Valentine

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☕ Eira ☕

                              ×

Anh gì đó ơi !

Dạo này anh vẫn khỏe chứ ? Có chăm sóc bản thân tốt không ? Có ăn uống đầy đủ không ? Việc học có tốt không ? Có thấy buồn phiền không ? Có ai quan tâm lo lắng cho anh không ?

Anh.. có còn nhớ em không ?

Ngày qua ngày, em vẫn nhắn những tin nhắn vô nghĩa kia cho anh. Thú thật em cũng không biết tại sao mình lại làm thế. Chỉ là em nhớ anh... Nhớ đến phát điên lên ! 

Anh à... hôm nay là Valentine đấy ! Chắc anh cũng không thể nhớ nổi Valentine năm trước như thế nào ? Em cũng không muốn nhắc lại chuyện cũ nữa. 

Hôm nay em mệt mỏi lắm. Nhưng không sao, em quen rồi. Còn anh ? Hôm nay có vui không ? Cô ấy tặng chocolate cho anh chứ ? Hmmm... anh cũng nên tặng cho cô ấy một món quà đi nhé ! Cô ấy hẳn là đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi... Nếu cô ấy yêu anh... coi như hãy vì em mà chấp nhận cô ấy. Đừng để cô ấy phải đau khổ giống như em. Nhất định anh phải mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Vì cô ấy xứng đáng được như thế. 

Anh là một người rất khó hiểu. Ngay chính em đôi lúc cũng không thể hiểu nổi anh. Tại sao anh lại vì sợ tổn thương mà từ chối họ ? Anh có biết làm thế họ lại càng bị tổn thương không ? Tại sao anh lại không dám thực hiện lời hứa với em ? Là vì sợ cô ấy buồn. Anh làm thế chẳng khác nào đang đâm sâu vào tim em cả. Anh cố gắng giữ mọi thứ hòa hợp nhất có thể. Cố gắng để em và cô gái ấy giữ được tình bạn. Nhưng anh chẳng biết, từ khi anh đến, em và cô ấy đã sớm không còn là bạn nữa. 

Đau lòng là gì ? Đối với em là khi bạn thân và người mình thương phản bội mình. Đau đớn gấp trăm lần anh à.

Tại sao đến bây giờ em vẫn không thể từ bỏ anh ? Là vì em quá nặng tình ! Là vì em quá chung thủy ! Một lòng dành cả xuân xanh chờ anh ! Nhưng dường như anh vô tình hơn những người khác. Anh tàn nhẫn hơn họ nhiều ! Thay vì xoáy sâu vào em như họ, anh chọn cách quay lưng với em để nhìn cô ấy cười. 

Yêu là gì ? Là khi em dường như đã trắng tay, nhưng vẫn muốn dành cho anh phần còn lại cuối cùng. 

Bao tâm huyết của em, sự chờ đợi của em, bao niềm mong đợi của em chỉ để đổi lấy sự lạnh lùng tàn nhẫn này hay sao ?

Có lẽ khi con người ta đã đủ đau đớn và tuyệt vọng, họ sẽ không cảm nhận được bất cứ điều gì thêm nữa. Vậy nên bây giờ bản thân em không vui, cũng chẳng buồn.

Chỉ trống rỗng... mãi trống rỗng...

Phong... Phải đến lúc anh nên nói cho em biết tại sao anh lại tuyệt tình đến vậy !

-----------------------------------------------------------

#SadValentine

#11:10PM

#Eira

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro