📋Chúng ta của sau này(12)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời cấp 3,Jiyeon đương nhiên không thể không biết tới tiếng tăm của Byun Beakhyun.Anh ta vốn là "con át" của đội thể dục thể thao,ngày nào cũng phải đi tập luyện.Huấn luyện viên của học cực kì nghiêm khắc,luôn miệng dọa dẫm những người học kém như học phải dựa vào thành tích thể dục thể thao để vào đại học,nếu còn không chịu khó luyện tập thì sẽ hết cách,không còn con đường nào khác.Có một lần sau khi uống chút rượu,Beakhyun đã lớn tiếng cãi lại giáo viên trước mặt mọi người,ai bảo anh ta phải nhờ vào thể thao mới thi đỗ đại học chứ?

Sau đó,Beakhyun rời khỏi đội,ra sức nỗ lực học tập,thậm chí sau cuộc thi phân lớp còn được xếp vào lớp ưu tú.Chuyện này năm ấy được cả khối coi là chuyện gây mưa gây bão trong sử sách.

Thấy Jiyeon ngây người,Soyeon chủ động giải thích:"Thực ra,tớ từng thích thầm anh ấy.Cậu không ngờ đúng không?"Soyeon tươi cười.

Mọi chuyện trước đây đều đã qua,có được kết quả viên mãn như ngày hôm nay,đâu cần phải bận tâm tới những rối ren trong quá khứ nữa.

Thực ra Beakhyun trở thành nhân vật làm mưa làm gió còn có một nguyên nhân quan trọng khác nữa.Hồi cấp 3 anh ta từng có bạn gái,đối xử với cô ấy vô cùng tốt,còn tự mình đi làm thêm kiếm tiền mua một cặp di động tình nhân.

"Khi nào thế?"Jiyeon không ngờ Soyeon còn có một mối tình đơn phương như vậy.

"Cậu ấy à,ngày nào cũng chỉ biết tới mỗi Chanyeol,làm sao để ý tới tớ được.Hơn nữa lúc ấy tớ biết anh ấy có bạn gái rồi nên không dán nói ra nữa..."Soyeon nói xong lập tức quan sát sắc mặt Jiyeon"Tớ...tớ...".

"Không sao".Jiyeon cười,làm như thật sự không để ý:"Bọn mình đã chia tay lâu rồi,không cần như vậy...".

Soyeon cười ha ha hai tiếng,lập tức lảng sang chuyện khác:"Có biết vì sao tớ thích anh ấy không?Hồi đó anh ấy còn ở trong đội thể dục thể thao,tớ đi ngang qua trong lúc anh ấy đang chạy như một cón gió,tớ cứ đứng im nhìn theo.Sau đó tớ nhặt được di động của anh ấy.Tớ muốn tìm anh ấy trả mà không được.Hôm sau tớ lại tới sân vận động chờ anh ấy xuất hiện,kết quả bị anh ấy vô tình đá quả bóng trúng đầu,ngã lăn ra đất.Khi anh ấy chạy tới,tớ còn ngây ngốc đưa trả điện thoại cho anh ấy.Anh ấy nhận lấy rồi bỏ đi,cũng chẳng buồn nhìn tớ một cái.Khi ấy tớ cảm thấy,anh ấy thực sự rất yêu bạn gái.Thế nhưng tớ cũng thật ngốc,bị bóng đập trúng đầu mà cũng không tìm anh ấy tính sổ".

Jiyeon vốn dĩ muốn hỏi,vì sao biết người ta có ạn gái rồi mà vẫn yêu,nhưng cuối cùng cô lại không mở miệng.Sau khi cô và Chanyeol hẹn hò,chẳng phải có rất nhiều cô gái theo đuổi anh ấy sao?.

Soyeon tiếp tục kể chuyện về sau cô ấy và Beakhyun quen biết nhau thế nào.Hai người bọn họ trùng hợp cùng thi vào một trường đại học,vì là bạn học cũ,cho nên thường xuyên liên lạc,rồi từ đó có tình cảm,trở thành người yêu.Đương nhiên lúc ấy Beakhyun đã chia tay bạn gái trước.

Soyeon và Jiyeon tâm sự rất nhiều chuyện nữa,nhưng suốt quá trình,Soyeon liên tục quan sát sắc mặt Jiyeon.Đúng lúc ấy có người tới gọi Soyeon đi thay váy cưới để ra tiếp khách,mọi người đã đến khá đông đủ.Jiyeon đang định đi ra ngoài trước thì lại bị Soyeon kéo lại:"Tớ có chuyện muốn nói với cậu".

"Ừ".Jiyeon không thể cười nổi nữa,bởi vì nét mặt Soyeon rất nghiêm túc.

"Beakhyun và Chanyeol trước đây từng có phi vụ làm ăn chung nên rất thân quen.Tớ ban đầu cũng không biết,lúc thấy anh ấy viết tên trong thiệp mời tớ mới hỏi nguyên nhân.Anh ấy muốn mời Chanyeol làm phù rể,tớ đã định ngăn cản nhưng mà hai người họ là bạn bè tớ không thể...cho nên...".Soyeon lưỡng lự.

"Không sao mà,tớ nói thật đấy".Jiyeon vuốt tóc Soyeon:"Đừng băn khoăn gì nữa,hôm nay cậu là cô dâu,là cô gái xinh đẹp nhất thế giới này".

Cô thật sự không để bụng,thậm chí còn cảm động vì cô bạn lâu năm chưa gặp này lo lắng cho mình như vậy.Soyeon không mời cô làm phù dâu,chính là vì nghĩ cho cô,không muốn làm khó cô mà thôi.Nếu đổi một góc nhìn khác ta sẽ nhận ra,sự thật đôi khi rất tàn nhẫn.

Nghe Jiyeon nói vậy Soyeon mới yên lòng gật đầu.

Tựa như có người thả xuống cuộc sống một tấm lưới lớn,rồi cuối cùng trong lúc lơ đễnh chợt phát hiện ra nút thắt kia.

Jiyeon ra khỏi phòng thay đồ.Đi qua một hành lang thật dài rồi vào thang máy.Cô cũng từng mơ mộng tới một hôn lễ với Chanyeol,từng muốn chụp một bộ ảnh cưới thật đẹp,đi lấy giấy chứng nhận kết hôn,còn tiệc cưới thì càng đơn giản càng tốt.Cô thậm chí còn nghĩ tới chuyện sau này sẽ sinh 2 đứa con,đầu tiên là con trai,sau đó là con gái,như vậy mới có thể thỏa mãn nỗi ao ước muốn có một ông anh trai của cô.

Những kí ức mơ hồ lại hiện lên trong đầu,ngày càng rõ rệt,ngày càng chi tiết,khiến Jiyeon hoài nghi ký ức ấy mình đã giữ gìn cẩn thận,hay là hằng ngày vẫn ôn lại,mới có thể khắc sâu đến thế?.

Ra khỏi thang máy,đi được vài bước đã tới đại sảnh.

Cô ngước mắt nhìn.

Tấm lưới cuộc sống kia đã xuất hiện nút thắt thật lớn.

Tại cửa lớn đối diện cô,Chanyeol đang đi vào.Anh mặc một bộ comple đơn giản,toàn thân như được bao trùm bởi một lớp ánh sáng,dáng vẻ tự tin và đầy phong độ.

Đương nhiên không thể bỏ qua cô gái bên cạnh anh:Qri,một minh chứng sống cho sức hấp dẫn của Chanyeol hồi học cấp 3.Sau khi sự ái mộ của những cô gái khác dành cho Chanyeol thoảng qua như gió thổi mây trôi,thì chỉ có Qri là vẫn một mực ở bên cạnh anh,cho dù anh có bạn gái,cho dù anh đang ở phương trời nào,cho dù anh thành công hay thất bại.

Nếu như phải dán lên người Qri một miếng tích kê,thì đó chính là nhãn mác mang tên"người chứng kiến tình yêu của Jiyeon,đồng thời cũng là tình địch lớn nhất của cô".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro