chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cửa hàng trang phục này khá rộng rãi, đều có những thương hiệu đắt tiền, lại rất an tĩnh

Lâm Chính Quốc đối với cửa hàng này rất có ấn tượng,  mức độ nổi tiếng trong nước rất cao, nơi này quần áo đều không giống với phong cách ăn mặc của Kim Thái Hanh

Bất quá Kim Thái Hanh lại có dáng người cao ráo, cân đối, với gương mặt đẹp trai kia thì mặc đồ theo phong cách gì cũng không là vấn đề, không biết anh ta nếu thay từ trang phục quần tây áo sơ mi thành áo thun thì sẽ như thế nào

Lâm Chính Quốc nghĩ tới lại thấy thích thú, bắt đầu nghiêm túc chọn lựa quần áo

Kim Thái Hanh đứng ở bên cạnh, tầm mắt không chút để ý lướt qua một loạt trang phục nam

Trong tiệm còn vài nhân viên hướng dẫn đều đang tất bật với công việc của mình, không có tiến đến quấy rầy, nếu cẩn thận quan sát mà nói, sẽ phát hiện ánh mắt của những nữ nhân viên thường lặng lẽ hướng đến Kim Thái Hanh và Lâm Chính Quốc quan sát

" Tôi chọn một bộ quần áo, anh xem thế nào? "

Kim Thái Hanh đem tầm mắt dời đến người Lâm Chính Quốc, trong tay cậu còn cầm một bộ quần áo, áo thun ngắn tay màu lam, cùng một quần túi hộp màu đen, anh chỉ nhìn lướt qua, " Em cảm thấy thế nào? "

Lâm Chính Quốc ăn ngay nói thẳng: " Tôi thấy khá xinh đẹp,  anh mặt vào nhất định sẽ rất đẹp trai. "

Kim Thái Hanh nói: " Được, em vào thử đi. "

Lâm Chính Quốc: ?

Không phải Kim Thái Hanh muốn mua đồ sao?  Sao lại là cậu thử đồ?

Bất quá cậu nhanh chóng minh bạch với Kim Thái Hanh, người này lại nghĩ cậu mua quần áo, Lâm Chính Quốc theo bản năng cự tuyệt, nhưng mà vẫn còn chưa mở miệng, Kim Thái Hanh chỉ tay vào phòng thử đồ

" Thử xem xem. "

Ngôn từ bình tĩnh, bên trong không lộ ra sự cự tuyệt, Kim Thái Hanh trên người chính là mang theo một loại ngạo mạn, liền cùng người khác bất đồng

Lâm Chính Quốc không suy nghĩ nhiều, vì thế liền nghe lời gật đầu, xoay người đi vào phòng thử đồ, cậu chuẩn bị đóng cửa lại, không nghĩ rằng Kim Thái Hanh cũng đi theo vào

Không chỉ vào cùng, còn thuận tay mà đóng cửa lại

" ........  " Lâm Chính Quốc theo bản năng lùi lại phía sau, có chút khẩn trương tay nắm chặt quần áo, Kim Thái Hanh đứng ở đây thì làm sao mà thay quần áo được, " Anh còn có chuyện gì sao? "

Kim Thái Hanh tiến về phía trước hai bước, đem khoản cách hai người xích lại gần nhau hơn

Phòng thử đồ không gian không lớn, bốn phía đều là tường, thân hình cao lớn của Kim Thái Hanh đứng trước mặt Lâm Chính Quốc, hơi thở nam tính tỏa ra trước mặt, nam nhân dùng đôi mắt thâm thúy bình tĩnh kia nhìn thanh niên trước mặt, cảm hic mười phần áp bức

Hai người trong một không gian có chút kỳ quái

Lâm Chính Quốc lúc này trực tiếp lùi về sau vài bước, tấm lưng dính sát vào bức tường lạnh, đôi mắt to tròn đen nhánh hơi mở to ra, khẩn trương nhìn người trước mặt

Thỏ con lại sợ hãi rồi

Kim Thái Hanh nghĩ thầm

" Em sợ hãi cái gì? " Anh đi đến trước mặt Lâm Chính Quốc, một tay chống lên tường, để cậu đứng gọn bên trong, hơi cúi người xuống, không e dè nhìn thẳng vào mắt thanh niên kia, môi mỏng mấp máy: " Quốc Nhi? "

Nhịp tim Lâm Chính Quốc đột nhiên đập chậm nửa nhịp

Là bở vì nghe được hai từ " Quốc Nhi ", đây là Kim Thái Hanh lần đầu xưng hô với cậu như vậy, rõ ràng lúc trước không ít người gọi cậu bằng tên này, nhưng trước mặt Kim Thái Hanh lại gọi bằng tên này, lại thấy có cảm giác khác nhau

Có lẽ là bọn họ đều thân cận với nhau, lúc này lại ở cùng một phòng thay đồ, hô hấp phảng phất như dây dưa với nhau, khiến cho xưng hô bình thường này trở nên ái muội phảng phất lời âu yếm êm tai

" Quốc Nhi. " Kim Thái Hanh lại gọi

Tiếng gọi này đem linh hồn nhỏ bé của Lâm Chính Quốc trở về, cậu cuống quýt dời tầm mắt, đem tầm mắt di chuyển đến bức tường màu xanh lục, hơi nhấp môi nhỏ giọng: " Tôi không biết anh đang nói cái gì. "

Nhưng cậu biết hai tai chính mình hiện tại đã trở nên ửng đỏ, nhất định là nơi này quá nóng, người cậu đã đổ mồ hôi, vì thế cứng đờ nói sang chuyện khác: " Nơi này nóng quá, chúng ta ra ngoài nói trước đi. "

Kim Thái Hanh vẫn cứ nhìn cậu, " Trả lời tôi, em sợ hãi chuyện gì? " Đôi mắt bình tĩnh giống đại dương mênh mông, dường như có thể nhìn xuyên thấu tâm can

Lâm Chính Quốc liền biết phản ứng trốn tránh thái quá vừa rồi đã được Kim Thái Hanh nhìn thấy, cậu sợ hãi cái gì, kỳ thật bây giờ không có gì để cậu sợ, chỉ là sâu trong nội tâm chính mình lại cảm thấy tự ti

Ngay cả đối mặt nhìn chăm chú với người khác cũng không dám ngẩng đầu lên

Lâm Chính Quốc ánh mắt phức tạp, trong đó lại hiện sự thống khổ cùng tang thương, cậu cắn răng, gương mặt trắng nõn trở nên cứng nhắc và ửng đỏ lên, lan ra đến tận mang tai, lại chậm chạp không biết nói gì

Kim Thái Hanh không tự chủ được, giơ tay lên nhẹ nhàng xoa đầu cậu, mang theo ý trấn an, giọng nói nhẹ nhàng xin lỗi, " Là tôi đường đột, em đi thay quần áo đi. "

Không đề cập lại vấn đề vừa rồi, Kim Thái Hanh xoay người đi ra ngoài

Cửa phòng thay đồ được đóng lại, Lâm Chính Quốc mới thở phào nhẹ nhõm, cậu giơ tay lên trên đầu, nơi Kim Thái Hanh vừa sờ qua, hơi hơi ngây người

Trái tim cậu đập mạnh đến nỗi cậu không thể bình tâm lại ngay được

Không biết là bởi vì bị Kim Thái Hanh phát hiện ra sự khác thường của cậu, hay là bởi vì khoảng cách gần gũi lúc nãy, cùng âm thanh trầm giọng kia " Quốc Nhi ",  làm cậu tức khắc rối loạn

Trong phòng thử đồ có một mặt gương lớn, Lâm Chính Quốc nhìn chính mình bên trong, cả gương mặt đỏ đến lợi hại,  đến trán còn đổ mồ hôi lạnh, hai chữ " Chật vật " được viết hẳn lên cả người

Cậu hít sâu vài cái, cố gắng ép bản thân bình tĩnh lại

Mà bên ngoài Kim Thái Hanh trước sau vẫn trạng thái bình tĩnh, có vài nhân viên hướng dẫn mua sắm trong ánh mắt đều hiện lên sự khó hiểu kinh ngạc, thong thả đi từ phòng thử đồ đi ra, mặt không đổi sắc mà hướng đến hai nhân viên hướng dẫn mua sắm vẫy vẫy tay

" Kim tổng, xin hỏi ngài có phân phó gì không ạ? "

Kim Thái Hanh nhìn xung quanh một vòng, sau đó chỉ tay vào những quần áo xa xỉ, tùy ý nói: " Cái này, cái này, còn có cái này..... Tất cả đều đóng gói lại, một lát nữa tối sẽ gửi cho các người địa chỉ. "

Chờ Kim Thái Hanh nói xong, hai nhân viên hướng dẫn mua sắm quần áo trong tay đã chất thành núi, hai tay đã tê rần

Ở bên trong thay đồ trong chốc lát,  Lâm Chính Quốc vừa thay lên bộ đồ mới đi ra ngoài, đầu óc hỗn loạn vừa rồi đã bình tĩnh trở lại, vài nữ nhân viên hướng dẫn vẫn cứ vội vàng làm việc chính mình

Bởi vì chuyện vừa rồi, đầu óc Lâm Chính Quốc có chút đình trệ, mà Kim Thái Hanh lại bình thản đứng dựa lưng vào tường, hai tay khoanh trước ngực, bộ dạng bình tĩnh nhú không có chuyện gì xảy ra, im lặng nhìn đến Lâm Chính Quốc nhìn hai giây

Lâm Chính Quốc lớn lên không quá cao, nhưng thân hình mảnh khảnh, có chút ngây ngô, lại xứng với gương mặt trắng nõn, nếu tham gia vào giới giải trí sẽ rất nổi tiếng đây

Kim Thái Hanh thật lòng nói: " Đẹp.  "

Quần áo Lâm Chính Quốc đang mặc trên người rất đẹp, xem ra vừa rồi anh ta chọn nhiều đồ  cho cậu cũng không uổng đi, Kim Thái Hanh nghĩ thầm

Kim Thái Hanh lại phân phó cho nhân viên hướng dẫn mua sắm: " Lấy thêm bộ này. "
Lâm Chính Quốc đầu óc có chút hỗn loạn, thậm chí những câu từ chối cự tuyệt đều quên mất, cậu vừa thay quần áo bước ra, bất tri bất giác mất đi phản ứng,  Kim Thái Hanh vừa rồi đã làm gì vậy? Đã xài bao nhiêu tiền chỉ vì mua quần áo cho cậu?

Cậu cảm thấy đã tiêu tiền quá đà rồi

Kim Thái Hanh nói: " Cửa hàng này 2 tháng trước đã được Kim thị thu mua lại rồi. "

"....... "

Lâm Chính Quốc trong khoảng thời gian ngắn không còn từ để nói

--------------
Lặn hơi lâu he=)))
Bộ này chưa xong thì đã lăm le muốn chuyển ver bộ mới 🤡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taekook