Chap 40: Tình chàng ý thiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hiện tại huynh có việc phải đi trước, muội về nghỉ ngơi đi, ngày mai sẽ có khách đến, với cương vị là nương tử thì muội cũng phải tiếp khách đấy" Dạ Hoa dặn dò, sau đó vận khinh công đi luôn

" Cứ bỏ đi thế này thôi" tôi bất giác thở dài, ngưng gảy đàn, thu hồi lại rồi bước đến thư phòng nơi hắn đang làm việc, và suy tính, lòng ngập ngừng không thôi, dâng lên tâm trạng bất an

" Kia chẳng phải là nương tử mới của tướng quân ta sao?"  Thùy Diễm thân mặc xiêm y màu hồng cánh sen, để lộ bầu ngực trắng nõn, khuôn mặt ranh mãnh làm trò, đúng là buồn cười

" đúng là có duyên, đi đâu cũng bị chó chặn đường" tôi hiện tại chả còn sức để mà cãi lại cô ta, cứ coi như không khí đi vậy, tôi bước qua luôn, cô ta dậm chân đùng đùng , mặt mày đỏ ửng vì tức giận, chạy đến định tát tôi, tôi cầm bàn tay trắng của cô ta mà bóp chặt, còn có thể nghe thấy tiếng rắc của xương vỡ

" bỏ nương nương ra,  dù gì ngày mai ngươi cũng chả còn là nương tử của hoàng thượng nữa, ngươi cũng chả còn quyền gì mà đánh nương cả" Hiền Dung lên giọng, tiến đến giật tay Thùy Diễm ra, cô cũng buông lỏng, ánh mắt tỏa ra sát khí, cả nha đầu còn dám lên tiếng , chắc hẳn cô bị xem thường lắm rồi, phải chấn chỉnh lại ngay mới được

" Xem ra nương nương ngươi không biết dạy người bên mình, để ta thay nương ngươi dạy dỗ ngươi cẩn thận" nàng đẩy Thùy Diễm ra, không cần dùng sức đã tát được Hiền Dung hai cái , làm khuôn mặt với đỏ hồng giờ đỏ ửng, in dậm dấu vân tay của nàng ở trên má

" ngươi...dám đánh người của ta" Thùy Diễm đứng dậy, chẳng may lộ cảnh xuân, làm cho thị vệ đều dòm ngó, sau đó lại quay về trạng thái cũ, đúng là vô liêm sỉ

" Thứ 1 : Nên biết ai mạnh ai yếu, Thứ 2 : ngươi chưa đủ trình để đấu với ta" nàng không muốn dây dưa với 2 chó không biết lễ độ này nữa, bây giờ nàng cần làm nhiều việc hơn là ngồi xử lý bọn họ, nên quyết định tha cho bọn họ

Hắn đứng từ xa nhìn hết tất cả, Mộc Bình tiến lên, cười lớn 

" Nương tử của hoàng thượng quả là ghê gớm, còn bẻ gãy tay người ta chứ, có cần tại hạ ra xử lý nốt Thùy Diễm không?" 

Hắn nhắm mắt, mái tóc bay phất phơ trong gió, khuôn mặt tuấn tú, cương trực lộ ra, thật sự vô cùng đẹp nga

" mAU ra gọi nàng ấy ra đây" hắn mấp máy môi nói

Lý Tài cười trộm, không biết hoàng thượng của họ sẽ làm gì , dù gì cũng bẻ gãy tay của ái phi nương nương, xét theo luật pháp nước nhà thì tội không nhẹ

" Chàng gọi ta có việc gì ?" tôi tiến đến, mộc Bình cung kính mời tôi bước vào

" Sao nàng lại làm thế chứ?" hắn quay ra, hơi tức giận

" Chàng nói ta làm sai sao?" tôi không ngờ hắn tức giận với cô chỉ vì cô đụng vào ái phi của hắn, thật tức chết đi đươc

" Nàng lần sau không cần phải làm thế, bẩn tay" rồi hắn tiến đến dùng chiếc khăn mùi xoa , lau nhẹ bàn tay trắng nõn , cười ân cần, tôi gật đầu, nở nụ cười

HUynh ấy nói đúng, tôi sẽ tin tưởng hắn, tình yêu của chúng tôi sẽ mãi tồn tại theo thời gian

Thùy Diễm đã lết được đến chỗ hắn, cả Hiền Dung cũng vậy, bắt đầu một màn khóc lóc sướt mướt, xin xỏ đủ kiểu đây mà , tôi thầm nghĩ, hắn cũng biết thừa, chẳng qua là muốn xem hài kịch bi thương thôi, nên cứ im lặng không nói, cầm tay tôi

Đúng là tình chàng ý thiếp, hợp nhau thấy sợ luôn!!! 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro