CHƯƠNG 51-52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

51.

Sáng sớm hôm sau, Vương Nhất Bác đến xem video theo dõi ở cổng.

Video quay lại rõ ràng từ đầu đến cuối tối hôm Tiêu Chiến "Đâm xe", Tiêu Chiến từ lúc bắt đầu lọt vào màn ảnh, chính là trạng thái hoàn toàn mộng du. Ngay sau đó hắn đi tới chỗ rẽ bên trái cổng, xe Vương Nhất Bác vừa lúc đi ra, va chạm trong nháy mắt Tiêu Chiến cũng là không hề chuẩn bị, nhìn không ra chút sơ hở.

Chuông cửa vang lên, Vương Nhất Bác tắt video.

Phùng Tuấn vào liền hỏi: "Khi nào thì đem Tiêu Chiến đưa đến chỗ chị tôi?"

Vương Nhất Bác đã thương lượng cùng Phùng Tuấn, một khi Tiêu Chiến gật đầu sẽ cho hắn ký hợp đồng với công ty đào tạo nghệ sĩ của Phùng Mục Chi. Tuy rằng công ty điện ảnh và truyền hình Trung Đỉnh nghiệp vụ đào tạo là số một, nhưng xuất phát từ lo lắng cho hình tượng công ty, "Vấn đề nghệ sĩ" đều ném cho công ty đào tạo làm, thuần hoá thành thục mới có thể một lần nữa trở về ký tên.

Thế nhưng qua gần một đêm suy nghĩ, Vương Nhất Bác lại thay đổi chủ ý.

"Để hắn ở lại công ty đi."

Phùng Tuấn cảm thấy ngoài ý liệu, "Anh thật sự suy nghĩ kỹ chưa? Hắn cũng không phải là lương thiện gì."

"Cậu đây là nghi ngờ con mắt hay là nghi ngờ năng lực người đại diện của chúng ta?" Vương Nhất Bác hỏi.

Phùng Tuấn ngượng ngùng cười cười, "Không có, chúng ta công ty nhiều người đại diện như vậy, làm sao có thể không có người tài? Tôi chỉ là lo lắng ở trong thời gian ngắn, hành vi phản nghịch của hắn có thể quấy nhiễu anh tạo thành phiền phức không đáng có."

Vương Nhất Bác hừ cười một tiếng, "Cậu quá đề cao hắn."

"Nếu như vậy, tôi sẽ đi sắp xếp."

Phùng Tuấn sắp xếp cho Tiêu Chiến người đại diện họ Tiêu, ở công ty nhân duyên phi thường, mọi người gọi nàng là Tiêu tỷ. Tiêu tỷ trước mắt dẫn dắt ba nghệ sĩ mới, cho 3 người cùng vào ở một nhà trọ, hơn nữa cùng ở một dãy phòng.

"Đây là của phòng cậu." Tiêu tỷ dẫn Tiêu Chiến tới cửa.

Tiêu Chiến nhìn lướt bên trong, điều kiện cũng không tệ lắm, tuy rằng kém hơn "nhà tù 5 sao" lần trước, nhưng ít nhất đồ đạc đầy đủ, so với "ổ chó đồ hơi" của hắn trước kia tốt hơn nhiều.

"Cậu ở tạm một đêm, ngày mai sẽ có người giúp cậu thay mới đồ dùng trong nhà." Tiêu tỷ nói.

Tiêu Chiến khoát tay, "Không cần thay, những cái này không phải rất tốt sao?"

"Đây là chỉ thị cấp trên."

Tiêu tỷ vừa nói "cấp trên", Tiêu Chiến tự nhiên mà liên tưởng đến Vương Nhất Bác, lúc này ở trong lòng "Cắt" một tiếng, lại muốn đặc biệt đãi ngộ tôi, không đối tốt với tôi anh sẽ chết sao?!

Người đại diện đi rồi, Tiêu Chiến đi đến 2 phòng bên, kết quả một cửa khóa từ bên trong, một cửa khóa từ bên ngoài, cả hai đều không thấy bóng dáng.

Tiêu Chiến đành phải về phòng của mình, lôi ảnh chụp Vương Nhất Bác ra.

Tuy rằng Tiêu Chiến đã chắc chắn mình sẽ không thích Vương Nhất Bác, nhưng cũng không có nghĩa là hắn muốn ngồi chờ chết, dù sao hai người sớm chiều ở chung, tình huống bất ngờ nào cũng có thể xuất hiện.

Việc cần làm hiện tại là phòng ngừa rắc rối có thể xảy ra.

"Ghét người háo sắc, lưu manh không đứng đắn; ghét người điêu hoa khoác lác, tự nghĩ mình tốt đẹp; ghét tính chậm chạp, mài mài chít chít; ghét người không nhìn xa, thích tính kế; ghét người thần thần cằn nhằn, phong kiến mê tín..."

Tiêu Chiến dựa vào tướng mạo Vương Nhất Bác suy đoán, đoán đoán, đến cuối cùng mặt càng tái.

Cũng quá thảm đi?

Hắn chán ghét từng đó khuyết điểm, ta thế nhưng đều không có!

Tiêu Chiến đặc biệt ưu sầu, xem ra, hắn muốn đem những chỗ thiếu hụt này toàn bộ thêm vào trong người, trong suy nghĩ chuyện này cũng không phải đơn giản. Dùng sức không đủ dễ lưu lại hậu hoạ, dùng sức quá mạnh dễ phản tác dụng.

Mà nói, hắn cảm thấy giả vờ ngây ngốc sẽ tốt hơn, nhưng không chú ý có thể biến thành dễ thương, chuyện nhỏ này thật quá khó nghĩ.

Cho nên, Tiêu Chiến tính toán lập một kế hoạch mật chặt chẽ cẩn thận.







52.

Tiêu Chiến bận đến quá nửa đêm, đột nhiên nghe được tiếng đóng cửa vang đến.

Hắn buông bút đi ra khỏi phòng, thấy có người đang thật cẩn thận chốt cửa.

"Này!" Tiêu Chiến không hề báo trước lớn tiếng chào hỏi.

Người chốt cửa nhất thời hoảng sợ, vội vàng bật đèn, thấy rõ mặt Tiêu Chiến rồi mới thở ra một hơi, "Cậu là người mới đến?"

Tiêu Chiến gật đầu, cũng đồng thời cẩn thận quan sát đối phương một chút.

Ánh mắt trắng đen rõ ràng, không thích dùng tâm kế, có chút thẳng tính. Cung phu thê ở đuôi mắt rủ xuống lại có hoành văn, cực kì đào hoa, hay yêu đương vụng trộm. Mũi mạnh mẽ vững chắc nhưng hơi ngắn, sự nghiệp diễn nghệ có thể nổi tiếng lâu dài nhưng khó lên cao.

"Tôi tên là Trương Tinh Hồ, cậu sao?"

" Tiêu Chiến."

Trương Tinh Hồ vừa uống nước vừa quay sang hỏi Tiêu Chiến: "Sao muộn như vậy cậu còn chưa ngủ?"

"Ngủ không được." Tiêu Chiến cũng hỏi: "Sao cậu muộn như vậy mới về?"

"Ngày hôm nay có một cảnh diễn đêm."

"Cậu đã vào đoàn phim sao?"

"Không có, tôi chỉ đi quan sát, học một ít kinh nghiệm."

Tiêu Chiến thấy Trương Tinh Hồ rất thật thà, liền ngồi xuống nói chuyện phiếm cùng hắn.

"Công ty ta có bao nhiêu người đại diện?"

Trương Tinh Hồ cẩn thận nghĩ nghĩ, "Đại khái hai mươi mấy người đi, tôi cũng không chú ý."

Tiêu Chiến tính, chia đều ra mỗi người đại diện phải dẫn bảy tám nghệ sĩ, như vậy xem ra Tiêu tỷ coi như thiếu.

"Có người đại diện nào chỉ dẫn một nghệ sĩ không?" Tiêu Chiến lại hỏi.

Trương Tinh Hồ gật đầu, "Có a, người đại diện Lý đại công tử chỉ dẫn mình hắn."

"Lý đại công tử?"

"Chính là Lý Thiên Bang."

Sắc mặt Tiêu Chiến đổi đổi, không nói gì.

Nói đến Lý Thượng, Trương Tinh Hồ có chút xúc động, "Tôi và hắn gần như là vào công ti cùng lúc, nhưng các loại đãi ngộ đều không công bằng a! Hắn còn không qua kỳ huấn luyện liền ký hợp đồng, tôi đến bây giờ còn chưa huấn luyện xong. Người mới hầu như không được chu cấp tiền ký hợp đồng, chỉ cấp một ít phí sinh hoạt, nhưng hắn vừa ký hợp đầu tiên liền được dự chi trăm vạn. Tôi nghe nói hắn là do giám chế Lương tự mình chọn tới, tương đương trực tiếp ký tên cho công ty, người đại diện là hữu danh vô thực, thật ra chính là bảo mẫu. A... Không còn cách nào khác, ai bảo hắn có gia thế hùng hậu, hậu phương vững chắc đâu!"

"Gia thế hùng hậu?" Cái này Tiêu Chiến thật đúng là không biết.

Trương Tinh Hồ gật đầu, "Nghe nói xuất thân gia đình nghệ thuật, chủ tịch của công ty cậu biết không? Chính là tiểu thúc của Vương Nhất Bác, Vương Hải Chí, nghe nói hiện tại phòng của ông ta còn có một bức họa do ông ngoại Lý Thượng vẽ."

Gia đình nghệ thuật? Như vậy còn đoạt miếng bánh của tôi! Mẹ nó quá không biết xấu hổ!

"Tóm lại công ty định vị lộ tuyến cho hắn chính là chỉ nhận các loại dự án lớn, tuyên bố phim hiện đại chỉ nhận các nhân vật nổi tiếng thông minh anh phú, phim dân quốc chỉ diễn quý công tử quân phiệt nhà giàu, phim cổ trang chỉ đóng vương công quý tộc đại thiếu gia."

Tiêu Chiến vừa mở miệng muốn trút căm phẫn, Trương Tinh Hồ liền ra hiệu ý bảo hắn nhỏ giọng một chút.

"Ở đây còn người đang ngủ."

Tiêu Chiến kinh ngạc quét mắt về phía cửa phòng đóng chặt, "Phòng kia có người a? Tôi chưa hề nghe thấy động tĩnh."

"Hắn ngủ tương đối sớm, thông thường buổi tối hơn chín giờ là ngủ."

Thời đại này còn có người hơn chín giờ đi ngủ? Hơn nữa còn là trong giới giải trí? Tiêu Chiến nghe thấy mới mẻ, xởi lởi hỏi: "Bao nhiêu tuổi?"

Trương Tinh Hồ thoáng chốc vui lên, "Mới 22 thôi?"

Còn trẻ như vậy? Không phải bị bệnh gì chứ? Tiêu Chiến thắc mắc.

"Tôi phải ngủ, sáng mai còn có lịch huấn luyện hình thể nữa." Trương Tinh Hồ dụi mắt đi đến phòng của mình.

Tiêu Chiến lén lút tiến đến trước cửa phòng đang đóng chặt, muốn hé hé khe cửa ghé mắt vào liếc trộm, kết quả bên trong còn có một tấm rèm che, nhìn không thấy gì ngoại trừ một mảnh đen tuyền.

Sáng sớm hôm sau, Tiêu Chiến còn chưa rời giường, đã có nhân viên công tác đến đổi đồ dùng trong nhà.

"Thật sự không cần thay đổi, đồ dùng này đều vẫn còn rất tốt." Tiêu Chiến giả khách khí.

Đội trưởng vừa bê thùng vừa nói: "Chuyện này không phải chúng tôi có thể quyết định, cho dù đều là đồ mới, giám đốc bắt đổi cũng phải đổi."

"Giám đốc của các người chính là nhiều tiền đốt đến điên rồi."

Kết quả, cảm giác phiền phức về sự ưu tiên này rất nhanh đã biến mất.

Tiêu Chiến nhìn thấy đồ dùng cũ trong nhà đã dọn sạch ra ngoài, lại không thấy mang đồ mới vào trong, đi tìm trong hành lang không có, thang máy cũng chỉ là đi xuống không thấy đi lên.

Chỉ thấy đội phó mở một thùng vừa mang đến...

Tiêu Chiến nháy mắt ngu ngốc sửng sốt.

Bởi vì hắn thấy được gì đó "Thân quen": đệm thổi phồng, gối thổi phồng, sô pha thổi phồng...

"Đừng đừng đừng!" Tiêu Chiến nóng nảy, "Tạo sao lại đổi hết của tôi thành đồ thổi phồng?"

"Đây là do công ty thống nhất sắp xếp."

Tiêu Chiến chạy đến phòng bên cạnh, các loại đồ dùng trong nhà đều đầy đủ, lại chạy về chất vấn đội phó, "Thế này mà là thống nhất sao? Đồ dùng trong nhà Trương Tinh Hồ kia rõ ràng là bằng gỗ."

Đội phó nói: "Ý của giám đốc là thống nhất đổi thành phong cách trang trí như nhà cũ của các cậu, như vậy có thể khiến các cậu tìm được cảm giác gia đình, mau chóng thích ứng hoàn cảnh nơi này."

Tiêu Chiến nháy mắt vỡ mộng, đập tay vào tường, "Lão tử không cần cảm giác gia đình, chỉ muốn đồ dùng trong nhà..."

"Thật có lỗi, chúng tôi chỉ là làm việc dựa theo phân phó của giám đốc, không có cách nào khác thay cậu làm chủ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bjyx