tay áo bên trái của cậu đang phát quang kìa, cậu không sao chứ?”

Tôi ngẩn ra, vội vàng giơ tay lên, vén tay áo nhìn vào cổ tay, băng văn phía trên phát ra hào quang nhàn nhạt, đường vân lam bạc vô cùng rõ nét, màu sắc hoàn toàn không nhạt hơn trước kia.

Nén sự kích động trong lòng, tôi lần nữa ngưng tụ dao găm, chỉ là thoáng một cái, tay trái đã cầm một thanh dao găm băng, thậm chí còn dày hơn dao băng hóa ra khi tiến vào Lan đô, hơn nữa hình dạng càng thêm hoàn chỉnh, thấp thoáng đã có phong thái khi lần đầu tiên nhìn thấy rồi.

Hàn khí dao băng trên tay bức người, nhưng lần này không còn khiến người thấy lạnh buốt nữa, trái lại còn cảm giác ấm áp, mặc dù bộ phận khác do mặc áo khoác nên không thấy, nhưng tôi có thể cảm giác được, toàn bộ băng văn hẳn là đã khôi phục thành màu lam bạc, không còn nhạt như sắp biến mất nữa.

“Wow, thanh đao này thật đẹp.” Quan Vi Quân tán thán.

Tôi giải thích qua loa: “Tôi có thể hóa ra một thanh dao găm.”

Quan Vi Quân nhìn chằm chằm vào thanh dao găm kia, cười nói: “Tôi đã nói với Thái Văn, vào lúc này mà tiến vào Lan đô, còn dám tách ra đi cứu người, làm sao cũng không thể nào là một tên vô dụng, anh ta lại nói nhìn cậu như vậy, từ nhỏ đến lớn nhất định là được bảo vệ rất tốt, là một tên bỏ đi cũng không kỳ quái, Thần Sa vừa lại mạnh như thế, đủ để bảo vệ cậu rồi.”

“Nhị ca em —-“ Quân Quân la lên được dở chừng, hình như nhớ đến chuyện ẩn giấu thực lực, thế là đỏ mặt, sửa miệng: “Từ nhỏ đã coi sóc gia đình, việc nhà một tay lo liệu, còn dạy em khâu búp bê, làm bánh kem, mang em đi nhà hàng công chúa Bạch Tuyết ăn bánh táo, anh ấy mới không phải đồ bỏ đi!”

… Ánh mắt khi nhìn qua của Quan Vi Quân, biểu đạt đầy đủ “cậu quả nhiên không phải gu của tôi”.

Mệt mỏi quá, vẫn là về nhà chơi với Tiểu Dong thôi.

Quay đầu đi xuống lầu, Thái Văn và Trương Tĩnh đều ngồi ở phòng khách, vẻ mặt nặng nề, vừa nhìn thấy tôi xuống là lập tức đứng dậy, nhìn tôi chằm chằm, không nói chuyện, nhưng rất có xu hướng nếu không thấy Quan Vi Quân là không để cho tôi đi.

Không nói đến thân phận của Quan Vi Quân, cô ta thật sự là một nhân tài, một người phụ nữ vậy mà có được lực khống chế như thế, thật không thể coi thường, nếu như đại ca thật sự có thể thích cô ta, tôi nhất định sẽ giúp cô ta quản chặt tiết tháo của đại ca, lần này tuyệt đối sẽ không giáo dục thất bại!

Ngón cái của tôi chỉ về phía sau, lúc này cầu thang truyền đến tiếng bước chân và tiếng trò chuyện của hai cô gái, Thái Văn và Trương Tĩnh đều thở phào.

Tôi hô về phía cầu thang: “Quân Quân, anh phải đi đây, em muốn về không?”

Quân Quân hô trở lại: “Nhị ca anh đi trước đi, em nói về sở thích của đại ca với chị Quân một lát.”

“… Được.”

Tôi bất đắc dĩ trả lời xong, nhận được ánh mắt đồng tình của Thái Văn và Trương Tĩnh, vậy mà có loại cảm giác chiến hữu.

“Cô ta trước giờ vẫn vậy sao?”

Thái Văn đẩy đẩy mắt kính, nói: “Vẫn vậy, vợ tôi cũng là bạn thân từ hồi trung học với cô ấy.”

Oa, thì ra anh chính là người đàn ông tốt từng được kiểm chứng sao? Tôi nhìn cô gái mặt tròn tròn trên sô pha, đây là bạn thân của của Quan Vi Quân? Tính cách cũng lệch quá xa rồi đi, nói là thú cưng của cô ta nuôi còn tạm —- đừng nói tôi đoán đúng rồi nhé?

Tôi toát mồ hôi, chẳng trách Quan Vi Quân lập tức lôi kéo em gái nhà tôi, căn bản là thành quả do nhiều năm nuôi bạn thân!

“Tôi đi trước đây, các người…” Tôi hít sâu một hơi, hạ quyết định: “An tâm ở lại đi, sau này sẽ có người tới thu xếp ổn thỏa cho các người, nhưng các người phải biết rằng, ở lại thì phải làm việc, trên đời không có bữa cơm miễn phí.”

Thái Văn lập tức hỏi: “Nội dung công việc chủ yếu là gì?”

“Trước mắt hẳn là xây dựng căn cứ và rèn luyện, người có chiến lực cần vào Lan đô tìm tòi vật tư.”

Nghe vậy, hai người đều thả lỏng.

“Đây không có vấn đề.” Thái Văn trịnh trọng nói: “Cảm ơn, tôi biết là chúng tôi được lợi, cho dù trong thời gian ngắn không có cách nào hoàn trả, nhưng ít nhất sẽ không gây trở ngại, xây dựng căn cứ càng sẽ không lười biếng.”

Tôi gật đầu, vậy trái lại là chuyện tốt, bản đồ quy hoạch căn cứ mà đại ca đề xuất trước kia thật sự quá đồ sộ, nếu chỉ dựa vào người của Cương Vực để xây dựng, thực sự là chuyện ngàn lẻ một đêm, huống hồ đây chỉ là căn cứ lâm thời, không phải nơi đặt chân cuối cùng, xây dựng sẽ không kéo dài năm năm mười năm, tốn hơn một năm là không có lời, còn không bằng đi đánh kết tinh!

Cửa chính đột nhiên bị người đạp mạnh ra, mọi người đều giật nảy mình, Trương Tĩnh còn nhảy về sau một quãng xa.

Tôi bình tĩnh nhìn người ở cửa tiến vào, Tằng Vân Thiến thở hổn hển hô lên: “Thư Vũ! Mau đến!”

“Thư Quân, xuống lầu, đi theo anh.” Tôi không quay đầu lại, chỉ gọi một tiếng, sau khi nghe thấy tiếng bước chân vội vã xuống lầu, tôi lập tức đi theo Tằng Vân Thiến.

Thái Văn vội hô: “Khoan đã, xảy ra chuyện gì vậy?”

“Chờ ở đây.” Tằng Vân Thiến nghiêm giọng: “Đây là mệnh lệnh.”

Thái Văn cứng đờ, lúc này, Quân Quân và Quan Vi Quân cũng đã đến rồi, người sau hỏi thẳng: “Tôi có thể đi theo không?”

Tằng Vân Thiến quay đầu nhìn tôi, ba người Quan Vi Quân sửng sốt, cũng nhìn hướng tôi, thần sắc có chút kinh ngạc.

“Ở đây chờ.” Tôi bỏ lại một câu liền đi.

Xem ra chuyện ẩn giấu thực lực quá khó gạt được người có quan hệ gần, sau này phải nói một chút ngọn ngành cho Quan Vi Quân và trợ thủ của cô ta, không cần thành thực khai báo thực lực có bao nhiêu, nhưng tôi không phải là kẻ cần được người bảo vệ, điều này trái lại không cần ẩn giấu rồi.

Tằng Vân Thiến lập tức dẫn đường, vừa rời khỏi căn nhà, tôi lập tức hỏi: “Làm sao vậy?”

“Có một nhóm người với số lượng lớn đang đi về phía tiểu trấn.”

Tôi nhíu mày hỏi: “Đi ngang qua sao?”

Tằng Vân Thiến lắc đầu.

“Xông thẳng mà tới!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro