2. Eleanor Young

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SINGAPORE



Tất cả mọi người đều biết rằng Dato'* Tai Toh Lui khởi nghiệp ban đầu không mấy sạch sẽ bằng việc đánh gục Ngân hàng Loong Ha vào đầu những năm tám mươi, nhưng trong hai thập kỷ kể từ đó, những nỗ lực của vợ ông ta, Datin Carol Tai, dưới danh nghĩa các hoạt động từ thiện đúng đắn đã đánh bóng tên tuổi nhà Tai thành một cái tên khả kính. Chẳng hạn, cứ đến thứ Năm, bà datin lại tổ chức một bữa tiệc trưa để nghiên cứu Kinh Thánh cho những bạn bè thân nhất ngay trong khu phòng ngủ riêng của bà, và Eleanor Young chắc chắn tham dự.

*Một tước danh cao quý ở Malaysia (tương đương tước hiệp sĩ Anh) do một hoàng thân tại vị của một trong chín bang Malay ban tặng. Tước danh thường được sử dụng bởi hoàng gia Malay để ban tặng cho các doanh nhân, chính trị gia và nhà hoạt động từ thiện nổi bật ở Malaysia, Singapore, và Indonesia, và một số người mất hàng thập kỷ nịnh bợ để có được tước danh. Phu nhân của một dato' được gọi là datin.

Phòng ngủ nguy nga của Carol thực tế không nằm trong tòa nhà kính và thép nghênh ngang mà những người sống dọc đường Kheam Hock gọi một cách châm biếm là "Tòa nhà Star Trek." Thay vào đó, theo lời khuyên từ đội an ninh của chồng bà, phòng ngủ được giấu kín trong một tòa lầu có bể bơi, một pháo đài bằng đá travertine* màu trắng chạy dài theo cái bể bơi trông hệt đền Taj Mahal* phong cách hậu hiện đại. Để tới đó, hoặc bạn phải theo lối đi vòng vèo dọc những khu vườn đá san hô hoặc đi tắt qua khu vực phục vụ. Eleanor luôn thích lối nhanh hơn vì bà rất tích cực tránh ánh mặt trời để giữ gìn làn da trắng như men sứ của mình, vả lại, là người bạn lâu năm nhất của Carol, bà xem mình được quyền miễn trừ những thủ tục chờ đợi ở cửa trước, được quản gia thông báo, và tất cả những chuyện vớ vẩn khác.

*Tāj Mahal là lăng mộ của Mumtaz Mahal, hoàng hậu của Hoàng đế Mogul Shāh Jahān, nằm tại Agra, Ấn Độ, xây dựng từ năm 1631 đến 1653. Taj Mahal được coi là hình mẫu của Kiến trúc Mogul, một phong cách tổng hợp các yếu tố của các phong cách Kiến trúc Ba Tư, Thổ Nhĩ Kỳ, Ấn Độ, và Hồi giáo. Nó được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới năm 1983 và được miêu tả là một "kiệt tác được cả thế giới chiêm ngưỡng trong số các di sản thế giới".

*Một dạng đá vôi biến chất, lắng đọng nhờ suối khoáng, đặc biệt là suối nước nóng. Travertine thường có dạng sợi hoặc đồng tâm, với các màu trắng, nâu, kem, và gỉ sét.

Bên cạnh đó, Eleanor rất thích đi qua những gian bếp. Những amahs già chồm hỗm bên những nồi hơi đúp tráng men lúc nào cũng sẽ mở nắp cho Eleanor ngửi mùi những loại thảo dược bốc hơi nghi ngút được nấu riêng cho chồng của Carol ("thứ Viagra tự nhiên," theo cách gọi của ông ta), và những cô gái phụ bếp đang mổ cá ở ngoài sân sẽ tâng bốc khen bà Young trông vẫn trẻ trung so với cái tuổi sáu mươi, rồi mái tóc dài đến cằm để rối rất thời trang và khuôn mặt không một nếp nhăn của bà (trước khi tranh cãi nhau gay gắt, lúc bà không còn nghe lọt tai, cả chuyện bà Young sử dụng quy trình mỹ phẩm mới đắt tiền nào).

Lúc Eleanor tới phòng ngủ của Carol, những người thường xuyên nghiên cứu Kinh Thánh - Daisy Foo, Lorena Lim, và Nadine Shaw - sẽ tập hợp và chờ sẵn. Tại đây, tránh khỏi sức nóng nhiệt đới gay gắt, những người bạn lâu năm này sẽ uể oải ngả ngốn khắp phòng, phân tích các câu Kinh Thánh đã được chỉ định trong hướng dẫn nghiên cứu của họ. Vị trí danh dự trên chiếc giường Hoàng Hoa Lê* triều Thanh của Carol luôn được dành cho Eleanor, mặc dù đây là nhà Carol và bà đã kết hôn với nhà tài phiệt tỷ phú, nhưng Carol vẫn dành đặc quyền này cho Eleanor. Mọi nề nếp trật tự vẫn vậy kể từ thời niên thiếu của họ khi còn là hàng xóm cùng lớn lên tại Đường Serangoon, chủ yếu vì, xuất thân từ một gia đình nói tiếng Hoa, nên Carol luôn cảm thấy kém thế hơn Eleanor vốn được nuôi dạy nói tiếng Anh trước tiên. (Những người khác cũng luôn phục tùng, bởi ở giữa đám phu nhân của toàn những danh gia vọng tộc này, Eleanor vẫn hơn hẳn họ vì bà là Philip Young phu nhân.)

*Nguyên văn: "huanghuali", nghĩa đen là "cây lê nở hoa vàng," một loại gỗ vô cùng hiếm, hiện đã tuyệt chủng. Những thập niên gần đây, đồ gỗ Hoàng Hoa Lê được các nhà sưu tầm săn lùng nhiều.

Bữa trưa hôm nay mở đầu với món chim cút hầm và bào ngư ăn với mỳ sợi kéo tay, và Daisy (kết hôn với ông trùm cao su Q. T. Foo nhưng vốn mang họ Wong, của gia tộc Ipoh Wong) nỗ lực tách chỗ mỳ cứng đờ trong khi tra đoạn 1 Timothy trong cuốn Kinh Thánh bản King James. Với mái tóc uốn búi gọn và cặp kính đọc sách không vành trên chóp mũi, trông bà giống hiệu trưởng một trường nữ sinh. Ở tuổi sáu mươi tư, Daisy là quý bà cao tuổi nhất, và cho dù tất cả những người khác đều đọc bản New American Standard, Daisy vẫn dứt khoát đọc bản sách riêng của mình, lý rằng, "Tôi học ở trường tu kín do các sơ dạy, các bà biết đấy, cho nên tôi lúc nào cũng dùng bản King James." Những hạt nước dùng sặc mùi tỏi nhỏ xíu bắn đầy lên trang sách mỏng như giấy lụa, nhưng bà vẫn cố giữ cho cuốn sách quý mở bằng một tay trong khi khéo léo điều khiển đôi đũa ngà bằng tay kia.

Trong khi đó, Nadine còn bận lật nhanh cuốn Kinh Thánh của riêng mình - ấn bản tạp chí Singapore Tattle mới nhất. Hàng tháng, bà thường nôn nóng chờ xem có bao nhiêu tấm hình của con gái mình là Francesca - "người thừa kế Shaw Foods" lừng danh - xuất hiện trong mục "Soirées" của tờ tạp chí. Bản thân Nadine là người thường xuất hiện trên các trang xã hội, với cách trang điểm như kịch Kabuki, mang đồ trang sức to bằng các loại hoa quả nhiệt đới, và kiểu tóc bồng bềnh hết mức của mình. - Ây da, Carol, tờ Tattle dành trọn hẳn hai trang cho đêm gala thời trang Christian Helpers của chị này! - Nadine kêu lên.

- Thế à? Tôi không ngờ lại nhanh thế. - Carol nhận xét. Không như Nadine, Carol luôn hơi ngại ngùng khi thấy hình ảnh mình trên các tạp chí, mặc dù các biên tập viên liên tục tâng bốc "ngoại hình nữ ca sĩ Thượng Hải kinh điển" của bà. Đơn giản vì Carol thấy buộc phải tham gia vài gala từ thiện mỗi tuần như bất kỳ tín đồ cải đạo theo Thiên Chúa giáo ngoan đạo nào cần làm, và vì chồng bà luôn nhắc "làm Mẹ Teresa rất lợi cho kinh doanh."

Nadine nhìn lướt các trang báo láng bóng từ trên xuống dưới. - Cái cô Lena Teck kia thật sự lên cân từ chuyến du lịch biển Địa Trung Hải thì phải? Chắc là do những bữa buffet ăn gì tùy thích - lúc nào người ăn cũng cảm thấy phải ăn thêm cho đáng đồng tiền bỏ ra. Tốt hơn cả cô ấy nên cẩn thận - tất cả phụ nữ nhà Teck rồi mắt cá chân đều béo múp lên cho xem.

- Tôi không nghĩ cô ta bận tâm chuyện mắt cá chân phát phì đâu. Các chị có biết cô ta thừa kế bao nhiêu khi bố cô ta mất không? Tôi nghe nói cô ta và năm anh em trai mỗi người được nhận bảy trăm triệu đấy. - Lorena nói từ trên chiếc trường kỷ.

- Chỉ thế thôi à? Tôi lại cứ tưởng Lena ít nhất cũng được một tỷ. - Nadine khịt mũi. - Hey, lạ thật đấy Elle, sao lại không thấy ảnh cô cháu gái xinh đẹp Astrid của chị nhỉ? Tôi nhớ tất cả cánh nhiếp ảnh gia đều bu lấy con bé cơ mà.

- Đám thợ ảnh đó chỉ phí thời gian thôi. Ảnh Astrid không bao giờ được xuất hiện ở đâu cả. Mẹ nó đã thỏa thuận với tất cả các tòa soạn tạp chí ngay từ lúc con bé ở tuổi vị thành niên cơ. - Eleanor giải thích.

- Sao chị ấy lại làm thế chứ?

- Đến giờ mà chị vẫn chưa biết gia đình chồng tôi à? Họ thà chết còn hơn lên báo. - Eleanor nói.

- Sao cơ, họ cao quý đến mức không thể bị nhìn thấy lẫn với những người Singapore khác à? - Nadine nói vẻ bực tức.

- Ây dà, Nadine, có sự khác nhau giữa cao quý và kín đáo nhé. - Daisy nhận xét, biết rất rõ những gia đình như nhà Leong và nhà Young ám ảnh về việc bảo vệ sự riêng tư của họ đến mức nào.

- Cao quý hay không thì tôi vẫn thấy Astrid rất tuyệt. - Carol xen vào. - Các chị biết đấy, tôi không định kể nhưng Astrid đã viết tờ séc giá trị nhất tại sự kiện gây quỹ. Và cô ấy dứt khoát yêu cầu tôi không để lộ danh tính. Nhưng khoản quyên góp của cô ấy khiến cho gala năm nay trở thành một thành công phá kỷ lục.

Eleanor nhìn cô hầu người Hoa đại lục xinh xắn mới tuyển đi vào phòng, băn khoăn không biết đây có phải là một cô gái nữa mà ngài dato' tự tay lựa từ "đại lý việc làm" ông ấy thường ghé tới ở Tô Châu, thành phố nổi tiếng có những phụ nữ đẹp nhất Trung Hoa không. - Hôm nay chúng ta có gì nhỉ? - Bà hỏi Carol, khi cô hầu đặt chiếc rương cẩn ngọc trai to tướng quen thuộc xuống cạnh giường.

- Ồ, tôi định cho chị xem những thứ tôi mua trong chuyến đi Miến vừa rồi.

Eleanor háo hức mở nắp rương và bắt đầu cẩn thận nhấc những cái khay nhung xếp gọn ghẽ ra. Một phần ưa thích trong buổi nghiên cứu Kinh Thánh ngày thứ Ba của bà là ngắm những thứ mới mẻ nhất Carol mua về. Chẳng mấy chốc trên giường, những chiếc khay đựng cả mớ trang sức lóa mắt đã xếp thành hàng dài. - Những cây thập giá tinh xảo quá, - tôi không nhận ra là ở Miến người ta làm được thứ tuyệt thế này!

- Không, không, mấy cây thập giá đó là hàng Harry Winston. - Carol đính chính. - Chỗ hồng ngọc mới từ Miến.

Lorena rời bữa trưa của mình và tiến thẳng tới giường, cầm một viên hồng ngọc to bằng quả vải giơ lên chỗ ánh sáng. - Ai dà, ở Miến chị phải cẩn thận đấy vì rất nhiều hồng ngọc của họ được xử lý nhân tạo để tăng độ đỏ. - Là phu nhân Lawrence Lim (của công ty trang sức L'Orient Jewelry Lims), Lorena có thể nói về chủ đề này đầy tự tin.

- Tôi nghĩ hồng ngọc Miến Điện được cho là nhất hạng rồi. - Eleanor nhận xét.

- Các chị này, các chị không nên gọi là Miến Điện nữa. Người ta gọi nó là Myanmar hơn hai mươi năm nay rồi đấy. - Daisy nhắc.

- Alamak! Nghe chị nói hệt như Nicky, lúc nào cũng sửa tôi! - Eleanor nói.

- Này, nói đến Nick, khi nào nó từ New York về nhỉ? Chẳng phải nó là chàng trai bảnh nhất đám cưới Colin Khoo sao? - Daisy hỏi.

- Vâng, vâng. Nhưng chị biết con trai tôi đấy, - tôi lúc nào cũng là người cuối cùng biết gì đó! - Eleanor than phiền.

- Nó không nói với chị sao?

- Đương nhiên rồi. Nó luôn về chỗ chúng tôi trước, rồi mới tới chỗ Lão Thái gia. - Eleanor nói, dùng biệt danh bà chỉ mẹ chồng mình.

- Chà, - Daisy nói tiếp, hơi hạ giọng một chút, - chị nghĩ Lão Thái gia sẽ thế nào với khách của cậu ấy?

- Ý chị là sao? Khách nào? - Eleanor hỏi.

- Cái cô... nó đưa về... làm đám cưới. - Daisy chậm rãi trả lời, mắt đảo xung quanh nhìn đám phụ nữ vẻ ranh mãnh, biết thừa tất cả bọn họ đều biết bà ta đang nói đến ai.

- Chị đang nói gì thế? Nó mang ai về chứ? - Eleanor nói, hơi bối rối.

- Bạn gái mới nhất của nó, lah! - Lorena tiết lộ.

- Làm gì có chuyện! Đời nào Nicky có bạn gái. - Eleanor khăng khăng.

- Sao chị lại không tin là con trai mình có bạn gái chứ? - Lorena hỏi. Bà luôn thấy Nick là chàng trai bảnh nhất, và với tiền bạc nhà Young, quả là tiếc cho cô con gái Tiffany chẳng được tích sự gì của bà đã không thể nào mê hoặc được anh chàng.

- Nhưng chắc chắn chị nghe nói về cô gái này rồi chứ? Cô gái từ New York. - Daisy thì thào, thích thú vì chính mình là người báo tin cho Eleanor.

- Một cô gái Mỹ à? Nicky sẽ không dám làm vậy đâu. Daisy, thông tin của chị lúc nào cũng ta pah kay!*

*Tiếng Malay nghĩa "không chính xác."

- Ý chị là sao? Tin tức của tôi không hề ta pah kay đâu, - từ nguồn đáng tin cậy nhất đấy! Mà này, tôi nghe nói cô ấy là người Hoa. - Daisy tiết lộ.

- Thật không? Tên con bé là gì, và nó người ở đâu? Daisy, nếu chị bảo tôi con bé đến từ đại lục thì tôi nghĩ tôi đột quỵ mất. - Eleanor cảnh báo.

- Tôi nghe nói nó người Đài Loan. - Daisy thận trọng nói.

- Ôi phúc tổ, tôi hy vọng con bé không phải là một cơn bão Đài Loan! - Nadine cười khúc khích.

- Ý chị nói vậy là sao? - Eleanor hỏi.

- Chị biết đám con gái Đài Loan khét tiếng thế nào không. Họ nhào vào rất bất ngờ, đám đàn ông đều rạp đầu dưới gót chân, và khi chị còn chưa kịp hiểu thì họ đã biến mất, nhưng dĩ nhiên không đời nào dời đi trước khi vét sạch đến đồng đô cuối cùng, giống như một trận bão vậy. - Nadine giải thích. - Tôi biết quá nhiều đàn ông thành con mồi rồi, - cứ nghĩ đến con trai bà K. C. Tang là Gerald, bị con vợ vét sạch sẽ rồi chuồn cùng toàn bộ của gia truyền nhà Tang. Ôi tội nghiệp Annie Sim, bị mất chồng vì một ả ca sĩ phòng trà từ Đài Bắc.

Vừa lúc, chồng Carol vào phòng. - Xin chào, xin chào các quý bà. Thời gian dành cho Jesus hôm nay thế nào? - Ông ta lên tiếng, bập bập điếu xì gà và xoay tròn cốc Hennessy trong tay, trông béo tốt đẫy đà đến từng phân, hệt như bức tranh biếm họa một gã tài phiệt châu Á điển hình vậy.

- Chào anh Dato'! - Các quý bà đồng thanh lên tiếng, vội vã chỉnh chang lại về tư thế đứng đắn hơn.

- Anh Dato', Daisy đây đang định khiến em đột quỵ này! Cô ấy nói với tất cả mọi người rằng Nicky có một cô bạn gái mới người Đài Loan! - Eleanor kêu lên.

- Cứ bình tĩnh, LeaLea. Con gái Đài Loan rất đáng yêu, - họ thật sự biết cách chăm chút đàn ông, và có khi con bé còn xinh hơn tất cả đám con gái lai hư hỏng mà cô cứ cố gán cho con trai mình đấy. - Dato' cười ngoác. - Mà này, - Ông ta nói tiếp, đột ngột hạ giọng xuống, - nếu tôi là cô, tôi sẽ bớt lo lắng về anh chàng Nicholas, mà lo nhiều về Sina Land ngay lúc này đấy.

- Tại sao vậy? Có chuyện gì với Sina Land chứ? - Eleanor hỏi.

- Sina Land toh tuew. Sắp sập rồi. - Dato' tuyên bố kèm nụ cười thỏa mãn.

- Nhưng Sina Land là cổ phiếu blue-chip. Làm sao có chuyện đó được? Anh trai em thậm chí còn bảo rằng đã có những dự án mới ở tây Trung Quốc đấy. - Lorena lý luận.

- Nguồn tin của tôi quả quyết rằng chính phủ Trung Hoa đã rút khỏi việc đầu tư mới quy mô lớn ở Tân Cương rồi. Tôi vừa xả bớt cổ phiếu của mình và đang bán khống một trăm nghìn cổ mỗi tiếng cho tới khi thị trường đóng cửa. Nói xong, ngài dato' phà ra một hơi khói lớn từ điếu Cohiba rồi ấn một cái nút cạnh giường. Bức vách kính đồ sộ đối diện bể bơi lấp loáng bắt đầu xoay đi bốn mươi lăm độ như một cánh cửa gara hẫng khổng lồ, và ngài dato' lạch bạch bước ra vườn đi về phía nhà chính.

Trong mấy giây, căn phòng lặng ngắt như tờ. Cảm giác như có thể nghe được tiếng những chiếc bánh xe vô hình trong đầu từng quý bà đang xoay tít. Daisy đột nhiên bật dậy khỏi ghế, làm đổ cả khay mì ra sàn. - Nhanh, nhanh! Túi xách tôi đâu rồi nhỉ? Tôi cần gọi cho môi giới của tôi!

Eleanor và Lorena đều vớ vội lấy điện thoại di động của mình. Nadine thì đã kết nối với người môi giới chứng khoán của mình qua số liên lạc nhanh và đang gào vào điện thoại: - Bán hết đi! SINA LAND. Phải. Bán hết đi! Tôi vừa nghe tin từ nguồn chính xác rằng nó sắp thua đấy!

Lorena ở đầu bên kia giường, kẹp điện thoại sát miệng. - Desmond, tôi không quan tâm, làm ơn bắt đầu bán đi thôi.


Daisy thì bắt đầu thở hổn hển. - Sum toong, ah!* Tôi sắp mất cả triệu mỗi giây đây! Cái gã môi giới chết tiệt của tôi đâu rồi? Đừng có nói với tôi gã khốn đó vẫn đang ăn trưa nhé!

*Tiếng Quảng Đông nghĩa là "Đau đầu quá."

Carol bình tĩnh chạm vào bảng màn hình điều khiển bên chiếc bàn cạnh giường mình. - Mei Mei, cô làm ơn vào đây và dọn sạch chỗ đánh đổ được không? - Sau đó bà nhắm mắt lại, giơ hai tay lên không trung, và bắt đầu cầu nguyện thật to: - Ôi đức Jesus, vị Chúa và đấng cứu rỗi của chúng con, diễm phúc được mang tên người. Chúng con tìm đến người để xin người tha thứ ngày hôm nay, vì tất cả chúng con đều mang tội với người. Đa tạ người đã ban phước cho chúng con. Đa tạ người, Đức Chúa Jesus, vì mối giao hảo chúng con có hôm nay, vì thức ăn ngon lành chúng con được thưởng thức, vì sức mạnh những lời thiêng liêng của người. Xin người hãy chăm lo cho Chị Eleanor, Chị Lorena, Chị Daisy, và Chị Nadine yêu quý, vì họ tìm cách bán cổ phiếu Sina Land...

Carol mở mắt một lúc, hài lòng nhận thấy ít nhất thì Eleanor cũng đang cầu nguyện với mình. Nhưng dĩ nhiên, bà ấy không biết rằng đằng sau hàng lông mi yên bình kia, Eleanor đang cầu nguyện điều hoàn toàn khác. Một con bé Đài Loan! Xin Chúa làm ơn, đừng để thành sự thực.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro