Chương 22: Kẻ xuyên việt thứ 2?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu không phải bên cạnh Mộ Chỉ Ly là trích tiên Lăng Lạc Trần thì Nga Hoàng sẽ không nhanh nhận ra nữ tử tầm thường kia là ai?

Mắt thấy Mộ Chỉ Ly lên tiếng bắt chuyện với vị lão giả kia, cúi đầu nhìn Bụi Thái Lang nhu thuận trong tay Nga Hoàng quyết định buông tha cho Cửu long chuyển thiên lô, tuy trong lòng có tia run động đối với lô đan này song nàng cảm thấy dù không có nó nàng vẫn có thể trở thành một dược sư tài giỏi không thua kém bất kì ai, tuy có lẽ sẽ gặp chút khó khăn nhưng tự mình dùng đôi chân leo lên đỉnh cao cường giả như vậy nàng mới chân thật thỏa mãn.

Nga Hoàng từ bỏ Cửu long chuyển thiên lô song vẫn có kẻ làm sao để món đồ tốt như vậy trở thành của người khác trước mặt bản thân, ngay lúc Mộ Chỉ Ly định thử sức giải trừ phong ấn của lô đan thì một gái mặc hoàng y cùng trạng tuổi với Mộ Chỉ Ly chen ngang: " Ta thử trước!"

Đối với hành động này của cô gái khiến cho Mộ Chỉ Ly, Lăng Lạc Trần cảm thấy khó chịu, lão giả kia tuy vẫn nhắm hai mắt, nhưng cũng có thể cảm giác được hết thảy những việc phát sinh trước mặt. Mắt không mở nhưng lại lóe ra một điểm tinh quang khiến người khác không dám khinh thường.

"Cô nương muốn thử cũng có thể, chỉ là chờ vị cô nương này thử trước đã."

Lý Bách Thảo nghe vậy trong lòng thầm mắng, đợt nàng ta thử xong thì lò đan này làm sao vào được tay bổn tiểu thư ta, đã nghĩ cướp cơ duyên của nữ chính thì cần làm thật nhanh, gọn, lệ: "Tiền bối, tạ cũng không có ý thất lễ chỉ là từ khi bước vào tầng bốn ta đã bị lô đan này thôi thúc ta đến giải trừ phong ấn của nó."

Lão giả kia nghe Lý Bách Thảo nói vậy trong lòng kinh hỷ. Những năm gần, người tới thử phá vỡ phong ấn này có không biết bao nhiêu, bất luận là thanh danh hiển hách, thiên chi kiêu tử hay là không có danh tiếng gì đều thử qua, nhưng không ai thành công.

Nhưng bọn hắn đều có một điểm rõ ràng chính là có thái độ chinh phục, thử xem có thể phá vỡ phong ấn hay không, hoàn toàn bất đồng với thái độ của nữ tử đứng trước mắt này đây. Có lẽ đối với bọn hắn mà nói, giải trừ được phong ấn là sự khoe khoang chiến tích của bọn họ. Có nhiều người như vậy mà vẫn không thể giải trừ được, nếu bọn họ có thể giải trừ phong ấn sẽ chứng mình rằng bọn họ là ưu tú nhất. Mà bọn hắn lại không để ý đến bản chất của sự việc, ôm tâm tư cao ngạo như vậy để giải trừ phong ấn thì há có thể thành công?

Hắn cho rằng đời này chắc không thể gặp người hữu duyên rồi.Những lời cô nương này nói hắn cũng không ôm hy vọng nhiều. Có thể nàng sẽ giống với những đệ tử trẻ tuổi trước đến đây, nhưng vẻ mặt kiên định kia khiến cho hắn nghĩ cứu để nàng thử trước vậy.

"Cô nương hãy thử trước." Lão giả gật đầu nói, nét tang thương trên khuôn mặt cũng nhu hòa đi.

Mộ Chỉ Ly tuy trong lòng sinh ra tia bất mãn với việc bị người khác chen ngang, lại nghĩ nếu vị lão giả kia đã nói thế thì nàng cũng đành chấp nhận.

Lý Bách Thảo nghe vậy trong lòng vô cùng vui sướng, có thể nhanh chân tìm ra Cửu long chuyển thiên lô trước khi nữ chính Mộ Chỉ Ly giải trừ phong ấn cho nó càng chứng tỏ nó sẽ thuộc về nàng a.

Đứng cách chỗ họ không xa, Nga Hoàng âm thầm đánh giá cô gái bình thường không thể bình thường hơn không hiểu sao nàng luôn cảm thấy người này dung nhan chắc hẳn cũng là dịch dung tạo thành bởi có khí chất mờ nhạt không hợp với diện mạo tầm thường kia.

Hàn Như Liệt đứng bên cạnh đương nhiên nhận ra ánh mắt tìm tò Nga Hoàng luôn nhìn chằm vào Lý Bách Thảo đang chăm chú hóa giải phong ấn của lô đan, cúi người nhỏ giọng hỏi: "Cô gái kia có vấn đề à?"

Bị hỏi như vậy, chân mày Nga Hoàng khẽ nhíu một hồi sau liền lắc đầu trầm mặt.

Thời gian trôi qua lâu như vậy mà Lý Bách Thảo vẫn không có gì lạ, lão giả kia cảm thấy tim hắn như thắt lại. Hắn rốt cục có thể nhìn thấy nó tỏa sáng sao?

Thời gian dần trôi qua, Lý Bách Thảo không thể khống chế thiên lực của nàng lúc này..., cái lò đan này giống như một cái động không đáy, nó không ngừng cắn nuốt thiên lực trong cơ thể Lý Bách Thảo.

Nàng có cảm giác như bao nhiêu Thiên Lực cũng tựa không đủ. Với tốc độ nhanh nhất, thiên lực hao tổn hoàn toàn, đan điền của của nàng như rỗng, nếu tiếp tục như vậy không bao lâu sẽ tiêu hao hết.Đổi lại người bình thường, chắc sẽ khẩn trương đến chết rồi.

Nhưng mà Lý Bách Thảo vẫn không buông tha, trong lòng càng tràn đầy bội phục cùng sự kính trọng với cái lò đan. Trong mắt nàng chứa đầy sự kiên định, không có chút nào bối rối, nếu là có thể đủ để gọi linh hồn nó tỉnh lại... mọi thứ đều đáng giá.

Nếu đã xuyên đến cuốn tiểu thuyết này, dù chỉ là kẻ qua đường vô danh Lý Bách Thảo tin chắc rằng đến đây là do duyên phận cho nên nhất định phải trở thành kẻ thắng cuối cùng, vạn người kính nể.

Nga Hoàng nhìn sắc mặt nàng ta càng ngày càng tái nhợt, cũng biết rõ tình huống hiện tại của nàng, đứng gần đó Mộ Chỉ Ly và Lăng Lạc Trần cũng biết, nếu tiếp tục như vậy, Lý Bách Thảo nhất định bị tổn thương rất nghiêm trọng.

Ngay lúc tất cả mọi người cho rằng Lý Bách Thảo sẽ thất bại thì một việc kỳ lạ lại xảy ra. Lò đan tối như mực kia trong nháy mắt đột nhiên phát ra hào quang kinh thiên, toàn bộ lầu bốn chiếu sáng dị thường, thậm chí còn lung lay ánh mắt mọi người, tia sáng này thậm chí hiện ra thẳng tắp bay thẳn đến chân trời, bên ngoài người khác vẫn có thể nhìn ra một đạo kim sắc đẹp mắt từ lầu cao nhất của hội giao dịch phát ra.

Cho dù là ban ngày cũng có thể nhìn thấy rõ.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người bắt đầu nhao nhao hiếu kỳ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Lầu bốn, mọi người đều chú ý đến chỗ này, trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng. Lý Bách Thảo chậm rãi thu hồi hai tay.

Xem đi, nàng thật có thể thành công, sắc mặt tái nhợt lại mừng rỡ mỉm cười. Nàng có thể không có hào quang nữ chính, ngay cả dòng miêu tả lướt qua trong cuốn tiểu thuyết cũng chẳng phải là chuyện gì to tát, nội dung tình tiết nàng nắm rõ như lòng bàn tay còn sợ gì không lớn mạnh.

Lão giả cũng đi tới bên cạnh Lý Bách Thảo , trên khuôn mặt già nua không thể che dấu được sự kích động. Lý Bách Thảo mỉm cười: "Tiền bối, ta thành công rồi."

Nghe vậy, lão giả gật đầu đáp: "Chỉ cần trả hai mươi vạn kim tệ, ngươi có thể đem nó mang đi."

Lý Bách Thảo cũng không giống như Mộ Chỉ Ly nói chuyện dài dòng trong nguyên tác, đối với cuộc đối thoại của Mộ Chỉ Ly nàng cảm thấy đã muốn cầm đồ còn giả nhân giả nghĩa cao thượng lắm cho cam, vì thế gật đầu: "Ta nhất định trân trọng nó."

Lúc bọn hắn nói chuyện, những người khác cũng tỉnh ngộ, nhao nhao hướng phía bên này chạy đến, bọn họ đều biết cái lò đan này, chỉ là không nghĩ tới, hôm nay có người có thể phá vỡ cái này phong ấn!

"Cô nương, đi mau, lão hủ sẽ liên hệ tới các ngươi sau!" Lão giả đem lò đan hướng Lý Bách Thiên vội đẩy. Lý Bách Thiên cũng biết rõ chuyện tình nghiêm trọng, lập tức đem lò đan nhận được bỏ vào túi càn khôn lập tức chạy.

Nãy giờ do mãi tập trung quan sát giờ Mộ Chỉ Ly mới để ý đứng đối diện cách họ không xa là Hàn Như Liệt, đối với việc hắn có mặt tại đây Mộ Chỉ Ly cũng không có quá kinh ngạc chỉ là nữ hài đứng bên cạnh khiến nàng lưu tâm nhiều hơn. Chỉ có điều đó với tình trạng hỗn loạn này Mộ Chỉ Ly cũng đành cũng Lăng Lạc Trần ly khai.

Nga Hoàng đương nhiên nhận ánh mắt Mộ Chỉ Ly rơi vào trên người trước nàng ta ly khai, nàng không sợ Mộ Chỉ Ly phát hiện ra mình.

Hàn Như Liệt đứng bên cạnh nhìn Nga Hoàng: "Tiếp tục xem?"

Nga Hoàng không trả lời câu hỏi của hắn mà trước tiếp đi đến trước một cái quầy, dừng bước.

Lão giả kia cũng là ngẩng đầu lên, hiển nhiên nàng trực tiếp làm hắn chú ý. Mà Nga Hoàng lúc này cũng đang nhìn hắn, lão giả không khỏi lên tiếng nói: "Cô nương, ngươi là muốn đổi Thất Bảo Thanh Hồn Đan sao?"

Nghe vậy, Nga Hoàng khẽ gật đầu: "Đúng vậy!"

"Ngươi cũng thấy đấy, muốn có Thất Bảo Thanh Hồn Đan cần một quả Tử tâm hồn chướng đan đến đổi đấy, những thứ khác đều không." Lờ của lão giả cũng không có một chút hứng thú, hắn nghĩ Nga Hoàng tuổi còn quá trẻ, làm sao có thể có thánh phẩm đan dược được? Khả năng thực sự quá nhỏ đi.

Hiển nhiên, Nga Hoàng cũng nhìn ra điểm này, tuổi của nàng quả thật không có sức thuyết phục, nhưng nàng vẫn đem Tử tâm hồn chướng đan ra, nói: "Đây là Tử tâm hồn chướng đan, ta muốn đổi Thất Bảo Thanh Hồn Đan này. Chắc không có vấn đề gì chứ?"

Nghe Nga Hoàng nói như vậy, lão giả kia cũng sửng sờ, trên mặt chợt tràn đầy vẻ kích động, ngay cả thái độ cũng nhiệt tình vài phần, không nghĩ tới nàng có thể có thánh phẩm dược! Hắn tìm Tử tâm hồn chướng đan đã một thời gian rồi, nhưng không được, mà nó cũng rất khó. Tuy nhiên, lại có rất nhiều người muốn Thất Bảo Thanh Hồn Đan.

"Cô nương, chẳng biết ta có được xem trước không?"

"Tốt" Nga Hoàng đem cái hộp kia đưa tới. Lầu bốn là nơi bán đấu giá tất nhiên sẽ có quy định riêng, không thể nào phát sinh những chuyện cường đoạt, nếu không, ảnh hưởng rất lớn đối với việc bán đấu giá. Vậy nên nàng cũng không lo lắng cho mấy.

Lão giả kia định tiếp nhận cái hộp lại bị Hàn Như Liệt nhanh chộp lấy, hắn quay đầu nhìn Nga Hoàng: "Nương tử không cần đổi!" Hàn Như Liệt không kẻ ngốc cho nên hắn nhìn ra Nga Hoàng muốn đổi lấy Thất Bảo Thanh Hồn Đan tặng hắn.

" Trở về ta sẽ giải thích!" Nga Hoàng lấy lại cái hộp đưa cho vị lão, Hàn Như Liệt nghe nàng nói vậy liền im lặng đứng một bên.

Lão giả tiếp nhận cái hộp, vừa mở ra, mùi dược thơm ngát lập tức truyền vào trong mũi của hắn. Nhìn vào trong hộp, lão giả run rẩy: "Quả nhiên là Tử tâm hồn chướng đan ah!"

"Có thể đổi sao?" Nga Hoàng lên tiếng hỏi.

Lão giả kia cũng là cảm nhận được nàng không có ý nói chuyện phiếm, hắn vội hỏi: "Có thể, có thể, đây là Thất Bảo Thanh Hồn Đan, ngươi có thể cầm đi."

Đem Thất Bảo Thanh Hồn Đan đưa cho Nga Hoàng. "Tốt, như vậy ta rời đi trước."

Nga Hoàng nhìn cái hộp trong tay mỉm cười, hướng phía lão giả thi lễ một cái rồi lôi kéo Hàn Như Liệt.

Hai người trở về khách sạn, Nga Hoàng liền kéo hắn vào phòng mình bắt đầu giải thích bản thân mình đạt được truyền thừa ở rừng Mê Dẫn, được sự ủy thác của Thẩm Triều Húc muốn trừng trị kẻ đã hãm hại mình và giúp hắn phục hưng lại Thẩm gia.

Kể một hồi, Nga Hoàng dừng lại uống lấy một ngụm nước rồi nói tiếp: "Ngươi cũng biết kẻ mà ta muốn đối phó hiện đang có địa vị không nhỏ nhưng cũng không phải là không giải quyết được chỉ là thời gian ta có hạn, ta tặng ngươi Thất Bảo Thanh Hồn Đan đề cao thực lực đến khi đó giúp ta một phe."

Nàng không thích nợ nần ai nhân tình, làm như thế một công đôi việc.

Nghe Nga Hoàng nói thế Hàn Như Liệt trong lòng nghĩ dù Nga Hoàng không nói, chuyện Nga Hoàng muốn làm hắn nhất định sẽ dốc toàn sức giúp đỡ không cần nàng phải làm như vậy, chẳng qua nghĩ đến đối phó một gia tộc hắn đành chấp nhận Thất Bảo Thanh Hồn Đan: "Nương tử, vi phu nhất định sẽ không phụ kì vọng của nàng."

Nhìn bóng dáng rời đi của Hàn Như Liệt, khóe môi Nga Hoàng nở nụ cười: Cái tên này, thật là...

Nga Hoàng bước đến giường mà ngồi xuống, Hàn Như Liệt đã tiếp nhận Thất Bảo Thanh Hồn Đan cho nên lúc này nàng mới có tâm tư suy nghĩ chuyện của Cửu long chuyển thiên lô, cho dù nàng không gần như không còn nhớ rõ nhưng vẫn biết lô đan kia sẽ thuộc về Mộ Chỉ Ly, nói hiệu ứng bươm bướm nàng không tin, người đó lại có điểm là lạ suy đi nghĩ lại cũng cho có một khả năng: Người kia cũng giống nàng đều là kẻ xuyên việt giả vào thế giới của một quyển tiểu thuyết.

Nga Hoàng cũng rõ nếu nàng ta có gan lấy Cửu long chuyển thiên lô thì ách hẳn cũng đã lườm trước đường lui cho mình, Nga Hoàng không biết người đó là bạn hay địch nhưng dựa vào hành động ngày hôm nay của nàng ta tương lai nhất định sẽ gặp nhau.

Mà thôi, Nga Hoàng cảm thấy bản thân đi tu luyện mới chuyện hàng đầu hiện tại.

Cùng lúc này Lý Bách Thảo mặc dù trọng thương song thân là dược sư nàng tự nhiên có thể trị liệu cho mình, nàng cảm thấy hết thảy là đáng giá.

Lý Bách Thảo nén đau bước đến giường, nàng vén áo lên xem xét vết thương, ổ bụng bị máu tươi nhuộm đỏ cả quần áo nếu ban nãy nàng không mau lẹ thì một kiếm này sẽ không đơn giản như vậy.

Lấy từ trong túi Càn khôn Phục Thương đan cùng Liệu Nội đan nuốt, lại lấy ngân châm ra. Dù sao, tổn thương như vậy mà chỉ dựa vào đan dược thì không được.

 Lý Bách Thảo không ngừng rót thiên lực vào mấy cái ngân châm bắt đầu tự chữa thương. Sau một thời gian, nàng rốt cuộc cũng trị liệu tốt cho bản thân. Nàng mệt mỏi ngồi ở trên bàn, không còn chút khí lực nào...

Lúc này Lý Lộ-hộ vệ mà gia gia cho nàng xuất hiện, một chân quỳ trên đất: "Tiểu thư, người ổn chứ?"

Ngước đầu nhìn thấy trên người hắn cũng bị thương, Lý Bách Thảo nhíu mày: "Ta không sao, ngươi cũng đi chữa trị đi."

Lý Lộ nghe vậy cũng buông lỏng tảng đá trong lòng nếu tiểu thư có chuyện gì ở tiểu quốc này hắn không biết ăn nói thế nào với tộc trưởng, từ sau khi tiểu thư xém té chết bệnh ngốc khỏi trở nên thông minh và tài giỏi hơn người, địa vị hiện tại trong gia tộc rất cao được đánh giá chắc hẳn sẽ gia nhập môn phái hay Dược tông.

"Thuộc hạ tuân lệnh." Lý Lô lập tức ly khai.

"Tuân mệnh sao?" Lý Bách Thảo cười giễu, đối với Lý Lộ nàng không thích mặc dù lý giải cho tâm tình hắn phải theo một tiểu thư ngu ngốc suốt 6 năm nhưng ngày đó nếu hắn không sớm ra tay thì 'Lý Bách Thảo' sẽ không chết, nếu nàng không phải vô tình bị nhốt trong mật thất có vào không có ra không ngờ nhận được phần truyền thừa gia tộc thì liệu hắn có cam tâm phục tùng cho nàng không?

Đối với bàn tay vàng vô biên của Mộ Chỉ Ly nàng vô cùng hâm mộ và ghen tỵ, nhưng nghĩ đến mà nàng đạt được trong những năm qua đã nói lên nàng chính là nhân vật chính, lần này có thể phỏng tay trên của Mộ Chỉ Ly càng khiến cho nàng tin chắc điều đó. Nàng không chỉ muốn cơ duyên của nữ chính Mộ Chỉ Ly, nam chính Hàn Như Liệt nàng cũng sẽ cướp,mặc dù ban nảy có trong thấy Lăng Lạc Trần giống hệt sách miêu tả tựa như trích tiên nhưng diện mạo siêu cấp yêu nghiệt cũng như thực lực trong tương lai của Hàn Như Liệt, chỉ có hắn mới xứng đáng với nàng. Ban nãy nếu không phải có thời gian nàng nhất định sẽ ngắm hắn lâu một chút.

Sự tồn tại của Nga Hoàng liền bị Lý Bách Thảo triệt để xem nhẹ, nếu biết nhất định Nga Hoàng cười thật to cảm ơn Hàn Như Liệt, nhờ hắn mà nàng không có bị đồng hương phát hiện a!

Lý Bách Thảo xóa bỏ thuật dịch dung để lộ ra khuôn mặt chân thật của mìnhmắt ngọc mày ngài, da trắng như tuyết, vô cùng xinh đẹp, Nga Hoàng mà nhìn thấy nhất định sẽ nuốt nước bọt: Những kẻ xuyên việt đến thế giới này dung mạo thật sự khiến cho nam đổ điếu như rạ, nữ ghen tỵ đỏ mắt. Hazzz, tương lai nàng có thành họa quốc như người ta không?

Sáng hôm sau, Nga Hoàng liền bắt đầu lộ trình đến Thẩm gia ở thành Bạch Hồng, Hàn Dạ cũng tự động tránh ra, để cho Nga Hoàng cùng Hàn Như Liệt hai người chung đụng, hắn không thể phá hư chuyện tốt của thiếu gia được! 

Nga Hoàng đâu biết ý đồ của Hàn Dạ chỉ cho là hắn có chuyện cần làm cho nên cũng không nói gì, trong lòng nghĩ Triều Dương còn phải tu luyện trong Vỗ Nhẫn giới tới khi nào.

Dĩ nhiên, mặc dù Hàn Dạ đã tách ra, nhưng vẫn còn Bụi Thái Lang, người này trong mắt Hàn Như Liệt rất là sát phong cảnh! Bất quá thường xuyên thấy Hàn Như Liệt cùng Bụi Thái Lang tranh chấp cùng nhau, cũng khiến cho hành trình khô khan cũng tăng thêm không ít thú vị.

  Trải qua nhiều ngày lên đường,  Nga Hoàng cùng Hàn Như Liệt rốt cuộc cũng đã tới thành Bạch Hồng.












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro