Chương 12: Công hội Dược sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi sửa sang lại một phen Nga Hoàng quyết định trở lại thân phận nữ dù sao ở đây không ít kẻ có thực lực nàng che giấu càng khiến cho người ta chú ý, hiện tại đúng vào thời gian ăn cơm tối, tất nhiên phải ra ngoài, dù sao giờ này là thời điểm thuận tiện nhất để nhận tin tức đấy.

Tại thành Ngải Y, tin tức di tích Viễn Cổ xuất thế hiển nhiên không phải bí mật, nhưng nếu nàng cố ý hỏi thăm thì không khỏi sẽ khiến người bên ngoài chú ý, thành Ngải Y nhiều người, phức tạp, chú ý cẩn thận thì vẫn tốt hơn.

Qủa nhiên, lầu một lúc này hết sức náo nhiệt, tất cả mọi người đang dùng cơm, nói chuyện phiếm. Lầu một của tửu lâu vĩnh viễn là nơi dễ dàng nhận được tin tức nhất, bình thường đám người có thân phận tôn quý đều ăn cơm trong phòng riêng, có tin tức, bọn họ cũng sẽ không nói ra, còn ở lầu một, người ăn cơm ắt nhiều hơn, lộn xộn hơn, loại người nào cũng có, điều họ thích nhất chính là lúc ăn cơm có thể lớn tiếng nói chuyện phiếm.

Nga Hoàng bảo Triều Dương lựa chọn vài món ăn, nàng bây giờ không có yêu cầu cao đối với thức ăn, ăn cơm hay không cũng không sao cả, như vậy có ăn cái gì cũng vậy thôi, dù sao mục đích của nàng vốn không phải là dùng cơm.

Thay đổi một thân quần áo màu xanh nhạt, nàng nhìn như hoa sen mới nở, tươi mát, động lòng người, vì không muốn người ngoài chú ý đến, Nga Hoàng tìm một nơi hẻo lánh mà ngồi, đưa lưng về phía mọi người.

Rất nhanh, Nga Hoàng đã nghe được tin tức hữu dụng đối với mình. "Cái di tích Viễn Cổ kia sợ là ba ngày nữa sẽ mở ra a, hiện tại người tụ tập đến chỗ kia càng lúc càng nhiều, huynh đệ, ngươi có đi không?"

"Khó có khi thành Ngải Y xuất hiện loại sự tình hiếm có như thế này, đương nhiên là phải tham gia, góp thêm náo nhiệt rồi, tuy thực lực của chúng ta không mạnh, nhưng chỉ cần có thể nhặt được một vật tùy tiện bên trong ấy đã được xem như đáng giá!"

"Ta thế nhưng nghe nói lần này đến nhiều người có thực lực không hề tầm thường, ngoại trừ loại người phân tán bên ngoài như chúng ta, có một ít môn phái, thậm chí người trong các đại gia tộc lớn đều phái người đến! Xem ra, chủ nhân của di tích Viễn Cổ này ắt hẳn là cường giả tuyệt thế a!"

"Các môn phái cùng đại thế gia đều phái người đến? Không thể nào, vậy mà lại gây ra động tĩnh lớn như vậy! Trước kia, di tích Viễn Cổ đã từng xuất hiện mấy lần nhưng chưa lần nào hấp dẫn bọn họ tới, lần này bất luận có như thế nào chúng ta nhất định phải đi nhìn thử một cái. Cho dù chúng ta không chiếm được bảo bối gì, đi gặp các tầng lớp của xã hội này cũng không tệ! Không dễ gì mà có thể nhìn thấy người trong môn phái cùng các đại thế gia đâu, tuy chúng ta không cách nào gia nhập môn phái, nhưng nhìn thử cũng không tồi đâu."

"Ha ha, ý của Trương huynh hoàn toàn giống với ý ta, có điều có nhiều đại nhân vật như vậy, chúng ta nhất định phải coi chừng một chút, nếu không cẩn thận, có khả ăng còn chưa tiến vào đó đã hóa thành cát vàng rồi."

Có người của môn phái cùng đại thế gia đến?Nga Hoàng thầm nghĩ trong lòng, vốn cho rằng sau khi mình tham gia "Cuộc thi cả nước" mới có thể nhìn thấy, không nghĩ tới lần này vậy mà có thể gặp được, vận khí này đúng thật không tệ.

Có thể gặp Thẩm sư phụ thật tốt nếu lần này mình không đến, vậy ắt sẽ hối hận muốn chết! Lúc này một bàn khác cũng hăng hái nói chuyện.

"Động tĩnh bên núi Tử Vân càng lúc càng lớn, nghe nói bốn ngày sau cấm chế của di tích Viễn Cổ kia sẽ biến mất, Hậu Thiên chúng ta phải đến thủ trước a, đến nhìn thử động tĩnh rồi nói sau."

"Ừ, ta cũng nghe nói, đến lúc đó phải xem thử cục diện, người của đại thế gia cùng môn phái đều đã đến, bảo bối trong đó nhất định sẽ bị bọn họ cướp mất, nhưng mà chúng ta cũng không mong đợi chi những bảo bối kia, chỉ cần nhặt được một vài đồ vật bọn họ vứt bỏ là tốt rồi."

"Ai, nếu chúng ta cũng là người trong môn phái thì tốt biết bao, vậy cũng không phải thành người kẻ chỉ có thể chạy sau lưng người ta, nhận "món hời" mà người ta vứt bỏ như vầy rồi."

"Mệnh thế nào, chịu thế ấy, yêu cầu để gia nhập môn phái cao bao nhiêu, chẳng lẽ ngươi còn không rõ, nhưng mà về những đại thế gia kia, chỉ có thể trách mình sinh không tốt số, cái này chúng ta có thể quyết định sao? Mong những thứ này không bằng cầu cho vận khí của chúng ta có thể tốt lên nhiều."

Núi Tử Vân nàng đương nhiên biết nơi đó có phần còn lại của truyền thừa mà Thẩm sư phụ để lại ở Ngãi Y Thành ba ngày sau sẽ mở ra, vậy mai mình sẽ xuất phát, dù sao những điều mà Thẩm sư phụ nói cũng là chuyện cách đây gần trăm năm ai biết nó thay đổi như thế nào? Phải đi một phen tìm hiểu kỹ mới được để đề phòng gặp phải chuyện nguy hiểm.

Chỉ là trước mắt Nga Hoàng dự định đến công hội dược sư tham gia khảo hạch theo như ý của Thẩm sư phụ mới được.

Sáng sớm ngày thứ hai.

Sau khi ăn xong điểm tâm, Nga Hoàng tới công hội dược sự.

Biểu tượng của công hội dược sư là một lò luyện đan tinh xảo, không thể không thừa nhận biểu tượng nà hoàn toàn thể hiện chính xác, rõ ràng đặc điểm của dược sư. Đây là lần đầu tiên Nga Hoàng nhìn thấy kiến trúc đặc sắc như vậy từ sau khi nàng đến Thiên Huyền Đại Lục, phạm vi của nó rất lớn.

Đáng chú là phòng ốc nơi đây đều cấu tạo theo bộ dáng của một cái lò luyện đan, nhìn từ xa trông như một lò luyện đan cỡ lớn, sau khi Nga Hoàngnhìn thấy, liền cảm khái người kiến tạo ra kiến trúc này thật lợi hại.

Công hội dược sư tràn ngập phong cách, hương vị cổ xưa, cảm giác đầu tiên của Nga Hoàng chính là hít sâu một hơi, từ xa nàng đã ngửi được vị thuốc, đối với mùi thuốc, nàng tất nhiên quen, nhưng lại từ đó mà bay ra một cảm giác quen thuộc.

Sau đi đến cửa Nga Hoàng mới kinh ngạc phát hiện người canh cổng vậy là Hậu Thiên cao thủ đã vận hành được 107 chu vòng, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phát thành Tiên Thiên cao thủ. Loại Hậu Thiên cao thủ này trong gia tộc bình thường đã có địa vị không tệ, dù sao muốn đạt đến cảnh giới này đã không dễ dàng, nhưng mà trong công hội cũng chỉ là một người canh cổng, thật sự bày vẻ cho người ta xem mà.

Ngẫm nghĩ lại dược sư vốn là chức nghiệp kiếm bộn tiền nhất trong cái thế giới này, trình độ giàu có của công hội dược sư cũng có thể nghĩ ra, hơn nữa càng tôn quý, an toàn của họ càng quan trọng, muốn có người giữ cửa như vậy cũng là bình thường.

Thủ vệ kia nhìn thấy nàng liền vội nói: "Vị tiểu cô nương này, nơi này chỉ có dươc sư mới được vào."

Nghe vậy, Nga Hoàng cười cười nói: "Ta tới tham gia khảo hạch, trước mắt còn chưa nhận được chứng nhận dược sư." Nàng không nghĩ tới muốn tiến vào công hội dược sư nhất định phải đưa ra chứng nhận khảo hạch, xem ra không phải bất kỳ kẻ nào cũng có thể tiến vào.

Thủ vệ kia nghe lời nàng tỏ vẻ kinh hỷ nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh: "Đã như vậy, kính xin cô nương chờ ở đây một lát, ta mời Lâm đại sư tới."

Rất nhanh tên thủ về kia đã trở về, đi theo bên cạnh hắn còn có một lão nhân mặc áo bào đen, có lẽ vị này là Lâm đại sư theo lời hắn nói.

"Lâm đại sư, là vị tiểu cô nương này, nàng nói muốn tiến hành khảo hạch dược sư." Người giữ cửa rất cung kính với vị Lâm đại sư này.

Nghe thấy lời hắn, Lâm đại sư chuyển mắt về phía Nga Hoàng khó tin đánh giá nàng một phen mới lên tiếng: "Ngươi muốn tiến hành khảo hạch?"

"Đúng vậy." Lâm đại sư nhẹ gật đầu: "Đưa tay của ngươi cho ta."

Nga Hoàng đưa tay về phía Lâm đại sư, Lâm đại sư nhắm mắt, rồi lại mở ra, nói: "Có thể rồi, ngươi vào đi, ngươi muốn tiến hành khảo hạch dược sĩ sao?"

"Ta muốn tiến hành khảo hạch dược sư."

"Dược sư?" Lão nhân sững sờ, bỗng giải thích, nói: "Công hội dược sư chỉ có thể khảo hạch từng bậc từng bậc, ngươi nhất định phải thông qua khảo hạch dược sĩ mới có thể tham gia khảo hạch dược sư."

"Ta đây trước hết tham gia khảo hạch dược sĩ vậy."Thái độ của Mộ Chỉ Ly rất cung kính, đối với người mang tư cách tiền bối trong công hội dược sư, nàng tất nhiên phải bày ra thái độ đấy."

Nếu không phải hắn đã kiểm tra nàng có tư chất luyện đan dược thì hắn nhất định sẽ cho rằng đứa bé gái này đang nói đùa, nhìn bộ dáng kia hắn đoán nàng đại khái mười tuổi mới bắt đầu học tập luyện đan chưa bao lâu cho nên mới không biết rõ mọi việc mà tự tin cho rằng bản thân mình có thể trở thành dược sư.

Nếu không phải thái độ chân thành của đứa bé kia hắn đã sớm bảo nàng về nhà học tập thêm một thời gian nữa. Cứ xem như cho con bé học hỏi kinh nghiệm vậy dù sao tuổi nhỏ như vậy mà đã có linh thức tuyệt không phải người thường.

"Đi theo ta." Nga Hoàng liền theo chân Lâm đại sư đi về nơi khảo hạch.

Sau khi đi vào, Nga Hoàng phát hiện đại đa số người trong công hội dược sư đều có số tuổi không nhỏ, mà người trẻ tuổi, nàng cũng thấy một ít.

"Ngươi chờ ở chỗ này một lát, khảo hạch một lát nữa sẽ bắt đầu."

"Được, cảm ơn ngài." Không qua bao lâu, đã có không ít người đi về phía bên này, người đến đều là người trẻ tuổi, nữ có nam có, có đều trên mặt đều có nhiều hoặc ít một chút cao ngạo.

Tuy nhiên cái này cũng rất bình thường, dù sao có thể trở thành dược sư đã chứng minh sự ưu tú của bọn họ, người trẻ tuổi khó tránh khỏi có chút tâm cao khí ngạo, vì để tránh bị lạc loài nàng cũng trang theo.

Lâm đại sư liếc mắt nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt lại rơi trên người Nga Hoàng, lại nghĩ nàng nói muốn tham gia khảo hạch dược sư, hắn cảm thấy nàng tâm cao khí ngạo không khác gì đám người trẻ tuổi.

Một lát sau một người lớn giọng nói: "Hiện tại ai muốn tiến hành khảo hạch dược sĩ cùng ta tiến vào cửa số một, người không tham gia khảo hạch thì chờ bên ngoài, không thể đi vào, biết không?"

"Vâng" Mọi người gật đầu, Nga Hoàng theo chân một đám người cùng tiến vào một nơi.

Kỳ thật nói là một đám người nhưng số người tham gia khảo hạch cũng chỉ sáu người mà thôi, cộng thêm nàng nữa là bảy người, đủ nói lên trình độ quý hiếm của dược sư, có thể đồng thời có bảy người tham gia khảo hạch đã là một chuyện hiếm gặp.

Sau khi bảy người tiến vào, tất cả mọi người đều âm thầm đánh giá đối phương, đương nhiên, người bị đánh giá nhiều nhất chính là Nga hoàng, bởi vì phẩn lớn những người kia đều gặp nhau rồi, chỉ có Nga Hoàng là người mà họ chưa từng thấy qua, hơn nữa tuổi của nàng quá nhỏ tự nhiên bị người cảm thấy hiếu kì.

"Các ngươi mỗi người chọn một chỗ, khảo hạch dược sĩ rất đơn giản, dùng số dược liệu bị giới hạn ở trong, luyện chế nhất phẩm đan dược, coi như là thông qua." Nghe vậy, lúc này Nga Hoàng mới quan sát vào phía trong, bố trí ở đây rất đơn giản, bên cạnh từng lò luyện đan đều có một cái bàn nhỏ, mà trên bàn thì dùng để đặt dược liệu cùng bình sứ.

Dược liệu là để luyện chế, còn bình sứ thì để đựng đan dược đã được luyện thành. Mọi người tự tìm một vị trí, Nga Hoàng cũng tùy ý chọn một nơi, đối với nàng mà nói, luyện chế nhất phẩm đan dược không có gì khó, từ ngày tiến vào Thiên Huyền Đại Lục, nàng chưa từng quên chuyện luyện dược.

Bởi vì cái gọi là trước lạ sau quen, trải qua ngàn vạn lần luyện tập, tự nhiên là quen tay hay việc rồi.

"Thời gian khảo hạch là một canh giờ*, hiện tại bắt đầu!" Lâm đại sư tuyên bố. (tức bằng 2h)

Vừa dứt lời, mọi người hừng hực khí thế mà hành động, một canh giờ này tuy nói không ngắn, nhưng nếu giữa chừng xảy ra vấn đề gì làm luyện chế thất bại, cần phải bắt đầu lại lần nữa, thời gian này vậy mà có chút không đủ nha!

So với mọi người đều rất khẩn trương thì Nga Hoàng lại lộ ra vẻ rất là thoải mái, bởi vì xác suất luyện chế nhất phẩm đan dược đã được nàng tăng lên thành trăm phần trăm!

Đối với một dược sư mà nói, luyện chế nhất phẩm đan dược mà tỷ lệ thành công có thể đạt tới năm mươi phần trăm đã vô cùng kinh người rồi, cho dù là một ít lão giả đã chế thuốc hơn mười năm cũng không dám nói tỷ lệ thành công của bọn hắn đạt tới trăm phần trăm. Cho nên khi kiểm xác suất luyện chế đan dược của nàng, Thẩm sư phụ mắng nàng biến thái.

Nga Hoàng thoáng nhìn qua mọi người, phát hiện mỗi người đều cẩn thận luyện đan thì cũng thu hồi tâm tư, bắt đầu luyện chế.

Đang lúc mọi người luyện đan,thì có vài vị lão giả tiến vào, từ khí độ bất phàm của họ có thể nhìn ra địa vị của bọn họ không đơn giản, ít nhất ở phương diện chế thuốc thành tựu sẽ không thấp. "Lão Lâm, trong nhóm tiểu tử tham gia khảo hạch có phát hiện ra người nào có tiềm lực hay không?"

Một lão giả râu mép hoa râm híp mắt nhìn tiểu bối đang chuyên chú luyện đan nói. Hình dáng của hắn thoạt nhìn hòa ái giống như là một lão nhân bình thường, rất dễ bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc, nhưng rõ ràng có thể xuất hiện ở nơi này tuyệt đối không thể là một lão nhân bình thường.

"Trương lão, ngươi cũng tới. Nhiều tiểu bối cũng là lúc trước đã qua được, không biết hôm nay có thể thông qua hay không, bất quá ta thấy một tiểu bối lần đầu tiên tới, nàng xem ra có chút khả năng".

Lâm đại sư đối với Trương lão có thái độ rất là cung kính, nghĩ rằng vị Trương lão này thực lực hơn hẳn hắn hay sao.

"Nga?" nghe được lời của Lâm đại sư, trên mặt Trương lão cũng lộ ra thần sắc hứng thú: "Tiểu bối nào?"

"Chính là tiểu bối mặc quần áo màu lam,tuy nàng có phần cao ngạo như các dược sư trẻ tuổi, nhưng tuổi nhỏ như vậy mà đã có linh thức cho nên ta cảm thấy nàng không tệ".

Trương lão không nghĩ tới Lâm đại sư lại có thể khe ngợi một người vừa mới gặp mặt như vậy, phải biết rằng Lâm đại sư nhãn giới khá cao, một tiểu bối bình thường khó mà đạt được sự tán thưởng của hắn.

Nếu mà nói lúc trước Trương lão đối với Nga Hoàng có một tia tò mò thì hiện tại có thể nói là rất hứng thú với nàng rồi, hắn muốn nhìn xem Nga Hoàng này đến tột cùng có cái gì đặc biệt.

Chuyển ánh mắt hướng đến chỗ Nga Hoàng đang luyện đan, chỉ nhìn thấy sắc mặt nàng trầm ổn, không có chút khẩn trương nào, động tác làm liền một mạch giống như nước chảy mây trôi, so sánh với những người khác chân tay lóng ngóng kia, biểu hiện của nàng có thể nói là vô cùng hoàn mỹ.

Trương lão chú ý nhất chính là vẻ mặt của Nga Hoàng, hắn tựa hồ có chút không hiểu một tiểu cô nương vừa luyện đan không lâu sao trên mặt lại lộ ra thần sắc trầm ổn như vậy, thật giống như đứng ở đó không phải là một tiểu cô nương mười tuổi mà giống như một lão giả đã luyện đan hơn mười năm thật khiến cho người ta cảm thấy vô cùng khó tin.

Nàng tựa hồ hoàn toàn có thể khống chế việc luyện đan này không có một chút vấn đề nào, làm cho người ta kinh ngạc chính là ánh mắt Nga Hoàng, trong ánh mắt của nàng tràn đầy sự yêu thích.

Tựa như một họa sĩ đối với tác phẩm hoàn mỹ nhất của mình, hoặc giống như một điêu khắc gia với tượng điêu khắc mình trân ái nhất, giống như sự yêu thích từ trong đáy lòng.

Bọn họ đánh giá, có thể đối với luyện đan sinh ra thứ tình cảm này nhất định những người này có thể trở thành dược sư tốt nhất. Mặc dù bọn họ còn chưa thấy kết quả Nga Hoàng điều chế thành công, nhưng là trong lòng bọn họ đều đã cảm thấy như vậy.

Tiếng nói của Lâm đại sư bọn họ rất nhỏ, lấy thực lực của bọn họ thì không để cho người khác nghe thấy là một chuyện rất đơn giản, nhưng Nga Hoàng có thể nghe được toàn bộ nội dung của cuộc trò chuyện của bọn họ song nàng chẳng thèm bận tâm họ nói gì nữa mà chú tâm lò luyện đan của mình.

Theo thời gian từng giây phút trôi qua, không khí cũng dần dần trở nên khẩn trương, có một người trong quá trình luyện đan không cẩn thận khống chế hỏa không tốt, làm cho dược liệu biến thành phế thải, chỉ có thể luyện chế lại.

Chẳng qua luyện chế lại đối với tâm tình bọn họ ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, nghĩ tới thời gian không còn kịp nữa, động tác của bọn họ cũng trở nên vội vàng, cứ như vậy thì cũng hỏng bét. Không thể ngờ được, trong lúc mọi người vẫn còn đang luyện chế dược như cũ, một mùi thuốc nồng nặc từ trong lò đan của Nga Hoàng truyền đến, đan dược của nàng đã luyện chế thành công rồi!

Những người khác đang luyện chế nhìn thấy một màn này cũng là hâm mộ một trận, có người bởi vì chuyện này mà thất thần làm cho một lò đan dược sắp luyện chế thành công lần nữa biến thành phế thải. Khảo hạch này cũng không chỉ là khảo hạch kĩ thuật luyện đan, mà còn khảo hạch tố chất tâm lý của bọn họ, rõ ràng đây chính là do tố chất trong lòng không đủ, hơi xuất hiện một chút sự tình râu ria, bọn họ liền bị ảnh hưởng rất lớn.

Cũng bởi vì chuyện này, dược sư trẻ tuổi hai lần bị phá hủy đan dược trợn mắt nhìn Nga Hoàng, hiển nhiên bọn họ tức giận là vì nếu không phải bởi Nga Hoàng thì đan dược của họ cũng không bị phế bỏ, chỉ hy vọng thời gian ngắn còn lại sẽ kịp để họ luyện chế lại một lần nữa.

Đối với chuyện này, Nga Hoàng cũng không có chút phản ứng nào, nàng cũng không nhận đó là lỗi lầm của mình, không chút hoang mang đem đan dược cất vào bình sứ.

Song, biểu hiện của Nga Hoàng lại làm cho mấy vị lão giả kia sợ ngây người lần nữa, mọi người trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc, bọn họ nhìn thấy gì?

Một phần dược liệu vậy mà Nga Hoàng có thể điều chế được bảy viên đan dược? Bọn họ nhất định là hoa mắt rồi, không sai, nhất định là như vậy, bọn họ ở trong lòng tự thuyết phục mình, song nhìn thấy người bên cạnh cũng đang kinh ngạc như mình, cũng biết là bọn họ không có hoa mắt.

Dù sao một người có thể hoa mắt, nhưng không thể nào nhiều người như vậy cùng nhau hoa mắt.

Phải biết rằng một lò đan dược có thể luyện chế ra ba viên đan dược đã coi như là dược sư có năng xuất rồi, dù sao vấn đề là ở trình độ của dược sư đối với dược liệu, dung hợp với trình độ, năng lực khống chế mồi lửa cùng với cảm giác lực, vân vân, hết sức phức tạp.

Rất nhiều dược sư một lò dược liệu chỉ có thể đủ để luyện ra một viên đan dược, hơn nữa còn có thể có nguy hiểm thất bại. Song, Nga Hoàng lại có thể điều chế ra bảy viên đan dược, phải biết rằng Triệu lão bất quá cũng chỉ có thể luyện ra năm viên đan dược mà thôi, hơn nữa thành tích này cũng đủ để cho hắn tự hào.

Trong số tất cả các lão giả, sắc mặt khó khăn nhất chính là Triệu lão rồi, lúc trước lão còn nói người ta không có bản lãnh gì, bây giờ người ta liền luyện chế được bảy viên đan dược, điều này thật sự là quá mất thể diện.

Nga Hoàng cũng chú ý tới vẻ mặt khó tin của mấy vị lão giả, miệng chỉ nở nụ cười.

"Ngươi tới đây". Trương lão hướng về phía Nga Hoàng ngoắc tay nói, hiển nhiên bọn họ bây giờ đối với Nga Hoàng không chỉ là hai chữ hứng thú rồi, bởi vì bọn họ có thể thấy một vị thiên tài dược sư!

Nghe vậy, Nga Hoàng cầm bình sứ trong tay đi tới, nghĩ tới mình luyện chế thành công nhất phẩm đan dược mới có thể đủ thông qua thuốc sĩ khảo hạch.

Đợi Nga Hoàng đi tới trước mặt mọi người xong, Trương lão một lần nữa mở miệng nói: "Đem đan dược ngươi luyện chế ra cho chúng ta xem một chút".

Trương lão là người lớn tuổi nhất trong số bọn hắn, lai lịch già nhất, cho nên liền do hắn mở miệng. Đối với chuyện này, Nga Hoàng tự nhiên cũng không ngần ngại, dù sao chính là muốn giao cho bọn họ nhìn, đem bình sứ trong tay đưa cho Trưởng lão.

Đám người Trương lão mọi sự chú ý đều dành cho đan dược trước mặt, ngay cả Triệu lão vốn khinh thường cũng giống như vậy, thời điểm đan dược kia được đổ ra, mấy người không khỏi một lần nữa hít một hơi khí lạnh.

Dựa theo ước đoán của bọn họ, một phần dược liệu Nga Hoàng có thể luyện ra bảy viên đan dược đã là một kỳ tích, bất quá tạo ra nhiều đan dược như vậy cũng không phải là quá tốt, nhưng là cao sản đã đền bù cho các khuyết điểm khác, chẳng qua đan dược này đã chứng minh bọn họ một lần nữa nghĩ sai rồi!

Bởi vì đan dược này không chỉ không có vấn đề về chất lượng, ngược lại chất lượng của nó vô cùng tốt, Mai Khâu đan này mỗi viên đều hiện lên hình dạng hoa mai tinh xảo, phía trên còn có hoa văn, nhìn giống như hoa mai ở giữa rất rõ ràng, không giống như một viên đan dược mà càng giống như là một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.

Bọn họ đều là dược sư, tự nhiên có thể hiểu đan dược có thể xuất hiện hoa văn tuyệt đối là đan dược tốt, hơn nữa cảm giác tinh tế mà bọn họ cảm nhận được này so với nhất phẩm đan dược càng thêm thật là tuyệt, đến gần giới hạn của nhị phẩm đan dược rồi.

Đây quả thật là không thể ngờ tới! Nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối sẽ không tin tưởng, có lẽ Nga Hoàng là một lão giả cao tuổi thì bọn họ có thể tin tưởng, nhưng hiện tại tuổi tác của Nga Hoàng làm cho bọn họ không cách nào tiếp nhận được.

Mấy người liếc mắt nhìn nhau, bọn họ bây giờ đã xác định cô giá trẻ tuổi trước mặt chính là một thiên tài dược sư! Có lẽ không thể gọi là thiên tài mà phải xưng là quỷ tài!

"Tiểu cô nương, không biết lão sư của ngươi là ai?" Con đường luyện đan dược này nhất đinh là phải có lão sư, nếu không chỉ dựa vào chính mình tìm tòi, con đường kia sẽ nhấp nhô hơn, thậm chí còn không có khả năng thành công.

Đồ đệ mạnh mẽ như vậy, lão sư của nàng còn cường đại đến cỡ nào? Bọn họ đã không có cách nào tưởng tượng được.

Trương lão cùng Lâm đại sư trong lòng đều có chút khổ sở, lúc trước bọn họ còn có ý nghĩ thu Mộ Chỉ Ly làm đệ tử, bây giờ nhìn lại bọn họ căn bản không có tư cách kia.

Ít nhất, bọn họ cũng không thể giống như Nga Hoàng dùng một phần dược liệu luyện chế ra bảy viên đan dược, huống chi là đan dược còn có hoa văn. . . . . .

Trước câu hỏi này Nga Hoàng đã lường trước, mở miệng nói: "Tên của sư phụ là Thẩm Triêu Húc."

Nghe được cái tên Thẩm Triêu Húc thần sắc ba người tỏ vẻ kinh ngạc không thôi, miệng khẽ lẩm bẩm: "Khó trách...khó trách..."

Thẩm Triêu Húc không phải là cái tên xa lạ gì trong giới dược sư bởi hắn không những là ngũ phẩm dược sư mà còn là người đứng đầu Thẩm gia đã từng phồn thịnh một thời. Vì sao dùng từ 'đã' bởi vì cách đây hơn 100 năm Thẩm Triêu Húc biến mất khiến cho Thẩm gia dần suy yếu và giờ chỉ còn là một gia tộc nhỏ bé mà thôi.

"Kia..Sư phụ ngươi..."

Chưa đợi Lâm đại sư nói hết, Nga Hoàng đã vội cắt ngang: "Thứ lỗi cho tiểu nữ không thể nói."

Song, đối với câu trả lời của Nga Hoàng, mấy người cũng không có chút kinh ngạc nào, bọn hắn đã nghe không ít lời đồn về việc Thẩm Triêu Húc biến mất là do có người ám toán cho nên có thể hiểu được điểm khó xử của nàng.

"Ngươi luyện chế vô cùng hoàn mỹ. ngươi bây giờ đã là một dược sĩ". Trương lão cười nói, nhìn thấy người trẻ có tài như vậy, hắn cũng không có chút nào ghen tỵ, bất quá xem ra sự xuất hiện của nàng nhất định gây không ít sóng gió.

"Cám ơn". Bất quá Nga Hoàng cũng thuận miệng nói: "Ta có thể tiếp tục tham gia khảo hạch dược sư không?"

Nếu là nói lúc trước bọn họ có thái độ hoài nghi, nhưng bây giờ bọn hắn đã không còn một chút nghi ngờ nào: "Dĩ nhiên có thể!".




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro