1. Chung ô ( 3 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Winnie = anh

Augustine = cậu

___________________

" Đ- Đau quá... cậu làm gì mà mạnh tay vậy "- anh rên rỉ ôm bụng mình. Cậu lạnh nhạt nhìn anh cảnh cáo.

Anh đành ngoan ngoãn đi lên tầng 2 tắm trước, ở lại kiểu gì cũng bị thụi cho thêm cái nữa.

Anh vừa đi cậu đã đỏ mặt đến bốc khói. Phần gáy như vẫn cảm nhận được sự động chạm ban nãy của anh, nội tâm thì gào thét lên không thôi.

[ Bẹp ]

Khi đi vào phòng tắm, chân anh vô tình dẵm vào một vật làm bằng cao su. Khi cúi xuống nhìn là một con vịt vàng cao su, tay anh bóp bóp con vịt thêm một vài cái nữa. Nghe nó kêu vui tai phết đó chứ. Nhưng mà sao nó ở đây? Tay anh xoa cằm suy nghĩ, bác gái chắc chắn không rồi vậy chỉ có Augie của anh thôi.

Nghĩ đến đó thôi là anh lại thêm được một lần đau tim nữa. Hồi nhỏ cậu cũng thường không chịu tắm nếu không có vịt cao su. Tưởng chỉ có hồi nhỏ mới thế ai ngờ giờ vẫn vậy. Việc này chắc anh sẽ giúp cậu giấu đi và cũng không đe dọa gì cậu cả. Bởi cậu vốn không có thiện cảm với anh giờ làm vậy có khi bị ghét hơn.

Anh tung tăng cầm con vịt cao su vào tắm cùng mình, coi như là đang được tắm cùng cậu vậy.

Cậu thì tắm ở tầng 1, ở dưới đây cũng có vịt cao su. Hehe cậu thủ mấy con vịt khắp trong nhà mà.

Liệu tên kia có tìm thấy mấy con vịt đấy không? Chắc không đâu, nếu có thì mình không dám nhìn cậu ta nữa mất!!

Tắm xong, cậu đi vào trong phòng mình thì thấy cảnh anh với mái tóc ướt nhẹp, nước ở tóc nhỏ giọt xuống làm ướt phần trên áo.

Làm gì mà trông khó coi quá vậy?

Câu đó khắc hẳn lên trên mặt cậu. Mặc kệ cái biểu cảm nhăn nhó của cậu, anh mặt dày đưa khăn và máy sấy ra nhờ cậu làm khô tóc. Đương nhiên, cậu đồng ý, nhờ cái mặt tiền này hết đó. Đôi lúc, anh phải cảm ơn mẹ vì đã ban tặng vẻ đẹp này để cho anh có thể lợi dụng được nó.

" Xong rồi đó "- cậu xoa phần tóc trên đầu anh. Việc này cứ như anh được cậu xoa đầu vậy nên anh trông vô cùng hưởng thụ.

" Cảm ơn!! "

" Nhiễu sự "

Mặt cậu vẫn không có chút biến sắc nhưng vành tai đã đỏ bừng. Cậu chả hiểu nổi bản thân nữa, tại sao cậu cứ cảm thấy xấu hổ khi ở trước mặt anh vậy?

Rồi đến phần cậu sợ hãi nhất, chia chỗ ngủ.

" Tôi nằm sofa, cậu nằm trên giường đi "- cậu dõng dạc nói.

" Ngủ chung! "

" Kệ cậu "- cậu nhu chán bất lực. Cái gối được cậu kẹp ở nách, một tay cầm chăn, tay còn lại cầm con gấu bông. Cậu lết ra sofa ôm con gấu bông mà nằm ngủ.

Trông cậu như người vợ giận dỗi chồng đòi ngủ riêng vậy. Còn anh, anh không khỏi ghen tị với con gấu bông của cậu. Anh nhìn con gấu bông như muốn đục luôn một lỗ trên người nó vậy. Đã vậy thì mưu hèn kế bẩn nào anh cũng sài miễn là được ôm cậu ngủ.

___Còn tiếp___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro