CHAP 14: Thăng Hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Jihoon và Soonyoung cùng nằm dài trên bãi biển, bàn tay đan chắc vào nhau.

Cả hai nằm đó, cho từng cơn sóng mạnh, lạnh buốt táp vào chân mình.

Jihoon nhướn mình lên, chủ động hôn nhẹ lấy anh, rồi mỉm cười ngọt ngào. Hắn nhìn cậu đắm đuối, vuốt ve lấy cổ cậu, rồi kéo cậu lại gần mình.

Hắn cúi xuống, hôn mạnh vào cổ cậu, làm cậu hét toáng lên. Lần này hắn nút lên cổ cậu, làm cậu không thở được. Một vết hôn đỏ thắm hiện lên sau công sức của hắn.

"Jihoon, chúng ta làm, trên bãi biển nhé!"

"Cái gì?"

"Anh muốn chúng ta cùng làm tình trên bãi biển!"

"Sẽ có người...."

"Ở đây không có người!"

Hắn nói rồi hôn lên môi cậu, một nụ hôn thật sâu đậm, thật nồng nhiệt. Hắn khao khát cậu, thèm muốn cậu, muốn yêu thương cậu, muốn chiếm trọn từng hơi thở, từng da thịt của cậu.

Hắn vòng tay đỡ lấy sau gáy cậu, hôn thật ngọt, thật đằm thắm. Cậu mỉm cười hạnh phúc trong nụ hôn, mắt nhắm nghiền, phối hợp với hắn, hai tay vòng qua cổ hắn, kéo hắn xuống.

Hắn dứt ra khỏi nụ hôn, gương mặt cưng nhiều nhìn cậu.

"Anh muốn cưới em, Jihoon ạ!"

Jihoon tròn mắt, rồi cười hạnh phúc.

Hắn cười, rồi vòng tay, cởi hết quần áo cậu ra. Jihoon cười khanh khách trong lòng hắn.

"Em cũng muốn cưới anh!"

Nói rồi, cậu vịn cổ hắn xuống, chủ động hôn lấy môi hắn. Cả hai người xoay vòng trên bãi cát. Cát dính khắp người, ngưa ngứa.

Sóng biển cứ xô tạt vào hai người.

Là nước, hay là mồ hôi đang đọng lại trên cơ thể của hai người?

*

"Soonyoung à, anh là người đầu tiên mà em yêu!"

Hắn vẫn đang ôm cậu trên bãi biển. Người cậu lọt thỏm trong lòng hắn. Gió biển vốn dĩ rất lạnh, nhưng hiện tại, cậu đang vô cùng ấm áp.

Hắn tựa cằm mình lên đỉnh đầu cậu, khẽ đung đưa thân mình. Mặt trời sắp xuống biển rồi.

"Em mong, anh cũng sẽ là người cuối cùng!"

Hắn hôn nhẹ lên mái tóc ươn ướt của cậu.

"Em luôn nghĩ mình là trai thẳng. Em cũng không ngờ rằng em lại bị anh bẻ cong một cách dễ dàng như vậy. Thực sự đó, anh là người đầu tiên của em!"

Người Soonyoung run run. Hắn khẽ cắn môi, mắt bỗng nhiên nhắm lại.

"Em vốn nghĩ, anh cũng chỉ là chơi đùa em, không hề có ý thật lòng. Nhưng bây giờ em biết, em nhầm. Anh là người tốt, sẽ là bố của con em. Anh nhỉ?"

Soonyoung trầm ngâm, không nói gì. Hắn chon gương mặt mình trong mái tóc của cậu, nhắm mắt.

Một giọt nước mắt khẽ lăn xuống.

"Bởi vì, em yêu anh!"

Nói rôi, cậu ngẩng mặt lên, hôn nhẹ vào má hắn!

Bởi vì, em yêu anh!

Bởi vì, em yêu anh!

Bởi vì, em yêu anh!

Anh xin lỗi!

*

Jihoon ngủ say trong vòng tay hắn. Hắn nằm đó, nhìn cậu, tay khẽ vuốt ve từng đường nét trên gương mặt cậu.

Hắn nhẹ nhàng đứng dậy, ra khỏi phòng.

"Tôi có chuyện muốn nói, Boss!"

[Nói!]

"Tôi xin lỗi, tôi không thể tiếp tục làm việc này!"

[Ngu xuẩn!]

"Tôi thực sự không thể làm tiếp việc này..."

[Một là tiếp tục làm, hai là...]

Bên đầu dây, Soonyoung bỗng nghe thấy một tiếng súng nổ.

Hắn thở dài.

[Đừng làm gì cả, tôi sẽ hoàn thành sớm việc này!]

*

Jihoon đang ngủ trên giường, thì bị đánh thức bởi tiếng ồn ào bên dưới.

Cậu cau mày. Đây vốn dĩ là một bãi biển hoang vắng, sao lại có tiếng huyên náo như vậy.

Cậu chưa kịp làm gì thì đã có người xông vào.

"Cậu Jihoon, xin cậu qua Bắc Kinh một chuyến, ông chủ có việc cần gặp!"

Nói rồi, hai người khác đi vào, kéo cậu đi. Jihoon chưa kịp định thần, thì đã yên vị ở trong xe.

"Rốt cuộc là có chuyện gì?"

"Cậu Jihoon vẫn chưa biết chuyện gì?"

Cậu chậm dãi gật đầu.

Bọn chúng đưa cho cậu một chiếc máy tính bảng, trên đó đã mở sẵn một tab báo mạng nổi tiếng.

Jihoon trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn tựa đề cùng hình ảnh trên trang báo.

Không thể nào!

END CHAP 12  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro