Chap 71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau 4 ngày biệt tăm, nó đã quay trở lại. Nhưng dường như tâm trạng nó không tốt cho lắm, khuôn mặt thì nhợt nhạt. Nó chẳng biết mình bị gì cả, mặc dù qua bên Mỹ chơi với Bo rất vui vẻ nhưng nó vẫn cảm thấy mệt mỏi. Nhưng điều đáng mừng là bé Bo đã hết bệnh nên nó mới yên tâm trở về nước .
Vừa đặt bước chân vào biệt thự nó đã nghe thấy tiếng nói, cười đùa rộn rã. Nó nhăn mày, ai đang ở nhà nó? Nó bước chân nhẹ nhàng đi vào hướng tới nơi có những tiếng cười nói rộn rã đó, tiếng cười đó phát ra từ phòng bếp. Nó đứng giữa căn phòng khách nhìn qua phòng bếp. Nó nhướn mày, bọn hắn sao lại ở đây? Còn cười nói vui vẻ nữa? Còn Xiumim đang nấu ăn cho bọn họ sao? Mà nó cũng quên mất giờ cũng đã đến giờ ăn trưa rồi mà. Nó vừa đáp máy bay là về nhà liền, thật sự nó muốn nghỉ ngơi, tuy không ngủ được thì cũng là nhắm mắt dưỡng thần. Nó mặc kệ bọn hắn đi lên lầu, chuyện đó nó sẽ hỏi sau khi nghỉ ngơi đủ. Đằng sau nó vọng lại những tiếng trêu ghẹo Xiumin nào là Xiumin mang tạp dề vào trông thật buồn cười nhưng vẫn bảnh trai rồi nào là để ai biết một người nổi tiếng như Xiumin mà lại đích thân vào bếp thì thật nực cười....nhưng những điều đó nó không quan tâm nó vẫn ko ngừng bước chân lên lầu cho đến khi tiếng cười nói đó chỉ còn nghe thấy nhỏ đi. Nó cầm nắm đấm cửa phòng ngủ của nó định nhận dạng tay chủ bởi phòng nó có bảo mật, nhưng nó ngạc nhiên, nó chưa làm gì mà cửa đã mở hé ra rồi, chẳng lẽ lúc nó vội qua Mỹ đã quên bảo mật lại phòng, phòng ngủ của nó quan trọng nhất mà nó quên bảo mật thì mấy phòng khác trên lầu hai cũng vậy thôi vì phòng nó giống như bộ não chính nên phòng nó được bảo mật đồng nghĩa các phòng khác cũng vậy nhưng chỉ riêng lầu hai thôi, mà trừ phòng ngủ của Xiumin ra. Nó bước thật nhanh vào phòng không thèm khóa cửa lại, nó sợ có ai đó đã vào phòng nó, nhưng suy nghĩ của nó là đúng. Mặt nó giờ lạnh như tảng băng Bắc cực, người thì run bần bật vì tức giận. Nó tức đến nỗi quơ những món đồ trên bàn làm việc xuống dưới nền nhà lạnh lẽo kêu cái "choang" vỡ ra bởi đồ trên bàn có đồ thủy tinh nữa . Nó mới đi có 4 ngày đã ra thế này, nếu đi 1 tháng hay 2, 3 tháng hay còn lâu hơn nữa thì sẽ thành ra thể thống gì nữa đây. Mọi thứ trong phòng nó đã thay đổi, tường phòng lúc trước chỉ màu đen sọc trắng giờ biến thành màu hồng nhạt, đồ trang trí căn phòng trước đây ko có gì ngoài cái ghế salông đặt gần cửa sổ và bàn làm việc chỉ toàn giấy tờ bây giờ lại hóa thành nhiều hoa treo trên tường, bàn làm việc thì không còn giấy tờ mà là toàn gấu bông, rồi son phấn...Nó ghét những thứ đó. Tuy phòng nó là phòng cách âm nhưng do ko đóng cửa nên tiếng xô vỡ đã lan tràn ra ngoài kể cả dưới lầu cũng có thể nghe, bởi biệt thự của nó trang trí rất thưa hầu như là chẳng có gì nên tiếng động sẽ đập vào tường vang xa. Tuy nhiên biệt thự của nó có nét đẹp riêng mặc dù không trang trí gì .
Tiếng động trên lầu hai khiến bọn hắn ngừng tiếng cười đùa lại.
-Các cậu có nghe thấy tiếng gì không?__Xiumin nhăn mày hỏi, tay ngừng lại động tác nấu ăn và tắt bếp gas đi vì đã hoàn thành món ăn cuối cùng rồi . Cậu tháo tạp dề ra nhìn bọn hắn đang ngồi nơi bàn chờ ăn .
-Ừk, tớ cũng nghe thấy__Suho nói .
-Hình như nó phát ra từ trên lầu hai, là tiếng đổ vỡ của đồ thủy tinh__hắn tay đặt trên bàn ăn chống lấy cằm mình nói .
-Cái gì? Lầu hai ư?__Xiumin nói mà y như hét lên như sợ không ai nghe thấy vậy đó.Cậu tự chửi rủa trong lòng, cậu biết phòng của nó lúc đi không bảo mật nên khi nghe hắn nói vậy cậu hơi sợ, cứ cho là có trộm đi, nếu đụng vào phòng nó thì người bị lôi cổ ra chịu tội đầu tiên là cậu.
Mà từ lúc nó đi đến hôm nay là 4 ngày, cậu cũng đi làm ở công ty chỉ buổi trưa rồi chiều mới về nhà ăn cơm nghỉ ngơi bởi cậu đã bỏ bê công việc cũng lâu rồi sẽ còn nhiều việc cần cậu giải quyết, còn bọn hắn thì cũng ra ngoài làm gì đó riêng D.O, Tao là ở nhà trông nhà dùm cậu. Tuy biết phòng nó quên bảo mật nhưng cậu cũng không giám vào nếu không có sự cho phép của nó. Trái lại bây giờ lại có tiếng động "bất khả thi" làm cho cậu sợ. Cậu chạy thật nhanh lên lầu, bọn hắn ngạc nhiên với thái độ của Xiumin nhưng rồi cũng đuổi theo Xiumin lên lầu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek