10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10

Liệp Nghiêm bán nằm ở trên giường, cổ áo đã bị lột xuống tới ngực, làm lộ ra một bờ vai cường kiện cùng hàng xương quai xanh mạnh mẽ, bên dưới là bộ ngực to lớn đầy đặn. Minh Vũ đang mút lấy đầu vú bên trái, tay phải đùa nghịch vú còn lại.

Gã nhìn người có khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đang đỏ lừng này say mê bú cắn đầu ngực mình, đôi lúc thấy được lưỡi cậu ta thè ra liếm quanh quần vú, ngón tay bóp lấy núm vú xoa nắn rồi cố định lại để cậu ta liếm láp đá lưỡi lên trên.

Tay bên kia cũng không kém cạnh, cậu ta dùng lòng ngón tay xoay đầu vú gã, dùng tay vặn véo rồi chà sát, có lúc lại ấn sâu xuống, bị kích thích liên tục lúc nhẹ lúc mạnh bạo, làm cho hai đầu vú của gã đều cứng như đá, sưng to lên.

Cậu ta khẽ cắn đầu vú, nhây nhây răng rồi lại liếm vú, tay không ngừng bóp nắn bộ ngực to lớn đầy đặn đàn hồi.

Gã hơi thở gấp, nhếch cười: "Ta ban đầu vốn cho rằng, ngươi là một con gà con thôi, nhưng giờ ta nghĩ lại rồi".

Gã vươn hai tay luồn vào tóc cậu, kéo cho cậu nhướng người lên, thè ra chiếc lưỡi dài liếm lên cổ cậu, mân mê sau vành tai cậu. Minh Vũ rùng mình vì bị trêu chọc điểm nhạy cảm, cậu thở hổn hển, hai mắt ướt át.

"Ngươi là con thỏ nhỏ mới đúng". Gã hạ mi mắt, liếm từ giữa má lên trên khoé mắt của cậu.

"Ý ngươi là ta nhút nhát hay khóc ấy hả?" Cậu đưa tay xuống cởi thắt lưng gã, hai tay luồn vào, vuốt ve lên vòng eo săn chắc gợi cảm, sờ lên trên từng múi cơ bụng gồ ghề, cảm nhận làn da ấm áp nóng hổi này.

"Không" gã tiến đến tai cậu thì thầm, "ngươi không biết, thỏ động dục quanh năm à? Ngươi như chúng vậy, lúc nào cũng thấy đói khát cả".

Tai cậu nóng bừng, giọng của gã khàn khàn quá đỗi nam tính, làm cho cả người cậu đều tê đến rệu rã. Nhất là hơi thở nóng đến kinh người đó từ miệng gã thấp thoáng thả ra, đánh nhẹ vào tai cậu đầy trêu chọc.

"Ta động dục quanh năm bao giờ chứ! Ta..." cậu khó khăn không dám bật thốt, cậu trở nên như thế này chỉ với mình gã thôi!

Tên này chẳng lẽ đã bỏ bùa mê gì vào người cậu rồi?

Gã hơi nâng chân lên, lấy đầu gối cạ cạ vào giữa háng cậu, làm cậu mím môi hức một tiếng, cậu giận dữ nhìn gã.

"Cứng như thế này rồi mà còn bảo là không động dục à?" Gã duỗi tay đến nơi nhỏng cao trên đũng quần cậu cầm lấy trêu ghẹo, làm cho cậu há hốc miệng thở dốc, hai mắt hồng ướt.

"Đừng... Ư..." cậu nhẹ lắc đầu mấy cái, nhìn gã cầu xin đừng trêu chọc cậu nữa.

"Cởi quần ra đi, ta muốn ngươi tự đút nó vào đây". Gã buông tay ra, chống tay ra sau nhìn cậu cười, miệng gã há to để lộ ra chiếc lưỡi dài ướt át, hai chiếc nanh nhỏ bên trên hơi lấp ló, bên trong là vòm họng đầy nước đỏ hồng.

Hai mắt Minh Vũ tối đen.

"Ức... hức... ức..."

Ọc... Ọc....

Tiếng nước nhớp nháp òng ọc vang lên khi cậu thọc dương vật vào trong miệng gã, cậu nắm lấy tóc gã, nhìn khuôn mặt gã đỏ bừng mang chút khó khăn bởi cảm giác bị lấp đầy đến tận cổ họng, nhưng chiếc lưỡi vẫn cứ hoạt động liếm quanh lấy dương vật cậu trong miệng, nước bọt không thể kiểm soát được chảy ra từ hai bên mép, dương vật cậu cứ liên tục thúc vào, làm cho nước bọt sủi lên một chút bong bóng nhỏ.

Nhận ra kích thước đã cứng đủ, gã nắm lấy eo cậu giữ lại, mút lấy thật sâu rồi cực kỳ chậm như rất thèm thuồng không muốn nhả ra, chiếc miệng chu ra ngậm lấy dương vật cậu từ từ lùi dần về sau, vang chụt một tiếng lớn, dương vật cậu rời khỏi miệng gã nhảy lên xuống mấy cái, nó ướt đẫm nước, còn dính lên một đường chỉ bạc kéo dài từ đầu khắc của cậu đến tới đầu lưỡi gã.

Cậu nhìn gã, thở hồng hộc.

"Cũng may là ta đoán được thế nào cũng có chuyện này, nên đã chuẩn bị trước xong rồi". Gã cởi thắt lưng, tuột quần xuống, ngồi tựa lưng trên thành giường gỗ, đầu gối hơi cong banh rộng hai chân ra, phơi bày hết tất cả mọi thứ ở trước mắt cậu.

"Tiểu tử, biết tiếp theo ngươi phải làm gì không?" Gã đưa tay xuống nơi có đầy vết nếp gấp xung quanh ấy, dùng ngón trỏ và ngón giữa kéo lấy phần da nơi đó ra hai bên, làm cho nơi đó cũng bị kéo căng ra, cái lỗ nhỏ ở giữa cứ nhíu nhíu lại mấp máy liên tục như là thèm khát một thứ gì đó muốn được đút vào.

Minh Vũ như bị mất đi lí trí, cậu quỳ bò đến gần, vươn tay, chộp lấy cổ tay đang banh cái lỗ nhỏ ấy kéo lên.

Cánh tay bị đưa lên, lộ ra bên dưới là chiếc dương vật của gã vẫn đang ngủ yên dưới cánh rừng đen rậm rạp.

"Sao ngươi lại thế nữa rồi?" Cậu nhìn gã hờn trách.

"Tiểu tử, ta đã nói công việc của ta rất đặc thù mà? Lúc này không tiện. Đừng để ý tới nó. Cứ làm những gì ngươi muốn đi".

Cậu nhìn chằm chằm vào mắt gã, giống như rất muốn hiểu ra trong đầu gã hiện tại đang nghĩ cái gì, thế nhưng đáp lại cậu chỉ là ánh mắt cong cong đầy ý cười đó. Không hiểu sao cậu đột nhiên cảm thấy khó chịu.

"Sao lại im lặng rồi? Làm đi chứ? Thôi nào, đừng để uổng phí cả một buổi sáng của ta như vậy", gã vươn tay nắm lấy cằm cậu, dùng ngón tay vuốt ve bên dưới phần cằm như thể đang trêu đùa một con vật nhỏ.

Động tác bất chợt này làm cậu khẽ rùng mình, "ưm" một tiếng, cậu vẫn không dừng các ngón tay đang vuốt ve cậu lại, nhưng mà lại có chút tò mò nhịn không được hỏi: "Một buổi sáng? Ngươi đã làm gì?"

Nghe cậu nói, Liệp Nghiêm chợt dâng lên ý xấu luồn tay ra sau đầu cậu, kéo cậu sát lại, miệng mân mê cắn lên vành tai cậu trêu chọc, thì thầm gì đó làm cho mặt cậu từ đang động tình thành có chút hoảng hồn không dám tin được.

Cậu lắp bắp nhìn gã, mặt mày hoảng sợ, mà ánh mắt thì lại tỏ ra sự đau lòng, "Thật... thật sao? Vậy... ngươi có đang bị đau không? Hay chúng ta đừng làm nữa nhé?"

Đôi đồng tử của gã khẽ giãn to ra, gã nhếch môi cười, kiềm không được bỗng hôn nhẹ lên má cậu, sườn cằm, rồi lại dưới tai.

Thằng nhóc này đúng là đáng yêu thật mà.

"Không sao, ngươi quên ta là ai rồi à? Ta là Liệp Nghiêm đấy. Nhiêu đó ta có thể chịu được, vì ta muốn làm chuyện này với ngươi", gã thì thầm nói bên tai, làm cho cậu cả người từ trong ra ngoài muốn mền nhũn ngay lập tức.

"Đến, làm ta cứng lên đi", gã lại hôn nhẹ lên má cậu, nhìn cậu nhếch miệng cười, làm lộ ra đôi răng nanh kiêu ngạo ấy.

"Ta phải làm thế nào?" Giọng cậu thì thào mà nóng rực. Cậu cảm thấy người này có gì đó dường như đã thay đổi, đường nét trên mặt đã dịu dàng hơn, đến ánh mắt nhìn cậu cũng ôn hoà hơn, như là cưng chiều, làm cậu không khỏi muốn tiến sát lại gần để được nhìn cho rõ.

Gã nắm lấy bàn tay phải của cậu, cầm lấy ba ngón tay giữa đặt vào trong miệng, vừa liếm lấy chơi đùa với chúng, vừa nhìn cậu cười.

Cảm giác được liếm ngón tay nó rất nhộn nhạo, giống như tất cả tế bào trong người đều đang bị trêu đùa cho ngứa ngáy lên, gã liếm các ngón tay cho chúng đều ướt đẫm, rồi đặt chúng xuống nơi cái lỗ nhỏ bên dưới.

"Dùng lòng ngón tay cọ sát ở trên cái lỗ này đi".

Gã dang rộng háng ra, cố ý làm cho mông hển lên cao để cậu thấy được lỗ nhỏ rõ ràng, cậu nghe theo lời đưa ngón tay đặt lên cái lỗ đó cọ dọc lên xuống, rồi lại cọ theo vòng tròn, lòng đầu ngón tay cảm nhận được tại nơi cửa động nó cứ nhíu lại như vừa muốn không cho cậu bắt nạt, lại như muốn hôn lấy tay cậu, níu kéo đừng để ngón tay cậu rời đi.

Miệng cậu khát khô, chợt để ý đến cái nốt ruồi nhỏ ở ngay phía trên, chỉ cách cái lỗ này được chừng một chút, tại sao nó lại mọc ở chỗ này nhỉ? Này là nốt ruồi dâm đúng không? Bởi thế gã mới dâm thế chứ... Bỗng có một dòng nước lóng lánh nhờn dính đổ xuống.

"Đây là dầu thơm bôi trơn. Đừng để lãng phí, tận dụng nó, đút ngón tay ngươi vào bên trong đi".

Minh Vũ bây giờ cứ như là một bé học sinh ngoan, nghe theo lời Liệp Nghiêm chỉ bảo, cậu cong ngón giữa lên đút vào lỗ nhỏ.

"Ức... Từ từ... chậm thôi... trong đó dễ bị tổn thương lắm. Ư... Đúng rồi, đút vào từng chút như vậy, rút ra, đút vào lại đi..." Gã vừa nói vừa thở dốc mạnh, vòng tay ôm lấy vai cậu, mơn trớn hôn lên cổ cậu, ngậm liếm dưới tai.

Nóng... trong này nóng quá... còn rất khít nữa. Mỗi lần ngón tay cậu đút vào rồi rút ra, hai vách thịt nóng hổi bên trong nó cứ mút chặt lấy ngón tay cậu không cho rời khỏi, cửa động bên ngoài cũng theo như thế, nó nhíu chặt lại ngón tay cậu không cho ra ngoài, mỗi lần rút ra là nó lại bú lấy ngón tay cậu cùng bị kéo ra, làm cậu cứ muốn rút ra rồi lại đút vào ngày càng thật sâu.

"Đừng... hức... cứ đâm chọc... mãi thế... Ức... dùng tay tìm đi... móc nhẹ lên rồi chà..."

Tìm gì? Vừa móc tay lên, cậu liền thấy gã giật bắn một cái miệng bật thốt ra tiếng rên rỉ, bên trong cũng đột ngột thắt chặt lại ngón tay cậu co bóp, co bóp.

Đây... biểu cảm này là.... cả người cậu rùng mình, toàn thân râm ran nóng đến hầm hập, quả thật là một học sinh ưu tú, không cần Liệp Nghiêm phải nhắc nhở, cậu liền móc ngón tay lên tấn công mạnh vào cái nơi hơi gồ đó.

"Hức... Từ... nhẹ... nhẹ thôi..." Gã chộp lấy tay của cậu ta, miệng há to thở gấp đến rơi cả nước rãi, đôi mắt ưng khi này mở to ra vì không chịu nổi kích thích ấp tới, mặt gã đỏ bừng hoảng hốt.

"Chết... tiệt... hức! Ta đã bảo... ngươi... chậm... Á..."

Rõ ràng là Môn chủ Huyết Ẩn Môn danh tiếng lừng lừng, thế mà giờ lại chẳng có một chút sức lực nào chặn lại được cái tay nhỏ gầy đang móc mạnh cái lỗ sau nhỏ xíu của gã. Gã chỉ có thể liên tục há miệng thở dốc rên rỉ, nước mắt cũng bắt đầu tuôn ra khỏi khoé mắt.

Minh Vũ như bị điên rồi, cậu đút thêm một ngón khác vào cái lỗ nhỏ, rút ra đâm vào, banh hai ngón ra mở rộng cái lỗ từ bên trong, lại đút thêm ngón thứ ba, móc lên.

Âm thanh nóng bỏng lép nhép tuôn ra từ cái nơi cậu đút ngón tay vào trong, đâm thọc móc lấy liên tục, cậu thấy dương vật gã đã cứng ngắc từ khi nào không rõ, nước sướng chảy xuống ướt cả thân buồi. Hông gã cứ hẩy lên làm cho nó cũng hẩy lên cao ngay trước mắt cậu. Sao trông nó lại ngon thế nhỉ?

Cậu vừa móc lỗ bên dưới, vừa cúi đầu xuống, cầm lấy sục nó rồi thè lưỡi liếm nhẹ trên đầu khắc đỏ hồng đang rỉ nước sướng.

Phụt! Một tiếng, tinh dịch nóng hổi bắn ra từ cái lỗ trên đầu dương vật, dính lên cả mi mắt và tóc cậu.

Liệp Nghiêm ưỡn hông một cái rồi đổ phục xuống, cả người gã run lên không ngừng, dương vật nằm ngẻo sang bên vẫn đang rỉ ra tinh dịch trắng đục từ trong lỗ dương vật.

Minh Vũ rút tay, nhìn thấy cửa động hơi giãn mở ra có chút sưng nhẹ, nó bóng nhẫy dính ướt đầy thứ nước nào đó, trong cái lỗ nhỏ đang mấp máy co rút đó đang rỉ ra một dòng nước nhờn.

Hộc... hộc... hộc....

Cậu thở hồng hộc nhìn vào nó mãi, dương vật cậu bây giờ cứng như thương đá. Cậu muốn đút vào, cậu muốn đút vào trong.

Cũng ngay lập tức, cậu đặt dương vật ngay giữa miệng lỗ, đút thẳng một phát, một cú nhấp mạnh đâm vào lút cán.

"A!" Liệp Nghiêm hét lớn một tiếng, cong người lên giật bắn thở dốc mạnh, đầu óc gã trong nháy mắt xây xẩm bàng hoàng, bên trong xiết mạnh một cái, mắt đầy nước mắt mở to kinh ngạc nhìn Minh Vũ.

Minh Vũ cắn chặt lấy môi vì bị bên trong đột ngột xiết chặt lại, cậu hổn hển nuốt xuống ngụm nước bọt, hai mắt mơ màng, cậu nằm lấy cặp đùi của gã nhấc lên cao, như những gì cậu từng nghĩ đến, cậu ép sát cặp đùi to lớn này thật sát xuống hết cỡ, tư thế này làm cho gã phải nhấc mông lên cao, khiến cho cậu nhấp vào trong càng dễ dàng không bị gì ngăn cản.

Mẹ nó, trong này nóng quá, bót quá, cái vách thịt gồ ghề trong này, nó cứ khít lại khắp từng nơi như muốn khắc luôn hình dạng dương vật của cậu vậy. Đau chết được, nhưng sướng quá. Cậu vặn vẹo hông cho dương vật cọ qua lại mọi nơi bên trong, mông gã lại thít mạnh run lên.

"Ngươi... nhả ta ra chút đi..." Mặt cậu bây giờ đờ đẫn nhìn gã.

Cậu từ từ rút dương vật ra, bên trong nó cứ mút lấy cu cậu làm cậu phê đến muốn bật khóc.

Liệp Nghiêm giờ hai mắt cũng đang ửng đỏ nhìn lên Minh Vũ, gã bậm môi ưm một tiếng, chợt bật cười, cố gắng thả lỏng chính mình.

Cảm nhận bên trong đang dần dần giãn bớt đi lực bót chặt cậu, Minh Vũ lại đâm thúc mạnh vào một phát, làm cho gã giật mình kêu lớn.

"Hức!"

Cũng nhờ vào có dầu bôi trơn, cùng với nước dâm rỉ ra từ dương vật cậu. Mỗi lần cậu rút ra đâm vào, bên trong động thịt càng lúc càng trơn trượt, dương vật dài thọc sâu vào trong cái lỗ nhỏ đói khát, rút ra đến lộ cả vành đầu khắc, rồi lại nắc mạnh vào, da thịt va chạm nhau vang lên âm thanh bành bạch liên tục, tiếng nước nhớp nháp dần trở thành tiếng phộc phộc cực lớn, hoà với tiếng khóc nấc rên rỉ ngày càng to.

"Hức! Hức! Hức!"

"Ức... Ư..."

Mùi xạ hương mạnh mẽ dâm đãng bốc lên, mùi cơ thể ướt đẫm mang theo hương vị giống đực đang động dục, cơn nứng lan tràn từ nơi dương vật xông đến tận não, chúng như thuốc phiện làm cho đầu óc cậu mị mê.

Minh Vũ nhìn xuống vẻ mặt khi này của Liệp Nghiêm, mặt gã giờ đã nhuốm đầy dục vọng không còn toát ra vẻ ngông nghênh được nữa, hai mắt gã như đang dại ra, miệng thoát ra từng tiếng khóc trầm khàn mê man đầy khiêu gợi, hai đầu vú run run dựng đứng, dương vật gã lại cứng lên lần nữa. Cậu nhìn xuống tất cả, nương theo ký ức, nhớ tới cái nơi yếu ớt ẩn bên trong trên thành thịt vách, cậu rút ra, đâm vào thật nhanh để dương vật cứ liên tục cọ mạnh lên nơi điểm yếu đó, cảm nhận vách thịt tường siết chặt lấy dương vật cậu co bóp, cậu sướng tới mất kiểm soát bản thân, hông dập rút bên dưới không ngừng. Liệp Nghiêm liên tục lắc đầu.

"Đừng... Ư... Dừng... hức... Đừng... Chỗ đó..." Gã đẩy tay chặn lấy bụng cậu cứ như đang muốn đẩy cho cậu ra ngoài. Mặt gã đẫm lệ hai mắt hoảng hốt. Đáng tiếc dục vọng đã xâm chiếm hết đầu óc của gã, gã không còn chút sức lực nào để chống lại cậu.

Tuy nhiên hành động này đã làm cho Minh Vũ rất tức giận, ai cho phép gã đẩy cậu ra hả!

Cậu nắm chặt lấy hai bên gốc đùi gã, đè ép xuống, nhổng người dập mạnh hông nhiều hơn, mỗi một cú thúc hông đều đâm thật sâu rồi cọ mạnh lên nơi yếu ớt đó. Cảm giác vừa đau đớn vừa cực sướng làm cho Liệp Nghiêm thở không nổi.

Dập rút! Dập rút! Dập rút!

Một cú nhấp thật mạnh cuối cùng, cậu nắm chặt đùi gã, cắm thật sâu vào, dương vật co giật bắn phụt vào nơi tận sâu nhất ấy, thành thịt nhận lấy kích thích quá lớn cũng xiết chặt lại co bóp liên tục, như là đói khát muốn vắt sạch hết cho đến từng giọt tinh cuối cùng.

Gã cũng bắn mạnh ra, dòng tinh nóng hổi bắn thẳng ngay lên trên miệng gã.

Hai người thở mạnh hồng hộc, chờ cho cao trào qua đi, Minh Vũ mới hơi ngẩng mắt lên nhìn mặt Liệp Nghiêm. Liệp Nghiêm bây giờ cũng đang nhìn cậu, hai mắt vẫn còn ướt nước, gã khẽ bật cười, giọng vẫn còn chút nức nở.

"Lần đầu như vậy, không tệ đâu tiểu tử".

Khi này Minh Vũ đã tỉnh táo lại, cậu xấu hổ đến đỏ hết cả người, vội vàng lùi lại rút dương vật ra.

Phụt một tiếng, dương vật rời đi, mông gã hơi nhỏng lên run run mấy cái, cái lỗ vì mới bị dập cho hết mức nên vành mép thịt có hơi sưng hồng, cái lỗ vẫn chưa khép lại được, nó cứ mấp máy, mấp máy, một dòng sữa đặc từ từ chảy ra.

Minh Vũ nhìn mãi không thể rời đi, bởi vì nhịn đến mười hai ngày, nên cậu tích trữ bắn vào trong rất nhiều, dòng tinh trắng đục từ bên trong cứ rỉ ra không ngớt, đọng lại thành một vũng nhỏ trên đệm giường ngủ, chợt trong vài giây, hai mắt cậu vô thức tối đen đi, chảy ra hết rồi, lãng phí thật...

Bỗng cậu giật mình, có chút hoang mang, cảm thấy vật dưới háng mình lại nóng lên nữa, cậu cứng nữa rồi.

Cậu cố gắng nhịn xuống. Vì đã lấy lại được chút lí trí, Minh Vũ của chúng ta bây giờ có hơi hờn dỗi, tại cậu không muốn bị nói là giống con thỏ nhỏ.

"Không dám nhận. Chắc ta cũng chẳng giỏi giang gì so với những kẻ từng làm với ngươi".

Giọng của cậu có hơi phụng phịu.

"Hmmm, cái này thì hơi khó nói". Gã nằm nghiêng thân, chóng tay đỡ đầu, còn như là cố tình nghiêng chân làm ra tư thế số 4 dạng mở, mặc cho tinh dịch bên trong lỗ sau vẫn đang rỉ xuống. Khuôn mặt có chút suy tư mà nhìn cậu.

"Vì ngươi là kẻ đầu tiên đâm vào cái lỗ này của ta mà. Thật không ngờ tới, bị đâm lại có thể sướng dữ vậy".

Hả?

Hả??

HẢ????

Cậu sững sờ quay qua nhìn, cậu vừa nghe cái gì? Cậu... là người đầu tiên?

Tên... tên này nói dối cậu đúng không!

"Ngươi, ngươi lại gạt ta!".

"Gạt ngươi làm gì? Trước nay ta đều ở mặt trên. Này là do đã hứa với ngươi, nên ta cũng thử một chút". Gã cười nhẹ một cái.

Người cậu lại lần nữa nóng lên hừng hực, dương vật trong chớp mắt đã sung mãn cứng ngắc. Liệp Nghiêm thì vẫn đang suy nghĩ về việc nằm trên nằm dưới, không để ý tới có con thỏ nhỏ nào kia hai mắt đang loé sáng, nhăm nhe nhìn chằm chằm gã.

Gã quay qua, liền bị một thân hình nhào tới đè ở trên người.

"Thêm... chúng ta làm thêm một lần nữa đi..." cậu nắm lấy hai tay của gã ta, mặt mày đỏ bừng, nở ra một nụ cười đẹp đến kỳ dị.

Liệp Nghiêm ngẩn ra một chút, nhếch môi cười.

----------

Tình tiết truyện mình viết mãi vẫn không ưng được nên tạm gửi ở chương sau vậy 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro