Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa nói chuyện, Lâm Chính Quốc vừa âm thầm đánh giá người trước mặt, tổng quan cảm thấy người này rất quen mắt, từ ánh mắt đến bộ dáng giống như đã từng quen biết, y hơi nhăn mày, ở trong thâm tâm lục lại kí ức

Cùng với Lâm Chính Quốc, Điền Chính Quân cũng đang nhìn đối phương, bất quá là quang minh chính đại nhìn xem, "Lâm Chính Quốc, tôi gọi cậu là Quốc Nhi nhé, bất quá..." Điền Chính Quân đưa tay sờ cằm, hắn vẫn cứ nói liến thoắng, nhìn chằm chằm vào thiếu niên thước mắt, mặt mày tinh xảo nhu hòa lắm nha

Điền Chính Quân:" Hình như tôi có cảm giác tôi và cậu có gì đó giống nhau ha, cậu còn giống tôi hơn là em trai tôi luôn."

Lâm Chính Quốc:" Tôi cũng thấy vậy."

Vẫn luôn nghiêm túc lái xe, nhưng toàn bộ cuộc hội thoại của cả hai đều được Kim Thái Hanh nghe không sót một câu một chữ nào, không nhịn được liền quay đầu nhìn thoáng qua, trong mắt anh ta thì thiếu niên kia cùng Điền Chính Quân thật sự rất gần, chính là nhìn đối phương chằm chằm, mắt to mắt nhỏ.

"....."

" Không ngồi đàng hoàng thì xuống xe." Kim Thái Hanh thình lình mở miệng

Tuy hắn nói chuyện mắt vẫn nhìn về phía trước, nhưng Điền Chính Quân lại cảm thấy lạnh cả người, anh ta nhỏ giọng nói với Lâm Chính Quốc," Tên anh là Điền Chính Quân, em gọi anh Quân là được, nhìn cậu chắc có vẻ bằng tuổi với em trai anh ha, về sao anh Quân sẽ che chở em nhá."

Nói xong liền quay về vị trí cũ ngồi, còn không quên hướng Lâm Chính Quốc làm mặt hề, rõ ràng là nam nhân điển trai cao 1m8, lại giống như một đứa học sinh nghịch ngợm. (Au: nếu nói là trẻ trâu thì chắc....)

"....." Lâm Chính Quốc quay đầu lại, bất giác cũng ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh, còn lặng lẽ nhìn thoáng qua nam nhân bên cạnh, bộ dạng giống như một đứa trẻ sợ bị trách phạt

Ai biết nam nhân cũng quay đầu sang nhìn, còn mở miệng nhắc nhở, " Vừa rồi không phải nói cậu."

Lâm Chính Quốc: "....."

Điền Chính Quân.... Lâm Chính Quốc trong lòng đã nhận ra người này, y bất giác nghĩ tới, Điền Dĩnh Giai có hai người anh trai, anh cả tên Điền Chính Văn, anh ba tên Điền Chính Quân.

Điền Chính Văn trong ngành giải trí rất nổi tiếng, hiện giờ là nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn, đỉnh cấp lưu lượng, Điền Chính Quân lại không làm việc đàng hoàng, ăn chơi trác táng, thích đua xe, nếu y nhớ không lầm thì Điền Chính Quân một năm sau, khi tham gia một trận đua sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tai nạn khiến anh ta phải mất một chân.

Lâm Chính Quốc đối với Điền Chính Văn có ấn tượng rất sâu sắc, Điền Dĩnh Giai thường xuyên ở trước mặt truyền thông phỏng vấn đều nhắc đến vị anh cả đỉnh lưu này, mà đối với việc làm không đàng hoàng của anh ba thì lại rất ít khi nhắc đến.

Lâm Chính Quốc đối với Điền Chính Quân có ấn tượng bởi vì y với anh ta có vài phần giống nhau, không chỉ Điền Chính Quân, với Điền Chính Văn bộ dáng cũng có chút giống.

Giống như lời Điền Chính Quân vừa nói lúc nãy, y đúng thật lớn lên so với em trai của anh ta thì còn giống hơn.

Không nghĩ lại cư nhiên đối mặt nói chuyện với anh ba của Điền Dĩnh Giai.

Nội tâm của Lâm Chính Quốc trở nên phức tập rối bời.

..........

Không khí trong xe trở nên trầm lặng, Lâm Chính Quốc ghé mắt nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, đang rơi vào những dòng suy nghĩ của riêng mình, âm thanh dễ nghe, tiếng nói bất thình lình ở bên tai vang lên, "Thái Hanh, Kim Thái Hanh."

Lâm Chính Quốc: "A??"

"Tên tôi Kim Thái Hanh, em gọi tôi anh Hanh hoặc Hanh ca cũng được."

--------------------------

Thật ra tập này cũng thuộc chương 18 nè=)))) tại thấy dài quá nên cắt đoạn :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taekook