Chap 2: Ngày cưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

..............1 tháng sau............
Cái ngày mà Ánh Hân ghét nhất cuộc đời cuối cùng cũng đã đến. Đêm qua cô ngủ hoài không được không phải nôn lấy chồng mà là đang tìm cách làm chồng cô tự động bỏ cô mà đi.
Ánh Hân không biết Thanh Tùng là người như thế nào vì ông cô không cho gặp. Ông cô hiểu tính cô quá mà, cho gặp người ta trước thế nào cũng tìm cách chọc phá cho người ta tức điên lên mới chịu.
...............................

-" Con bé này phải có người trị mới được. Từ nhỏ quen với việc cưng chiều của một công chúa giờ phải giao lại cái trọng trách nặng nề này cho cháu rễ rồi".

-" Xin ông cứ yên tâm con biết phải làm sao mà". Cậu nhìn ông cười hiền hậu.

Ông đã cho cậu xem hình cô vợ tương lai à không phải mà là hôm nay.
Trông khá là dễ thương nhưng nghe ông kể cô bé đó nghịch lắm ông kêu cậu phải đề phòng.
Thanh Tùng cũng đã đoán được hôm nay sẽ có chuyện gì. Còn bây giờ thì đi bắt vợ về thôi.
...........................

Tới giờ thi hành công vụ

Reng Reng

-" A lô".

-" Chuẩn bị xong chưa". Cô gấp gáp nói qua điện thoại.

- " Tất cả xong rồi, tao cho xe ở dưới đó đợi mày chỉ cần trốn ra là được".

Đêm qua cô đã gọi điện bàn kế hoạch với Linh Đan. Cô biết chắc ông cô sẽ cho người canh cửa không thể nào thoát ra được, bây giờ chỉ còn cách đợi người đem đồ cưới lên phòng vậy là trốn được rồi

-" Mày nhìn coi người đem đồ cưới vào chưa". Cô hỏi

Linh Đan mai phục dưới nhà xem động tĩnh bên ngoài

-" Bả đang đi lên mày chuẩn bị đi".

-" Ừ".

Cô cúp máy thay bộ đồ của cửa hàng đồ cưới mà mình đã chuẩn bị trước.

"Cốc cốc"

-" Thưa tiểu thư tôi đem đồ đến rồi ạ".
Ánh Hân mừng thầm trong bụng

-" Ừ vào đi".

Cửa vừa được mở

" Rầm"

Kaka không ngờ lại dễ như vậy. Ánh Hân để cô ta trên giường trùm mền lại nhìn qua là y như  mình đang nằm giận dỗi không chịu xuống. Thế là cô ung dung đi ra khỏi nhà. Mọi người trong nhà ai cũng bận rộn cho công việc giao cô cho đám vệ sĩ mà ai ngờ toàn là một lũ ngu hơn cô.

....................

Quả như dự đoán của cậu cô nhóc này nhiều kế thật, nhưng cũng không thoát khỏi cậu đâu

-" Tiểu thư ra rồi làm theo kế hoạch ".

Cô đang đi ra bãi đậu xe thì có một đám thanh niên chặn đường cô lại.

-" Ê tụi bây gái đẹp kìa "._Thằng đi đầu nói.

-"Gái hả đại ca đâu đâu"_ Thằng đi ngoài hỏi mắt láo lia láo lịa.

-" Ê đẹp thiệt bây ơi"._Một thằng nữa nói.

Đám tụi kia tiến lại phía cô. Cô thấy có cái gì đó không ổn. Sau xui quá gặp phải lũ râu xanh.

-" Này cô em đi đâu mà một mình vậy, buồn không em?" _ Tên đi đầu vừa nói đám đàn em ngoài sau cười hả hê.

-" Không" _Cô trả lời một cách tỉnh queo

-" Ê bé nói không kìa tụi bây".

Một tên khác nói:" Bé ngại gì không biết thích gần chết mà bài đặt."

-" Thích cái đầu tụi bây á"._ Cô nói giọng mất kiên nhẫn"

-" Mày...mày dám chửi cái đầu đại ca tao, hổn hả mày. Con này gan lớn đại ca mà mày cũng dám chửi ".

-" Mày ngon lắm".

"Reng reng"

-" A lô"

- " Không giỡn nữa sắp đến giờ rồi làm việc đi".

Nãy giờ tụi nó thấy cô dễ thương quá nên chưa đụng còn bây giờ thì...

-" Bắt nó". _ Thằng đại ca nghiêm mặt trở lại không còn cái vẽ giỡn cợt hồi nãy nữa.

-" Muốn bắt chị hả, không dễ đâu mấy cưng"._ Cô vơ tay khiêu khích, cô có võ đó nha, nếu không chắc cũng không dám thách thức đâu. Đai đen karate nha.

Tụi kia lên tấn công cô một lượt ba thằng trong nháy mắt cả đám nằm dưới chân cô.

-" Như vậy mà cũng đòi làm đại ca, về bú sữa mẹ đi mấy nhóc".

Bên kia bức tường có người con trai đang đứng chứng kiến tất cả. Miệng nhếch lên nụ cười -" Vợ mình thú vị nhỉ".

Một trong mấy thằng đang ngã bỗng nhiên nhìn sau lưng cô cười lớn. Cô thấy hơi kì quay lại thì bỗng dưng

"Rầm". Trời đất trước mắt tối sầm.

Lúc Sara tỉnh dậy thì không khỏi hết hồn, mẹ ơi cái quái gì đây. Cô đang mặc nguyên bộ đồ cưới trắng tinh, cô bước xuống giường nhìn trong gương không khỏi hết hồn mẹ ơi ai đây, đẹp quá mẹ ơi.

Trong lòng cô nghĩ thầm công nhận mình mặc đồ cưới đẹp thiệt . Mà vụ này là sao mình trốn rồi mà. Cô ngồi suy nghĩ lại chuyện lúc nảy, Ánh Hân đập mạnh lên giường. Bị gạt rồi huhuhu

Cửa phòng bật mở

-" Tiểu thư đã đến giờ rồi ông chủ kêu ra ngoài"_Cô quản gia nhà cô lên phòng kêu.

Cô bực cô tức không muốn mà cũng phải đi. Thằng chồng của tui ngươi chuẩn bị nhá > quyết tâm không cho ngươi yên

..................

Cậu đánh ngất cô xong đưa cô giao cho mấy người trang điểm. Ai cũng thấy lạ lần đầu tiên trang điểm cho một cô dâu mà bị chú rể đánh ngất đem đến như vậy.

Từ đầy Thanh Tùng đã biết cô thế nào cũng trốn nên cậu đã đứng dưới lầu đợi cô. Kêu đám vệ sĩ trong nhà cậu dọa cho cô sợ rồi bắt về ai ngờ cô không sợ mà còn đánh tụi kia te tua cậu đành đánh ngất cô khiên về

Thanh Tùng từng nghỉ sẽ có một cô gái tình nguyện yêu cậu say đắm hạnh phúc là cô dâu của cậu. Nhưng điều cậu không ngờ là cậu lấy vợ mà phải bắt cóc đem về. Chết tiệt ( Thầy giáo mà vậy đó chịu nổi không)

Hôn lễ của cô được tổ chức khá lớn. Mọi người ai nấy đều tươi cười duy nhất có mình Ánh Hân cái mặt như đưa đám.
Hầu như những người làm ăn lớn của ba cô đều tới, đông kinh khủng. Trong lòng cô không khỏi than thầm:" ba à có cần lớn vậy không? "

Ba cô nắm tay cô lên lễ đường trước ánh mắt khen ngợi của mọi người. Ánh Hân bực tức lắm nhưng không nói được gì tới khi cô đứng trước mặt chú rễ à không chồng cô.Ban đầu cũng hơi ngạc nhiên vì chồng cô đẹp trai thiệt nhưng sau đó mặt cô khẽ nhăn lại, cô không thích lấy chồng đẹp đâu đánh ghen mệt lắm. Cậu thấy cô nhăn mặt chỉ tươi cười cho qua, dù gì cậu cũng không quan tâm tới cô nghĩ gì. Cậu cũng có muốn vậy đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro