Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng một tuần ở nhà bó gối cũng qua đi, được quay lại với công việc thật thích. Thiên Bình ôm chầm lấy cái laptop hạnh phúc không nguôi. 1 tuần nay, anh khônh cho cô đụng vào nó, hết đặt pass rồi lại giấu sạc. Cô nhớ nó lắm rồi.

3 giờ 30

Háo hức mở mắt, nhẹ nhàng gỡ tay anh ra, cô lâng lâng bước những bước chân vào phòng tắm đánh răng rửa mặt nhưng chưa kịp đụng đến cánh cửa thì " Vụt". Anh không biết dậy từ lúc nào đã bước qua cô rồi chui tọt vào nhà tắm. Trước khi đóng cửa lại còn ngó đầu ra:

- Đợi đấy anh đưa đi làm

Đưa đi làm. Thôi đi, giống y trẻ con mẫu giáo ý. Không thích đâu. Thiên Bình còn chưa kịp ú ớ, cứ đứng ngẩn ra trước cửa phòng tắm phụng phịu, anh lại ngó ra 1 lần nữa:

- Sao, muốn vào chung không.

Cô bĩu môi:

- Không cần, cảm ơn

Rồi ngúng nguẩy xuống nhà tắm dưới tầng 1.

4 giờ 15

Trong khi cô đang cuống cuồng thúc dục vì sắp đến giờ họp thì anh vẫn còn đang cặm cụi nào rán trứng nào nướng bánh mì, cái gì mà bữa sáng là quan trọng nhất rồi nhồi như nhồi vịt mấy quả trứng khiến cô no đến tức cả bụng nhưng vẫn phải nhắm mắt nhắm mũi mà ăn nhanh để còn khởi hành.

4 giờ 30

Đã muộn, vội gần chết mà anh trước  khi xuống xe còn kéo cô lại nhắc nhở

- Đừng có uống café, không được làm việc quá sức, đi lại nhẹ nhàng không được chạy....bla...bla...

Những thứ đó cứ bay qua tai cô vù vù, cô thì nhún nhảy không yên chỉ muốn dùng băng keo dán miệng anh lại mà thôi

- Thôi được rồi, con biết rồi bố trẻ.- Không đợi anh nói xong cô tranh thủ sơ hở mở cửa chạy vụt vào trong

Đằng sau tiếng anh vẫn văng vẳng:

- Biết rồi mà vẫn chạy thế kia à.

Dạo này cô nhàn nhã hẳn, có lẽ do chương trình đã đi vào quỹ đạo phát triển một cách ngon nghẻ cộng thêm sự giúp đỡ nhiệt tình của mọi người với 1 bà bầu như cô nên mỗi ngày Thiên Bình chỉ đến đài có mấy tiếng đồng hồ từ lúc 4 giờ 30 đến 9 giờ là đã về nhà. Chiều cũng không có làm gì, thi thoảng thì sang nhà ba mẹ anh cho ông bà được gần cháu. Nói thật là mẹ anh cứ chiều, chăm lo cho Thiên Bình thế này cô thật khônh dám nghĩ đến lúc bà biết chuyện ly hôn thì ra sao. Cô không đành lòng để nụ cười phúc hậu ấy tắt ngấm.

Tháng thứ 5

Cái bụng càng ngày càng lộ rõ

Ngày trước đi khám thai một mình thì cô thấy tủi thân nhưng bây giờ có anh ở bên thì lại hối hận biết bao. Tháng vừa rồi vì thai quá nhỏ nên không nhìn rõ giới tính đứa trẻ nhưng sau thời gian tẩm bổ, hôm nay bác sĩ đã xác định được rõ hơn, khẳng định là một bé trai. Lúc nhận được tin này Song dựng dậy chạy đến như muốn ôm lấy cái màn hình máy siêu âm, sau đó lại bất ngờ quay ra thơm cái chụt vào bụng cô, cười tít cả mắt:

- Con thuộc phe anh em ạ

Ối giời ơi, ở đây toàn người lạ, nhìn chị bác sĩ bụp miệng cười mà cô ngại gần chết. Trông anh y như dân bản lúc điện về

- Anh quê ở đâu đấy.

Biết mình bị nói xỏ nhưng Song vẫn không thể kìm lại sự vui sướng này. Cảm giác được làm bố thật tuyệt.

Một sáng đẹp trời

Song đang trong phòng làm việc chuẩn bị kí hợp đồng với một trung tâm thương mại. Thời gian vừa qua cứ lo cho Thiên Bình rồi lại quanh quẩn bên cô, anh không giành nhiều tâm tư cho công việc nên lần này muốn chuẩn bị tốt một chút. Nhưng mà xem nào, sáng nay lại mải ép Thiên Bình ăn sáng rồi vội đến văn phòng anh để quên mất con dấu ở nhà rồi.

" Chết, 5 phút nữa đến giờ hẹn, lúc này về nhà thì không kịp".

Đang chưa biết thế nào thì điện thoại rung lên. Màn hình hiện dòng chữ " Thiên Bình "

- Anh nghe, sao em

Giọng cô vang lên đầu giây bên kia

- Anh để quên con dấu nè, em mang đến cho nhé.

- May quá, anh đang cần.- Sonb mừng rỡ

- Ok, tí em đến.

Cuộc gọi kết thúc cũng là lúc trợ lý của anh dẫn đối tác vào. Song hơi ngạc nhiên bởi trong suy nghĩ của anh, đại diện bên đối tác ít nhất cũng phải là những vị lão thành trong kinh doanh dù sao trung tâm thương mại của họ cũng có quy mô khá lớn. Nhưng khônh, trước mặt anh là một anh chàng còn trẻ, chạc tuổi anh là cùng. Bên cạnh là một cô gái chắc cũng độ tuổi ấy, ăn mặc thời thượng, có lẽ là thư kí.

Sau những cái bắt tay thân mật và những ánh nhìn ngầm đánh giá nhau, họ cũng đi vào vấn đề chính. Bản hợp đồng.

Dưới đại sảnh,

Chiếc taxi dừng bánh, Thiên Bình bước xuống xe. Cô thấy choáng trước quy mô công ty của anh. Dù biết là một tập đoàn lớn nhưng lớn đến mức này thì Thiên Bình chưa nghĩ đến. Những cửa kính lớn trong veo xếp chồng lên nhau tạo nên một kiến trúc cao tầng vun vút, Đại sảnh cũng được thiết kế rất quy mô với những viên gạch loáng bóng, những cột đá sừng sững, những bức tranh tường hoành tráng...

- Làm ăn cũng được đấy.- Cô thầm đánh giá.

Đến bàn lễ tân, cô nhẹ nhàng hỏi một cô gái đang ngồi tô vẽ son phấn:

- Cho em hỏi phòng tổng giám đốc ở tầng mấy ạ.?

Cô gái lễ tân kia dừng tô son, nhìn nhanh người đối diện và đặc biệt chú ý đến cái bụng bầu:

- Cô tìm tổng giám đốc có việc gì, có hẹn trước chứ.

Có vẻ cô gái ấy ko nghĩ 1 bà bầu như Thiên Bình đến gặp anh, tổng giám đốc cũng là thần tượng của nhân viên nữ trong công ty để làm gì.

- Em là vợ anh ấy, đã gọi điện trước rồi

Cô gái kia không tin nổi vào cái thông tin sét đánh vừa rồi, những nhân viên nữ xung quanh đang làm việc hay chỉ đi qua cũng dừng lại tập trung ánh nhìn vào cô rồi sau đó lại là bụng cô. Bầu trời đang sụp đổ, thần tượng, boss đại nhân của họ đã hết hôn và sắp có con. Vỡ mộng, vỡ mộng, vỡ mộng !!!!!

- Tần..g..g ... 6.- Cô nàng lễ tân vẫn chưa hoàn hồn, ấp úng.

Thiên Bình nhanh chóng bước đi tránh khỏi tầm nhìn của nữ nhân nơi đây.

Bên trong phòng họp hai bên đang vui vẻ tay bắt mặt mừng vì đã thoả thuận xong bản hợp đồng. Đã đến màn đóng dấu kí tên. Nhìn đồng hồ. Anh sốt ruột. Điện thoại lại rung. 1 tin nhắn đến từ Thiên Bình

" Em đến rồi, đang lên".

Anh thở phù, quay sang cười trừ với anh chàng giám đốc trẻ bên đối tác:

- Xin lỗi, hôm nay vội quá quên mang con dấu. Phiền mọi người chờ một lát, vợ tôi, cô ấy đang mang lên.

Anh chàng giám đốc kia cũng cười đáp lễ:

- Không ngờ anh trẻ vậy mà đã lập gia đình, khâm phục, khâm phục.

- Ôi dào trẻ trung gì nữa.

Cuộc nói chuyện đang sôi nổi bỗng bị tiếng mở cửa làm gián đoạn. Sau tấm kính là bóng một cô gái tóc dài đen nhánh xoã tung, chiếc váy bầu màu vàng mù tạt uyển chuyển theo từng bước đi của nàng. Anh giám đốc trẻ bên công ty đối tác bỗng bật dậy cố nheo mắt nhìn cho rõ:

- Thiên Bình

Cô nhìn theo hướng âm thanh vừa phát ra, cũng ngạc nhiên và sửng sốt không kém

- Kevin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro