Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay họp cán bộ lớp toàn trường , học trưởng sẽ hướng dẫn học đệ học muội công việc , nội quy ... Mạc Hy làm thư ký theo sau Lam Phong đến phòng họp có loại cảm giác hảo hạnh phúc , xa xa lại thấy có bóng người đang thu hút cái nhìn của các nữ sinh khác . Nàng hiếu kỳ không biết ai có thể hấp dẫn hơn Phong đây , đến gần người đó thì nàng thực bạo nộ rồi , chính xác là nhớ lại thù cũ .

Dạ Vũ đã thay hảo quần áo , hình tượng cực kỳ tiêu sái không có bộ dáng ngốc hề hề ban nãy mà trở thành soái ca chính hiệu cực kỳ thong dong , thoải mái . Đến gần ban phòng  họp lại thấy không được tự nhiên , cảm giác có cái nhìn hận không thể bắn chết mình cho hả giận , kỳ quái nga.

Trong phòng  Dạ Vũ phát hiện có người cũng thu hút cái nhìn không kém đang hướng mình mỉm cười '' Dạ  học trưởng '', trong trường Dạ Vũ rất có tiếng nên hảo hảo làm quen mới tốt  .

 '' Ân ''  Dạ Vũ  nhàn nhạt đáp lại , đánh giá 1 vòng về Lam Phong chính là , Hoàn Hảo . Thân mình cao cao cân đối ,nước da sáng sủa , khuôn mặt soái khí ôn hòa phát ra ánh hào quang đúng kiểu bạch mã vương tử trong truyền thuyết . Vũ nhịn không được híp mắt nhìn, tên này   lấp la  lấp lánh như muốn đui mù mắt người khác vậy , đúng là không nên nhìn nhiều a . 

Lại thấy từ sau học đệ Lam Phong kia có cái gì hướng mình rét lạnh sống lưng , hảo sát khí .Học muội phía sau kia sao cứ nhìn chằm chằm như muốn thiên đao vạn quả mình nga , cảm giác thật không đúng . Khuôn mặt kia thật quen mắt nhưng không nhớ gặp qua khi nào .

Cả giờ họp Mạc Hy trừng mắt đằng đằng  nhìn Dạ Vũ liên tục mà Vũ thì không nhớ mình chỗ nào đắc tội qua vị tổ tông này nha . Lam Phong thấy Mạc Hy nhìn học trưởng ngây  người , không thoải mái nhắc nhở : '' Hy Hy ,nên chuyên tâm''

Mạc Hy hồi phục tinh thần lại , lập tức gật như gà mổ thóc  '' ân ''

Trước khi ra về ,  Mạc Hy Như cố ý lại như vô tình đi qua khẽ huých Dạ Vũ một cái . Vũ đầu gỗ còn vẻ mặt không sao cả  , dáng vẻ học trưởng thân thiện nói :'' Học muội , ngươi có việc gì sao , sắc mặt ngươi không được tốt lắm , vẫn là đến phòng y tế nghỉ ngơi đi '' 

Mạc Hy trừng lại '' Còn không phải tại ngươi sao ''

Dạ Vũ chỉ chỉ chính mình '' Ta ?'' không có a , ta còn cái gì cũng chưa làm a !

Sở Diễm nghiêng thân hỏi nhỏ '' các ngươi quen sao ?'' .Vũ lập tức lắc đầu như trống bỏi '' Không quen "

Mạc Hy thẳng dậm chân : '' Ngươi còn giả vờ ? Sáng nay ngươi báo hại ta , hỏng mất lễ vật của ta còn chiếm tiện nghi nhân gia . Ngươi muốn chối sao ?''

Mọi người sợ ngây người nhìn 2 nhân vật chính : Sao Dạ Vũ nổi tiếng soái ca vạn mỹ nữ mê  mà lại muốn chiếm tiện nghi vị học muội này chứ . Mạc Hy mang cặp kính cận to như 2 cái đít chai dán trên mặt không nhìn rõ được ngũ quan  , chiều cao có thể nói là ''Lùn '',thân hình tàm tạm nhưng vòng 1 thì .... phẳng quá mức . Mọi người đều cảm thán : Thì ra Vũ đại nhân có sở thích này (ᇂ_ᇂ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro