Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Gọi tôi một tiếng \'ông xã\'. Sau đó về nhà tôi, ra mắt gia đình chồng ngay lập tức!"
Bạc Tuyết: "..." Anh vẫn chưa từ bỏ suy nghĩ này sao?
Cô nhìn người đàn ông đang "nở hoa" bên cạnh mình, đột nhiên cảm thấy đau đầu và bất lực. Con đường tình duyên của cô không tốt, nhiều lần bị thất tình, thậm chí bị bạn trai lừa gạt. Vì thế, Bạc Tuyết luôn cảm thấy đi theo chủ nghĩa độc thân sẽ tốt hơn. Sau này kiếm được nhiều tiền, cô có thể làm mẹ đơn thân, không nhất thiết phải lấy chồng. Và thế là sự nghiệp từ chối sếp lớn lại bắt đầu.
"Sếp, tôi rất khó nuôi."
Anh cong môi cười nhạt, đáy mắt loé lên tia sắc bén. Anh khoanh tay, bộ dáng thong dong:

"Thư kí Bạc, em dị ứng với cái gì, khả năng ăn uống ra sao, số đo 3 vòng, thích nhãn hiệu thời trang, son phấn nào, tôi đều biết. Một người vừa hiểu em vừa giàu có, em cảm thấy tôi nuôi em rất khó sao?"
Bạc Tuyết: "..."
Cô á khẩu. Có nằm mơ cô cũng không ngờ tới tên sếp này lại quan sát và ghi nhớ tất cả mọi thứ về cô. Thôi thì, đành dùng chiêu cuối vậy.
"A, sếp, mẹ tôi kìa."
Nghe đến mẹ vợ tương lai, anh lập tức quay đầu. Nhưng phía sau vắng tanh, làm gì có người nào. Có, chắc chỉ có ma thôi.

Anh tức giận, quay đầu lại, phát hiện thư kí của mình đã chạy mất hút, chỉ để lại tên bạn trai cũ cho anh.
"Anh... không đuổi theo cô ấy à?"
"Cô ấy sẽ tự quay lại. Còn chú em, tránh xa vợ anh ra."
Anh cười gằn, dáng vẻ giống như tu la chuyển thế. Nghĩ đến cảnh tên này từng nắm tay cô, thậm chí còn hôn, anh hận không thể lao đến Ϧóþ ૮ɦếƭ hắn.
(...)
Khoảng 10 phút sau đó, Bạc Tuyết chạy như bị ma đuổi mà quay lại chỗ anh. Cô thở dốc, hét lớn:
"Sếp!! Chó đuổi tôi!!"
"Ngã vào lòng anh này cưng."
Bạc Tuyết ôm chặt lấy anh, toàn thân không ngừng run lên. Tiếng chó sủa phía sau mỗi lúc một inh ỏi hơn. Cô sợ đến tái xanh mặt mày.
"Huhu, sếp, anh đuổi chó đi đi."

"Gọi \'ông xã\', đến nhà tôi?"
"Ông xã!!!"
Cô hét lớn, điên cuồng gật đầu. Đạt được mục đích, anh cười một cách sảng khoái. Đám chó này là anh nuôi, cũng là anh cho người thả ra. Anh rất hiểu cô, vì thế... cũng rất biết cách lợi dụng điểm yếu của cô.
Cưng à, xem em làm sao thoát khỏi tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro