2. anh xin lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Anh xin lỗi, cô gái của anh, đời này kiếp này anh nợ em một tấm chân tình không thể trả!
  
       Xin lỗi em...
      
      Vì chiều thu hôm đó, thấy dáng em ngang qua, em cười thật hiền, thế là phải lòng! Thế là mỗi ngày cứ lẽo đẽo theo sau, để nghe tim đập rộn, nghe nắng chiều rớt trên vai nhau, để anh vu vơ câu hát, em e thẹn mỉm cười!

      Xin lỗi em...
  
      Vì lời tỏ tình vụn dại. Là chiều đó, hít một hơi sâu tiến đến trước mặt em, cầm đôi tay nhỏ, nhìn vào đôi mắt ngập ngừng " hay là.. mình yêu nhau!" . Em không đáp, em chỉ lại cười, cái gật đầu là một trời mộng ước!

      Xin lỗi em...

      Vì sớm hôm đưa đón, là trách mắng mỗi khi em quên ngủ , cau mày mỗi khi em bỏ bữa quên ăn, vì vòng tay choàng qua chở che khi mưa giông, vì cái ôm thật ấm mỗi độ đông về, em bé nhỏ thương yêu, anh chỉ ước được một đời che chở, vì những lúc bên em chẳng nói, chỉ im lặng nghe em thở than chuyện sớm khuya, chuyện đột ngột tiết trời , những lúc em yếu lòng rồi khóc, anh xót xa chỉ biết xiết chặt mà rằng " thôi nào, nín anh thương, ngoài kia thiên hạ đối với em thế nào cứ kệ, còn anh ở đây mà!"

       Xin lỗi em...
   
        Vì đã cùng em mơ về một tổ ấm, cô dâu xinh đẹp của anh sóng đôi cùng anh trong lễ đường, dưới chân những đức tin, anh sẽ thề với con tim " hạnh phúc của anh không là em thì cũng chẳng là ai khác!" , rồi anh sẽ bỏ hết hối hả ngược xuôi ngoài hiên nhà, không mang nhọc nhằn về để mẹ con em lo nghĩ, nơi đó có tiếng một thiên thần nhỏ ê a, có mùi thức ăn quyện cùng mùi hạnh phúc, an bình!

       Xin lỗi em...
 
       Vì những ghen tuông hờn giận, vì là một thằng đàn ông chưa thấu hết cuộc đời nên lắm lúc cũng chông chênh lắm em, sợ một ngày mở mắt ra cô gái của anh đi mất, phố vội vã tan tầm, giữa dòng xuôi ngược ,anh biết tìm em ở đâu? Những lúc nghĩ suy nông cạn, cứ lớn tiếng rồi lại dỗ dành, chứ sao mà nở, nhìn em khóc , nước mắt anh nó cũng rớt trong tim...

        Xin lỗi em...
    
        Vì tuổi đôi mươi tình ta vẫn đẹp, đời em vẫn thênh thang , anh bất chợt rẽ ngang một con đường đơn độc, không em và cũng chẳng một ai cả, cứ cho là ông trời không thấu nỗi lòng người, đoạn tơ hồng ơn trên đã định là ngắn ngủi mong manh, anh chẳng thể chở che, chẳng thể tiếp tục dỗ dành, đông em có lạnh, chiều tan ca lẽ bước em có đơn côi?

         Anh xin lỗi....

         Anh lạc bước về một nơi xa, anh trốn chạy tất cả, trốn luôn trái tim mình, nơi đây thật đẹp nhưng vắng em, con đường mòn quanh co lộng gió, nắng đượm trên cao, cỏ úa một màu , hoa cứ nở, mây cứ xô về tận chân trời, em vẫn cứ khắc khoải tìm anh, thật ngốc!

        Anh xin lỗi...
  
        Em đừng tìm anh nữa, tình mình chỉ dừng lại đây thôi, hãy tìm cho mình một chàng trai điềm đạm ôn nhu, sẽ nghe em khóc, chọc em cười, sẽ giúp em gắn hàn tất cả.

       Em này! Anh sắp phải đi rồi,ngày ấy nắng thu chắc cũng nhàn nhạt mà thôi, hứa với anh là không được khóc, không được cố chấp nghe chưa. Tình ta đẹp nhưng vận trời không thể cãi, đến sau cùng anh cũng chỉ yêu em...

       Anh xin lỗi! xin lỗi vì tất cả, xin lỗi vì chẳng thể là gì cả!

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro