bốn mươi lăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Triệu Sư Tử, ba mẹ em muốn gặp anh, khi nào anh sắp xếp được thời gian tới ra mắt?" Lâm Tú hờn dỗi hỏi.

Xem ra lần này Triệu Sư Tử muốn đoạt lấy người, phải trả một cái giá khá đắt, đi gặp cha mẹ người ta bàn chuyện cưới xin, nghĩ vậy trong lòng Cự Giải không khỏi kinh ngạc, ấn tượng Triệu Sư Tử để lại cho cô, là một người đàn ông giống như tên của anh, cơn gió ngang ngạnh không để bất kỳ cô gái nào bắt được, đang suy nghĩ miên man, chợt nghe giọng nói Triệu Sư Tử vang lên.

" Thời gian do em định, anh tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh "

Lâm Tú mỉm cười ngọt ngào, nghĩ một chút rồi nói " Vậy tuần sau được không?"

Xem ra Lâm Tú đúng là khắc tinh của vị lãng tử Triệu Sư Tử nha, Cự Giải đang âm thầm suy diễn, lại nghe Triệu Sư Tử trả lời " Tuần sau?...Bí thư Trương vừa vặn có cuộc họp quan trọng cần anh tham dự..."

Lâm Tú chu môi " Đã hẹn mấy lần, anh lúc nào cũng nói không có thời gian "

" Thực xin lỗi bảo bối, ai biểu anh là thư ký của bí thư tỉnh uỷ làm chi, hay là anh xin nghỉ tạm thời, như vậy có thể bên em không xa không rời?"

" Không cần...đợi anh rảnh hẵng tính, bất quá khi nào em có thể ra mắt ba mẹ anh? "

" Anh sẽ mau chóng an bài, không lâu nữa đâu, em yên tâm " Triệu Sư Tử cúi đầu, hôn lên môi Lâm Tú " Lại chu mỏ có thể treo được bình dầu nha "

Lâm Tú xì một cái, bật cười khúc khích. Cự Giải chẳng thấy chút vui vẻ nào, cô có thể nhận ra Triệu Sư Tử chỉ trả lời cho có, vốn chẳng muốn để hai bên gia đình gặp gỡ, xem ra nãy giờ là do cô có mắt như mù, đánh giá nhân cách Triệu Sư Tử quá cao.

Triệu Sư Tử tiếp tục cùng Lâm Tú liếc mắt đưa tình, giọng anh dịu dàng dụ dỗ " Buổi tối anh tới đón em đi ăn cơm, sau đó..." Triệu Sư Tử không nói hết câu, bất quá ý tứ vô cùng rõ ràng. Vẻ mặt Lâm Tú nghiêm nghị, đánh anh một cái, trộm nhìn Cự Giải, mới thấp giọng đáp.

" Nói bậy bạ cái gì đó, không thấy Cự Giải ở đây à "

Triệu Sư Tử nhếch mép cười mỉa, nụ cười đó thật nhức mắt, khiến Cự Giải cực kỳ khó chịu. Lâm Tú lại ghé sát, thì thầm vào tai Triệu Sư Tử.

" Em nói rồi, em muốn đợi đến đêm tân hôn của chúng ta "

Đáy lòng Triệu Sư Tử âm thầm gào thét, bên ngoài vẫn duy trỉ vẻ mặt tươi cười, âu yếm nhéo hai má Lâm Tú " Vật nhỏ, em định khảo nghiệm năng lực chịu đựng của anh sao?"

" Không có, anh lo lái xe đi " Lâm Tú lắc lắc thân mình làm nũng.

Dương Cự Giải hoàn toàn chịu thua, xem ra người trong cuộc u mê, người bên ngoài sáng suốt, ý đồ của Triệu Sư Tử đã quá rõ, chỉ có cô gái đơn thuần như Lâm Tú mới nhìn không ra.

Triệu Sư Tử đưa Lâm Tú quay về trường, tiếp đó chở Cự Giải đến nhà Dương Diệu Huyền. Ở trước mặt bà, hai người phối hợp diễn vô cùng ăn ý, điều Dương Cự Giải không cách nào chịu nổi, là ánh mắt của mẹ cô khi nhìn Triệu Sư Tử, giống như đây là người con rể tốt nhất trên đời, Triệu Sư Tử sắm vai phần tử tri thức đơn thuần chất phác, kính già yêu trẻ thật quá hoàn hảo, sao anh ta không đi theo nghề diễn viên luôn nhỉ, thế giới thiếu đi một cái Oscar ảnh đế, thực sự đáng tiếc!

Triệu Sư Tử tiếp tục sử dụng lý do cũ rích mời cô đến nhà mình ở đối diện. Lần này Trương Song Tử gặp cô cũng không đòi đi chợ nấu cơm như mọi khi, mà ôm chầm lấy cô nói muốn ăn cô trước. Dương Cự Giải cố giãy khỏi lồng ngực của Trương Song Tử, năn nỉ.

" Có thể đừng làm ở đây được không, mẹ tôi sống đối diện chỗ này, bà bảo tôi qua nấu cơm cho Triệu Sư Tử, mà tôi lại..." Nói xong cô uỷ khuất nấc lên.

" A, bộ dạng nức nở uất ức thật đáng thương " Trương Song Tử nhéo lấy hai bên má non mềm của cô, miệng nở nụ cười tươi rói " Không thích ở đây, thì chúng ta đổi chỗ khác vậy " Dứt lời anh khiêng cô đặt lên vai, dùng mắt ra hiệu với Triệu Sư Tử.

Hai chân Cự Giải quẩy đạp lung tung " Anh định làm gì, mau bỏ tôi xuống, đừng để mẹ tôi nhìn thấy "

" Yên tâm, chân bà ấy không tốt, sẽ không đi ra ngoài " Trương Song Tử vỗ bốp bốp lên mông cô, sải từng bước lớn, tiếp đó đem Cự Giải nhét vào trong xe, ánh sáng rất nhanh bị thân hình cao lớn che lại, rầm một cái, xung quanh hoàn toàn tối đen.

" Nơi này thế nào, có mới mẻ không?" Trương Song Tử cười ha hả nhìn Cự Giải, anh đã sớm cởi bỏ quần ngoài lẫn quần lót của mình, lúc này côn thịt cứng rắn chỉa thẳng vào cửa động bé xíu.

" Đừng làm ở đây, Triệu Sư Tử..." Cự Giải chợt nhớ tới nụ cười mỉa mai của Triệu Sư Tử.

" Yên tâm, anh sẽ bảo đảm lỗ tai Sư Tử bị điếc tạm thời " Trương Song Tử trêu đùa, động thân về phía trước, thúc mạnh cự vật tiến vào khe huyệt căng mịn

" Bảo bối, anh chơi đùa nhiều phụ nữ như vậy, cho tới giờ chưa từng mê mệt bất kỳ ai, tiểu huyệt của em làm bằng gì? Vừa mềm vừa khít khiến anh muốn phát điên "

" A a...đau...đừng...đừng nói..." Khuôn mặt Cự Giải nhăn nhún, hai má đỏ bừng " Nhẹ...nhẹ chút...a.."

" Xem ra là lỗi của anh, không thường xuyên giúp em tập luyện " Hai chữ "tập luyện" được Trương Song Tử có ý nhấn mạnh. Tay anh nâng mông cô lên, côn thịt không chút thương tiếc cưỡng chế xông vào khe huyệt sưng đỏ, âm đạo bị căng tràn, cố dãn ra hết mức, phun ra nuốt vào căn lửa nóng. Một bên Trương Song Tử mãnh liệt va chạm, tay còn lại vói vào trong áo Cự Giải, bắt lấy bầu ngực cô, xoa nắn liên hồi.

" A...đau...a...a "

Triệu Sư Tử thực hận lỗ tai mình không bị điếc, Trương Song Tử cũng quá đề cao bản lĩnh lái xe của anh. Triệu Sư Tử chưa bao giờ nghe được âm thanh làm tình nào kích thích tới vậy, chất giọng Cự Giải thanh thuý uyển chuyển, lúc thì ngâm nga, khi thì thét chói tai, lại yếu ớt van xin, rồi chuyển sang nghẹn ngào hô đau...anh bắt đầu hiểu được, vì sao Trương Song Tử bị Cự Giải mê hoặc.

Xe chậm rãi chạy vào đại viện, phía trước là một chiếc xe khác từ từ đổ lại, Hạ Ma Kết mở cửa chờ Đông Thiên Bình bước xuống, hai người không hẹn cùng nhìn về hướng bên này. Triệu Sư Tử mặt không đổi sắc chạy tới trước nhà Trương Song Tử. Dương Cự Giải vừa kịp nhìn thấy bóng lưng cao ngất của Đông Thiên Bình, đáy lòng có chút chua xót.

" Không...không cần...buông tôi ra..." Cô kêu lên, ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhưng lại nhìn không tới Đông Thiên Bình.

Trương Song Tử ngày càng cuồng dã va chạm " Tôi chính là muốn ở dưới mí mắt hắn làm em, không phải hắn có ba đầu sáu tay sao, xem ra cũng không thể "Thiên Lý Nhãn Thuận Phong Nhĩ", có thể nghe được tiếng kêu đầy kiều mị này rồi."

" Trứng thối." Dương Cự Giải vung quyền đánh xuống người anh.

Trương Song Tử cười to " Đàn ông không xấu, phụ nữ không thương." Nói xong anh bày ra tư thế đại điêu, côn thịt cứng rắn thẳng tắp rung động giữa hai chân, dính đầy dịch trắng. Anh kéo khóa quần, dùng tây trang bao lấy thân thể của Cự Giải, khiêng lên.

Cự Giải không dám kêu cũng không dám động, vùi đầu vào trong lòng anh, giống như đà điểu, Trương Song Tử quả thực to gan lớn mật, dám công nhiên ôm cô xuất hiện tại đại viện thị ủy một nơi mẫn cảm như vậy, nếu để người ta thấy không biết bị lan truyền thành cái dạng gì, nếu người nhà họ Đông gặp được... Quả thực Cự Giải không dám nghĩ tới, chỉ có thể vùi đầu thật sâu vào trong lòng người đàn ông, ít nhất sẽ không ai nhìn thấy mặt cô.

Trương Song Tử trực tiếp ôm cô vào phòng ngủ, đem cô thoát trần như nhộng, thật tốt mà "chà đạp", không biết ở trong thân thể cô, anh đã bắn bao nhiêu lần. Cự Giải mệt mỏi nằm trên giường. Qua một lúc lâu, rốt cục anh cũng chịu dừng lại, cười xấu xa nhìn cô sau đó đi vào phòng tắm.

Vài phút sau anh đã có mặt trên giường, nghiêng người thưởng thức thân thể nõn nà, sau đó nhanh nhẹn nhào tới ôm cô.

" Ngoan ngoãn, không cho em rời đi."

" Nói chuyện không giữ lời!" Cự Giải giãy dụa tức giận đến đỏ mặt.

Anh không ngừng sờ loạn trên thân thể cô, bàn tay anh chạm qua tiểu huyệt khiến Cự Giải có chút đau đau, lại xoa nhẹ hồi lâu mới buông tay.

Cự Giải như được đại xá, vội vàng chạy thoát thân. Vừa mới mở cửa chợt nghe thấy trong phòng khách truyền đến thanh âm giao hoan đầy hổ thẹn. Thứ không muốn nhìn lại sớm đập vào mắt, tiểu bảo mẫu Mỹ Duyên nửa người dưới lồ lõa quỳ trên ghế sofa, mông tuyết trắng không ngừng vặn vẹo, miệng phát ra tiếng rên rỉ kiều mị. Quần áo trên người Triệu Sư Tử vẫn chỉnh tề, khóa quần kéo xuống, cây côn thịt thô to không ngừng ra vào bên trong tiểu huyệt của người phụ nữ, mỗi một lần va chạm đều phát ra thanh âm ba ba.

Ngược lại Cự Giải quên mất thẹn thùng, trong lòng có chút tức giận. Triệu Sư Tử rõ ràng đã có bạn gái, Lâm Tú là một cô gái tốt, Triệu Sư Tử vừa tiễn bước Lâm Tú, xoay người liền cùng tiểu bảo mẫu nhà mình làm loại chuyện này. Cô nghĩ tới bản thân, rõ ràng thầm nghĩ đi theo Đông Thiên Bình, nhưng lại mang tới nhiều hoa đào như vậy, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn ngay cả bản thân cũng không dám nghĩ. Mà Lâm Tú hoàn toàn khiến cô nghĩ tới bản thân mình trước kia, cô hi vọng Lâm Tú có thể bảo trì sự đơn thuần cùng thuần khiết, không giống như cô chui đầu vào một cuộc sống vô pháp cứu chữa.

Đúng lúc này cô nghe được cách vách có tiếng mở cửa còn có tiếng bước chân. Một thiếu niên theo đó đi ra. Chỉ nghe "A" một tiếng kêu to, Mỹ Duyên ôm ngực chạy vào phòng bếp đi, Triệu Sư Tử kinh ngạc nhìn về phía khuôn mặt lạnh nhạt của Lục Nhân Mã.

" Cậu trở về trường học nhanh vậy sao?" Anh hồ nghi hỏi. Từ trước đến nay Lục Nhân Mã chỉ ở lại một đêm cho có hôm sau liền trở về trường học, chỉ vì Trương Song Tử "lải nhải" bằng không hắn đều lười trở về.

Lục Nhân Mã cười cười " Đúng nha, vừa trở lại trường học được một lúc đã về, các người không muốn tôi trở về sao?"

"..." Triệu Sư Tử rất nhanh sửa sang lại quần áo, cúi đầu miệng khẽ rủa một tiếng.

Lục Nhân Mã lại nói " Không quan hệ, các người có thể tiếp tục, coi như tôi không thấy."

Triệu Sư Tử ngẩng đầu, nhìn Lục Nhân Mã giống như quái vật " Cậu..."

Lục Nhân Mã vô vị cười " Tôi không phải đứa trẻ ba tuổi, mao phiến đều đã nhìn qua."

Triệu Sư Tử một mặt kinh ngạc " Cậu còn xem mao phiến?"

(*Mao phiến: Phim người lớn)

Lục Nhân Mã lại lắc đầu, tiến vào phòng bếp.

Cậu thiếu niên kia nhìn quen quen a...Là con lai khuôn mặt lại điển hình tuấn mỹ, bộ dáng có thể cùng Đông Thiên Yết so sánh. Chẳng qua Đông Thiên Yết khiến cho người ta có cảm giác cách xa ngàn dặm, mà cậu thiếu niên này cũng là một loại lười trả lời thái độ lại đạm mạc.

Là cậu ấy... Trong đầu xoẹt qua tia sáng, cô nghĩ tới, cô cùng thiếu niên này từng gặp mặt một lần. Cậu ấy làm sao có thể ở nhà họ Trương? Cùng Trương Song Tử có quan hệ gì? Đang nghĩ, Trương Song Tử đã đi đến gần.

" Thế nào lại ra đây?" Anh đi lại, vừa vặn nhìn thấy Lục Nhân Mã cầm đồ uống từ bên trong phòng bếp đi ra, tay mắt lanh lẹ kéo Cự Giải vào phòng, đóng cửa lại.

" Cậu ta là ai vậy?" Cự Giải tò mò hỏi, người nào lại có thể khiến cho người hào sảng như Trương Song Tử khẩn trương đây. Trương Song Tử ôm cô đặt lên trên đùi mình, Cự Giải không dám động, vật tượng trưng cho người đàn ông đã sớm thức tỉnh.

" Em đoán?" Anh nháy mắt mấy cái.

" Con trai ngài?"

" Khụ." Trương Song Tử kém chút sặc, cười lớn nhéo nhéo má cô.

" Em cũng thật biết đoán, anh già như vậy sao?"

Cự Giải ngẩng đầu nhìn khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc, lắc đầu " Ngài rất trẻ."

" Bất quá cũng có khả năng, Mã Mã lớn ngang tuổi em, tính ra nếu là con anh hẳn khi anh mười sáu tuổi thì sinh."

Mã Mã? Chẳng lẽ là người trong miệng Đông Song Ngư, Lục Nhân Mã? Cự Giải rốt cục cũng nghĩ ra, không nghĩ tới bộ dạng lại tuấn mỹ như vậy.

" Cậu ta là cháu ngoại trai của ngài?"

" Làm sao em biết?" Trương Song Tử nhíu mày.

" Tôi đương nhiên biết a."

" Thế nào? Bộ dạng tuấn mỹ sao? So với lão đại nhà họ Đông thế nào, không bằng anh giới thiệu cho em quen biết sau đó làm bạn trai nhỏ của em..."

" Ngài nói bậy bạ gì đó?" Cự Giải vừa vội vừa giận, trợn mắt nhìn.

Trương Song Tử cười to " Em yên tâm, anh thế nào bỏ được a." Nói xong anh ôm Cự Giải đến trên giường " Em ngoan ngoãn đợi, đừng chạy loạn, nếu để Mã Mã bắt gặp, anh sẽ ném em cho cháu anh thực hành bài vỡ lòng về thân thể thiếu nữ."

Cự Giải bị biểu cảm nghiêm túc cùng khẩu khí tà ác của anh làm cho khiếp sợ. Trương Song Tử nhéo nhéo má cô, đi ra ngoài tìm Triệu Sư Tử.

" Mã Mã đâu?"

Triệu Sư Tử khẽ nhếch miệng " Phòng ngủ."

Trương Song Tử cảnh giác đi về phía phòng ngủ của Lục Nhân Mã nhìn nhìn, đối với Triệu Sư Tử nói " Đã biết?"

Triệu Sư Tử một bộ dáng cà lơ phất phơ " Tôi nào biết tiểu tổ tông trở lại a? Bất quá anh cũng đừng quan tâm, anh có biết tiểu tổ tông vừa mới nói cái gì không, cậu ấy nói không quan hệ, hai người cứ tiếp tục, còn nói nó không phải đứa trẻ lên ba, mao phiến đều xem qua... Biểu cảm lạnh nhạt kia liền cùng cái lão thủ giống nhau, lúc chúng ta mười bốn tuổi đều không giống cậu ấy bây giờ, chúng ta luôn coi nó là đứa nhỏ."

Trương Song Tử nghe xong một mặt suy nghĩ sâu xa, hơn nửa ngày mới nói " Tôi cũng không hiểu đứa nhỏ này, bất quá về sau vẫn phải chú ý."

Trong phòng ngủ, bàn tay thon dài của thiếu niên cầm lấy đồ uống, thắt lưng hơi gập cực kỳ chuyên chú nhìn qua kính viễn vọng, trong màn ảnh cửa sổ đối diện vẫn gắt gao đóng chặt, rèm cửa sổ được kéo ra, phòng ngủ lại không một bóng người. Thâm tâm nảy lên nhàn nhạt thất vọng, cậu đã nhìn một buổi sáng, trong lòng luôn tràn ngập bóng dáng xinh đẹp nhưng lại không như cậu hy vọng cô ấy không xuất hiện trong tầm nhìn. Đến cùng cô ấy đi đâu? Cậu có chút nôn nóng đứng lên. Mà cậu cũng không biết, cô gái mình muốn nhìn thấy kỳ thực đang ở cách vách, thời điểm cậu ngóng trông bóng dáng đó xuất hiện, cô gái lại đang bị chính cậu mình đặt dưới thân hung hăng "chà đạp", miệng cô gái nhỏ phát ra tiếng rên rỉ mê người, bầu vú trắng noãn bị người đàn ông va chạm không ngừng lay động.

Phòng ngủ thật tốt, cậu hoàn toàn không nghe được, chỉ chăm chú quan sát qua kính viễn vọng, chờ cô xuất hiện, nào biết cô lại gần trong gang tấc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro