13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


          Alex đã ở của hàng. anh xếp lại những đồ trong kho lúc vắng khách tôi để túi vào góc, chào anh. Alex mỉm cười nhìn tôi. anh nói rằng có lẽ chiều nay anh và BJ sẽ đi lấy thêm một số túi cói mới và vài đồ lặt vặt, tôi có thể trông coi cửa hàng một mình được không. Tôi gật đầu. Với tôi, bước qua vạch đỏ vào đến cửa hàng Mộc Lan là đã cảm thấy rất an toàn. Như là về đến nhà của mình. Tôi không muốn nói gì với Alex về những thứ tôi đã nhìn thấy, tôi biết Alex lo cho tôi như một người anh trai
          Những hàng cây xào xạc ngoài cửa kính, không gian ẩm ướt và lạnh dần như những luông hơi nước vô hình thổi đến. Có chút mây từ không gian xa lạ nhanh chóng ùa đến. Tôi nhận được mess của Taehyung lúc năm giờ chiều, khi Alex đã đi. Anh nói anh muốn gặp tôi khoảng nửa tiếng nữa. Những đám mây vẫn vần vũ ngoài khung cửa sổ...

          Taeyyung xuất hiện đột ngột khi tôi đang có vài ba khách, những em bé secondary school dễ thương. Anh vẫn mặc như lúc sáng. Có vẻ không quan tâm đến những người còn lại, anh nói với tôi:

          - Jisoo, anh chỉ muốn hỏi em ba câu, êm có thể hứa sẽ trả lời anh thật lòng không?

          Tôi im lặng vài giây rồi trả lời nhỏ:

          - Vâng.

          - Ngày đầu tiên em thấy anh, em nhìn thấy hình ảnh người yêu cũ của em phải không?

          Tôi gật đaafu, mắt nhìn xuống đất.

          - Đừng gật đầu, hãy trả lời anh.

          - Vâng.

          - Và suốt những ngày đi với anh, em cũng nhìn thấy anh ta đúng không?

          Tôi im lặng. Tôi muốn hét lên rằng không. Rằng khi được ngồi sau lưng Taehyung lúc anh chở tôi, tôi chỉ thấy anh. Nhưng tim tôi đau nhói.

          - Vâng.

          - Và ngay cả bây giờ, trước mặt em vẫn là Jungkook của ngày xưa, đúng không?

          - Taehyung à...

          - Đừng gọi tên anh. Đừng xúc phạm anh, xin em.  Đừng gọi tên anh khi em không nghĩ đến anh. Chỉ cần trả lời anh. - Taehyung gần như hét lên, khiến những người trong cửa hàng quay lại nhìn chúng tôi ngạc nhiên.

          Nước mắt tôi đã bắt đầu rơi xuống.

          - Tảhyung, anh đừng như thế...

          - Làm ơn, Jisoo. Trả lời câu hỏi của anh! - Anh tiếp tục hét lên.

          - Vâng. Đúng.

          - Thế là đủ rồi. Cảm ơn em vì đã thành thật. - Anh quay người bước đi.

          Tôi kéo tay anh lại.

          - Taehyung!

          - Anh đã tôn trọng câu trả lời của em, vì thế em hãy vui lòng tôn trọng anh, để anh rời khỏi em.

          - Anh đừng làm thế.

          - Anh đã không làm thế nếu anh không giống Jungkook. - Taehyung rút trong túi ra bức ảnh, quăng nó xuống bàn rồi quay đi.

          Tâm trạng tôi như vỡ oà.những dồn nén từ đêm qua bung ra dữ dội. Tôi chạy theo giữ anh lại. Taehyung vùng tay khiến tôi va vào lọ nước hoa 212 đặt trên tủ kính, lọ nước hoa rơi xuống đất, vỡ tan. Anh nhanh chóng bước ra khỏi cửa hàng, không ngoảnh mặt lại, nhanh như lúc anh bước vào cuộc sống tôi. Tôi đứng giữa những mảnh vỡ của hiện tại và ngày hôm qua, ngỡ ngàng.

************

          Tôi lại muốn nói với Taehyung điều mà anh không hỏi.

          Rằng tôi đã nhìn thấy Jungkook trong anh. Nhưng bây giờ, lúc nào nghĩ về Jungkook, tôi cũng nghĩ về Taehyung.

          Rằng tôi đã lãng phí quá nhiều thời gian để chạy đuổi theo cái bóng của Jungkook - Thứ đang ám ảnh cuộc sống của tôi. Tôi muốn dựa vào Taehyung để vượt qua chính điều ấy.

          Rằng tôi thích cảm giác ngồi sau xe anh, ép người vào lưng anh, khi ấy tôi chẳng nghĩ đến ai khác hay bất cứ điều gì khác ngoài anh.

          Rằng tôi thích ngắm chặt những ngón tay dài đầy mùi thuốc lá của anh, hít hà nó và nhăn mũi nói với anh : " Hãy bỏ thuốc đi chàng trai trẻ".

          Rằng tôi yêu anh.

          Rằng đừng rời bỏ tôi đi khi mọi thứ mới chỉ thai nghén, khi tình yêu chưa thực sự đáng để kết thúc sau khi đã bắt đầu ngọt ngào.

          Rằng tôi đã sai.

          Nhưng anh đã không bao giờ hỏi tôi.

          Trời bắt đầu mưa như trút xuống những giận hờn.

          Taehyung, anh đã không bao giờ hỏi em rằng hoàng hôn mưa này em nghĩ đến ai. Vì em chỉ nghĩ đến anh...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro