CHAP 25: Có Chút Thú Vị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  8 năm sau, tại Incheon Airport...

"Choi Seungcheol, đi mau lên, đồ chậm chạp!"

Jihoon cau có nhăn mày, vừa đi vừa thúc giục người đằng sau.

Seungcheol là một người bạn học cùng cậu 4 năm đại học và 4 năm cao học bên nước ngoài. Hắn đã giúp đỡ cậu rất nhiều. Hắn là con của một nhà ngoại giao có tiếng, gia cảnh rất khá, vẻ ngoài cũng rất đẹp trai. Nhưng theo cậu, hắn là loại bánh bèo.

"Muốn thế thì ra xách đồ giúp tôi. Cậu thanh thản quá, vứt hết đồ cho tôi!"

Jihoon quay lại lườm lườm hắn, rồi quay mông đi tiếp.

Tám năm trước, cậu bỏ lại đây mọi thứ, mang theo mối hận thù sâu thẳm, ra nước ngoài. Bên đó, cậu học quản trị kinh doanh, một là để sau này giúp đỡ tập đoàn của cha - Vebo, hai là để đạp đổ công ti của hai tên khốn chết tiệt kia. Một tên giết Jeon Wonwoo, một tên giết mẹ cậu.

Kwon Soonyoung, bây giờ đã thành tổng giám đốc công ti mẹ của tập đoàn gia đình hắn - Mada. Thêm nữa, hắn đã kết hôn rồi. Haha, nghe được cái tin đó mà cậu cười muốn xỉu. Hắn cưới vợ rồi đó, nghe nói là một cô tiểu thư xinh đẹp của tập đoàn nào đó. Cô gái đó thật đáng thương. Haha, khi đọc bài báo về chuyện hắn lấy vợ, cậu lại điên khùng nghĩ, sau này sẽ có cô gái này nếm thử làm tình tập thể như Wonwoo phải chịu, thì sẽ có chút thú vị!

Còn Kim Mingyu, hồi trước hình như hắn bị trầm cảm một thời gian, sau lúc Jihoon đi vài tháng. Nghe thiên hạ đồn, hắn có lần còn cầm dao tự đâm mình. Đồ ngu. Đó là cái họa của hắn tự rước vào mình. Hắn bây giờ cũng đã thuyên giảm, chứ không nói là đã khỏi, đang cố gắng chèo lái cái tập đoàn với ông già sắp chết của hắn.

Okay, bây giờ cậu về đến đây rồi.

Jihoon đứng trước cửa sân bay, dòng người đi lại tấp nập. Cậu nhìn lên trời, hít một hơi thật dài.

"Choi Seungcheol, sắp đến lúc chúng ta phải quậy rồi! Anh muốn quậy với tôi không?~"

"Rất sẵn lòng, bảo bối ạ!"

"Quân tử nhất ngôn!"

*

"Jihoon, con về rồi!"

"Vâng, con về rồi!"

Bố cậu niềm nở khi thấy cậu về nhà, nở nụ cười tươi rói. Jihoon cũng lịch sự đáp lại. Cậu bây giờ người thân chỉ còn ông thôi.

"Con về đây để giúp bố!"

"Đúng là con trai ta. Đây là...."

Ông ta quay ra nhìn Seungcheol đang đứng đằng sau cậu. Thấy ông ta nhìn, hắn khẽ cúi đầu chào. Jihoon liếc một cái.

"À, đây là..."

"Không phải là người yêu con đấy chứ?"

"Con chưa ngu đến vậy. Đây là bạn con. Con đưa cậu ấy về đây là muốn cậu ấy giúp con vài chuyện vặt vãnh trong công ti!"

Ông ta cười hài lòng.

"Được rồi. Ngày mai hãy nghỉ ngơi chút đã, đưa bạn đi đâu đó, rồi mấy ngày nữa sẽ làm..."

"Thôi khỏi, mai con sẽ đi làm luôn!"

"Được, mai sẽ có kế hoạch với một vài tập đoàn lớn. Nó là về vụ qui hoạch khu X ở trung tâm thành phố. Ta là chủ đầu tư, và có ba tập đoàn sẽ đấu thầu. Mai mới chỉ là bàn kế hoạch, còn việc đấu thầu thì ta sẽ lo liệu. Mai con thay mặt ta đi được không?"

Jihoon ngồi xuống, uống trà nhàn nhã.

"Ba tin tưởng giao cho con vụ lớn như thế này sao? Con mới trở về từ nước ngoài thôi mà!"

"Con là con trai ta, ta tin tưởng con!"

"Okay, vậy ngày mai con đi!"

Jihoon mỉm cười, rồi chào tạm biệt ông, ra khỏi phòng. Seungcheol lầm lũi đi đằng sau cậu. Luhan bỗng nhiên dừng lại đột ngột.

"Seungcheol, tôi nhờ anh một chuyện được không?"

"Có chuyện gì?"

"Anh đi điều tra hộ tôi...."

Choi Seungcheol hồi trước đã học thêm một văn bằng về luật pháp, bên cạnh học quản trị kinh doanh. Về vấn đề điều tra hay làm thám tử, hắn đều vô cùng thích thú.

Mối quan hệ của hắn cũng không phải tầm thường. Đó chính là lí do tại sao, cậu đã thuyết phục hắn về đây cùng cậu. Cậu sẽ có một chỗ dữa vững chắc về mặt luật pháp.

"Tại sao cậu lại muốn điều tra? Đó không phải là...."

"Anh cứ điều tra giúp tôi. Điều tra xem tám năm trước, bọn chúng đã làm những gì. Tôi cần phải biết sự thật."

"Được rồi, tôi sẽ giúp cậu!"

Hắn nở một nụ cười mê mị. Jihoon nhoẻn cười với hắn, gật đầu.

"Anh không tò mò đó là chuyện gì sao?"

"Sớm muộn rồi tôi cũng sẽ biết. Cậu đi ngủ đi, muộn rồi! See you later, honey!~"

Hắn nói rồi tiến lại gần, hôn nhẹ vào tóc cậu rồi bước đi. Hắn có một căn nhà ở trong thành phố này, chắc bây giờ, hắn sẽ lái xe về đó chăng?

Jihoon cười nửa miệng, rồi trở về phòng của mình.

Nằm úp sấp xuống giường, nước mắt lại chảy ra.

Mẹ, Wonwoo, Jihoon này sẽ trả thù cho hai người sớm thôi!

*

Sáng hôm sau, Jihoon đến nơi tổ chức sớm hơn một chút. Ở đây là một phòng họp trong một khách sạn 5 sao. Diễn ra ở đây vừa thoải mái, bữa trưa cũng sẽ được làm luôn tại đây.

Seungcheol hắn ngồi cạnh cậu, nhàm chán, ngồi chỉn chu lại nhan sắc mà hắn gọi là "chim sa cá lặn". Hắn vốn ở nước ngoài khá lâu, nên không biết câu này vốn dành cho con gái, nên lúc nào cũng lấy câu này so sánh với nhan sắc của mình.

"Bánh bèo!"

Jihoon nhìn hắn liếc liếc mắt, mở giọng giễu cợt. Hắn quay lại, lườm cậu một cái sắc lẹm. Hắn đang định mở mồm ra nói cái gì, thì những người kia bắt đầu vào.

Jihoon mở một nụ cười tươi tắn.

"Xin chào, tôi là Jihoon, đại diện cho tập đoàn..."

Cậu chưa kịp nói hết câu, thì đập vào mắt cậu, là Kwon Soonyoung.

Hắn đẹp trai, đĩnh đạc, và thành công. Trên khuôn mặt hắn in hằn những dấu vết từng trải. Đúng là trai có vợ rồi có khác.

Tim cậu hẫng mất một nhịp, rồi đập điên loạn trong lồng ngực. Jihoon nắm chặt tay mình lại, điều chỉnh cảm xúc của mình. Cậu cảm giác hai tai mình đang đỏ lên.

Seungcheol thấy cậu như vậy, rất nhanh chóng mỉm cười.

"Xin chào, chúng tôi là đại diện của Rema. Đây là Jihoon, người thừa kế tương lai, còn tôi là trợ lí của cậu ấy!"

Các nhà thầu xin chào và giới thiệu một lượt.

"Xin chào, tôi là Kwon Soonyoung - giám đốc công ti mẹ của tập đoàn Mada, là người đấu thầu hôm nay! Xin chỉ giáo!"

Hắn nói, rồi xoáy mạnh đôi mắt sắc nhọn của mình về phía cậu.

Jihoon lấy lại được bình tĩnh, nhoẻn miệng cười với hắn.

"Có chút thú vị!"

END CHAP 23  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro