Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Chiếc xe hơi sang trọng dừng trước cổng trường trung học BP. Một nhóm học sinh bước ra và đi thẳng vào cổng. Sân trường giờ đây đông học sinh qua lại nhưng ai nấy thấy họ liền né sang một bên tạo thành con đường thẳng tắp cho họ đi vào. Họ được mọi người gọi là Tứ Đại Thiên Vương, gia thế khổng lồ. Gia tài của một trong số bọn họ nếu muốn thì có thể mua cả một trường BP nổi tiếng một cách dễ dàng.


    Đi đầu là hai chị em sinh đôi Mina và Miyeon, là hai tiểu thư của một chủ công ty lớn bên Nhật. Có vẻ đẹp hoàn hảo nhưng cũng không kém phần kiêu ngạo từ hai chị em. Đi phía sau là Park Chaeyoung, luôn giữ cho mình vẻ ngoài lạnh lùng khó gần, ít ai hiểu được trong cô đang nghĩ gì, kể cả ba người bạn của cô cũng khó để có thể hiểu cô. Phong thái từ con người cô toát ra vẻ lạnh lùng nhưng không khiến cho người ta chán ghét mà còn say mê, sắc đẹp trời phú, thành tích xuất sắc là những gì người khác biết về cô. Đi sau cùng là một người con trai tên Park Jimin, có bố là chủ một tập đoàn lớn bên Mỹ. Từ nhỏ anh ta đã được sống trong nhung lụa nên lúc nào cũng tỏ ra kiêu căng, tự cho mình là '' cái rốn của vũ trụ '', nhưng trái lại anh ta có thành tích đáng nể và vẻ đẹp khiến cho các nữ sinh phải ào ào chạy theo.

  '' Haizz, nhà giàu chắc phải sướng lắm nhỉ ''

  '' Trời ơi Jimin đẹp trai quá, ước gì mình được sánh đôi với anh ấy dù chỉ một lần ''

  '' Cậu xem cặp sinh đôi kìa, quả là tuyệt sắc giai nhân ''

  '' Chọn Mina hay Miyeon ''

  '' Woiiiii Chaeyounggg ''
 
  '' Này, nghe nói Park Chaeyoung gặp trục trặc với bạn trai nên chia tay nhau rồi ''

  '' Vậy là có cơ hội cho mình rồi ''

  '' Nói linh tinh :)) ''

     Chaeyoung đặc biệt khó chịu khi nghe được câu nói đó, chuyện riêng tư cá nhân của mình

  '' Mình vào lớp trước đây '' Chaeyoung nói

  '' Ủa không đi ăn sáng với tụi này sao ? ''

  '' Thôi khỏi, mình không đói ''

  '' Thế thôi đi nhé ''

      Chaeyoung không nói gì, đi thẳng vào lớp

  '' Chào cũng không thèm chào lại. Cậu nghĩ cậu là ai chứ? Hứ '' Miyeon nói

  '' Đoán thử xem, em đói bụng '' Mina liền khịa vào

  '' Thấy mà mệt. Thôi đi ''

  '' Park Chaeyoung ''

    Cô quay đầu, một chành trai có dung mạo tuấn tú đứng trước mặt cô

  '' Jungkook, tôi và anh không còn gì để nói nữa ''

  '' Anh xin lỗi vì đã làm em buồn. Thời gian ở bên cạnh em anh đã thực sự rất vui. Nhưng anh nhận ra đó không phải là tình yêu, anh đã lầm. Anh trót thương em như một cô em gái, nhưng anh lại không nhận ra sớm hơn. Anh yêu cô ấy, Chaeyoung à ... ''

  '' ANH IM ĐI ''

  '' Anh yêu cô ấy. Không có gì thay đổi được điều đó. Anh xin lỗi, đừng gây khó dễ cho cô ấy nữa. Có gì cứ nhắm vào anh này. ''

  '' Tôi yêu anh để rồi nhận được cái gì chứ? Đau khổ, tất cả chỉ là dối trá. Anh nghĩ chỉ cần nhắn một cái tin thôi là xong xuôi hả. Được thôi, tôi không phiền ''  Nói đến đó Chaeyoung bỏ đi

  '' Rose '' ( tên thân mật )

  '' Đừng gọi tôi như thế, anh không có tư cách ''

  '' Cảm ơn em ''

     Cô cố gắng đi thật nhanh cho không phải nhìn thấy anh ta, người đã làm mình tổn thương nặng nề. Để rồi từ cánh cửa sổ phòng học, cô nhìn thấy một người con trai đang đứng ôm hôn người con gái, mà người con trai ấy đã từng là của cô. Thẫn thì một lúc, cô gục xuống bàn nhắm mắt tịnh tâm.

      .      .     .

  '' Bae Lisa, đã hoàn thành xong chưa ? ''

  '' Chờ một chút, cháu đang làm ''

  '' Cái đồ chậm như rùa bò, muốn rời khỏi đây đúng không ? ''

  '' Xong rồi ạ ''

  '' Còn không mau chuẩn bị, cô chủ sắp về rồi ''

    Xe đỗ trước cổng, Chaeyoung từ trong bước ra

  '' Cô chủ, mừng cô trở về nhà ''

    Chaeyoung không để ý đến câu nói của Lisa, đi thẳng vào trong, lên phòng đóng cửa lại

  '' Lisa, cô chủ chưa ăn gì sao ? '' Eunji hỏi

  '' Hình như cô chứ không được khỏe ạ. Từ lúc đi học về đã ở trong phòng rồi. Cháu hỏi cũng không thấy cô ấy trả lời ''

  '' Để cô mang đồ ăn nhẹ lên cho cổ. Cô ấy nên ăn một chút ''

  '' Vậy để cháu mang lên cho ạ ''

  '' Được rồi ''

    ... Cộc .... Cộc ..

    Không ai trả lời, nó đẩy nhẹ cửa vào

  '' Đã có ai nói với em rằng, tự ý vào phòng người khác là vô lễ không ? ''

    Nó giật bắn mình, vội quay lại thấy Chaeyoung đứng ngay sau lưng

  '' Dạ thưa tiểu thư. Em... mang cho cô ít... ''

  '' Ra ngoài ''

  '' Sao cơ ạ ? ''

  '' Ta muốn ở một mình, phiền em đi ra ''

  '' Nhưng mà... ''

  '' Ta bảo ... đi ra '' giọng Chaeyoung không gắt nhưng mang âm điệu đán sợ

     Lisa có chút sợ nhưng vẫn cương quyết :

  '' Tiểu thư, em sẽ không đi đâu. Em đoán là cô chưa ăn gì từ lúc đi học cho đến giờ. Sắc mặt cô kém lắm đó, đừng như vậy nữa '' Lisa vừa nói vừa run vừa pha chút đùa giỡn, nhưng trong lòng thầm cậu mong cô chủ đừng nổi giận

  '' Em là một đứa cứng đầu đúng không ? '' Chaeyoung cười thầm trong bụng trước vẻ mặt đó của Lisa. Cô đi vòng quanh nó, đoạn cầm lấy khay đồ ăn đặt xuống bàn.

'' Cứ để đó, bây giờ em đi được rồi ''

  '' Chúc cô ngon miệng. Hứa là phải ăn nha '' nó nói với nét mặt vui vẻ rồi ra khỏi phòng

    Cửa vừa đóng. Chaeyoung ngồi phịch xuống giường, cái cảm giác khó chịu suốt buổi học bỗng được thay thế bằng cảm giác mới mẻ hơn khiến lòng cô vui vẻ hơn, tâm cô cũng dịu lại hơn khi thấy và trò chuyện với khuôn mặt lúc nãy

    '' Lạ thật .... ''

       -------------------------------------

Mới mấy chương đầu thôi mà đã gian nan :)) tức á
Tui đã trở lại sau 3 tuần tìm kiếm cái điện thoại :> cứ tưởng mất rồi hú hồn

  * Mng đọc truyện vui vẻ *

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro