Chap 66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Không được cách này thì bày cách khác, đâu thiếu gì cách, cậu ôm máy tính này theo tớ nhanh lên, đừng có nói gì nữa, lúc tới đó cậu ở ngoài giúp tớ quan sát bọn chúng trên máy tính rồi thông qua tai nghe này__nó chỉ trên tai mình cũng như tai hắn có đeo tai nghe rồi nói tiếp - rồi thông báo cho tớ biết, còn tớ tớ sẽ đột nhập vào trong .
-Sao không để tớ vào cho, cậu đang bị thương mà_Kai bất mãn nói .
-Chỗ tớ ở đường lối cũng bình thường thôi, nhưng muốn tới được căn phòng mà tớ không khóa đó thì phải đi rất lòng vòng, tớ là chủ và chính là người thiết kế nhà đó thì tất nhiên sẽ là người hiểu rõ nhất__nó nói .
-Thôi được rồi__Kai gật gù nói, chợt mắt cậu liếc lên màn hình máy tính :
-Bọn chúng vào rồi kìa__Kai nói khi chúng đã tới được căn phòng .
-Chết tiệt nhanh đi thôi__nó nói, Kai ra trước còn nó thì tay vơ cái áo khoác của nó để trên giường vừa chạy xuống lầu vừa khoác áo vào không quên đeo chiếc kính cận của nó, Kai chạy theo sau nó. Đi xuống được nửa cầu thang thì nó nghe thấy tiếng cười vui vẻ, nó dừng lại giữa chừng cầu thang nhìn , hóa ra là bọn họ, có lẽ đối với họ mọi chuyện xảy ra trong hôm nay có cũng như ko. Còn những người đang cười vui vẻ đó ( trừ hắn , Suho là ko cười ) nghe bước chân gấp gáp trên cầu thang thì ngước lên nhìn thì thấy nó phía sau là Kai còn cầm theo chiếc máy tính thì họ hết cười. Họ nhìn nó và Kai, nó cũng nhìn lại nhưng chỉ được vài giây. Nó bỏ qua những ánh mắt đó, giờ còn chuyện quan trọng hơn. Nó bước nhanh xuống lầu lướt qua bọn họ nhưng vẫn nói với Xiumin một câu:
-Nhà sắp bị phá nát mà cậu vẫn có thể cười sao???__câu nói nó vừa dứt thì bóng nó cũng không còn trong nhà .
-Anh ấy nói vậy là ý gì ?_Xiumin nhăn mày nói trước câu nói của nó, Kai bước trên cầu thang xuống thay nó trả lời câu hỏi này :
-Anh cậu đang trở về biệt thự, bọn chúng, đang ở đó_Kai nhấn mạnh hai chữ "bọn chúng" cho Xiumin nghe .

-Bọn chúng là ai vậy ?__hắn thắc mắc hỏi. Nhưng ko kịp để Kai đáp lời thì Xiumin lại nói to :
-Bọn chúng ở đó thiệt sao
-Đúng, giờ cậu cứ việc ở đây mà cười mà nói, tôi ko có thời gian trả lời mấy câu hỏi vớ vẩn đâu_Kai nói rồi bỏ đi , cậu cảm thấy tức giận thay cho nó, nó bị như vậy vì họ mà họ còn có thể cười cười nói nói được. Đúng là không biết nói như thế nào để diễn tả cảm xúc của cậu lúc này. Còn Xiumin sau khi nhận câu trả lời từ Kai thì cậu cũg xách áo khoác cậu vừa cởi ra đặt ngay bên cạnh lên chạy đi, thấy vậy bọn hắn nói với theo :
-Cậu đi đâu đấy .
-Nếu muốn biết thì đi theo còn ko thì đừng bận tâm_Kai nói với lại, bọn hắn nghe vậy thì cũng chạy theo. Bọn hắn đuổi kịp theo Xiumin ra tới gara để xe thì thấy xe của nó và Kai lao nhah vút đi, bọn hắn cũng lên xe đuổi theo. Mãi một hồi thì xe nó cũng dừng trước cổg biệt thự nó, sau vài ba phút thì bọn hắn cũng tới nơi. Nó xuống xe trước , bọn hắn cũng xuống theo, nó nhìn thấy bọn hắn nhăn mày nói, giọng lạnh lùng :
-Làm gì tới đây đông vậy.
-Muốn giúp đỡ thôi mà_D.O, Tao đồng thanh nói .
-Tôi ko cần sự giúp đỡ đó, chỉ rước họa vào thân thêm thôi__nó giọng vẫn lạnh nói .
-Chúng tôi có lòng tốt vậy mà...._Tao nói nhưng bị nó ngắt lời :
-Tôi ko có thời gian giằng co với các người, còn lòng tốt của các người hãy để cho người khác đi, tôi ko cần nó_nó nhấn mạnh bốn chữ cuối cùng .
-Cậu....cậu...__Tao tức nghẹn họng nói không nên lời nhưng nó không  quan tâm quay sang Kai nói :
-Tớ vào, cậu nhớ những gì tớ dặn chứ.
-Tất nhiên rồi , cẩn thận nhé_Kai cười đáp. Nó quay sang Xiumin nói :
-Hãy giúp cậu ấy , hãy đeo tai nghe tôi phát cho cậu và kết nối với nhau__nó nói .
-Em vào cùng ko được sao???_Xiumin nói .
-Đừng có lằng nhằng, lời tôi nói ra ko rút lại được, đây là quy tắc của tôi chẳg nhẽ cậu không biết sao.
-Dạ biết rồi_Xiumin ỉu xìu nói.Nó trèo tường vào biệt thự, trước khi nhảy xuống còn nói :
-Dù xảy ra chuyện gì cũng không cho phép ai vào, nhớ kĩ lời tôi__nó nói rồi nhảy vào trong. Mọi người ở ngoài được Xiumun phát cho mỗi người một tai nghe, cái này là cậu lén anh cậu (nó) ăn trộm vài cái đấy nhá. Mọi người cùng quan sát nó trong màn hình vi tính, lúc này cả bọn đều ngồi trên xe ô tô, loại xe ô tô được thiết kế cho người nổi tiếng ấy. Nó nhảy vào được trong thì chạy ngay tới gần phòg nó coi là quan trọng đó,nó nói chuyện với Kai qua tai nghe :
-Bọn chúng đã làm gì chưa .
"Sao tớ biết được , bọn chúng đã vào trong, mà trong đó cậu lại không đặt camera à"__Kai đáp.
-Chết tiệt, vậy cậu nối với camera trog căn phòng đó đi .
"Tớ đâu biết cách nối chứ, phần mềm này tớ ko rành đâu"__Kai giọng cáu kỉnh đáp .
-Ờ ha, cậu vào...bla...bla....là kết nối được__nó bày, Kai làm theo nó đến khi vào được thì lại có vấn đề nan giải đây .
"Được rồi , nhưng nó lại cài mật khẩu đây"
-Ack , quên mất, cái này để Xiumin xử lý đi, cậu ta biết mà__nó nói, nghe nó nhắc đến mình thì Xiumin liền đáp :
"Em biết rồi"__Xiumin nói rồi quay ra bọn hắn nói, bên này ai nói gì nó cũng có thể nghe hết à nha.
"Mọi người nhắm mắt lại được không "_Xiumin nói .
"Sao phải nhắm mắt chứ"_Sehun nói .

"Cứ làm theo lời tớ đi , nhớ phải nhắm kĩ chỉ cần hí mắt ra là chết với tớ đó, còn Kai, Luhan, Lay nhắm mắt hay ko cũng được"
"Sao lại phân biệt vậy chứ"__hắn bất mãn nói, bên nó đã sốt ruột lắm rồi mà bọn hắn vẫn cứ giằng co làm nó tức điên nói :
-Các người làm theo đi, chậm chạp mà để căn phòng đó rối tung lên tôi sẽ giết chết từng người đó__nó nói làm bọn hắn lạnh cả sống lưng cho dù chỉ là giọng nói truyền từ tai nghe ra nhưng thật là có uy lực khiến cho bọn hắn làm theo. Thấy mọi người đã nhắm mắt hết thì Xiumin bắt đầu đánh mật khẩu, còn Kai, Lay, Luhan thì cố quan sát mật khẩu đó là gì, sao có thể cho họ niết mà những người còn lại ko được. Bây giờ trên màn hình hiện mật khẩu là "ANH ĐẠI", bây giờ họ đã biết sao ko thể cho những người còn lại biết mật khẩu này rồi nếu để biết thì những người đó sẽ nghi ngờ nó có mối quan hệ gì cho mà xem .
"Sao lại dùng mật khẩu này"__Luhan nói. Xiumin tay ấn enter nhưng vẫn đáp :
"Cái này an toàn nhất mà , mọi người có thể mở mắt được rồi đấy"__mọi người mở mắt ra thấy màn hình đã kết nối được vào bên trong phòng , cả bọn hóa đá kể cả những bọn vừa xông vào tìm đồ cũng vậy, trừ Xiumin bởi cậu biết căn phòng đó chứa gì và quan trọng với anh cậu như thế nào . Bên trong toàn là giá vẽ, những bức tranh vẽ về một người phụ nữ và một người thanh niên chừng 17t không ai khác, nhìn vào sẽ nhận ra liền đó là anh hai nó - Suho và mẹ nó, trên tườg thì toàn treo ảnh lúc nhỏ của cả ba người nó, mẹ nó và Suho, những bức ảnh chụp Suho vào gần đây nhất, rồi cả chiếc dương cầm màu trắng nữa. Suho lắp bắp nói :
"Sao.......sao.......căn phòng này....."_anh nói ko nên lời
"Căn phòng này là báu vật quý giá hơn mạng sống anh ấy đấy"_Xiumin cười nói. Bên này nghe họ trò chuyện như vậy nó cũng đã hiểu được là đã kết nối được cái camera đó, nó không muốn họ bàn luận về những thứ trog phòng đó liền nói chen vào:
-Được rồi, bọn chúng đã làm gì chưa.

"Bọn chúng vẫn đang ngơ ngác vs căn phòng của anh, chưa có làm gì hư  hỏng đâu"_Xiumin nói ( chú ý camera vẫn có thể quan sát cả trong lẫn ngoài căn phòng nên bọn hắn vẫn có thể thấy nó và những tên kia chỉ đứng cách nhau một bức tường ) .
-Vậy sao__nó an tâm phần nào đó nói . Đúng lúc này :
"Nhưng hình như chúng bắt đầu xáo trộn rồi kìa"_Kai nói, bởi nhữg gì đag diễn ra trên màn hình vi tính đều được cậu thu vào tầm mắt của mình .
-Cái gì ???_nó tức giận sau câu nói của Kai, không còn cách nào khác để chúg dừng hành động trước lúc kịp thời sáo trộn mọi thứ trong căn phòng đó lên, nó chạy ra đứng trước cửa nói to, bên này nó nói với bọn chúng thì bên kia bọn hắn lại hốt hoảng hét vào tai nghe khi thấy nó xông ra đột ngột :
"Đừng ra"__nhưng ko kịp nó đã ra tới cửa rồi mà, bọn hắn chỉ đành quan sát nó thôi.
-Các người dừng tay lại__nó nói đúng lúc tay của một tên định xô đổ một giá vẽ tranh, nghe có người nói thì tên đó cũng dừng động tác

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek