chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Anh ba, anh nói Kim Thái Hanh nhặt được một chú thỏ con, là có ý gì? " Điền Dĩnh Giai xoay người ngồi lên ghế sofa đặt ở phòng khách, vừa nghe chuyện này lập tức tỉnh ngủ, gương mặt tràn đầy tò mò

Điền Chính Quân ngồi xuống bên cạnh, lấy quả táo để ở dĩa tren bàn lên cắn một ngụm to, vừa ăn vừa mơ hồ nói không rõ: " Chỉ gặp khi cậu ấy đang ăn màn thầu ở ghế ven đường, tuổi hình như là bằng em đó. "

" Em không biết đâu, Kim Thái Hanh khi vừa nhìn qua cậu ấy một cái liền thay đổi chóng mặt, Kim Thái Hanh bình thường đối với người ngoài lại còn xa lạ đều không để tâm đến,  vậy mà trước mặt cậu ấy bao nhiêu sự chủ động đều phơi bày ra, người ta đói bụng liền mời đi ăn cơm, khi ăn còn gắp đồ ăn cho nữa... "

Điền Chính Quân liền cảm thấy lạ, "  Chưa ai được Kim Thái Hanh đối tốt như thế. "

Điền Dĩnh Giai bên cạnh có chút trầm mặc, hơi rũ xuống đôi mắt để che giấu đi cảm xúc hiện tại, gương mặt thanh tú hơi căng thẳng, qua một lúc lâu mới lên tiếng, " Anh ba, chuyện anh nói đều là sự thật sao? "

Anh ba y trước giờ đều chỉ biết nói xạo lừa gạt người khác

Điền Dĩnh Giai không quá tin tưởng, bởi vì theo y biết Kim Thái Hanh không phải loại người đó, anh ta đối với ai trước sau đều là một vẻ mặt lạnh như băng, đối với bạn bè cũng không khác biệt gì

Kim gia cùng Điền gia có mối quan hệ rất tốt, mẹ của hai bên là bạn thân đã nhiều năm, anh cả Điền Dĩnh Giai là Điền Chính Văn cùng anh ba Điền Chính Quân cũng Kim Thái Hanh lớn lên với nhau, quan hệ vô cùng tốt

Bởi vì mối quan hệ này, Điền Dĩnh Giai có nhiều cơ hội tiếp xúc với Kim Thái Hanh, hơn nữa Kim Thái Hanh tuổi trẻ tài cao xuất chúng, không biết bao nhiêu người để ý, trong đó có cả Điền Dĩnh Giai, y đã nhiều lần chủ động tiếp cận Kim Thái Hanh, muốn kéo gần mối quan hệ

Nhưng bất luận y cố gắng cỡ nào, Kim Thái Hanh vẫn đối với y gương mặt lãnh đạm, muốn đẩy ra xa

Chỉ có một việc đã an ủi y, không chỉ với mình y, Kim Thái Hanh đối với ai cũng như vậy, trước nay chưa từng đối tốt với bất kỳ ai, tìm mọi cách nhưng vẫn không được, tất cả không ai có thể lọt vào mắt Kim Thái Hanh

Bây giờ lại nghe anh ta lại để mắt đến một người xa lạ, Điền Dĩnh Giai không quá tin tưởng, dựa vào cái gì để tin tưởng?

" Anh lừa em làm gì chứ? " Điền Chính Quân không biết những suy nghĩ trong lòng của em trai mình, những chuyện hắn vừa nói đều là tận mắt chứng kiến, tuyệt đối không có lừa gạt ai

" Em chờ anh một chút, anh có chụp lại một bức ảnh nè. " Vào lúc hắn chụp ảnh con thỏ nhỏ kia có phản ứng rất mạnh, tên gia hỏa kia còn bắt hắn xóa, cùng lắm nó sẽ bị chuyển vào thùng rác, còn có thể khôi phục lại

Điền Dĩnh Giai vào thư mục thùng rác khôi phục lại bức ảnh kia

" Nói đi nói lại, thỏ con kia lớn lên nhìn có chút giống với anh cả và anh,  còn có nét giống mẹ, nếu không biết còn nghĩ mẹ để lạc một người con trai ở ngoài. "

" Người mà anh nói là ai? Đưa em xem. "

Điền Dĩnh Giai không để ý Điền Chính Quân nói, liền lấy điện thoại từ tay hắn xem, khi y thấy hình ảnh thiếu niên cười tươi trong ảnh, đồng tử đột nhiên có rút lại, cổ họng nghẹn ứ

Đó là một gương mặt quen thuộc dù đã lâu không gặp, cho dù chỉ là một bức ảnh chụp vội qua, nhưng tổng thể vẫn nhìn rõ ngũ quan, và nụ cười tươi tắn kia

Mấu chốt nhất, gương mặt chưa trút bỏ được sự ngây thơ, quả thật rất giống anh cả Điền Chính Văn

Điền Dĩnh Giai gắt gao nhìn màng hình, ngay cả hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn, hai tay vô trí vô giác nắm chặt lại, móng tay cũng găm vô da thịt, nhưng y đều không có cảm giác gì

Điền Chính Quân nhìn em mình có chút kỳ quái, " Em làm sao vậy? "

Điền Dĩnh Giai lộ ra sự kinh ngạc,  giọng nói cũng mang theo sự kinh ngạc đó, " Anh ba, vậy ta là bạn học cũ của em thời cao trung, tên Lâm Chính Quốc, không nghĩ tới... "

Điền Chính Quân thở nhẹ một cái, " Cậu ta nhìn đẹp ha. "

" Đúng vậy, rất đẹp. " Điền Dĩnh Giai phụ họa cảm thán một câu, nói xong liền đứng lên ngáp một cái, " Anh ba, chuyện này để ngày mai em và anh nói tiếp, em buồn ngủ nên đi ngủ trước, anh cũng mau đi ngủ sớm đi. "

Điền Chính Quân lúc này mới nhận rõ cơn buồn ngủ đang ập đến liền ngáp dài một cái, " Hôm nay có chuyện bất ngờ xảy ra làm anh mệt cả người, em ngủ ngon. "

" Anh ba ngủ ngon "

Điền Dĩnh Giai nói xong liền xoay người trở về phòng, y bước đi trong rất vội vàng, về đến phòng liền đóng sầm cửa lại, sự buồn ngủ lúc này đã tiêu tan, đáy mắt hiện lên một tầng u ám, kèm theo đó kà sự không cam lòng cùng ghen ghét đố kị

Hô hấp dần trở nên rối loạn và nặng nề, mất đi lí trí hất văng hết những đồ đạc đặt trên chiếc tủ đầu giường

Vì cái gì lại là Lâm Chính Quốc, tại sao lại là cậu ta!

Dựa vào cái gì!

----------------

Đêm khuya tĩnh lặng, ở đây là khu biệt thự xoa hoa nên không có tiếng ồn từ xe ô tô hay âm thanh náo động của những người xung quanh, nơi này tràn ngập xây xanh, tốt quá đi, hiện tại còn có thể nghe được tiếng ve kêu, thực yên lặng

Không giống nơi ở lúc trước của Lâm Chính Quốc, nó nằm ở một khu phố cũ của Nam Thành, nhìn nó trông rất cũ nát

Không chỉ có những tạp âm từ ô tô, còn có tiếng chó mèo thi nhau sủa khắp nơi, cũng có âm thanh của những người quanh chung cư đang cãi nhau ùm trời,  còn có cả tiếng khóc của những đứa trẻ, đến nửa đêm cũng không thể yên lặng được

Chiếc đèn được đặt gần đó sáng lên, Lâm Chính Quốc ngủ không được, liền lấy điện thoại lên mạng xem, tìm kiếm chút thông tin về Kim Thái Hanh

Màn hình hiện lên ảnh chụp của nam nhân, vẫn là gương mặt lạnh tanh kia, thậm chí còn lạnh hơn cả đời thực, đi theo hình ảnh là một vài bài báo về Kim Thái Hanh

Kim Thái Hanh, tổng tài tập đoàn Kim thị, 27 tuổi, 16 tuổi đến nước M du học, 20 tuổi tốt nghiệp bằng thạc sĩ đại học quốc tế nước M, .... Lâm Chính Quốc há hốc miệng, không ngờ Kim Thái Hanh lại tài giỏi đến như vậy

Nam nhân này không chỉ có tiền, có sắc mà còn có tài

Những bài báo này có bản chỉ là về hồ sơ lí lịch trong quá khứ, tìm kiếm thêm cũng không có gì, Kim Thái Hanh làm người đều giữ mình trong sạch, rất ít khi chấp nhận phỏng vấn, ngay cả những scandal cũng không có

A.... Vẫn phải có

Lâm Chính Quốc nhìn những tiêu đề bắt mắt:

"Tin nóng! Kim tổng của tập đoàn Kim thị - Kim Thái Hanh độc thân 27 năm, tính tình lãnh đạm"

"Tin nóng!  Nữ minh tinh họ Lưu, nửa đêm xâm nhập vào khách sạn nơi Kim tổng ở liền bị ném ra ngoài thẳng tay, ba phút sau vẫn tiếp tục kiên trì! "

Lâm Chính Quốc: ".... "

Buổi sáng hôm sau.

Lâm Chính Quốc cầm  thoại đang reo trên tay, cau mày tắt chuông báo thức, lại nằm một lát rồi mơ màng ngồi dậy, đôi mắt vãn chưa mở ra

Hiện tại đang trong nhà người khác nên không thể ngủ nướng được, cho nên cậu đã đặt báo thức lúc 7 giờ sáng, bây giờ đã 7 giờ 30 phút, cậu rạng sáng lúc 5 giờ mới bắt đầu ngủ, chỉ mới ngủ được có 2 giờ, lại mất ngủ nữa rồi

Đời trước mất ngủ, bệnh tình này không theo cậu trở bề thời điểm trùng sinh, ngủ được 2 tiếng cũng đã là may mắn, đời trước chỉ cần nhắm mắt lại hiên lên những âm thanh hình ảnh kia,  đôi khi xuất hiện cả trong mộng

Cậu đã lâu không được ngủ lâu hơn 1 tiếng như này

-----------
Tự nhiên giờ lười viết quá ò
Cố hoyyyyyyy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taekook