Chương 13: Mẹ chồng tốt nhất Trung Quốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô làm đương sự còn chưa đồng ý, cậu đã trực tiếp cứ gọi cô như vậy.

“Bạn học Cố Nhĩ Đóa, đại móng heo là có ý gì?”

Cố Dật Nhĩ còn đang rối rắm cái biệt danh này nghe thực ngu xuẩn, vì thế trả lời cho có lệ: “Chính là collagen phong phú, khen làn da của cậu rất tốt, là một câu ca ngợi.”

“Cậu lại gạt tôi phải không?” Tư Dật bây giờ thông minh hơn trước kia.

Cố Dật Nhĩ ngáp một cái: “Tớ mệt rồi.”

“Mệt?” Tư Dật bên kia im lặng một lát, “Cũng đã khuya rồi, cậu ngủ đi.”

“Ừ.”

Cố Dật Nhĩ nhắm hai mắt lại thật sự hơi mệt mỏi.

Cô đang lim dim ngủ lại luôn có cảm giác có thể nghe được cả tiếng hít thở của người khác.

Cô mở to mắt, cuộc điện thoại vẫn đang tiếp tục.

Giọng nói của cô mơ hồ truyền đến: “Cậu không cúp điện thoại à.”

“Tớ còn tưởng rằng cậu sẽ cúp.” Tư Dật cũng có chút kinh ngạc, trêu chọc nói, “Có phải muốn tớ kể chuyện trước khi ngủ cho cậu không?”

“Cúp.” Cố Dật Nhĩ quyết đoán cúp điện thoại.

Căn phòng một lần nữa khôi phục yên tĩnh.

Lúc này Tư Dật còn đang ngồi trước máy tính xem tiểu thuyết ngôn tình, nhìn di động nở một nụ cười thoải mái.

Ánh mắt cậu dịch trở về màn hình máy tính, vốn đã tìm được trang web có quyển tiểu thuyết đó, nhưng font chữ lỗi hết trang này đến trang khác, sắp chữ cũng lung tung rối loạn, nhìn đau hết cả mắt. Cậu lại tìm một trang khác, giao diện xanh mướt, cậu ở ô tìm kiếm gõ vào tên bộ tiểu thuyết đó.

Font chữ dễ nhìn hơn nhiều, màu xanh cũng rất dễ chịu, chỉ là phải bỏ tiền mới xem được.

Không sao cả, mấy đồng tiền này, Dật ca có rất nhiều.

Đăng ký tài khoản, nhấn vào chương vip, tìm được chương mà Cố Dật Nhĩ đang xem.

Tình tiết cụ thể vẫn là hàm súc hơn phim điện ảnh một chút.

Chỉ là bình luận của độc giả lại như phát điên hết rồi.

【 a hú hú hú đại đại lái xe!!! 】

(Đại đại: hay dùng để nói về tác giả. Lái xe: Một từ thông dụng trên internet để chỉ các nội dung khiêu dâm)

【 Chỉ có từng này thôi á? Ít nhất cũng phải viết một tiểu luận văn dài 5000 chữ chứ  :)】

【 Rất thích kiểu nam chủ tổng tài bá đạo này, bưng máu mũi a a a 】

【 Nam chủ uy vũ! Tiếp tục! Đừng có ngừng! 】

【 Ngọt quá aaa!! 】

Khóe miệng Tư Dật giật giật, hóa ra các nữ sinh đều thích kiểu đàn ông này.

Cũng chỉ là cưỡng hôn, đẩy lên giường đã hưng phấn như vậy, hừ, quả nhiên phụ nữ đều là sinh vật dễ thỏa mãn.

Cố Dật Nhĩ xem đến mặt đỏ tai hồng như vậy nhất định là cũng thích.

Tục tằn.

Tư Dật một hơi mua hết các chương vip phía sau.

Cậu ngoại trừ thiếu kinh nghiệm thực chiến, có lẽ ở trên giường sẽ không biết trêu chọc khiêu khích bằng tên nam chính này. Mặt khác, cậu tự nhận là không hề kém hắn ta.

Nếu lấy cậu làm nguyên mẫu để viết tiểu thuyết, đảm bảo nữ độc giả còn điên cuồng hơn bộ này.

Thời gian đã khuya, Tư Dật duỗi người chuẩn bị đi tắm rửa rồi về dùng điện thoại tải app tiếp tục xem.

Vừa xuống lầu, đã gặp mẹ cậu mở cửa trở về.

Mẹ Tư vẻ mặt có chút men say, xoa huyệt thái dương đổi giày ở trước cửa.

Nhìn thấy Tư Dật cầm quần áo đứng ở trước mặt, bà nheo mắt lại: “Tư Dật? Đã trễ thế này con còn chưa ngủ sao?”

“Con ngủ ngay đây.” Tư Dật đi tới, ngửi thấy mùi rượu trên người bà, “Sao mẹ lại uống nhiều thế?”

“Chuyện tòa nhà chính phủ mới đã thu thập xong nên phải uống mấy ly với nhóm lãnh đạo.” Mẹ Tư vươn tay, “Đỡ mẹ một chút.”

Tư Dật tiện tay ném quần áo xuống sô pha rồi đỡ mẹ ngồi xuống.

“Mẹ còn tưởng con ngủ rồi, ba con về chưa?”

Tư Dật rót cho mẹ chén nước, lắc đầu: “Chưa ạ.”

Mẹ Tư uống nước cười lạnh một tiếng: “Rõ ràng còn về trước mẹ, không biết lại đi đâu tìm trò vui rồi.”

Mẹ Tư Dật – Vu Phù nữ sĩ, tổng giám đốc của công ty vật liệu xây dựng, siêu cấp nữ cường nhân, ở giới thương nghiệp xưng một tiếng “Thập Tam Nương liều mạng”, bất hòa trường kỳ với trượng phu, ba ngày một trận nhỏ năm ngày một trận lớn.

Tư Dật chỉ nghe lời của mẹ cũng hiểu được, ba mẹ cậu đêm nay ăn cùng một bàn tiệc, mẹ ngoài cười nhưng trong không cười kính rượu xã giao. Ba cậu làm quan lớn, đến giờ là bỏ của chạy lấy người. Mẹ cậu là thương nhân thấp hơn một đầu, phải ở đến cuối cùng mới được về.

Cho nên trong lòng mẹ khó chịu.

Mẹ Tư đấm ngực giậm chân: “Tức chết lão nương, sớm biết thế này trước kia cũng thi công chức với ông ta, con không biết bộ dáng kiêu ngạo kia của ba con, nếu không phải còn có người khác, mẹ một tay là có thể đánh nát cái mặt già của ông ta.”

Tư Dật tin là mẹ cậu thực sự có thể làm ra chuyện này.

“Về sau con lấy vợ, nếu dám nhăn mặt với vợ con, mẹ làm mẹ chồng sẽ là người đầu tiên dạy dỗ con.” Mẹ Tư nhéo nhéo nắm tay, “Nghe thấy không?”

Tư Dật nhớ tới đức hạnh của Cố Dật Nhĩ.

Cảm giác còn lợi hại hơn mẹ cậu, bây giờ nghĩ lại hôm nhận lớp ngày đó mông cậu vẫn còn cảm thấy đau.

Nhất định cũng là kiểu phụ nữ lợi hại có thể ở trước mặt mọi người đánh cho cậu tới xoắn ốc thăng thiên luôn.

Mệnh của đàn ông nhà họ Tư đúng là khổ.

Cậu gật đầu: “Con nghe thấy rồi.”

Mẹ Tư véo mặt Tư Dật: “Con trai ngoan của mẹ, cho mẹ hôn một cái nào!” Sau đó chụt một tiếng, trên mặt Tư Dật toàn nước miếng mùi rượu.

“Mẹ nhanh đi nghỉ ngơi đi mẹ.” Tư Dật mặt không biểu cảm, trong lòng đã là nước lặng không gợn sóng.

Mẹ Tư xấu xa cười: “Con trai, nói mẹ nghe, khai giảng lâu như vậy rồi, có phải tình yêu chớm nở rồi phải không, thích bạn học nữ nào rồi?”

“… Không có, mẹ, mẹ thu chút biểu cảm lại đi được không?”

“Ai da, tiểu Dật Dật thẹn thùng nha.” Tay mẹ Tư bóp mặt Tư Dật lắc qua lắc lại, giống như bóp món đồ chơi, “Con yên tâm, chỉ cần không ảnh hưởng đến học tập, mẹ không ngăn cản đâu. Dù sao thì ba với mẹ cũng là yêu sớm, có vấn đề tình cảm gì cứ hỏi mẹ, mẹ đảm bảo có gì nói hết!”

Mẹ uống say thật đúng là đáng yêu, là kiểu đáng yêu khiến người ta sởn tóc gáy.

Tư Dật đứng lên: “Không có, không có khả năng, con mà là kiểu người sẽ yêu sớm sao? Trong lòng con chỉ có học tập.”

Mẹ Tư chớp mắt: “Con muốn yêu đương với học tập sao?”

“Con phải đọc sách để quật khởi Trung Hoa, phấn đấu xây dựng đất nước Trung Quốc xã hội chủ nghĩa đặc sắc, nhi nữ tình trường sao có thể so sánh với tình yêu Tổ quốc?” Tư Dật bộ dáng vì quốc gia san sẻ âu lo, vẻ mặt còn nghiêm túc hơn lúc trước vào đoàn thanh niên cộng sản..

“Xem ít video hội họp của ba con thôi.” Mẹ Tư buông tiếng thở dài, “Nếu con muốn giống ba con, thành một người đàn ông không hiểu phong tình, con gái chỉ thích những nam sinh bá đạo, cường thế một chút, con đừng nhìn mẹ con trước mặt người khác với phong cách mạnh mẽ, chỉ cần ba con cường thế một chút là mẹ con say luôn…”

Một khi uống nhiều rượu sẽ dễ dàng nói mê sảng.

Mẹ Tư cũng kịp thời phanh lại: “Không nói nữa, mẹ cũng đi tắm, ngày mai còn phải đi họp.”

Nói xong tự mình đứng lên đi lên lầu.

Để lại một mình Tư Dật đang suy tư.

Tuổi còn nhỏ như một đám độc giả cả ngày đọc tiểu thuyết ngôn tình, hay tuổi lớn bà thím trung niên vẫn còn sức hút như mẹ cậu, hóa ra đều thích kiểu bá đạo tổng tài.

Hiểu rồi.

***

Sáng sớm hôm sau, Cố Dật Nhĩ cũng không dám ngủ nướng, dậy sớm rửa mặt định cùng Mộ Tử Sư đến trường.

Cao Tự Án cũng đã dậy cùng bọn họ ra cửa: “Tớ đưa hai người đến trường học.”

Kết quả vừa mới đi đến bãi đỗ xe đã nhận được điện thoại, công ty đột nhiên có việc, Cao Tự Án chỉ đưa bọn họ đến trạm tàu điện ngầm, để bọn họ tự ngồi tàu điện ngầm đến trường học.

“Đúng rồi.” Cao Tự Án móc một tấm thẻ ra đưa cho Cố Dật Nhĩ, “Thêm 1000 vào cửa hàng bánh kem mà em thích ăn.”

Cố Dật Nhĩ nhận thẻ có chút kinh hỉ: “Woaa, sao tự nhiên anh lại làm thẻ cho em?”

“Ngày hôm qua anh đi qua cửa hàng chính, có hoạt động nạp thẻ, vừa hay em cũng thích ăn nên làm một cái cho em.”

Bị đồ ăn hối lộ Cố Dật Nhĩ tươi cười ngọt ngào: “Cảm ơn anh.”

Cao Tự Án cười cười: “Ngoan, nhớ ăn bữa sáng đấy.”

Nói xong thì lái xe rời đi.

Nhìn Cao Tự Án rời đi, Cố Dật Nhĩ giơ thẻ vip trong tay lên khoe với Mộ Tử Sư: “Hôm nay em mời thầy ăn sáng.”

Mộ Tử Sư gật đầu: “Được, thầy sẽ không khách khí đâu.”

Sáng sớm trạm tàu điện ngầm đã kín hết chỗ, toàn là người dậy sớm đi làm hoặc đi học, Cố Dật Nhĩ dựa vào dáng người nhỏ xinh, tàu điện ngầm vừa đến đã chen đi vào, còn giúp Mộ Tử Sư chiếm một vị trí, vẫy vẫy tay: “Thầy ơi, đến đây ngồi.”

“Thành thạo quá nhỉ.” Mộ Tử Sư cười nói.

“Đều được luyện ra đấy thầy.” Trong tay Cố Dật Nhĩ cầm thẻ như cầm bảo bối mà sờ sờ nó, “Thầy ơi, bữa sáng thầy thích ăn gì?”

“Chỉ cần không quá ngọt là được.” Mộ Tử Sư hỏi lại cô, “Em thì sao?”

“Vừa hay tương phản với thầy, em thích ăn ngọt.”

Mộ Tử Sư trêu chọc: “Mấy cô gái nhỏ đều thích ăn ngọt.”

“Anh em cũng thích ăn ngọt.”

Mộ Tử Sư có chút nghi hoặc, hỏi cô: “Cao Tự Án thích ăn ngọt? Thầy nhớ rõ cậu ta không thích ăn đồ ngọt.”

Cố Dật Nhĩ chớp chớp mắt: “Anh ấy thích mà, trước đó không lâu anh ấy còn vì nhãn hiệu bánh kem mà anh ấy thích đi tham gia tiệc chúc mừng của nhãn hiệu đó.”

“Nhãn hiệu nào? Nhất định ăn rất ngon, bởi vì lúc học đại học, thầy chưa thấy cậu ta ăn đồ ngọt bao giờ.”

Cố Dật Nhĩ nhìn quanh bốn phía, phát hiện lúc này trên màn hình tinh thể lỏng của tàu điện ngầm đang phát tin quảng cáo, cô chỉ vào màn hình nói: “Đợi lát nữa sẽ phát quảng cáo.”

Quả nhiên, quảng cáo tiếp theo chính là quảng cáo nhãn hiệu bánh kem kia.

Nữ minh tinh xinh đẹp ở trước màn ảnh ưu nhã ăn bánh kem, sau đó cảnh tượng thay đổi, đến công viên giải trí, nữ minh tinh hưng phấn ở công viên giải trí chạy vội, vừa cười vừa nói ra câu quảng cáo kinh điển.

Cô cười ngọt ngào tựa như bánh kem vậy.

Mộ Tử Sư ngây ngẩn cả người.

“Nữ minh tinh này hình như dạo này rất hot.” Cố Dật Nhĩ ở trong đầu tìm tòi tên cô, “Em nhớ là họ của cô ấy rất đặc biệt.”

“Chử Úy.”

“Đúng vậy, chính là Chử Úy.” Cố Dật Nhĩ chế nhạo, “Thầy cũng theo đuổi thần tượng ạ?”

“Thầy không, chỉ là vừa lúc nhận ra cô ấy thôi.” Mộ Tử Sư dựa vào chỗ ngồi, trên mặt vẫn luôn treo ý cười nhàn nhạt, “Hình như thầy đã rời đi rất lâu rồi, đến cả Cao Tự Án cũng bắt đầu ăn đồ ngọt.”

Cố Dật Nhĩ tò mò hỏi: “Thầy, trước đây quan hệ của thầy với anh trai em thật sự rất tốt sao?”

“Bọn thầy quen nhau ở câu lạc bộ, nếu nói là quan hệ tốt thì còn hơi nhẹ, bởi vì sở thích của hai chúng ta quá giống nhau.” Ánh mắt thầy vẫn luôn nhìn phía trước chỉ là suy nghĩ dường như đã trôi đi rất xa, “Nhưng là người với người không có khả năng giống nhau trăm phần trăm, lúc tốt nghiệp, thầy muốn trì hoãn việc đi làm một chút, làm một cuộc lữ hành. Cậu ấy lại mãnh liệt phản đối quyết định này của thầy, thầy không nghe lời, cứ thế thu thập hành lý rời đi. Vì thế một người hiền lành như cậu ta từ trước đến giờ chưa từng tức giận với người khác còn gọi điện mắng thầy một trận..”

Người đàn ông thành thục ổn trọng trước mắt này hóa ra cũng từng có một thời kỳ phản nghịch như vậy.

“Thật sự không nhìn ra trước kia thầy thích làm theo ý mình như vậy.”

Mộ Tử Sư chớp chớp mắt với cô: “Nhìn không ra phải không? Thầy là người tôn trọng tự do, không muốn bị trói buộc bởi khuôn khổ. Học sư phạm cũng là cha mẹ ép học, nếu không cũng không biết bây giờ thầy đang lưu lạc ở đâu.”

“Vậy thầy có hối hận không?”

“Đương nhiên là không.” Mộ Tử Sư nhẹ giọng nói, “Tuy rằng bởi vì rời đi mà mất đi rất nhiều thứ, nhưng thầy chưa bao giờ hối hận.”

Yên ổn có lẽ sẽ mang đến cho một người cuộc sống và tình cảm ổn định, nhưng tự do cũng có thể làm người ta cảm thấy vui sướng từ đáy lòng.

Tàu điện ngầm chạy như bay, mỗi người trong tàu điện ngầm đều đang trải qua nhân sinh độc nhất vô nhị của chính mình.

Sau khi đến trạm, dòng người nhanh chóng di chuyển, Cố Dật Nhĩ bước nhanh đi tới, còn không quên thúc giục Mộ Tử Sư: “Thầy ơi, nhanh lên, nếu đến chậm có thể không mua được loại bánh kem đó đâu.”

“Biết rồi, em chậm thôi, cẩn thận ngã đấy.”

Hai người đi đến cửa hàng bánh kem, Cố Dật Nhĩ liếc mắt một cái đã tìm được bánh kem cô muốn: “A, còn thừa hai cái.”

Mộ Tử Sư nhớ tới, bánh này là lần trước mua cho Lâm Vĩ Nguyệt.

Cố Dật Nhĩ cầm một cái, hỏi Mộ Tử Sư muốn ăn gì.

Anh chỉ vào miếng còn lại: “Cái kia đi.”

“Cái này ngọt lắm thầy ạ.”

Mộ Tử Sư nhẹ nhàng cười: “Không phải cho thầy, là cho Lâm Vĩ Nguyệt, em ấy rất thích ăn.”

Lần trước nói cảm ơn với anh, còn đặc biệt nhấn mạnh bánh kem này ăn ngon cực kỳ, bên miệng còn dính một chút vụn bánh, nói vậy hẳn là rất thích ăn.

Nói xong anh lấy cho mình một cái khác.

Lúc trả tiền, Mộ Tử Sư ấn xuống thẻ trong tay Cố Dật Nhĩ: “Sao có thể thật sự để em trả? Để thầy.”

Cố Dật Nhĩ cầm hai miếng bánh kem giống nhau, trong lúc nhất thời tâm tình có chút phức tạp. Cô và Lâm Vĩ Nguyệt quen nhau lâu như vậy, chơi với nhau như hình với bóng, mà cũng không biết cậu ấy thích ăn loại bánh kem này.

Sau khi tạm biệt Mộ Tử Sư, cô mang theo bánh kem đi vào phòng học.

Lâm Vĩ Nguyệt đã tới rồi, đang ngồi tại chỗ học thuộc từ vựng tiếng Anh.

Cố Dật Nhĩ đem bánh kem đặt trên bàn cậu ấy, quả nhiên thu được ánh mắt khó hiểu.

Cô dựa theo lời thầy Mộ dạy, cười giải thích: “Có hoạt động rút thăm trúng thưởng, vừa hay may mắn, tặng cho cậu đấy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro