Chương 8: Nụ hôn đầu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi trưa ngày thứ hai Nga Hoàng và Hàn Như Liệt lại đến Mộ gia, đứng tại một góc khuất không ai phát hiện ra bọn họ, Nga Hoàng chống má than thở: " Mỹ nhân đi đâu cũng được mọi người hoan nghênh a!"

Người tới quan sát so với hôm qua lại càng nhiều, hiển nhiên mọi người đều quan tâm đến cuộc tỷ thí hôm nay hơn. Còn có một nhóm người là vì Mộ Chỉ Li tới khá nhiều, đều do đã nghe được tin tức về Mộ Chỉ Li.

Hàn Như Liệt bộ dạng ai oán của Nga Hoàng liền cười một cách yêu nghiệt, không nói gì thêm.

Phía bên kia thì đã xảy ra một vụ xung đột giữa Mộ Chỉ Ly và Mộ Thiếu Tu, mọi người vì muốn mỹ nhân Mộ Chỉ Ly có ấn tượng tốt mà không tiếc lời chèn ép khiến cho Mộ Thiếu Tu thẹn quá hóa giận đòi quyết đấu, Mộ Kình Lệ muốn ra tay ngăn cản nhưng Vương Tĩnh Hoàng há nào chịu chỉ bằng dăm ba câu thì đã khiến Mộ Kình Lệ đáp ứng.

Dựa vào thực lực của Mộ Chỉ Ly đánh thắng Mộ Thiếu Tu đúng là dễ như ăn kẹo, có điều khẩu khí nói chỉ một chiêu đánh bại Mộ Thiếu Tu khiến cho hắn ghi hận.

Nhìn Mộ Chỉ Ly đá một cước, đạp bay Mộ Thiếu Tuân ra ngoài đến năm thước. Nga Hoàng biết đây là Mộ Chỉ Ly còn hạ thủ lưu tình, nếu không lấy thực lực của nàng ở Tiên Thiên cảnh giới, há sẽ đơn giản vậy sao?

Đảo mắt nhìn Vương Tĩnh Hoàng vốn là chuẩn bị xem kịch vui, sắc mặt lão lại trở nên có chút khó coi, trận ồn ào này cứ như vậy mà kết thúc, Mộ Kình Thao lúc này mới tuyên bố, Tộc hội hôm nay chính thức bắt đầu! "Trận đầu tiên, Mộ Linh đấu với Mộ Siêu." Mộ Kình Thao nhìn vào danh sách trong tay, nói.

Lời này vừa nói ra, hai người nghiêm mắt, đồng thời triển khai động tác, trên tay đều không có vũ khí.

Gia quy của Mộ gia không cho phép sử dụng vũ khí, bởi vì khả năng ngộ thương quá lớn, dù sao mục đích của Tộc hội cũng chỉ là kiểm tra xem thực lực của các đệ tử.

Vận khởi thiên lực cả người, chỉ thấy trên tay hai người ẩn ẩn Thiên lực. Mộ Siêu thở ra một hơi thật sâu, trừng mắt, hai chân hướng về phía sau, chợt cả người giống như đạn pháo xông thẳng về hướng Mộ Linh.

Hai người cũng chỉ có thể vận hành hơn mười Chu vòng như những Hậu Thiên cao thủ khác, giao thủ không có động tác gì hoa mắt, hết thảy đều là so chiêu theo lối đơn giản nhất.

"Liệt Thiên chưởng!"

Thân hình Mộ Siêu nhanh chóng áp sát Mộ Linh, trên hai tay quanh quẩn thiên lực có thể nhìn thấy rõ ràng, hung hăng công kích về phía bả vai Mộ Linh.

Có lẽ là bởi vì giới tính của Mộ Linh, nên Mộ Siêu lựa chọn bả vai thay vì lồng ngực. Phải biết rằng công kích như vậy, so với ở lồng ngực khó khăn lớn hơn rất nhiều.

Rất nhiều gia tộc đều chọn nam đấu với nam, nữ với nữ mà tỷ thí, nhưng Mộ gia lại không như vậy, vì bọn họ biết, khi ra ngoài khác với ở trong nhà, không thể nào chọn người đồng giới mà đối phó. Không thể phủ nhận, quan điểm này của Mộ gia thực rất chính xác.

Liệt Thiên chưởng là vũ kỹ hoàng giai trung cấp. Từ vũ kỹ Mộ Siêu sử dụng, cũng có thể thể thấy được tu vi hiện tại của hắn là ở giai đoạn Hậu Thiên trung cấp.

Thời điểm cánh tay Mộ Siêu sắp đánh tới bả vai nàng, Mộ Linh nhanh chóng tránh né sang một phía, đồng thời giương tay phải tấn công Mộ Siêu, Mộ Siêu vội càng ngăn cản, song nàng lại rút lui, bởi vì đó chẳng qua chỉ là hư chiêu, sát chiêu chân chính nằm ở bàn tay trái.

Thời điểm Mộ Siêu cố gắng ngăn cản nàng, Mộ Linh vươn tay trái đánh lên ngực hắn.

"Toái Thạch chưởng!"

Mộ Siêu bị nàng một chưởng đánh trúng, chân không nhịn được lảo đảo, lùi dần về phía sau, té xuống đất.

Mộ Linh thu hồi bàn tay lại, đứng ở đó chờ Đại Trưởng lão tuyên bố kết quả.

"Mộ Linh đấu với Mộ Siêu, Mộ Linh thắng!"

Mộ Linh cùng Mộ Siêu thực lực không chênh lệch nhiều lắm, nhưng Mộ Linh lại đánh bại Mộ Siêu, hiển nhiên là biết sử dụng mưu kế, mặc dù đơn giản, nhưng rất phù hợp.

Tiếp theo tiến hành nhiều cuộc tỷ thí, Nga Hoàng cũng chẳng có bao nhiêu hứng thú, nàng muốn xem một trận tỷ thí của những cao thủ, nếu không phải muốn xem thử thực lực của Mộ Chỉ Ly đã đi đến đâu thì nàng sớm đã cuốn gói từ biệt Hàn Như Liệt mà đến Vân Sơn thành-nơi có nhiều yêu thú hơn cả đảo yêu thú gần Thiên La thành này.

Chờ đợt mãi mới tới trận đấu của Mộ Chỉ Ly, đôi mắt của Nga Hoàng sáng hẳn lên. Đấu cùng Mộ Chỉ Ly, dĩ nhiên là Mộ gia đệ nhất mỹ nữ - Mộ Yên Nhiên.

Tỷ thí còn chưa bắt đầu, mọi người đã hoàn toàn bị mỹ nữ hấp dẫn.

"Đều nói Mộ Yên Nhiên này là Mộ gia đệ nhất mỹ nữ, ta thấy, hiện tại danh hiệu này nên đổi chủ, Mộ Chỉ Ly còn đẹp hơn Mộ Yên Nhiên, chỉ đứng đó thôi đã tựa như tiên nữ, làm cho người ta không dám khinh nhờn a."

Một người nhỏ giọng thì thầm nói. Người bên cạnh kia cũng lộ ra chút kinh ngạc, vội nói: "Ta cũng nghĩ giống ngươi a. Ta thấy, Mộ Yên Nhiên kia là người phàm trần, rất dễ dàng đến gần, nhưng Mộ Chỉ Ly kia hoàn toàn không giống như vậy. Ngươi có thấy thế không a?"

Ngay từ lần đầu tiên nhìn qua, trong tim hắn liền có cảm giác như vậy. Lúc này, những người bên cạnh cũng hùa theo nói: "Đúng đúng đúng, ta cũng nghĩ như vậy. Ai, ngày hôm qua nghe bọn họ nói ta còn không tin, nhưng hôm nay thấy được ta mới hoàn toàn tin tưởng. Một nữ nhân xinh đẹp như vậy, cư nhiên lại là La Thiên thành đệ nhất xấu nữ, lúc trước quả thực không mở to con ngươi ra nhìn a."

"Phải phải, ta cũng muốn nói, Mộ Chỉ Ly này mới chính là La Thiên thành đệ nhất mỹ nữ a, tam đại mỹ nữ kia vốn không thể sánh bằng nàng."

.....

Phần lớn nam tử trẻ tuổi dưới đài đều bàn luận về cái đề tài này, hai mắt không ngừng nhìn các nàng, đánh giá.Ngay cả Vương Nhược Linh cùng Tô Tử Di cũng không thể may mắn thoát khỏi, đứng ở đó chỉ cảm thấy ánh mắt mọi người không ngừng ở trên người bọn họ càn quét, cả người cảm thấy không được tự nhiên, nhíu chặt mày, hết lần này tới lần khác vẫn không thể nói gì.

Hàn Như Liệt nhìn Mộ chỉ Ly bị Vương Nhược Linh và Tô Tử Di ghi hận đưa tay nghịch lấy tóc của Nga Hoàng, thấy nàng mãi xem trận đấu của Mộ Chỉ Ly và Mộ Yên Nhiên mà không để ý đến hắn, Hàn Như Liệt cúi người môi kề sát tai nàng mà nói: " A Hoàng!"

Bị gọi tên theo phản xạ Nga Hoàng xoay người lại, chẳng ngờ vô tình lại chạm vào cánh môi của Hàn Như Liệt, chết lặng tại chỗ.

Mà ở trên cây Triều Dương nhìn hai người họ chạm môi há miệng sửng sốt, đây là cái tình cảnh gì a...

Đương nhiên Hàn Mặc trung tâm ái chủ nhìn cảnh thiếu chủ mình hôn môi tiểu cô nương mới 8-9 tuổi, thân hình lảo đảo thầm nghĩ thì không ít mỹ nữ ái mộ thiếu chủ song người không thèm nhìn bọn lấy một cái, ban đầu thiếu chủ nói muốn ở lại vì Nga Hoàng hắn cảm thấy quái lạ bây giờ nhìn màn này lập tức ngộ ra thì ra thiếu chủ thích tiểu cô nương Nga Hoàng. Quen biết chưa lâu mà đã tiến hành thân mật nhanh như vậy không hổ là thiếu chủ.

Qua một thoáng sửng sốt Triều Dương lập tức hoàng hồn nổi trận lôi đình, tiếng hét tức giận xối xả vang lên: "Ngu ngốc Nga Hoàng, người còn định đờ người ra như vậy cho hắn chiếm tiện nghi sao?"

Bị Triều Dương cảnh tỉnh, Nga Hoàng vội vã đẩy Hàn Như Liệt ra khóc ra nước mắt, nụ hôn đầu của nàng...(TT_TT)...mất rồi.

"Hàn ...Như Liệt, ngươi..." Nga Hoàng sắc mặt đỏ ửng, tay run rẩy chỉ về phía Hàn Như Liệt bình thản đứng đối diện, hận không được lấy đao chém hắn làm tám khúc cho hả cơn giận.

Cảm nhận cơn giận lội đình của Nga Hoàng, Hàn Như Liệt ho khan vài cái, nhướng mày nói: "Khụ khụ cái này là ngoài ý muốn...A Hoàng, bình tỉnh lại." Thật ra chuyện thân mật như vậy cũng rất xấu hổ.

Cứ nghĩ đời trước cộng thêm đời này đây là hôn đầu tiên của nàng, Nga Hoàng nào có thể bình tĩnh được cũng không quản thời gian, địa điểm cái gì, trong tay nàng không có kiếm nhưng cũng không ảnh hưởng lớn gì trong việc dạy dỗ Hàn Như Liệt một trận, dùng thiên lực bao phủ đôi tay của bản thân.

Thấy tình hình này, lưng của Hàn Như Liệt đổi mồ lạnh toát.

..........

Mắt thấy Vương Thiên Tuấn chết, Vương Tĩnh Hoàng điên cuồng ,nổi giận xông về phía võ đài, bộ dáng kia rõ ràng là muốn khiến Mộ Chỉ Ly chôn cùng Vương Thiên Tuấn, với tư cách là một vị phụ thân, hắn sao có thể không yêu con mình? Trong thời gian ngắn như vậy, nhi tử thật đã chết ngay trước mặt mình, thậm chí khi mình còn chưa kịp phản ứng thì đã chết, chuyện này, bảo hắn sao có thể chấp nhận?

Tốc độ của Vương Tĩnh Hoành càng lúc càng nhanh, mà tốc độ của hắn vốn ngang với Mộ Kình Lệ, lại đi trước Mộ Kình Lệ, bởi vậy tất nhiên là hắn tới trước.

Mộ Chỉ Ly đứng tại nơi ấy chỉ thấy một cỗ khí thế cường đại đánh úp ngay trước mặt, khiến cho nàng không còn chỗ trốn, bởi vì bốn phía đều đã bị phong tỏa.

Đây là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly cảm thấy lực lượng cường đại đến vậy, đứng trước lực lượng này, nàng mới nhận ra sự chênh lệch giữa mình cùng đám người Vương Tĩnh Hoành.

Còn chưa ra tay, Mộ Chỉ Ly đã cảm thấy được thực lực của Vương Tĩnh Hoành đến tột cùng có bao nhiêu mạnh mẽ, trong lòng hiện lên một nỗi khát vọng thực lực, không biết đến bao giờ nàng mới có được thực lực như vậy, ít nhất nàng tin tưởng nàng sẽ có được!

Vương Tĩnh Hoành đã đến trước mặt Mộ Chỉ Ly, một chưởng hướng về đầu Mộ Chỉ Ly.

"Dừng tay!" Mộ Kình Lệ hô, nhưng lại không cách nào ngăn cản được.

Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Mộ Chỉ Ly sắp nhuốm máu thì bóng hình màu trắng xuất hiện, kế tiếp một tiểu cô nương lao tới, giọng điệu vô cùng tức giận: "Tên biến thái..."

Nga Hoàng vốn dĩ muốn mắng Hàn Như Liệt trận song nhận một chưởng của Vương Tĩnh Hoành hướng về phía mình, biết không thể tránh được Nga Hoàng cắn răng định vươn tay tiếp chưởng này thì bị Hàn Như Liệt ôm vào lòng ngực mình, đồng thời vươn tay tiếp chưởng của Vương Tĩnh Hoành.

Hai chưởng động vào nhau, rất nhanh đã tách ra. Vương Tĩnh Hoành lui về sau mấy bước, chật vật kìm hãm thân mình, tay phải không ngừng run rẩy, hiển nhiên một chưởng vừa rồi đã khiến tay hắn bị thương,hiển nhiên một chưởng vừa rồi đã khiến tay hắn bị thương, trái lại nam tử áo hồng lại không có chút không khỏe, khóe miệng tùy ý nhếch lên một đường cong, nhìn tiểu cô nương xù lông trong lòng .

" Hàn Như Liệt, ngươi mau buông tay." Nga Hoàng trừng mắt nhìn tên vô lại trước mặt.

Hàn Như Liệt nhìn khuôn mặt đỏ hồng không biết là thẹn hay tức giận của Nga Hoàng, ý cười dưới đáy mắt càng thêm sâu, không nghĩ tới ban nãy tức giận đùng đùng mà bị mình mới ôm thoáng nàng một chút đã khiến nàng đỏ mặt, có điều như vậy thật vô cùng đáng yêu nha:"Không được, nếu buông ra A Hoàng nhất định sẽ ra tay đánh người ta."

Sự xuất hiện của nam tử mang dung mạo yêu nghiệt này cùng vị tiểu cô nương đáng yêu cực điểm không thể nghi ngờ gì thực rất đột nhiên, lúc nãy không ai chú ý đến sự hiện hữu của hai người họ, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện, có thể không kỳ quái sao? Tất cả mọi người đều đang nghi hoặc rốt cuộc là bọn họ từ đâu chạy ra?

Mộ Chỉ Ly nhìn nam tử cười vô lại nói gì đối với tiểu cô nương trong lòng, nhớ lại lúc nãy hắn đấu chưởng với Vương Tĩnh Hoành, hình như là hắn chiếm thế thượng phong? Như vậy rốt cuộc thực lực của hắn mạnh bao nhiêu? Nàng đoán không được.

Bị Hàn Như Liệt nhắc nhở Nga Hoàng liền biết bọn hiện là tâm điểm của mọi người đành ngoan ngoãn thỏa hiệp với hắn. Mắt lại thấy đám nữ nhân dưới đài dưới đáy mắt đều hiện lên vẻ yêu mến cuồng nhiệt, cơn giận một lần nữa dần lên đưa chân đạp một phát mạnh vào chân Hàn Như Liệt mới nguôi oai.

Hình bộ dạng vui vẻ của Nga Hoàng, Hàn Như Liệt bất đắc dĩ mỉm cười.

Mộ Kình Lệ lúc nãy vừa thấy Vương Tĩnh Hoành công kích Mộ Chỉ Ly, ánh mắt vằn lên thành màu đỏ như máu, Mộ gia thật vất vả mới phát hiện một hạt giống tốt như Mộ Chỉ Ly, cứ thể bị Vương Tĩnh Hoành hủy đi, Mộ gia lão tất không chết không ngừng chiến với Vương Tĩnh Hoành. Trong quãng thời gian ngắn, Mộ Kình Lệ suy tư quá nhiều, suy nghĩ làm cách nào để đối phó với Vương Tĩnh Hoành...Đợi một lát, không nghĩ tới, lại xuất hiện một nam tử áo hồng ngăn trở hết thảy.

Tuy không biết rốt cuộc đối phương là ai nhưng đã giúp Mộ Chỉ Ly, lão tất nhiên biết ơn đối phương, vì vậy lúc nói chuyện cũng có chút lễ phép, trong lời nói không hề xem đối phương là vãn bối: "Không biết công tử là?"

Từ một chưởng vừa rồi của hắn đã có thể biết rõ lực lượng của hắn mạnh cỡ nào, đối địch với người mạnh như vậy, không nghi ngờ gì là việc hết sức không lý trí. Hơn nữa còn trẻ như vậy mà đã có thể thực lực như vậy, hiển nhiên rằng thế lực sau lưng hắn tuyệt đối không đơn giản, Mộ Kình Lệ dù sao cũng đã từng trải qua rất nhiều chuyện, chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã phân tích ra nhiều chuyện như vậy.

Không đợi Hàn Như Liệt đáp lời, Vương Tĩnh Hoành xanh mặt nói: "Vị công tử này, hiện tại đây là chuyện của Vương gia cùng Mộ gia, hi vọng ngươi đừng nhúng tay!" Tuy đáy lòng tức tối đến cực điểm với nam tử này, nếu không phải hắn ra tay, hiện tại Mộ Chỉ Ly đã bị mình giết rồi, nhưng mà chuyện mà Mộ Kình Lệ có thể nghĩ đến, lão tất nhiên cũng đã nghĩ đến, chỉ có thể kìm nén tức tối trong lòng, bình tâm hòa khí.

Nghe vậy, khóe miệng Hàn Như Liệt càng thêm cong hơn, thế mà lại nở nụ cười: "Lời này của lão hình như sai rồi, ta chỉ muốn giúp A Hoàng nhà ta đỡ một chưởng của lão."

Vương Tĩnh Hoàng đưa mắt nhìn tiểu cô nương bất lực trừng mắt nhìn nam tử mặc áo hồng, liền nhớ ban nãy người chen ngang chính là vị tiểu cô nương này, bèn nói: "Kia mong cô nương đừng nhúng tay vào."

Thấy Nga Hoàng trầm mặc không lên tiếng, Vương Tĩnh Hoàng cho rằng nàng đồng ý liền quay đầu nhìn Mô Chỉ Ly đứng sau lưng hai người, bắt đầu dọa nạt. Đương nhiên Mộ Chỉ Ly cũng không phải tay vừa chỉ dăm ba câu liền làm cho lão bẽ mặt, nhưng Vương Tĩnh Hoàng thầm nghĩ bản thân mặt mũi cũng không còn,Mộ Chỉ Ly này, hắn phải giết!

"Nếu nói đến tính sổ, trước bắt đầu từ ta đi." Thật ra nàng không có tâm cứu Mộ Chỉ Ly, chẳng qua nghĩ tới một chưởng kia Vương Tĩnh Hoàng xén tí đánh trúng nàng, vậy mà một câu xin lỗi cũng không có.

Vương Tĩnh Hoành nhìn Nga Hoàng cắt ngang lời cúa mình trong lòng phẫn nộ song lại nhìn Hàn Như Liệt, lực lượng đúng là hơn lão vài phần, từ lần giao thủ vừa nãy, lão biết được thực lực của mình không mạnh bằng tên trẻ tuổi trước mặt mình, vì muốn xử lý được Mộ Chỉ Ly hắn biết rõ mình không nên đụng vào vị tiểu cô nương này.

"Vị tiểu cô nương này, đây là ân oán giữa ta và Mộ Chỉ Ly tuy không biết vì sao ngươi nói như vậy, nhưng ta hi vọng ngươi có thể nể mặt Vương gia ta."

Chưa kịp để Nga Hoàng lên tiếng thì khóe miệng Hàn Như Liệt nhếch lên thành một nụ cười tà mị, khinh thường nhìn Vương Tĩnh Hoành: "Ngươi là cái thá gì? Tại sao A Hoàng nhà ta phải nể mặt ngươi?"

"Xôn xao..." Lời của Hàn Như Liệt khiến dưới đài ồ lên, nam nhân này thật sự quá đáng! Dám nói lời đó với gia chủ của một trong tam đại gia tộc, nếu không phải chính tai nghe thấy, sợ là không ai tin được!

"Nam nhân này cũng quá mạnh mẽ à nha! Dám nói ra lời như vậy với Vương Tĩnh Hoành, ha ha, thật sự là nói thay tiếng lòng của ta!" Người nói câu này ắt hẳn đã từng có mâu thuẫn với Vương Tĩnh Hoành, cho nên ước gì Vương Tĩnh Hoành bị bêu xấu.

"Ta thấy hắn đúng là không muốn sống, nơi này chính là La Thiên thành, đắc tội với người Vương gia, không phải là muốn chết sao?" Tên còn lại hiển nhiên có chút ganh tị đối với Hàn Như Liệt, mở miệng liền nói móc y.

Nữ nhân bên cạnh nghe thấy hắn châm chọc Hàn Như Liệt, lộ ra vẻ bất mãn, lập tức móc lại: "Ngươi thì biết cái gì? Người ta vốn có bản lĩnh, không phát hiện gia chủ Vương gia đánh không lại hắn sao? Chậc chậc, là ngươi ngươi cũng chẳng có cái gan đó!"

Trong thoáng chốc, Nga Hoàng nàng biến thành người nhà của Hàn Như Liệt, chuyện quái gì thế người đáng lẽ bị đùa bỡn phải Mộ Chỉ Ly mới đúng chứ?

Đầu óc Nga Hoàng còn đang rối tung bên kia Vương Tĩnh Hoành hiện tại đã biến thành màu tím.

Trong lúc Nga Hoàng còn đang rối rắm tại sao Hàn Như Liệt không trêu ghẹo thì hắn ta chỉ dùng vài ba câu đã khiến Vương Tĩnh Hoàng chỉ có oán hận nhìn Mộ Chỉ Ly nhưng không thể ra tay giết nàng ta.

Mắt thấy Nga Hoàng đờ người ra ánh mắt Hàn Như Liệt lóe sáng, chối bỏ lời mời chào của Mộ KÌnh Lệ mà mang theo Nga Hoàng rời đi trước con mắt của người.

Mộ Chỉ Ly nhìn bóng dáng của nam tử Hàn Như Liệt âm thầm đánh giá, từ một chưởng vừa rồi của hắn đã có thể biết rõ lực lượng của hắn mạnh cỡ nào, đối địch với người mạnh như vậy, không nghi ngờ gì là việc hết sức không lý trí. Hơn nữa còn trẻ như vậy mà đã có thể thực lực như vậy, hiển nhiên rằng thế lực sau lưng hắn tuyệt đối không đơn giản.

Hơn nữa Hàn Như Liệt không phải người trong La Thiên thành, hẳn là người từ nơi khác đến, hắn còn trẻ như thế mà đã có thực lực như vậy, trong đầu Mộ Chỉ Ly không nhịn được nhớ đến bóng dáng người như trích tiên kia, chẳng lẽ hai người bọn họ đều là người trong môn phái?

"Bọn họ thật không đơn giản." Từ trong Thiên Sát Cổ giới Thiên Nhi nhìn thấy tất cả mọi chuyện, cho nên nàng cũng rõ thực lực của Hàn Như Liệt qua một chưởng kia.

"Ngươi nói không sai, ở tuổi này mà đã có thực lực như vậy Hàn Như Liệt có bối cảnh tuyệt không nhỏ." Mộ Chỉ Ly gật đầu nói.

" Không chỉ có Hàn Như Liệt, cái cô bé được gọi là A Hoàng kia cũng không tầm thường, tuổi nhỏ như vậy mà đã bước vào Tiên Thiên cảnh giới."

Nghe Thiên Nhi nói như vậy Mộ Chỉ Ly nhớ lại bộ dạng tức phì phò của cô bé kia khi bị hàn Như Liệt trêu ghẹo, nếu không phải Thiên Nhi nói nàng khó tin nổi mới từng ấy tuổi mà đã đạt cảnh giới như vậy.

Thiên Nhi nhìn Mộ Chỉ Ly trầm mặc liền thở dài an ủi: " Chỉ Ly, ngươi có Thiên Sát Cổ giới cho nên ngươi sẽ nhanh chóng cường đại. Hơn nữa theo ta thấy nếu không phải vì cô bé kia Hàn Như Liệt đã không tiện tay cứu ngươi, ta sợ là Vương Tĩnh Hoàng sẽ tìm cách giết ngươi trả thù cho con trai lão."

"Ngươi yên tâm, ta có cách ứng phó lão ta." Mộ Chỉ Ly mỉm cười tự tin.

Nhìn bóng dáng Mộ Chỉ Ly khuất dần sau hàng cây, Triều Dương cười nhạt: "Tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn đi đường mình, nếu không..." Triều Dương không nói tiếp phần sau mà lập tức vỗ cánh bay đi tìm Nga Hoàng.

Khi Triều Dương bay trở về tiểu viện thì nhìn thấy Nga Hoàng đang đọc một bức thư, do tò mò nên nàng bay đến gần xem thử nội dung.

"A Hoàng: Khi nàng tỉnh lại thì ta đã đi rồi, bởi vì trong gia tộc có một ít chuyện ta nhất định phải xử lý, cho nên muốn tạm thời rời đi.

A Hoàng, ta nhất định sẽ trở lại, nàng nhất định không thể quên ta, nếu không ta sẽ rất đau lòng.

Dĩ nhiên, nếu như nàng có đi đâu, bất luận nàng đang ở nơi nào, ta cũng nhất định sẽ tìm được nàng. Cuối cùng, A Hoàng, nàng lúc ngủ trông rất đáng yêu. Hàn Như Liệt."

Xem xong nội dung bức thư, trong lòng Triều Dương không khỏi dâng lên một chút bất đắc dĩ, hắn thật đúng là đã chuẩn bị bám Nga Hoàng lâu dài đây.

Hơn nữa nhìn bộ dạng giận run của ai kia xem ra cuộc sống tương lai rất nhiều sắc a!

Nga Hoàng chống má nhìn nhìn bột thuốc còn dính trên ngón tay mình, nghĩ đến chuyện Hàn Như Liệt nhân lúc nàng sơ ý liền đánh ngất nàng khóe môi càng cong sâu, hừ đừng nghĩ dùng cách này liền có thể tránh được việc nàng tìm hắn tính sổ, đường đường là nhân tài của đất nước thời hiện đại muốn chỉnh người nàng đâu có thiếu cách.

Hôm nay Nga Hoàng-nàng sẽ cho anh biết hậu quả của việc dám phi lễ nàng như thế nào?

Triểu Dương nhận ra thứ bột phấn kia có công dụng gì liền nuốt bọt ly xa Nga Hoàng, nghĩ Hàn Như Liệt bộ dạng yêu nghiệt như thế mỗi ngày độc phát năm lần, lúc độc phát liền đánh rắm, tiếng như sấm rền thối như hố phân, khoảng bốn ngày sau mới mất công hiệu, nàng không biết Hàn Như Liệt làm sao mà dám đi ngoài đường cơ chứ? Cái này thực sự là....Quá ác.

Trả được mối thù tâm tình Nga Hoàng cũng tốt lên rất nhiều, mang Triều Dương cuốn gói rời khỏi Thiên La thành.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro