Chương 31 - 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 31

Hai tay y vẫn bị cột lấy, tính khí giữa hai chân cũng bị trói chặt, toàn thân không còn thoải mái như trước đó. Nhưng Augustine còn quan trọng hơn hết thảy những thứ này, chẳng sợ đối phương giống như một đứa trẻ xấu không nói lý, Cecil vẫn tràn ngập tình yêu thương dành cho hắn, cảm thấy người yêu ngay cả bộ dáng lúc xấu xa cũng đáng yêu không chịu được.

Y mang theo một thân trang bị buồn cười đi lên tầng, nhẹ giọng gọi trong hành lang tối đen: "Augustine đế? Bảo bối nhỏ của em, anh cũng đừng giận em mà."

Hai tay bị cột vào nhau cẩn thận sờ sờ mặt tường in hoa, y sờ sờ mấy bức tường họa, khi đang sờ tới bức thứ năm, y mỉm cười: "Anh có phải là đang trốn trong phòng không? Em vào bắt anh nha!"

Nhưng y vừa đẩy cửa phòng ngủ ra, đã bị người bên trong kéo vào.

Cửa phòng rầm một tiếng hung hăng đóng lại, Cecil bị Augustine đế đặt lên tường.

Họ mặt đối mặt, lại bởi quá tối tăm, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được bóng dáng mơ hồ và hơi thở dồn dập của nhau.

Augustine đế tức thì tức, nhưng chính dục vọng của bản thân cũng bị Cecil dâm đãng trêu đùa tới nảy lên, cũng không cần phải nhẫn nại nữa, người trước mặt chính là bạn đời hợp pháp của hắn, hắn có thể muốn làm gì thì làm với y. Hắn dán sát vào, hôn lên đôi môi mềm mại của Cecil, hoàn toàn chặn lời cái tên ầm ĩ kia lại, miệng lưỡi cùng cắn xé lộn xộn, đầu lưỡi mềm mại của hai người liếm láp lẫn nhau, nước bọt không kịp nuốt theo khóe miệng Cecil chảy xuống, lại bị đôi môi dời đi của Augustine đế nhất nhất liếm đi.

Nụ hôn kia cũng y như hơi thở, có chút cảm xúc hỗn độn, hắn liếm hôn cằm Cecil, cổ, để lại một chuỗi dấu răng nơi xương quai xanh của y.

"Ưm... Augustine..." Cecil phát ra tiếng rên rỉ thoải mái, ngửa cổ, tùy tiện để cho người đàn ông làm gì thì làm, một chút cảm giác đau đớn khiến y điên cuồng, từng cái liếm láp ấm áp kia lại khiến chân y nhũn ra. Mông không kiềm chế được muốn nâng lên, khẽ cọ xát tới mặt tường vẽ hoa đằng sau, tính khí phía trước bị trói lại thì cong lên chảy xuống chất lỏng dâm đãng, trước ngực và dưới khố y đều ghé sát lên người Augustine đế, dựa vào trang sức kim loại trên người đối phương để ra sức hạ nhiệt độ, kích thích lặp đi lặp lại khiến cho y vặn thắt lưng nhổng mông trong cơn dục, cúi đầu rên rỉ khẽ gọi.

Hai mắt y hơi híp lại, hiển nhiên đã chìm đắm trong động tác của Augustine đế.

Đầu vú bị người đàn ông cắn, bụng cũng bị người đàn ông sờ.

Augustine đế hôn môi càng lúc càng hạ lưu, dưới những cái liếm cắn, Cecil phát run hai chân, y bủn rủn vòng eo, không thể không đưa hai cánh tay trói lên cắm vào mái tóc vàng rực xinh đẹp của Augustine đế, chậm rãi cọ xát, y quả thực muốn khen ngợi một câu bé ngoan, may mà lí trí còn sót lại kéo y lại, hóa thành một tiếng nức nở mềm mại quyến rũ động lòng người.

Augustine đế quỳ một gối xuống, hai tay xoa nắn mông Cecil, đôi môi lại lưu luyến nơi bắp đùi y, hắn ra dấu răng ở nơi đó, cảm nhận được hai chân run run của Cecil, tên kia thích tới vuốt ve mái tóc hắn, bởi quá thoải mái mà cúi gập thắt lưng.

"Em sắp không đứng vững được rồi, Augustine... lên giường đi có được không?" Khi nói ra những lời này, Cecil hôn lên đỉnh đầu Augustine đế, ngữ khí thỉnh cầu mềm mại, nghe vào tai đáng thương cực kì.

Augustine đế đưa hai tay ra xoa nắn cặp mông non mềm của Cecil, xúc cảm nơi đó cực kì tốt, làm cho người yêu thích không buông tay.

Cecil hừ hừ một tiếng, rốt cuộc không chống đỡ nổi nữa, y đưa một cái chân dài của mình lên, gác trên vai Augustine đế, mở rộng bộ vị ra, làm lộ tính khí dâm đãng của bản thân, bên trên đã rỉ ra dâm thủy làm y triệt để bị thấm ướt, ngay khi Augustine đế liếm tới nơi đó, Cecil thở nhẹ một tiếng.

Lúc ấy y thực sự không chịu nổi, tiểu huyệt đằng sau càng bị ngón tay của Augustine đế cắm vào, cái tên kia dùng ngón áp út tay trái, ở nơi huyệt khẩu không ngờ còn có thể cảm nhận được cái nhẫn lạnh lẽo.

"Ưm... anh này, cái đồ vô lại... cứ thích bắt nạt em như vậy là sao?"

Cecil cong lưng, ôm đầu Augustine đế thấp giọng khóc. Huyệt sau bị cắm vào, khoái cảm tầng lớp, phía trước bị liếm tới thực cốt tiêu hồn. Y hỗn độn vuốt ve đỉnh đầu Augustine đế, không biết phải phát tiết khoái cảm kịch liệt dưới khố đang tụ tập ra sao, tận tới khi Augustine đế tháo trói buộc nơi tay y ra, Cecil nhịn không nổi nữa, lại lần nữa bắn ra, người run run, làm ướt nửa khuôn mặt Augustine đế.

"Em giúp tôi liếm sạch đi, phu nhân."

Augustine đế rốt cuộc cũng mở được miệng, giọng khàn khàn lại như thấm ướt nước.

Hắn đứng lên, dán bên tai Cecil nhẹ giọng yêu cầu, Cecil đương nhiên làm theo, quay đầu, hai mắt đầy mê luyến nhìn người yêu mình, từng chút từng chút vô cùng dịu dàng liếm láp tinh dịch trên mặt của người đàn ông.

Khi liếm được một nửa thì toàn thân lại run lên, y kêu lên đầy sợ hãi bi Augustine đế chen vào.

Tính khí nóng bỏng làm phía dưới y được nhồi đầy, không kịp thích ứng đã bị ôm lấy mông chầm chậm thao vào, cảm giác cắm sâu vào không ngừng nghỉ làm cho y thoải mái rên rỉ, ngửa cổ, bị người đàn ông liếm hôn.

Ký ức quả thực vô cùng mơ hồ, chỉ biết họ kết hợp cùng một chỗ với nhau, ma sát qua lại, tiếng nước trơn ướt vang lên.

Động nhỏ phía sau như tự có ý thức của mình, thịnh tình giữ người đàn ông kia lại mà chiêu đãi, thứ thô dài nóng bỏng kia bị bao lấy chặt chẽ, bị gân mạch dữ tợn nảy lên kia cọ xát, tràng bích run rẩy, nhưng vẫn cứ cảm thấy không đủ.

"Ưm a, a..." Cecil bị làm tới tóc mai ướt đẫm, dán lên khuôn mặt đã ửng đỏ của y, bị Augustine đế vén lên, cúi xuống hôn môi. Y bị hôn tới mơ mơ màng màng, hai mắt đẫm lệ mơ hồ, khi bị đỉnh tới chỗ sâu, liền theo thói quen ngửa cổ lên làm dịu khoái cảm không có nơi phát tiết này, nhưng rồi lại bị Augustine đế hôn lên hầu kết.

Nụ hôn nóng ướt kia lưu luyến hai má y, hạ thân bị làm tới ngứa ngáy không thôi, dâm dịch ướt đẫm làm ướt gốc tính khí Augustine đế, khiến hắn hận không thể nhét cả túi tinh trơn ướt dính đầy dâm dịch vào.

Họ song song phát tiết ra ở cạnh cửa, thở dốc xong Augustine đế lại bế Cecil lên trên giường. Xoay người nhặt chiếc nhẫn kia lên đặt trên tủ đầu giường, chỉ chốc lát sau ngọn đèn sáng lên, chiếu sáng toàn bộ phòng ngủ, Augustine đế lúc này mới quỳ một gối xuống giường, mở hai chân Cecil ra, cắm vào.

"Ưm... đây là lần thứ tư... Em cảm thấy eo em đang phát run..." Hai tay y đã được Augustine đế tháo ra, cổ tay sưng đỏ thoạt nhìn vô cùng gợi cảm, y lại bất chấp, muốn giơ tay lau nước mắt dính trên lông mi, cố gắng nhìn người đàn ông đang cúi xuống, cầu xin: "Em nghĩ em cần nghỉ ngơi một lát..." Augustine đế hôn lên tay Cecil, cong môi cười: "Em nằm nghỉ ngơi đi, còn lại giao cho tôi."

Côn thịt thô dài chôn trong cơ thể lại bắt đầu chầm chậm cử động hung mãnh, Cecil bị thao tới cơ thể khó lòng chịu nổi, chỉ chốc lát sau không tự chủ được bị cuốn theo người đàn ông, cơ thể y ghé sát vào Augustine đế, cơ thịt co rút lại càng nhanh, giống như một nhân ngư muốn giãy giụa, từng hồi hung hăng sáp lộng làm cho y rên rỉ không ngừng, hai tay đặt trên vai lưng của Augustine đế, khóc lóc nói: "Được, được rồi, em cảm thấy mình sắp bị anh thao hỏng."

Phía dưới lại buông lỏng hoàn toàn, rộng mở cửa để cho hắn ra ra vào vào, không khống chế được dâm thủy chảy tí tách xuống dưới, làm ướt đệm chăn.

"Ưm, ưm!..."

Đến cuối cùng, Cecil thật sự không còn cách nói thêm câu nào nữa, khoái cảm mãnh liệt tra tấn y, làm y nhíu chặt mày chịu đừng cảm giác ngứa ngứa ngáy ngáy, làm cho bản thân không bắn ra một cách quá nhanh, thế nhưng cảm giác nhẫn nại này thực sự quá khổ hạnh, Augustine đế vẫn còn đang đùa bỡn đầu vú còn lại của y, dùng đầu lưỡi trơn trượt lại liếm láp mút vào, hai ngón tay hắn nắm đầu vú bên trái xoa bóp, xoa nắn tới quầng vú sưng lên, đầu vú nhất thời sưng hồng như sắp rơi xuống.

Y nghẹn họng phát ra tiếng rên rỉ run rẩy, cũng không chút phòng bị mà bị thao tới bắn ra như vậy.


CHƯƠNG 32

Đêm đó, Cecil bị làm được huyệt sau mở rộng, đầu vú sưng đỏ.

Y ôm hai tay, tựa vào đầu giường.

"Ngủ đi, Cecil." Augustine đế đắp chăn, nằm thẳng trên giường.

Cecil cong môi cười dịu dàng, rũ mi nhìn Augustine đế: "Em quá mệt, thành ra lại ngủ không được ."

"Vậy anh định ngồi vậy tới hừng đông sao?"

Lúc này Cecil mới cẩn thận xốc chăn lăn, che đi cái nhíu màytrong chớp mắt của mình, nói: "Anh suýt đã chơi rách đầu vú của em rồi, nơi này bây giờ vẫn còn rất đau."

"Muốn bôi thuốc không?"

"Không cần," Cecil bởi một câu quan tâm mà vui vẻ hẳn lên, cố gắng chui vào vòng tay của Augustine đế, tựa vào hắn,"Đêm nay anh bắn cho em thật nhiều, có được thỏa mãn trong cơ thể của em không ?"

"Ưm hừ." Augustine đế nhắm mắt lại, mơ hồ hừ hừ một tiếng,"Buồn ngủ ."

Thật đúng là đứa nhóc thẹn thùng." Cecil ngọt ngào hôn môi Augustine đế, thè lưỡi liếm hôn môi đối phương.

"Ngủ đi, đừng nghịch."

Cecil cười khẽ lên tiếng, nhìn Augustine đế nói: "Em thậm chí còn nhớ anh lúc còn nhỏ, thân vương điện hạ đáng yêu, anh nhìn thấy em có vẻ có chút vô thố, lắp bắp gọi em là học trưởng."

Augustine đế nghe vậy mạnh mở bừng mắt ra, ánh mắt tức giận: "Đừng nghĩ tới chuyện cho thêm một vài tưởng tượng của bản thân anh vào."

"Phải không?"

Cecil cười đến đôi mắt cong cong, ngón trỏ y nhẹ nhàng vuốt ve sống mũi cao thẳng của Augustine đế: "Được rồi, không lắp bắp thì không lắp bắp, Augustine đế của em vĩ đại như thế, sao có thể lắp bắp được đây?"

"Đêm nay anh nhất định cứ phải thảo luận vấn đề lắp bắp hay không này với tôi sao? Xem ra anh vẫn là không đủ mệt." Augustine đế thẹn quá thành giận, cái tay trong chăn lại bắt được cặp mông non mềm của Cecil, nhéo nhéo.

"Ưm..." Lông mi Cecil run run, cúi đầu hừ một tiếng,"Đừng nóng giận, chúng ta giờ đi ngủ."

Y vội vàng nhắm hai mắt lại, phòng ngủ lúc này mới an tĩnh lại.

Nhưng cũng chỉ được trong chốc lát.

Giờ lại đến Augustine đế nhịn không được mở miệng nói: "Anh trước kia thoạt nhìn cực kì thuần khiết, không thể tưởng tượng được càng nhiều tuổi càng dâm dãngd."

Tiếng cười của Cecil vang lên trong bóng đêm: "Anh không vui sao?"

"Anhrất phóng đãng ."

Khiến tôi bó tay bất lực.

Cecil thấp giọng nói: "Ta chỉ là đã cô đơn quá lâu."

Augustine đế: "..."

Cecil: "Anh khiến cho nhân sinh của em trở nên màu sắc ý nghĩa, em yêu anh, bảo bối."

Y hạ xuống một nụ hôn trên trán Augustine đế, ngữ khí bình tĩnh dịu dàng.

Nụ hôn này làm cho Augustine đế phải cố gắng để tim đập không nhanh hơn, hắn kéo lấy gáy Cecil ôm người vào trong lòng.

Kìm lòng không đậu thấp giọng nỉ non xưng hô trong quá khứ kia: "Học trưởng..."

Hắn quả nhiên vẫn là mê luyến người này sâu sắc.


CHƯƠNG 33

Cecil thích nhất là trêu ghẹo Augustine đế.

Từ ngày Augustine đế không cẩn thận từ một xưng hô mà để lộ tình yêu sâu sắc của mình, liền thường thường bị Cecil bám lấy không buông.

Tên kia cắn một lát bánh mì sandwich, ánh mắt mang theo ý câu dẫn ngồi đối diện Augustine đế nhìn hắn: "Thừa nhận đi, anh chính là thích em."

Augustine đế cau mày: "Mỗi ngày anh đều lặp đi lặp lại, chẳng thú vị gì cả!"

"Bởi vì em muốn nhắc nhỏ anh, anh thực sự thích em." Cecil cười ngọt ngào.

Mỗi ngày y đều tận chức tận trách làm tốt bổn phận của một người vợ, buổi sáng sau khi đưa Augustine đế ra ngoài xong, thì vừa ngâm nga vừa xử lí chuyện vụn vặt trong nhà.

Em trai Ed gọi điện hỏi tình hình gần đây của y, Cecil vẫn luôn nói rằng mình rất tốt, chồng y cực kì thương yêu y, ban đêm còn cắm thứ kia vào trong thân thể mình, quả thực sáng dậy còn tiếc không muốn rút ra.

Ed ho khan hai tiếng, nhắc anh trai mình mấy chuyện bí mật thầm kín này không cần phải nói cho mình nghe.

Cecil chớp chớp mắt nói: "Anh coi em là em trai của em nên mới chia sẻ cho em chuyện cực kì đáng vui mừng này."

Ed: "..., vậy anh này, bao giờ hai người định có con?"

Cecil nhất thời trở nên buồn rầu: "Anh cũng không biết nữa, anh quả thực hận không thể đêm nay đã mang thai bé cưng."

Vì thế Cecil đã tốn rất nhiều tâm tư.

Thừa dịp Augustine đế vẫn còn ở lại đế tinh, Cecil đặc biệt chế ra một đống lớn này nọ.

"Đây là thứ gì? Nhà chúng ta còn chưa có trẻ con." Augustine đế nhìn trong phòng ngủ bỗng mọc ra một món đồ chơi ngựa gỗ, có chút không hiểu nổi vợ mình.

Nhưng Cecil lại cực kì hưng phấn, từ sau lưng ôm lấy Augustine đế, đầu gối lên vai đối phương, ái muội nói: "Đây là để cho em cưỡi nha, không biết anh có muốn xem bộ dáng em cưỡi ngựa không?"

Nói tới là tự hào, y đi tới lắc lắc cây gậy chòi lên từ trên lưng món đồ chơi ngựa gỗ, vẻ ngoài hoàn toàn chính là sinh thực khí của đàn ông.

Khóe mắt Augustine đế run rẩy, một lúc lâu sau cũng không nói gì.

Cecil vẫn còn đang hưng phấn nói: "Đây chính là đặc biệt chế ra, hình dáng y hệt của anh đó."

"Cecil..." Augustine đế nghiến răng nghiến lợi, "Tôi đã nói rồi, không thể chơi cắm mấy thứ này nọ vào trong người!"

Bởi quá tức giận, Augustine đế không nhịn xuống, xoay người tử hình người vợ dâm đãng tới chảy ra nước của mình ngay tại chỗ.

...

Nửa năm trôi qua trong những tháng ngày luân phiên cùng chung sống rồi lại ở riêng. Cho dù có không quen, dần dần Cecil cũng đã bắt đầu tiếp nhận hình thức sinh hoạt này.

Mỗi khi Augustine đế phải đi xa, Cecil thường xuyên kết nối chat video với chồng mình, nói chuyện vụn vặt tới mức ngay cả trong nhà mới mua bộ đồ ăn mới cũng phải dong dài khoe vơi Augustine đế cả nửa buổi tối.

Sau khi nói xong thì nhướng mày, "'đại công chúa" một mình trông phòng nghịch nghịch mái tóc của mình, nói: "Em thực sự rất nhớ anh, Augustine đế."

"Ừm." Augustine đế cũng không ngẩng đầu lên, nhìn nhìn văn kiện cần mình kí tên.

"Ở riêng mãi thế này ảnh hưởng nghiêm trọng tới tình cảm của chúng ta, anh thậm chí còn không phát hiện ra hôm nay em cắt tóc!"

Augustine đế ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cecil, xác định là mình không nhìn ra được có gì khác biệt, "Tóc anh cũng không ngắn đi."

"Nhưng rõ ràng là em đã cắt ngắn đi hẳn 3cm!"

"Lúc nào cắt đầu đinh rồi lại nói."

"Ô..." Cecil mất hứng xoay lưng đi nằm, vẫn để lại cho Augustine đế một cặp mông trắng nõn như thường, "Anh này, một chút cũng không hề quan tâm tới vợ mình gì cả."

Nhưng giận thì giận, Cecil vẫn thích dùng các cách biểu đạt này để bày tỏ tình yêu của mình đối với Augustine đế.

Y lợi dụng quan hệ rộng của bản thân, đưa bánh ngọt và kẹo từ nhà tới tinh vực bên cạnh nơi Augustine đế đang ở.

Augustine đế hoàn toàn không ngờ rằng Cecil còn có thể nhúng tay tới tiểu hạm đội vận chuyển vật tư ở Quân bộ, trong tay cầm lấy cái kẹo que màu sắc rực rỡ kia, nói: "Vì sao lại là bánh ngọt với kẹo, tôi ghét đồ ngọt."

"Nhưng đây chính là đồ ngọt em mới học được trong khóa học gần đây nhất, bánh ngọt chính là cố tình tặng cho anh chúc mừng lễ kỉ niệm một năm rưỡi mình kết hôn."

"..."

Tròn một năm rưỡi đã là quá đủ rồi, lại còn có cả chúc mừng nữa chứ.

Trong lòng Augustine đế cơ bản đã không còn có cơn sóng nào cuộn lên nổi nữa: "Thứ này quá ngấy, tôi không ăn."

Hai mắt Cecil nhìn chằm chằm Augustine đế, hai tay ôm ngực nói: "Anh cứ như vậy là em sẽ mất hứng đấy, đứa trẻ ngoan hẳn là phải hiểu chuyện, làm người khác vui vẻ."

Augustine đế: "..."


CHƯƠNG 34

Nhưng thật đáng tiếc, Augustine đế vì chấp hành nhiệm vụ, vẫn bỏ lỡ ngày kỉ niệm tròn một năm rưỡi kết hôn của họ.

Vì thế, Cecil trong video cực kì thất vọng buồn bã nói: "Anh về rồi nhất định phải bồi thường cho em đấy."

Augustine đế từ chối cho ý kiến.

Cecil còn nói: "Anh còn có thể chuẩn bị một món quà cho em, nếu như anh có tâm."

Augustine đế thầm nghĩ hắn mới không thèm chuẩn bị quà tặng gì đâu, nhưng khi nằm trên giường nghỉ ngơi vẫn không thể khống chế được bộ não mình, suy xét xem có thể tặng được thứ gì cho Cecil, đương nhiên, hắn cũng chỉ là suy nghĩ một cách khách quan một chút mà thôi, cũng chưa chắc sẽ thực sự tặng quà.

Cuối cùng hắn nhớ tới hoa bách hợp trên tinh cầu Trữ Tát.

Đó chính là tinh cầu nơi hắn vừa mới chấp hành nhiệm vụ, có rất nhiều quái vật biến dị sinh sống, nhưng không hề gây cản trở cho phong cảnh tươi đẹp mê người ở đó. Đặc biệt là trong rừng có nở đầy hoa bách hợp, hoa nhỏ xinh đáng yêu, thuần khiết lại mỹ lệ, hắn chưa từng thấy ở bất kì nơi nào khác.

Augustine đế nghĩ, nếu thật sự muốn mang quà về, có lẽ... có thể mang chút hạt giống hoa bách hợp.

Bởi vì thứ đó thực sự rất xứng với học trưởng của hắn... Cecil của hắn.

Khi trở về, hạm đội gặp phải bọn hải tặc tinh tế.

Quan hệ của họ cũng không còn giống với trước kia, khi đánh nhau sẽ xảy ra chút va chạm, cầm đầu hạm đội hải tặc là Anthony thậm chí còn phát tính hiệu, nói muốn đưa một nhóm người ngoài liên tinh hệ tới bàn giao trở thành công dân của đế quốc với Augustine đế.

Anthony nói qua thông tin liên lạc: "Ồ chỗ đó cũng toàn là quái vật tàn sát bừa bãi, thôn dân sống ở đó từ trước sắp bị hành hạ tới chết rồi, hạm đội của tôi cũng là vừa mới đặt chân tới đó mới biết được tình huống không ổn, tổng cộng cứu được hai trăm ba mươi hai người, anh kiểm kê cho cẩn thận, sau đó kí một nét cho tôi."

Augustine đế lười tham dự vào mấy cuộc vui này, chỉ sai cấp dưới làm tốt công tác giao tiếp.

Anthony thậm chí còn hỏi thăm tình hình gần đây của Cecil, nói tên kia hồi trước uống rượu thực sự quá hung, họ uống cùng nhau cực kì khoái trá, Cecil còn đồng ý nếu trước khi tới bốn mươi vẫn chưa gả đi được thì sẽ làm vợ bé của Anthony.

Đó đương nhiên chỉ là lời nói đùa.

Nhưng vẫn có thể làm cho Augustine đế trầm mặt xuống.

Anthony thấy đã đạt được mục đích, vô cùng vui vẻ, trao trả hai trăm ba mươi hai người kia xong liền mang theo hạm đội từ từ biến mất trong tinh hải.

...

Chẳng mấy chốc Augustine đế đã đi tới khu làm việc.

Đứng trên hành lang cong cong, nhìn xuống đại sảnh tầng một nơi nhân viên đang làm việc, kiểm kê số lượng đám nạn dân.

Họ không chỗ nào không gầy trơ xương, dáng hình tiều tụy.

Có vài người thậm chí còn bởi đã hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống lúc nào cũng phải sợ hãi này mà khóc toáng lên, đương nhiên cũng có vài người phát hiện ra Augustine đế đang đứng trên cao nhìn xuống, trong lúc đang chỉnh lại hàng ngũ, chuẩn bị tới khu sinh hoạt bên trong, một thanh niên lại xông ra khỏi hàng, kêu to, gã chạy về phía Augustine đế đang đứng, ngửa đầu nhìn hắn, xúc cảm kịch liệt nói: "Điện hạ! Augustine đế điện hạ! Tôi từng là bác sĩ Albert của bệnh viện quốc lập Đế quốc! Tôi có chuyện quan trọng muốn hội báo với ngài, điện hạ!"

Thanh niên kia không quan tâm tới sự cản trở của người khác, cố chấp nói rằng bản thân có chuyện quan trọng phải báo ngay cho Augustine đế.

Sau khi được kiểm tra kĩ càng xong, xác định đối phương quả thực là bác sĩ của bệnh viện quốc lập Đế quốc, năm năm trước dùng danh nghĩa hỗ trợ chữa bệnh mà được phái tới cạnh tinh vực.

Gã được đưa vào ở một mình một phòng.

Augustine đế đứng trước tường kim loại có kính: "Nói đi, nói xem chuyện quan trọng của cậu là gì."

Không ngờ Albert vừa mở miệng lại chính là: "Vợ của ngài, Cecil, có bệnh tâm lý đa nhân cách!"

Sắc mặt Augustine đế trong chớp mắt trở nên âm trầm, hắn thậm chí còn chưa kịp tiêu hóa tin tức này đã mở miệng cảnh cáo: "Báo cáo của cậu chính là lời nói không hề có chứng cứ muốn mạo phạm người khác?!"

"Tôi quả thực không có chứng cớ thưa điện hạ, bệnh lịch của anh ta đều đã bị chính anh ta dùng thủ đoạn tiêu hủy hết!" Albert kích động nói, "Bệnh nhân mắc chứng đa nhân cách, phần lớn lấy bản thân làm trung tâm, ngôn ngữ và hành động của của họ đều rất có tính khiêu khích, khát vọng trở thành tiêu điểm của mọi người, họ chú trọng bề ngoài, thích tỏ vẻ, cảm xúc mẫn cảm hay thay đổi, thích dùng phương thức tỏ ra yếu ớt để nhận được sự thương hại và đồng tình của người khác, chỉ để đạt được mục đích của bản thân."

Albert hít thở một hơi: "Đương nhiên, ngài có thể nói rằng đây chỉ là chút bệnh vặt vãnh của một vài người, thế nhưng thưa điện hạ, bảy năm trước tôi đã tiếp nhận bệnh nhân này, tình huống của anh ta không hợp để kết hôn, nhưng hơn một năm trước, vẫn gả cho ngài, ít nhất điều này cho thấy anh ta lại dùng thủ đoạn, để hệ thống bệnh viện quốc lập Đế quốc đưa ra báo cáo kiểm tra sức khỏe bình thường."

"Anh ta đã lừa ngài."


CHƯƠNG 35

Nhưng đây cũng mới chỉ là một góc tảng băng.

Vấn đề lớn nhất của Cecil là ở chỗ, y có hai nhân cách.

Bảy năm trước y ôm mục đích trị liệu tìm tới Albert của bệnh viện quốc lập Đế quốc.

Albert say một khoảng thời gian tiến hành tiếp xúc với bệnh nhận, đã đưa ra phương án trị liệu bảo thủ "dung hợp nhân cách".

Nhưng Cecil lại oán giận nói: "Tính cách này của nó gây trở ngại cho tôi, tôi cũng không thích hòa thành một thể với nó."

Y muốn tiến hành "giảo sát nhân cách" đối với nhân cách hai.

Đây chính là phương án trị liệu kiểu mới của một bác sĩ tâm lí đã nghiên cứu ra ba trăm năm trước đây, triệt để hủy diện nhân cách phát sinh.

Albert không lập tức đồng ý ngay, tỏ ý muốn tiếp tục quan sát.

Gã phát hiện rõ rằng Cecil có chướng ngại đa nhân cách, bởi vì chứng bệnh này, Cecil thoạt nhìn không được bình thường lắm, thế nên Albert lấy lí do phải thận trọng, đã làm một vài thí nghiệm với Cecil.

Hiển nhiên Cecil cực kì thận trọng đối với mấy thí nghiệm kia, điều này lại làm cho Albert cực kì để tâm.

Gã cảm thấy mình vẫn nên tự tiếp xúc trực tiếp với nhân cách hai trong miệng Cecil, sẽ dễ đưa ra phán đoán hơn, nhưng Cecil mạnh mẽ quá khiến cho nhân cách kia khó lộ diện, Albert không có cơ hội để tiếp xúc được với đối phương, không thể không thu thập một vài hình ảnh, tư liệu từ nhỏ tới lớn của vị đại thần Nội các này, lại từ những miêu tả ngắn trong miệng Cecil để tìm hiểu về nhân cách hai của y.

Tốn thời gian hơn một năm, Albert rốt cuộc cũng phát hiện ra mấu chốt của vấn đề. Ngay lúc Cecil lại thúc giục tiến hành giảo sát nhân cách hai, Albert đã nói thẳng: "Đại nhân, xin thứ cho tôi không thể tiến hành loại giải phẫu này với ngài được, đây là vi phạm chuẩn mực đạo đức y học."

"Vì sao?" Ánh mắt Cecil băng lãnh, không chút độ ấm nhìn Albert.

"Bởi ngài mới là nhân cách thứ hai phát sinh ra, không phải sao? Nguyên tắc cơ bản nhất trong giải phẫu giảo sát nhân cách, chính là nhân cách hai không thể tiến hành giảo sát chủ nhân được, nếu làm như vậy, không khác gì là phạm tội, giúp kẻ trộm chiếm lấy cơ thể."

Cecil lạnh lùng nói: "Cậu có hiểu rõ mình đang nói gì không, hả bác sĩ Albert? Cậu trị liệu cho tôi đã hơn một năm, cuối cùng lại đưa ra một kết luận nực cười như vậy?"

"Đại nhân, đừng đóng kịch nữa, ngài hiểu lời tôi đang nói mà," Albert cảm thấy không quá ngạc nhiên đối với biểu hiện ngạo mạn này của Cecil, vẫn cứ cung kính như trước, "Đề nghị của tôi vẫn là dung hợp nhân cách, đây là phương án trị liệu hợp lí nhất, mặt khác, tôi không thể, cũng không có quyền tiến hành trị liệu cho ngài."

Cuối cùng Cecil vẫn làm thành công giải phẫu giảo sát nhân cách.

Y đổi tên bác sĩ không nghe lời này, cũng sử dụng vài thủ đoạn nhỏ, phái gã tới ngoài liên tinh hệ.

Cuộc sống ở đó vô cùng gian khổ nhưng Albert vẫn còn có thể nhẫn nại được, tận cho tới khi gã thấy truyền thông bốn phía đế quốc đều đưa tin Augustine đế kết hôn với Cecil.

Albert tùy tiện suy đoán liền hiểu, Cecil hiển nhiên đã cấu kết với viện trưởng bệnh viện quốc lập Đế quốc, khai ra bản chứng minh kiểm tra sức khỏe bình thường, dù sao lão già không có y đức kia cũng chính là một con cẩu già trung thần dưới trướng Cecil.

Thanh niên ngay thẳng thấy được tin tức, rất muốn báo tình huống của Cecil cho Augustine đế điện hạ biết. Gã không muốn phá hỏng hôn nhân của người khác, nhưng ít nhất, cần phải tiến hành một vài bước kiểm tra đối với sức khỏe của Cecil, phải xác định gen có biến dị không, có bệnh tật tâm lí gì không, mới không gây tai họa cho đời tiếp theo của Hoàng gia.

Nhưng chuyện này lại bị Cecil biết được.

Lúc này Albert không còn được may mắn như trước, gã trực tiếp bị ném tới Trữ Tát tinh nơi quái vật tàn sát bừa bãi, tự sinh tự diệt.

...

Nghe xong tất cả, Augustine đế mang sắc mặt lạnh lẽo, không nói một lời.

Hắn cần lần nữa nhìn thật kĩ vợ mình. Cái tên tựa như rắn độc trong miệng Albert kia, lại là người yêu vẫn hằng đêm nằm trong lòng hắn.

Nhưng hết thảy ngọn nguồn tình yêu của hắn, dưới sự trần thuật sự thật của Albert, đã sớm bị giảo sát hủy diệt.

Hắn ngay cả căm tức cũng chẳng còn hơi sức đâu, vô tận sợ hãi và lòng bi ai trào ra khỏi lòng, cuộc hôn nhân đã hơn một năm kia, không ngờ lại chỉ là do một tên kẻ trộm cẩn thận bố trí đóng kịch...

Mà học trưởng của hắn...

Augustine đế nhắm mắt lại, không nghĩ thêm nữa.

...

Hai ngày sau, hạm đội của Augustine đế trở lại đế tinh.

Hắn cũng không về nhà ngay, mà phái người mời viện trưởng của bệnh viện quốc lập Đế quốc tới Quân bộ.

Cecil ở nhà đợi nửa ngày cũng không đợi được người thương trở về.

Dùng đủ cách liên lạc, cũng không nhận được thông tin từ Augustine đế.

Cứ vậy oán giận chờ cả một đêm.

Ngày hôm sau y nhận được quà kỉ niệm tròn một năm rưỡi kết hôn.

... Là một lá đơn xin ly hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro