Chap 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Nó vẫn ở đây,anh định đem nó đi vất, nó bị dính máu nhiều quá ko mặc đc nữa__hắn trả lời thay Suho, bởi hắn biết Suho sẽ ko biết gì về áo nào cả, bởi lúc mới về đây thì Suho toàn lo cho nó thôi àk. Nghe hắn nói định mang chiếc áo đó đi vất thì nó bật thẳng người đứng dậy vội nói :
-Đừng đem vất, hãy đưa nó cho em_nó nói xòe tay ra trước mặt hắn , bởi lúc này hắn đang cầm áo của nó trên tay mà .
-Để làm gì ? Dù sao cũng ko mặc được nữa__hắn nhăn mày .
-Cứ đưa nó đây, nhanh lên__nó càng lúc càng nhăn mày nói , nó đang cần chiếc áo.
-Được rồi, anh đưa đừng nhăn mày nữa__hắn nói , miệng mỉm cười tay đưa chiếc áo cho nó. Nó cầm chiếc áo thì vội trải chiếc áo phẳng ra trên giường, thấy hành động này của nó thì ai cũng thắc mắc hỏi, Xiumin thì ko hiểu anh cậu đang định làm gì trog khi chiếc áo đó toàn là súng và giấy tờ ko quan trọng cho lắm thì anh ấy vội tìm áo làm gì, cậu lại thấy anh ấy có vẻ lo lắng nữa chứ ??? .
-Trải áo lên giường làm gì vậy???_mọi người hỏi nhưng nó ko quan tâm. Quay lại nhìn Xiumin nói :
-Đưa anh dao của em__Xiumin hiểu ý liền đưa cho nó, con dao này đã nằm trong người cậu làm vũ khí để phòng bị nhưng vẫn chưa dùng đến được, cậu nghĩ nếu bọn chúng chưa cho người tìm điểm yếu của họ khi đánh nhau thì chắc gì đã thắng bọn hắn chứ. Mọi người thấy nó lơ câu hỏi của mình thì cũng chỉ im lặng quan sát hành động của nó tiếp. Nó nhận con dao từ Xiumim rồi rạch lớp áo phía trong của chiếc áo khoác ra ai cũng tròn xoe mắt nhìn, nó đang làm gì vậy trời ??? Khi rạch một đường ngang dài thì nó dừng lại, nó lôi những thứ đồ trong đó ra. Ai ai cũng ngạc nhiên trừ Xiumin, những thứ của nó lôi ra toàn là giấy tờ, rồi 3 khẩu súng lục được thiết kế nhỏ. Nhưng hình như chưa tìm thấy vật nó cần tìm, tay nó bắt đầu lục tung chiếc áo đến khi nó phát hiện còn một lỗ thủng khác ngoài đường áo nó vừa cắt, nó nghĩ vật đó chắc bị rớt ra từ lỗ thủng này rồi, nó dừng lsị ko tìm kiếm nữa, hỏi :
-Từ lúc chiều đến giờ có ai thấy cái điện thoại cục gạch nokia ko???__nó quay lại nhìn mọi người trong phòng . Ai cũng lắc đầu , D.O nói :
-Ko thấy,nếu mất rồi thì mua cái khác, dù sao thì cái điện thoại đó chỉ là đồ đểu thôi mà__Nó nhăn mày định đáp lại lời nói của D.O nhưng rồi lại thôi . Nó nghĩ "chỉ một cái điện thoại đểu đó cũng đủ để giết người rồi". Nó đứg dậy từ trong túi quần rút ra một cái điện thoại iphone 6 Plus, bấm gọi cho ai đó mà ko một ai biết nó gọi cho ai . Thấy nó có cái điện thoại xịn thì Tao bĩu môi nói :
-Có điện thoại xịn thế rồi thì cần gì cái điện thoại kia chứ.
-Cạu im lặng đi__nó giọng lạnh nói, ai cũng im bặt trước giọng lạnh băngcủa nó, bây giờ im lặng đến mức có thể nghe từng hơi thở của từng người. Đợi một lúc thì bên kia điện thoại nó gọi có người bắt máy :
"L, nghe"__bên kia nói , thì ra nó đang gọi cho L em họ nó. Nhữg người xung quanh ko thể nghe được người trong điện thoại nói gì bởi nó bật loa trong.
-Cậu cho người dọn dẹp mớ hỗn độn đó chưa__nó nói .
"Dạ , tất nhiên là rồi"_L đáp, cậu cũng thấy thắc mắc tại sao anh cậu lại quan tâm đến vấn đề này nhưng rồi cậu hỏi tiếp :
"Vết thương của anh ổn chứ ???"
-Ổn, Tôi muốn hỏi cậu có thấy cái điện thoại nokia của tôi ko .
"Cái điện thoại cục gạch á"__cậu nói trong lòng nghĩ đây là chủ đích của việc anh cậu gọi cho cậu sao ???
-Đúng , cậu vẫn giữ nó chứ_nó nói, nó ko biết cậu có giữ ko nhưng nó đang cảm thấy điều ko lành sắp đến .
"Chiếc điện thoại đó đã bị bể tồi , lúc nãy em đã cho người dọn dẹp vất luôn rồi, em nghĩ chủ nhân của nó cũng ko cần nữa"
-Cái gì ???__nó tức giận nói to làm cho L bên kia ko biết anh cậu tức giận vì điều gì nhưng cậu lại sợ , lấy lại bình tĩnh nó nói tiếp :
-Cho người tìm ngay chiếc điện thoại đó cho tôi.
"Bây giờ có lẽ xe chở rác đã chở đi bãi rác rồi....."__L nói nhưng chưa nói hết câu nó chen vào :
-Tôi ko biết bằng cách nào, nhưng cậu phải tìm được nó, tôi nói cho cậu biết 'bọn chúng' đang mon men vs nó nếu để rơi vào tay bọn chúng tôi cá máu sẽ đổ thành sông__nó nói, nhấn mạnh từ bọn chúng, lúc này L, Xiumin, Kai, Luhan đã hiểu bọn chúng mà nó đề cập tới là bọn Hắc Long bang, nhưng cái điện thoại đó chỉ là một cái đểu thì bọn chúng cần gì iử cái điện thoại đó chứ.
"Chiếc điện thoại đó có gì sao?"_L hỏi, tại sao bọn chúng lại cần nó
-Đừng có hỏi, đến lúc cần biết thì sẽ biết, bây giờ hãy cho người đi tìm ngay cho tôi, bên này tôi cũng sẽ cho người đi tìm__nó nói , ko kịp để L ú ớ điều gì nó liền cúp máy . Đợi nó cúp máy xong Xiumin hỏi :
-Ko thấy chiếc điện thoại đó sao.
-Ko, bây giờ cần tìm nó__nó đáp.
-Chiếc điện thoại đó có gì quan trọng sao???__Suho hỏi .
-Đừng hỏi , giờ chưa phải lúc để nói ra__nó vừa dứt lời thì điện thoại lại reo lên nhạc chuông quen thuộc "Ice Queen". Nó tưởng L gọi đã tìm thấy điện thoại kia thì vội vàng bắt máy:
-Tìm thấy rồi sao???__nó nói , đầu dây bên kia người gọi tới chả hiểu gì cả, hỏi lại :
"Tìm thấy gì ạ ???"_nó nghe giọng người này nói ko phải L thì ngạc nhiên nhưng chỉ được một lúc , nó giọng lạnh hỏi :
-Ai ???__người bên kia thấy nó giọng lạnh thì cũng sợ nhưng vẫn đáp :
"Dạ, là tôi, sir"__nghe người này gọi mình là sir thì nó biết ngay là ai, đó chẳng phải cái tên xếp nịn bợ kia sao (cái tên bên cảnh sát ý , cái lúc bọn nó đánh nhau)
-Gọi có việc gì ???__bên kia nghe nó hỏi thì cũng sợ nhưng chuyện đã tới nước này cũng đành liệu thôi :
"Dạ, bên...bên phía tội phạm có tên trốn....."__hắn ta chưa kịp xong, nó đã hiểu, sao chứ để một tên trong số chúng thoát được ko phải muốn giết nó chứ, nó ngắt lời tên đó nói:
-Sao cơ, là tên nào trong số chúng ??? đừng nói vs tôi là tên cầm đầu ???_nó hỏi vậy cũng là có lý do, nếu để tên cầm đầu khi nó nói chuyện thoát thì tên đó sẽ tiết lộ ra bí mật của nó và lúc đó nó sẽ gặp nhiều rắc rối hơn.
"Dạ , chỉ là tên dưới cấp tên cầm đầu thôi ạ"__tên sếp đáp , nó cũng cảm thấy may mắn là ko phải tên cầm đầu, nhưng cũng có phần lo tên đã trốn thoát, tên đó đã từng theo đồng bọn theo dõi bọn hắn, thì cũng đã từng biết nó và biết nơi nó sống. Mà hôm nay lại xảy ra chuyện này, tên đó cũng thấy nó vs bộ dạng trước đây hay đi cùng bọn hắn. Vậy thì .....
-Chết tiệt__nó chửi một cách tức tối và ném ngay cái điện thoại vào tường vỡ nát ra từng mảnh. Mọi người trố mắt ra nhìn nó, có chuyện gì mà nó tức giận vậy nhưng ko ai giám hỏi. Còn nó ko giám nghĩ vế sau này. Nếu tên đó đã biết nó là điệp viên ẩn danh thì sẽ về báo vs chủ nhân của hắn, và tiếp theo sẽ tới nhà nó lục đồ để lấy thứ mà những ai ngoài cuộc cũng tưởng rằng đó là đồ vô giá trị, thứ đó bây giờ chính nó cũng phải tìm, nói rõ hơn là cái điện thoại cục gạch nokia kia. Ôi ko...phải làm sao đây , nó nhăn mày nghĩ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek