Chap 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người thắc mắc với thái độ thay đổi biến hóa liên tục của nó, hắn là người thay mặt hỏi :
-Có chuyện gì sao ???__nó vẫn ko để ý đến câu hỏi của hắn, mà cứ suy nghĩ mãi, hắn định nói tiếp thì nó lại "A" lên một tiếng nói :
-Anh hai cho em mượn máy tính xách tay của anh đi.
-Em cần nó để làm gì, mà sao nãy giờ em cứ làm vẻ thần bí vậy__Suho nhíu mày nói .
-Em đã nói rồi đừng có hỏi em cái gì hết, bây giờ anh hãy cho em mượn máy tính, em đang...rất vội__nó nói nhấn mạnh 2 chữ cuối cùng. Thấy nó ko muốn nói ra Suho cũng đành thở dài nói :
-Được rồi anh đi lấy__nói rồi anh đi về phòng mình. Đến khi quay trở lại thì trên tay là chiếc máy tính, anh vừa đưa máy tính cho nó vừa nói :
-Của em đây_nó nhận máy tình từ anh rồi nói cảm ơn. Nó bắt đầu khởi động máy và cài đặt vào phần mềm gì đó mà ko ai biết được cho dù có là các chuyên gia máy tính thì chắc đây cũng là lần đầu thấy phần mềm này, mọi người chỉ biết nhìn nó làm việc. Nó cài xong bỏ máy tính ở đó rồi đi lại gần cái điện thoại nó vừa ném bể nhặt một cái gì đó ko ai biết được cả . Đến khi nó quay lại, mọi người mới thấy được cái vật nó vừa lượm được từ cái điện thoại bể là một con chip siêu nhỏ. Mọi người trố mắt nhìn cái điện thoại đó của nó mà cũng đặc biệt ghê, ko để cho mọi người thắc mắc, nó nhìn mọi người nói :
-Tất cả ra ngoài đi, để Kai ở lại .
-Bọn anh ở đ...__hắn định nói nốt "đây cũng được mà" nhưng đã bị nó gắt :
-Đã bảo ra ngoài__nó nói, mọi người chỉ biết im lặng đi ra ngoài xuống lầu ngồi ở ghế đặt ở phòng khách nhưng vẫn ko nén nổi tò mò ko biết nó với Kai sẽ làm gì trong này, riêng Kai ở lại theo lời nó .
-Con chíp đó cậu nối vs cái điện thoại bị mất đó sao??__Kai đợi mọi người ra ngoài hết hỏi .
-Ko sai, nó còn nối với bảo mật nhà tớ, chỉ có máy tính của tớ mới kết nối đc con chíp này ngoài ra cho dù là người giỏi máy tính cỡ nào đi chăng nữa thì cũng ko làm cách gì được để kết nối được nó__nó nói tay thì lắp con chíp vào vị trí nào đó mà ko rõ .
-Theo như lời cậu nói thì chỉ máy tính của cậu mới kết nối được, vậy tại sao giờ cậu lại dùng nó để nối vào máy khác_Kai thắc mắc ngay sau câu nói của nó .
-Cậu nghĩ tớ là ai ??? Máy tính của tớ trước kia cũng chỉ là loại bình thường như bao cái khác, tớ phải mài công mới có thể chế tạo nên nó, vậy tớ ko thể chế tạo trên chiếc máy khác sao?_nó lắp con chíp xong thì bắt đầu khởi động phần mềm nó vừa cài đặt. Nghe lời giải thích của nó thì Kai cũng "à" lên một tiếng nói :
-Tớ quên mất cậu là một tay hack cơ giỏi
Nó chạy xong phần mềm thì ngước mặt lên nhìn Kai nói :
-Cậu còn cặp tai nghe tớ phát lúc chiều chứ (tai nghe đeo lúc hành động ý).
-À tất nhiên là còn__cậu nói tay lục túi áo của mình, lúc sau giơ trước mặt nó một cặp tai nghe nói :
-Đây thứ cậu cần__nó nhận lấy một tai nghe còn tai nghe còn lại để cho Kai nói :
-Ok vậy mọi chuyện sẽ được giải quyết nhanh chóng_nó nói và bắt đầu làm việc, Kai lấy một chiếc ghế lại ngồi cùng, lúc này cả hai đã đeo tai nghe rồi (loại tai nghe này được thiết kế gần như một cái điện thoại thu nhỏ vậy đó, có thể gọi cho ai cũng được) .
-Dấu chấm đỏ này chính là vị trí của chiếc điện thoại__nó nói tay chỉ lên vị trí có dấu đỏ trên bản đồ trong máy tính .
-Giờ liên lạc cho L nói vị trí của nó thôi_Kai nói , nó chỉ gật đầu. Sau khi thông báo cho L xong cậu lại hỏi :

-Giờ tiếp theo sẽ làm gì???
-Tất nhiên là nhà tớ__nó nói tay điều chỉnh máy tính lúc sau trên màn hình hiện khung cảnh bên trong lẫn bên ngoài biệt thự của nó. Kai tròn mắt nhìn :
-Cậu đặt camera sao ??? Không sợ bọn chúng phát hiện những cái camera đó rồi phá hỏng sao__cậu nhăn mày nhìn những hình ảnh đang hiện trên vi tính .
-Đúng là có đặt , trong nhà hay ngoài nhà cứ cách 1m là có 1 cái kể cả phòng ngủ chỉ có trừ phòng vệ sinh ra thôi, chúng đều do tự tay tớ thiết kế và lắp đặt nên chúng sẽ ko có khả năng phát hiện ra đâu, nếu có phát hiện ra thì chúng giỏi hơn cả tớ rồi__nó nhún vai nói, nó và Kai cùng quan sát bọn chúng tiếp .
-Sao chúng ko mở cửa được vậy_Kai nói khi thấy bọn chúng ko thể mở cửa được cho dù bằng cách nào đi chăng nữa thì hỏi nó.
-Haha...nhà tớ mà đâu dễ vậy chứ, chúng được bảo mật tương tự như căn phòng họp bí mật ở bar vậy đó__nó quay sang cười nhìn Kai nói nhưng cậu ta vẫn nhìn trên màn hình .
-Ơ...ơ...sao căn phòng này ko khóa cửa bọn chúng vào được thì sao__Kai chỉ căn phòng trên màn hình ko khóa cửa mà bọn chúng thì đang lãng vãng gần tới chỗ đó.
-Đâu ???__nó nhăn mày quay lại nhìn vị trí mà Kai chỉ .
-Chết tiệt. Căn phòng đó tớ quên khóa rồi. Mà chúng muốn chết hay sao mà vào đó lục lọi chứ_nó vỗ cái rầm dưới bàn tức giận nói.
-Trong phòng đó có gì quan trọng sao ???_Kai hỏi .
-Những thứ trong căn phòng đó vô nghĩa vs bọn chúng nhưng đối với tớ rất quan trọng, giờ tớ phải về đó__nó nói đứng dậy nhưng chưa kịp bước đi bước nào đã bị Kai kéo lại nói :
-Giờ tay cậu bị thương có thể đánh nhau ko ???.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek