bốn mươi tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối tuần, Hạ Ma Kết an bày mọi việc để Đông Thiên Bình thả lỏng tinh thần, thuận tiện mang bạn gái Lộ Vy tới. Trước đó Hạ Ma Kết cùng ông chủ Trần và ông chủ Hồ qua lại giao hảo vài câu, nói Lộ Vy là em họ của anh, đã tốt nghiệp đại học, muốn công tác tại thị báo, để cho bọn họ chiếu cố thêm.

Ông chủ Trần, ông chủ Hồ là ai chứ? Còn không phải là những người tinh ranh nói một hiểu mười sao. Họ nhanh chóng hiểu được ý tứ của Hạ Ma Kết. Trong bữa ăn để ông chủ Hồ giới thiệu Lộ Vy với Đông Thiên Bình, nói là em họ của mình, học cao tài giỏi, ông chủ Hồ bên cạnh cũng khen không ngớt lời. Ông chủ Trần dẫn Lộ Vy đi theo, một bàn toàn đàn ông chỉ có Lộ Vy là nữ, diện mạo xinh đẹp, tính cách lại hòa đồng, Đông Thiên Bình tự nhiên sẽ chú ý đến cô, hơn nữa Lộ Vy thường xuyên đứng lên kính rượu Đông Thiên Bình, Đông Thiên Bình cũng tự nhiên hỏi cô tại sao muốn làm nghề này.

" Tôi muốn vào tòa báo, muốn làm một phóng viên xuất sắc, làm tiếng nói của dân chúng." Lộ Vy không khiếp sợ trả lời, nói đạo lý rõ ràng. Cuối cùng, cô còn giơ đuôi lông mày hỏi " Thị trưởng Đông, ngài nói nguyện vọng này của tôi có thể thực hiện sao?"

Khóe miệng Đông Thiên Bình mang theo ý cười, nhìn ra được anh đang thưởng thức cô gái Lộ Vy này. Anh gật đầu nói: " Nói hay lắm, thanh niên nên có chút lý tưởng, tục ngữ nói tâm có bao lớn, vũ đài liền có bao lớn."

Tuy rằng Đông Thiên Bình không nói rõ nhưng việc Lộ Vy tiến vào tòa báo là chuyện mười phần đã nắm chắc tám chín phần, ông chủ Hồ nháy mắt về phía Trương Nghiên, Trương Nghiên liền gật đầu đi ra ngoài.

Cơm ăn đến một nửa, Trương Nghiên từ bên ngoài trở về bữa ăn đã xong. Ông chủ Trần, ông chủ Hồ ôm người đẹp trong tay muốn rời đi.

Đông Thiên Bình hỏi " Còn sớm như vậy thế nào đã tàn rùi?"

Ông chủ Trần cười thâm ý " Mỹ nhân trong ngực làm sao còn có tâm trạng làm chuyện gì khác?"

Hạ Ma Kết hơi nhíu mày, nhìn về phía ông chủ Hồ, ông chủ Hồ liền nói " Lão đại hôm nay cao hứng, uống có chút quá chén, em họ của tôi dìu ngài ấy đi nghỉ ngơi." Nói xong, hắn nháy mắt ra dáng chọc ghẹo nói " Hạ Ma Kết, cô em họ của anh quả không đơn giản a, về sau khẳng định có tiền đồ."

Hạ Ma Kết biến sắc, có loại dự cảm không tốt nhưng anh rất nhanh phủ định. Lộ Vy không phải là người như vậy, lại nói ông chủ Đông hiện tại có Dương Cự Giải, đối với người phụ nữ khác cũng sẽ không có hứng thú. Bất quá anh vẫn lo lắng, vội vàng lên lầu. Trước tiên anh gọi điện cho Lộ Vy nhưng điện thoại lại tắt máy. Trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác bồn chồn đến lạ. Đẩy cửa phòng, đã khóa. Anh lấy chìa khóa ra mở cửa, cửa vừa mở, đầu anh liền oanh một tiếng. Anh cơ hồ không có dũng khí đi vào trong phòng, tâm bỗng nhiên giống bị cái gì vét sạch nhưng chân cũng không nghe theo sai khiến mà tiến về gần phía bên trong.

Tiếng nam nữ hoan ái cùng tiếng rên rỉ của phụ nữ truyền ra. Thanh âm kia thật sự rất quen thuộc, trước kia đó là loại kích thích cùng ngọt ngào, mà giờ phút này lại giống như con dao khoét sâu vào lòng anh. Rốt cục anh cũng tiến đến gần nhìn thấy Đông Thiên Bình nằm ở trên người Lộ Vy, côn thịt thô cứng của người đàn ông đang không ngừng ra vào bên trong tiểu huyệt, người phụ nữ đầy quyến rũ rên rỉ đáp lại.

Một phút này Hạ Ma Kết cũng không dám nhìn lâu thêm vì nếu nhìn thêm một giây, anh không biết bản thân sẽ làm ra chuyện gì. Anh xông ra ngoài hành lang liền xụi lơ ở đó, thống khổ bưng kín mặt, anh đã nhìn thấy gì? Giờ phút này anh tình nguyện xóa đoạn trí nhớ kia đi, anh tình nguyện cái gì cũng không thấy được, chẳng sợ  Lộ Vy phản bội anh, chỉ cần không cho anh biết là tốt rồi. Nhưng trên trời vì sao lại tàn khốc như vậy, vì sao cố tình khiến anh nhìn thấy cảnh tượng kia? Vì nó mà đời này lòng anh vĩnh viễn đau đớn.

" Giải Giải, Giải Giải..."

Đông Thiên Bình gọi người phụ nữ dưới thân, ý thức có chút mơ hồ, nhưng thân thể vẫn rất hưng phấn, anh đã có đoạn thời gian dài không cùng Giải Giải.

" Lão đại... Anh thật mạnh mẽ ... Người ta thật khó chịu..."

Tuy rằng người đàn ông phía trên kêu tên cô gái khác nhưng Lộ Vy tuyệt không mất hứng. Cô rên rỉ, phối hợp thừa nhận sự va chạm của người đàn ông, cô vừa rên rỉ vừa ngắm nhìn bộ mặt anh tuấn của người đàn ông đang rong ruổi trên người mình. Trách không được phụ nữ đều thương anh, đều giống như ruồi bọ vây quanh anh vì người đàn ông này thật sự rất ưu tú.

Cô làm được, rốt cục cũng cùng người đàn ông tay cầm quyền lực này phát sinh quan hệ thân thể, nói không chừng còn có thể có lần thứ hai, lần thứ ba... Đương nhiên cô cũng không yêu anh nhưng cô "thương" địa vị của anh. Cô sẽ giải thích rõ ràng với Hạ Ma Kết nói không chừng cô hiến thân còn có thể trợ giúp cho tiền đồ của bạn trai, Hạ Ma Kết nhất định sẽ hiểu và thông cảm cho cô.

Sáng sớm, Đông Thiên Bình mở mắt ra, nhìn người phụ nữ trẻ tuổi bên cạnh liền giật mình hoảng hốt. Rốt cuộc anh nhớ ra người phụ nữ ngủ ở bên cạnh anh là Lộ Vy, em họ ông chủ Hồ nội tâm không khỏi có chút hối hận, làm sao có thể phạm loại sai lầm cơ bản này.

Anh đứng dậy mặc quần áo, người phụ nữ trẻ kia cũng đứng dậy giúp anh. Trên người quần áo hỗn độn, bộ ngực sữa lộ ra một nửa.

" Ông chủ Đông, ngài đã tỉnh?"

Đông Thiên Bình không dấu vết đẩy cô ra bình thản nói " Chuyện công tác Hạ Ma Kết sẽ an bài cho cô, cô nghỉ ngơi một lát đi." Nói xong, anh xoay người rời đi.

Lộ Vy khẽ hừ một tiếng, đứng ở trước gương sửa sang lại dung nhan. Trong gương là người phụ nữ xinh đẹp, cô vỗ về bộ ngực của mình lầm bầm " Tôi không tin tôi không thể so với Cự Giải kia..."

Đông Thiên Bình mở cửa, Hạ Ma Kết đang đợi, xe đã chuẩn bị xong. Anh xuống lầu, Hạ Ma Kết đi sau lưng anh, trên mặt nhìn không ra biểu cảm gì. Trở lại văn phòng, Đông Thiên Bình nói với Hạ Ma Kết.

" Câu liên hệ cho thị báo, đem chuyện công tác của cô gái hôm qua an bài một chút... Mặt khác, lấy tên của cô ta ở Tứ Hoàn mua căn hộ hai phòng đi để cô ta về sau đừng tìm tôi phiền toái nữa."

Anh cũng không chú ý tới ánh mắt của Hạ Ma Kết thoáng qua thống khổ, chỉ để lộ bộ dáng luôn luôn trầm ổn lão luyện cẩn thận tỉ mỉ đáp ứng. Hạ Ma Kết chết lặng làm chuyện mà Đông Thiên Bình phân phó, gọi điện thoại an bày mọi chuyện, mua căn hộ cho bạn gái của mình. Trong lòng anh tuy thống khổ, nhưng tựa hồ đã sớm tĩnh mịch. Lúc đem chìa khóa căn hộ giao cho Lộ Vy, anh cho Lộ Vy một cái tát, tay run run, tim đau thắt. Cô gái này là anh tìm mọi cách che chở luôn không đành lòng động tới cô một sợi lông, mà lúc này anh lại tự tay hung hăng đánh cô một cái tát, một cái tát này đánh vào trên mặt cô nhưng đau ở trong lòng anh.

Lộ Vy khóc kêu " Em đều là vì anh, nếu không phải vì anh, em làm sao có thể đi cùng người đàn ông khác? Hạ Ma Kết, em thật sự yêu anh rất rất yêu anh. Vì anh cái gì em đều có thể làm, thân thể em mặc dù cùng ngài ấy nhưng trong tim em tâm cũng là anh. Anh xem, chúng ta có căn hộ, công việc của em cũng an bày xong. Về sau chúng ta sẽ càng ngày càng tốt, ngài ấy khẳng định sẽ cho anh một chức vị tốt..."

" Cô cút đi! Tôi không cần cô vì tôi làm loại chuyện đáng xấu hổ này. Cho dù tôi đi ăn xin cũng không cần cô đi bồi người đàn ông khác ngủ. Cô cút đi, cút!"

" Ma Kết, em thật sự vì anh..."

" Cút..." Hạ Ma Kết đỏ mắt, cơ hồ mất đi lý trí.

Lộ Vy bị Hạ Ma Kết tức giận đuổi đi, cô khóc cầm lấy chìa khóa, chậm rãi xoay người hướng cửa đi tới, vừa mở cửa, thân mình đã bị Hạ Ma Kết ôm cổ, Hạ Ma Kết khóc, mặt chôn ở phía sau lưng cô.

" Đừng đi...Em đừng làm loại chuyện này nữa... Nếu anh biết, anh sẽ không tha thứ cho em. Anh không cần em vì anh mà làm những chuyện đáng xấu hổ như vậy. Lộ Vy, đồng ý với anh."

" Được, Ma Kết, em sẽ không, sẽ không bao giờ nữa." Lộ Vy chậm rãi xoay người, ôm cổ Hạ Ma Kết.

" Căn hộ kia chúng ta không cần..."

" Ừm, không cần..." Lộ Vy vỗ về đầu Hạ Ma Kết, giống vỗ về nhất một đứa trẻ. Cô không nghĩ tới Hạ Ma Kết cảm xúc kịch liệt như vậy. Cô cho tới bây giờ cũng chưa nghĩ sẽ chia tay Hạ Ma Kết.



" Hôm nay Mã Mã trở về, Tiểu Mỹ, làm thêm đồ ăn mà Mã Mã thích ăn." Trương Song Tử nói xong liếc mắt nhìn Triệu Sư Tử " Như thế nào, lại có biểu cảm này?"

Triệu Sư Tử thở dài " Tiểu Thái gia đã lâu không trở về, tác phong sống lại rất nghiêm túc."

Trương Song Tử bật cười " Không phải có cả đêm sao, muốn chạm vào phụ nữ thì ra bên ngoài tìm, ở nhà nên thành thật một chút."

" Mã Mã đã mười bốn tuổi, chúng ta cũng không thể ở trước mặt cậu ấy sao, tuổi đã lớn như vậy, cũng nên để cậu ấy hiểu đôi chút về phương diện kia."

Trương Song Tử trừng mắt " Mã Mã cùng những đứa nhỏ khác không giống nhau, nó từ nhỏ đã rất đơn thuần, cho tới giờ còn chưa từng động tay động chân với cô bé nào, trong lòng nó cũng không có ý nghĩ này, thuận theo tự nhiên đi, tóm lại chị gái đã dặn tôi, không thể dậy hư Mã Mã."

Triệu Sư Tử gật gật đầu " Đối đãi với vấn đề trên của Mã Mã thật không giống với tác phong của anh."

Trương Song Tử cười " Nếu là con tôi, tôi sớm đã cho nó tìm vài cô bé để chơi đùa." Anh lại lắc đầu " Mã Mã cùng người khác không giống."

Thời điểm hai người đang nói giỡn, Lục Nhân Mã trở lại. Khó có khi được dùng cơm nhà, trò chuyện với nhau câu được câu không, Triệu Sư Tử cùng Trương Song Tử nói chuyện rất đứng đắn, ngay cả Mỹ Duyên cũng phá lệ ăn mặc chỉnh tề. Thái độ của Lục Nhân Mã luôn nhàn nhạt, cùng Trương Song Tử cũng không quá thân thiện.

Triệu Sư Tử cười nói " Mã Mã, cậu cháu quy định mỗi tuần cháu phải về nhà một chuyến, này đều đã qua vài tuần lễ, mới trở về gặp cậu a. Không biết cậu cháu có bao nhiều lo lắng cho cháu đâu."

Lục Nhân Mã nói " Cháu đã lớn, cậu không cần lo lắng cho cháu. Cháu rất thích ở trường học, bầu không khí tương đối tốt."

Triệu Sư Tử ho khan vài tiếng. Ý tứ của Lục Nhân Mã là bầu không khí trong nhà không tốt? Để duy trì bầu không khí này anh cùng Trương Song Tử không biết có bao nhiêu vất vả đâu.

Trương Song Tử nói " Vẫn là cố gắng mỗi tuần trở về một lần, cậu cũng còn có chuyện để báo cáo với mẹ cháu, ở nhà rất tốt mà, cậu có thể chăm sóc cho cháu."

Trương Song Tử có chút đau đầu với đứa cháu trai này. Nhà bọn họ có hai chị em, chị gái so với anh lớn hơn nhiều, luôn luôn chiếu cố cho anh, cảm tình của Trương Song Tử đối với chị gái cũng rất sâu.

" Được, cháu sẽ cố." Lục Nhân Mã gật đầu.

Loại đối thoại này Triệu Sư Tử đã nghe qua vô số lần, bất quá Lục Nhân Mã ngoài miệng đáp ứng, nhưng hành động đã tố cáo cậu ta. Nhưng là, một thiếu niên mười bốn tuổi, cũng có thời kì phản nghịch. Cơm nước xong, Lục Nhân Mã liền trở về phòng ngủ. Triệu Sư Tử vươn tay ôm Mỹ Duyên vào trong lòng, Mỹ Duyên cũng lập tức dính lấy anh. Trương Song Tử hướng bên này nhìn nhìn, Triệu Sư Tử lập tức cùng Mỹ Duyên tách ra, chịu không nổi rên rỉ một tiếng.

Anh muốn biết, nếu hiện tại Dương Cự Giải ở chỗ này, không biết Trương Song Tử có thể làm Liễu Hạ Huệ hay không. Lục Nhân Mã nhàm chán đứng ở bên cửa sổ, ánh mắt xuyên thấu qua kính thiên văn hướng bên ngoài nhìn. Cửa sổ phía đối diện đột nhiên mở ra, Lục Nhân Mã lơ đãng nhìn thoáng qua, đôi mắt bỗng chốc mở to.

Đối diện là một cô gái tay chống cằm nhìn ra phía ngoài cửa sổ, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú mang theo sự non nớt, đôi mắt đen láy trong suốt lúc này đang thất thần. Sự vui sướng trong lòng Lục Nhân Mã nhanh chóng dâng trào, thật sự là cô ấy!

Lục Nhân Mã chuyên chú nhìn cô gái nhỏ phía đối diện, người mà cậu luôn luôn muốn tìm, không nghĩ tới cô ấy lại gần trong gang tấc. Cho tới bây giờ cậu còn có thể nhớ lại độ ấm bàn tay cô ấy, nhìn khuôn mặt thanh tú kia cư nhiên đẹp mắt vô cùng, so với những hoa hậu giảng đường mà cậu gặp qua đẹp hơn gấp vạn lần. Không biết vì sao Đông Song Ngư lại thích Cố Vân Nhã, rõ ràng bên người cậu ta cô một cô gái còn đáng yêu vạn lần so với Cố Vân Nhã. Chẳng lẽ cô ấy chính là tiểu bảo mẫu nhà Đông Song Ngư, trong miệng Đông Song Ngư là chị nhỏ đó sao?

Lục Nhân Mã lập tức lấy điện thọai trong túi quần ra gọi cho Đông Song Ngư. Không nghĩ tới Đông Song Ngư rất nhanh xuất hiện trong tầm nhìn của cậu, Đông Song Ngư cũng vào gian phòng kia, đi đến phía sau cô gái, hơn nữa vô cùng thân thiết chống cằm trên vai cô gái, một bên nói chuyện với cậu.

Lục Nhân Mã hơi cau mày " Tiểu Ngư, lần trước không phải cậu nói muốn mời mình làm gia sư sao?"

Đối diện truyền đến tiếng cười của Đông Song Ngư cùng cô gái, hai người tựa hồ nói gì đó, bất quá Lục Nhân Mã không nghe rõ, chỉ nghe Đông Song Ngư nói " Đúng nha, làm gia sư của chị nhỏ, bất quá không phải cậu nói không có hứng thú sao? Mình đang tìm người khác đây."

" Mình không có nói không có hứng thú a, dù sao thứ bảy hàng tuần mình cũng không có việc gì làm, không bằng đi qua dậy chị nhỏ của cậu."

" Thật sự?" Đông Song Ngư đã sớm quên lời nói trước kia của Lục Nhân Mã, vội vàng nói với Dương Cự Giải " Chị nhỏ, Mã Mã đã đáp ứng dậy chị, em nói cho chị nghe, cậu ấy đặc biệt lợi hại. So với anh trai còn lợi hại hơn."

" Còn lợi hại hơn Thiên Yết?" Thanh âm ngọt ngào mang theo chút hoài nghi của cô gái nhỏ truyền tới, trong lòng Lục Nhân Mã khẽ động.

Đông Song Ngư lập tức nói " Đương nhiên rồi, ít nhất cùng anh trai lợi hại như nhau. Mã Mã, cậu đã đáp ứng rồi, không cho cậu đổi ý."

" Đương nhiên không đổi ý." Lục Nhân Mã xuyên thấu qua màn ảnh, nhìn về phía khuôn mặt thanh tú kia, cô ấy thật sự mới mười bốn tuổi sao, thế nào so với mình lại nhỏ hơn nhiều, nghĩ tới sẽ được tiếp xúc với cô ấy, tươi cười liền lộ rõ trên khuôn mặt tuấn mỹ.

Ngày thứ hai, Dương Cự Giải tiếp điện thoại của Dương Diệu Huyền gọi đến, cô vừa mới trở về nhà, nhưng Dương Diệu Huyền nói không thoải mái, cô lập tức chạy đi qua. Thời điểm đang chờ xe, một chiếc xe chạy lại bóp còi inh ỏi, cô quay đầu liền thấy Triệu Sư Tử. Trong lòng đại khái cũng minh bạch vài phần, khẳng định mẹ lại lấy cớ tạo cơ hội cho cô cùng Triệu Sư Tử, cô biết Dương Diệu Huyền thích Triệu Sư Tử, trăm phương nghìn kế muốn bọn họ trở thành một đôi, lần này đại khái lại như thế, trong lòng có chút không vừa ý, Dương Diệu Huyền dù sao cũng là bệnh nhân, cô cũng không dám làm trái.

Không nghĩ tới trên xe Triệu Sư Tử còn có một cô gái, Dương Cự Giải tự động ngồi vào ghế sau. Cô gái kia nhìn qua khoảng độ hai mươi, bộ dạng thanh thuần.

Cô gái đối với Dương Cự Giải cười cười " Sư Tử, cô bé này là ai vậy, không giới thiệu một chút sao?"

Triệu Sư Tử nói " Cô ấy kêu Cự Giải, là em gái anh."

Em gái... Dương Cự Giải nghiêng đầu, nhẹ nhàng thè lưỡi.

" Là em gái sao?" Cô gái nhìn Dương Cự Giải " Lần đầu tiên nghe anh nói có em gái nha, Cự Giải, xin chào, chị kêu Lâm Tú, là bạn gái của Sư Tử."

" Chào chị." Dương Cự Giải vội vàng gật đầu " Chị thật xinh đẹp."

Cô gái được khen, bụm mặt nở nụ cười. Hai người nói chuyện vài câu, Cự Giải mới biết được Lâm Tú đang học đại học năm thứ hai, mới hai mươi tuổi. Đã cùng Triệu Sư Tử kết giao một đoạn thời gian. Ấn tượng của Cự Giải đối với Lâm Tú phi thường tốt, cảm giác cô ấy cùng Mỹ Duyên bất đồng, là một cô gái đứng đắn. Chỉ là, Triệu Sư Tử người này, tuy rằng cô không hiểu biết nhiều, nhưng cũng biết một chút, tác phong sống rất hoang đường, không biết Lâm Tú có biết hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro