Chút Tình Từ Ánh Sao

Lãng Mạn

Đang cập nhật

04-11-2023

Chút Tình Từ Ánh Sao

70 lượt đọc / 20 lượt thích

Đau nhất không phải là yêu đơn phương, đau nhất là khi hai người đều dành cho nhau tình cảm sâu đậm, nhưng lại không dám nói ra, để rồi bỏ lỡ cơ hội này mãi mãi. Tình yêu thật sự rất đẹp, nhưng cũng thật buồn.
"Như đóa hướng dương xinh đẹp luôn hướng về mặt trời, nhưng mặt trời thì chưa bao giờ vì bông hoa si tình mà bỏ dở hành trình của mình.Cũng giống như tôi luôn hướng về anh, về mặt trời của tôi, nhưng anh thì chưa bao giờ ngoái nhìn lại dù chỉ một lần... Tôi không buồn đâu, vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ mà. Gặp được anh là duyên, không được ở bên anh là phận... Chúng ta vốn dĩ chỉ là gió thoảng mây bay...."

Có thể bạn thích?
Yêu Đến Hận

Yêu Đến Hận

961,598 28,050 90

HELẬP CỔ: CẤM COPY HAY SAO CHÉP Ý TƯỞNG. AI DÁM TRÁI TRẪM CẮT HẾTTTTT 😀😀😀😀😀…

[Truyện Tranh] Ta Làm Lớn Ở Hậu Cung

[Truyện Tranh] Ta Làm Lớn Ở Hậu Cung

3,218,714 124,090 173

Vị Y Y ta là mỹ nhân bậc nhất kinh thành. Thế mà tại sao Hoàng thượng lại có thể nhìn bức hoạ về ta mà chê ta xấu không cho ta làm phi? Tiếng lành đồn xa, ta bị mọi người dèm pha cười cợt. Ta không phục, ta phải vào cung làm hoạ sư vẽ mỹ nhân thành xấu nữ, vẽ hoàng thượng thành xấu xí để lưu truyền ngàn năm!!! Truyện siêu siêu dễ thương ❤️___________Tác giả: Chi Trăn, Tiểu CầuNguồn: Lục Dương_TranslatorDịch: Lục Dương_Translator…

Cuộc sống mới hạnh phúc của Chu Tiểu Vân (quyển 1)

Cuộc sống mới hạnh phúc của Chu Tiểu Vân (quyển 1)

874,161 31,369 200

Tác giả: Tầm Hoa Thất Lạc Đích Ái TìnhNguồn: magnolia1314.wordpress.comBỏ học sớm, yêu sớm, kết hôn, sinh con sớm, khó khăn chồng chất khiến Chu Tiểu Vân cãi vã với chồng, rồi bị tai nạn.Linh hồn cô một lần nữa quay về năm 6 tuổi.Vận mệnh trao cho cô cơ hội mới, tất nhiên cô muốn nỗ lực hết mình sống một cuộc sống mới hoàn toàn hạnh phúc.Đi học là học trò cưng của giáo viên, ở nhà là trợ lý bé nhỏ toàn năng được cha mẹ yêu thương, anh chị em cũng thay đổi khác trước. Người một nhà đều hạnh phúc mới là hạnh phúc đích thực. Khi lớn lên, tìm một người bạn trai ôn nhu, tỉ mỉ, chu đáo. TUI CHỈ RE-UP, KHÔNG PHẢI EDITOR…

[HOÀN] GẢ CHO BỆNH KIỀU, TA SỐNG ĐỜI CÁ MẶN

[HOÀN] GẢ CHO BỆNH KIỀU, TA SỐNG ĐỜI CÁ MẶN

963,159 63,910 161

Tên : Gả cho bệnh kiều, ta sống đời cá mặnTác giả: Ô Hợp Chi YếnThể loại: 1 vs 1, Ngọt sủng, Cổ đại, tranh bá, ngôn tình, HE.Tổng số chương : 139 Tình trạng edit: HoànBìa: Ivisayhii_🍄🍄🍄🍄(Bệnh kiều: Người ôm chấp niệm và tình cảm mãnh liệt với sự vật sự việc nào đó không thể lý giải, cũng lấy loại cảm tình này trở thành động lực sinh ra các loại tinh thần, hành vi cực đoan)------Ngày thứ 365 mà Triệu Hi Hằng bị nghịch tặc Vệ Lễ đoạt hôn, cầm tù.Đến đêm, Vệ Lễ ôm chặt lấy nàng trong lòng ngực, hôn nàng đến má đỏ mặt đổ mồ hôi, thanh âm khàn khàn trầm thấp: "A Đam, trước khi ta chết, nhất định phải giết nàng chôn cùng."Mắt thấy triều đình binh loạn nguy cấp, Vệ Lễ đại thế đã mất, khả năng ngày mai phải phơi thây nơi cửa thành. Triệu Hi Hằng trầm mặc nhìn về hướng phía trước, trong mắt dần dần dày đặc sát ý, ý thức được cái kiếp cá mặn này nàng không sống nổi nữa rồi.Vỗ vỗ cái bụng vẫn chưa nhô cao : "Nhãi con, chúng ta không còn được chơi đùa với a gia của con nữa rồi."Kết quả khi bò qua bờ tường, vô ý té vỡ đầu, khi tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy Vệ Lễ mắt đỏ ngầu, không đợi nàng nói chuyện, hắn run rẩy vươn tay, xoa xoa trán nàng, ngữ khí thật cẩn thận: "A Đam, đừng đi, ta không bao giờ dọa nàng nữa......"Triệu Hi Hằng nghẹn lời.Thật cũng không cần, ngươi cũng đâu doạ được ta......Nam chủ điên điên bệnh kiều ngây thơ vs nữ chủ cá mặn, giả heo ăn thịt hổ.(Nam chủ thuần phản diện, nữ chủ hay mắng người, ai không thích đừng nhảy hố nha!)…

4.[Đam mỹ] Tiên sinh đến từ 1930 - Bạch Vân Thi

4.[Đam mỹ] Tiên sinh đến từ 1930 - Bạch Vân Thi

798,398 59,338 104

Thể loại: đam mỹ, dân quốc xuyên việt, hiện đại, đô thị, showbiz, ngọt, sủng, 1x1, HE, có H.Số chương: 88 chương + x phiên ngoạiEdit: Dờ thiếu hiệp…

CHẤP NIỆM - DẠ MAN

CHẤP NIỆM - DẠ MAN

2,395,810 45,011 81

Tác giả: Dạ ManNgày cô quyết định sẽ ly hôn mới phát hiện ra rằng tất cả đều không khó như cô vẫn nghĩ.Chẳng qua lúc đó, cô còn ngốc nghếch hỏi anh: "Đã nhiều năm như vậy, sao anh vẫn không thích em?"…

Khế ước hào môn_phần 1_Cận Niên

Khế ước hào môn_phần 1_Cận Niên

1,530,364 18,417 193

Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…

[Phần II] Bảo bối, anh xin lỗi - Vợ à, đừng ly hôn_Hoa Sáng Rực

[Phần II] Bảo bối, anh xin lỗi - Vợ à, đừng ly hôn_Hoa Sáng Rực

1,539,700 20,049 57

Tác giả: Hoa Sáng RựcĐộ dài: 550 chươngTình trạng: Đang editThể loại: ngược (nhẹ), HE, hiện đại.Nguồn: Ngôn Tình là Thiên Đường [FB]Nhóm dịch: Ngôn Tình là Thiên Đường…