Phiên Ngoại (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

________________________________________________

Nếu các bạn không chấp nhận một kết thúc buồn. Các bạn có thể mở sang một khía cạnh khác...
Nhắm mắt lại và một câu truyện khác sẽ mở ra...

- Anh Vương à. Bệnh của cậu Vương Nguyên đã có hướng chuyển biến tốt. Chừng 1 tháng nữa cậu ấy có thể trở về với cuộc sống bình thường. - Bác sĩ nói.
- Cảm ơn bác sĩ. - Anh nhàn nhạt đáp.
- Không có gì. Tôi đi đây. - Bác sĩ nói

Tuấn Khải đứng đó một hồi lâu rồi rời khỏi bệnh viện, lái xe đến một ngôi nhà mà ngôi nhà đó có người anh yêu thương, đang chờ đợi anh.
___________________________________________
- Mở cửa cho anh. Roy.
- Sao anh lại đến đây? Chẳng phải anh đang ở bên Vương Nguyên sao? - Cậu mở cửa.
Anh không nói gì chỉ vòng tay ôm chặt lấy cậu. Đã 1 tuần nay, anh bận chăm sóc cho Vương Nguyên nên đã không thể ở bên cậu được, anh cảm thấy có lỗi vô cùng...
- Khải này. Em thấy có lẽ em không nên phá hoại hạnh phúc của anh và cậu ấy...
- Ngốc! Sao em có thể nói như vậy được chứ? Là anh yêu em mà. Em không hề có lỗi. Em còn nói như vậy nữa, anh sẽ phạt em. - Khải vừa nói vừa mỉm cười gian tà.
- Á á á. Không được nha. Em cấm! Cấm đó! Zaa. Buông em ra đồ biến thái! - Roy hét lên.

-Bệnh viện-
Cậu lật vội vài trang sách đang đọc, cậu đã ở đây 1 tháng rồi. Gần một tuần nay, anh đến thăm cậu liên tục, ngày nào cũng vậy. Cậu hạnh phúc lắm. Cậu nghĩ, anh yêu cậu rất nhiều... Tuấn Khải à. Em yêu anh, yêu anh đến phát điên. Cậu nghĩ được bên anh có lẽ là quá đủ với cậu rồi...

- Vương Nguyên?
Cậu giật mình, thì ra là anh. Tối nào anh cũng bên cậu. Chăm sóc lo lắng cho cậu...
- Em khoẻ chưa? - Anh hỏi
- Em khoẻ.
Anh áp tay lên má cậu. Cậu ngẩn người.
- Thôi! Tối rồi,em ngủ đi.
Tuấn Khải nói rồi ấn cậu xuống giường rồi cẩn thận đắp chăn cho cậu. Xong xuôi anh len lén kéo cửa ra ngoài.
---------------------------
Cho một điếu thuốc vào miệng, anh thở dài sườn sượt.Anh phải sống như thế đến bao giờ nữa? Anh yêu Roy. Nhưng lại không muốn tổn thương Vương Nguyên. Anh nợ Vương Nguyên một mạng...
Anh đang tự hỏi có phải anh đang lừa dối chính bản thân mình? Anh không có quyền lựa chọn. Tại sao ông trời lại bất công với anh như vậy? Nỡ cướp đi ba mẹ anh, bỏ anh bơ vơ giữa cuộc đời đầy chông gai này, rồi lại đẩy anh vào một tình huống đầy khó xử. Anh phải làm sao? Làm sao bây giờ?

Nhm mt li, đưa tay chm vào con tim...
Tng nhp tng nhp lên tiếng...
Gic mơ tôi đang tìm kiếm...
Ch nng lên..xoa du đi hết ni bun...

Tiếng chuông điện thoải reo lên...

- Chủ tịch. Cổ phiếu hiện có chút biến động. Anh về công ti gặp đi ạ - Đầu dây bên kia nói.
Khải không nói gì cả, anh vùi điếu thuốc vào cạnh ghế rồi lấy áo khoát rời đi.
_______________________________________________

P/s: Bản quyền thuộc về Dương Thiên Khả

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro