Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Eunji vùng vằng một lúc, trở lại xe và không thương tiếc ném cái balo vào trong.(khổ cái balo,em nó có tội tình chi) Suho nhìn cô nhoẻn miệng cười. Chắc là Eunji đang giận lắm đây! Nhưng sao lại nhịn thế không biết?

- Giờ đi đâu? – Eunji cau có hỏi. Thật ra thì Suho đã khiến Eunji bị tò mò với chỗ này rồi, nếu không cái balo đó là ném vào mặt của anh rồi chứ không phải là ghế xe đâu.

- Là hội chợ đêm nên giờ còn sớm lắm! Đi ăn trước đi! – Suho nhìn dáo dát tìm quán ăn, nói.

- Không! Không thể ăn! Cậu có biết là những chỗ như thế này rất là mất vệ sinh không hả? Không lẽ cậu toàn ăn ở những chỗ như thế này á?

- Không có! Nhưng chắc cũng không có bẩn như cậu nói đâu! Tôi nghĩ vậy?
- Chắc? Nghĩ? Nói vậy là cậu dẫn tôi đến đây mà chưa xem xét trước?

- Không hẳn! Tôi từng đến mà! Nhưng đậu xe ở phía kia kìa! – Suho vừa nói vừa chỉ về một chỗ khác.

Eunji nhìn theo cánh tay của anh, thở dài một cái. Đi về! Phải đi về! Chỗ này thật là bẩn! Sao nó không sạch như phòng cô nhỉ?(sạch như phòng cô nó thành cái nhà hàng rồi,chứ có phải cái hội chợ đâu)

- A! Có rồi! – Natsu chợt reo lên, bất tri giác nắm tay Eunji kéo đi khiến cô một lần nữa bực dọc phản kháng.

- Kim Suho chết tiệt! Buông ra! Lại dẫn tôi đi đâu thế hả?

- Đi ăn! – Suho vẫn ra sức dẫn cô đi còn Eunji thì vẫn ra sức phản kháng.

- Không ăn! Tôi đã nói là không ăn rồi mà! Buông ra!

Eunji vừa la xong cũng là lúc Suho đưa cô đứng trước một quán ăn có thể tạm nói là khang trang sạch sẽ. Mọi người trong quán nhìn hai người họ đầy nghi vấn khiến Eunji khó chịu vô cùng.

Và rồi, con mắt tinh tường của cả hai chợt phái hiện ở một chiếc bàn nho nhỏ trong quán có một cặp nam nữ đang cười cười nói nói vui vui vẻ vẻ ăn mì.

- Này, nhìn kìa! – Eunji ngạc nhiên, ngón tay chỉ chỉ vào trong.

- Asiaa! Thấy rồi! – Suho cười gian.

- Này! Anh chị đến ăn hay cản trở người ta mua bán thế hả? – Bà chủ quán đang đứng chuẩn bị mấy phần ăn nói vọng ra.

- À! Ăn! Làm cho 2 tô mì lạnh! – Suho liếc nhìn bảng hiệu, nói xong thì kéo Eunji đi thẳng đến cái bàn có cặp đôi mờ ám đang ngồi trong khi cô chả kịp phản ứng.

- E hèm! Thì ra hai người hẹn hò! – Suho bất thình lình lên tiếng khiến cho Baekhyun suýt nữa là phụt cả mì ra ngoài, còn Bomi chỉ hơi ngạc nhiên một tí.

- Hẹn hò gì chứ! Đi chơi bình thường thôi! – Baekhyun giải thích.

- Bom à, cậu cũng đến những chỗ này nữa hả?

Eunji liếc nhìn chung quanh quán rồi bất giác rùng mình một cái. Khăn giấy, vỏ chanh, rau cải vứt đầy rẫy dưới đất. Cô đang kinh tởm đây.

- À, hả? Ji! Cậu cũng đến nữa à? – Đến giờ này Bomi mới thấy sự hiện diện của Eunji nên hỏi ngược lại cô.

- Mình? KHÔNG BAO GIỜ! Mình bị tên mặt dày này kéo tới! – Vừa nói, Eunji vừa liếc xéo Suho.

- Ngồi đi ngồi đi! – Baekhyun chỉ chỉ vào hai cái ghế trống bên cạnh. Eunji nhìn cái ghế, có ý là không muốn ngồi. Suho
thấy vậy liền lấy một nùi khăn giấy lau ghế giúp cô.

- Rồi đó! Ngồi đi! Không chết đâu mà sợ! – Suho lau ghế cho Eunji xong thì quay qua lau ghế cho mình. Khiếp! Anh cũng thuộc dạng sợ dơ cao độ.

Eunji nhắm mắt khua tay, bất đắt dĩ ngồi xuống. Tất cả nhìn cô, lắc đầu một cái.

- Ji à, cậu gọi gì chưa? – Bomi hỏi.

- À! Gọi rồi! Cái gì lạnh đó!

- Là mì lạnh? – Jellal định trêu cô.

- Mì lạnh! – Suho lườm cậu một cái, vừa lúc bà chủ bưng hai tô mì hoành thánh lên, đặt trước mặt Suho và Eunji.

- Tớ biết cậu không thích, nhưng cậu ăn thử đi! Ngon lắm đó! – Giọng Bomi coi bộ rất vui à nha.

- Này! Cậu sao lại sợ thức ăn bên ngoài như thế hả? – Baekhyun hỏi Eunji khi thấy cô nhìn tô mì hoành thánh một cái trân trối.

- Nó... * Chỉ tô mì*... có sạch không đó? – Eunji nuốt nước bọt hỏi, tay nhận lấy muỗng và đũa Bomivừa lau xong.

- Này cô gái, cô đúng là kiêu căng à nha! Không ăn thì vào đây làm gì? – Ông chú bàn bên cạnh bất bình lên tiếng.

- Không có gì! Bạn cháu dễ bị dị ứng thôi! – Suho.

- Thật không hiểu giới trẻ bây giờ nghĩ gì nữa! Có ăn là may mắn lắm rồi, lại còn chê bai này nọ! Thật là! – Ông chú lúc nãy lại bất bình nói rồi cuối xuống ăn tiếp.

- Này! Cậu ăn thử một đũa đi, không chết được đâu! – Suho vừa nói vừa đưa một miếng hoành thánh lên miệng cắn thử thì mắt sáng rỡ, ăn lấy ăn để.

- Đúng đó Ji! Cậu ăn thử đi! Ngon lắm đó! Baek nói với tớ chỗ này nấu ăn rất ngon!(hớ hớ,đổi cách xưng hô rồi à) – Bomi cười cười nhìn Baekhyun khiến tim cậu đập như trống đánh.

- Ừm... - Eunji gấp một đũa mì, đưa lên ngắm nghía hồi lâu, rốt cuộc cũng cho vào miệng nhai thử.

- Rất ngon đúng không hả? – Suho ngưng ăn, hỏi.

- Ừ! Lần đầu tiên ăn món như thế này! – Cuối cùng Eunji cũng cười sau khi nuốt miếng mì.

- Ăn nhanh ...y để còn ...ơi hội chợ! – Baekhyun ngậm đầy mì nói.

Cả ba người kia đều ăn sạch phần ăn của mình, còn duy nhất Eunji nuốt mà thấy lạnh lạnh ở cổ, kết quả ăn được nửa tô.

Sau khi ăn xong, tính tiền đàng hoàng thì trời cũng chập tối, hội chợ đó cũng bắt đầu lên đèn. Bốn người cùng tiến vào bên trong.

- Đây là hội chợ á? – Eunji nhìn nhìn xung quanh.

- Ừ! Một tí nữa chắc sẽ có phần quay số nữa! Tớ nghe Baek nói vậy! – Bomi hể mở miệng ra là một Baek hai Baek khiến cậu vui như mở hội. ( Hội ở trước mắt, cứ từ từ mà vui!)

- Này! Chơi thử trò này đi! Bomi, tớ sẽ lấy tặng cậu món quà to nhất cho xem!– Baekhyun kéo ba người lại quầy ném lon.

- Ném mấy cái lon ngã là được mà! – Bomi nhìn Baekhyun bĩu môi.

- Cháu à, chỉ có thể ném ngã hình nhân trên cái lon cao nhất thôi. Ngã lon nào là thua ngay! – Ông chủ nghe Bomi nói thì liền giải thích.

- Phần thưởng cao nhất là gì? – Suho nhìn lén Eunji hỏi.

- Là con thỏ bông, hay mấy đứa muốn lấy con gì cũng được. Gấu nhồi bông của phần thưởng này rất to nha, 1m2! – Ông chủ nhìn bốn người cười tươi vì ngỡ họ là tình nhân, lại chưa từng gặp những người đẹp đẽ như thế này.

- 1m2! To lắm đó! – Bomi xoa xoa cằm suy tư.

- Cho cháu 4 trái banh đi! – Baekhyun.

- Cháu cũng lấy! – Suho

  - Ném được không mà hăng thế? – Eunji nhìn Suho đầy vẻ thách thức khi thấy anh nhận mấy trái banh từ tay ông chủ.
- Nếu tôi ném trúng thì sao nào? – Suho cười nửa miệng nhìn cô.

- Vậy thì tôi sẽ chịu thiệt thòi mà nhận phần thưởng thay cho cậu! Ok? – Eunji cười cười giễu cợt.(chị sẽ hối hận khi nói điều này)

- Được! Nếu tôi ném trúng thì phần thưởng là của cậu! – Suho nháy mắt đáp lại.

- Baek à, cậu có chắc là trúng không đó? – Bomi hoài nghi nhìn vẻ tự tin của Baekhyun.

- Tất nhiên là trúng! Tớ sẽ tặng cho cậu phần thưởng đó! – Baekhyun cười xòa đáp.

- Làm được hẳn hay nha!

Suho và Baekhyun đứng vào vị trí chuẩn bị ném. Có một số người vì hiếu kỳ mà đứng lại xem, còn có mấy bạn nữ lấy máy ảnh ra chụp.

Bụp! Bụp!

Baekhyun ném hai trái đầu tiên đều bị trượt, quyết chí hai trái cuối phải trúng.

Bụp! Bụp!

Xung quanh tiếng vổ tay vang lên rầm rộ. Cậu cười thật tươi, chạy lại nhận 2 con chó bông thật lớn từ tay ông chủ rồi đưa cho Bomi, nói:

- Cho cậu này!

- Nhưng hai con làm sao mà cầm nổi?

- Ừm! Tớ cũng không biết! – Baek gãy gãy đầu.

- A! Tớ có cách!

Bomi nói xong thì cầm một con chó bông màu vàng trả lại cho ông chủ trong sự ngạc nhiên của không ít người, chỉ giữ lại con chó bông màu trắng có cái mũi màu hồng thật dễ thương rồi ôm nó vào lòng cười híp cả mắt. Giây phút đó, trái tim của Baekhyun không nghe lời mà đập liên hồi, lại nhìn thấy vài gã nhìn Bomi thèm thuồng thì bực mình, chạy lại nắm tay Bomi, đan ngón tay của cậu vào tay cô, kéo lại đứng gần Eunji cho mấy gã kia từ bỏ ý định.(chị Eunji có sức công phá lớn thật)

Suho thì khí thế hơn cả Baekhyun, đợi cho cậu ném xong mới đến lượt anh.

Trên kệ có 4 hình nhân, trong tay anh có 4 trái banh, ném 4 lần trúng cả 4 trái khiến ông chủ lẫn người xem đều há hốc mồm kinh ngạc. Phen này gian hàng này lỗ thật đây mà.

- Cậu lại đây! – Suho ngoắc ngoắc tay về phía Eunji.

- Có chuyện? – Eunji đánh trống lãng. Làm sao cô ôm nổi 4 con thú nhồi bông.

- Cậu đó, nhận cả đi! Chịu thiệt một chút! – Suho nhận hai con thỏ bông và vịt bông thì đã không còn tay.

- Nhận là được chứ gì?! – Eunji bực dọc quay vào ôm thêm hai con gấu bông to ụ.

Xung quanh, mấy cặp tình nhân đi chơi hội chợ không khỏi ganh tị, nhất là nữ giới. Ai cũng đòi một con trai như thế, nhìn hai cô gái xinh đẹp ôm gấu bông liền cảm thấy vô cùng ganh tị, vừa có nhan sắc, bạn trai lại ga-lang như thế, thật là may mắn.

- Baek à, nó mềm mại thật nha! – Bomi vui sướng ôm con chó bông có hai tai to thật to, hoàn toàn không hay biết Baekhyun đang nắm tay mình dẫn đi.

- Cậu thật là, sao trả lại! Không thấy cặp kia người ta khuân những 4 con à? – Baek vui vẻ nói.

- Tớ không thích có nhiều quá, mệt lắm! Mà cặp gì chứ, chỉ là bạn thôi mà! – Bomi chu môi đáp lại.

- Chịu thua cậu rồi!

- Này! Về nhà đi! Cồng kềnh quá mức cho phép rồi! – Eunji chả thấy mặt mũi đâu, chỉ thấy hai con gấu bông.

- Không được! Đã chơi thì chơi đến cùng! – Suho bình thản nói. Anh cao 1m85, dễ dàng di chuyển với hai " của nợ" trong tay.

- Aisss....! Thật là bực! – Eunji bực bội dẫm chân xuống đất trong khi Natsu cười vui vẻ nhìn cô.

Cứ như thế, 4 người bọn họ đi hết hội chợ, mua thêm rất rất là nhiều thứ, báo hại Suho và Baekhyun chạy ra xe để đồ không ít lần. Bomi rất vui vẻ khi được Baekhyun hết lần này đến lần khác chọc cho cười tít cả mắt.

Cả Eunji, cô cũng cười nhiều hơn bình thường. Mỗi khi cô cười, Suho chỉ cảm thấy trong lòng thật ấm áp như đang đứng trước ánh mặt trời.

Buổi đi chơi kết thúc cũng đã quá 10h tối, bốn người hai xe uể oải trở về nhà.

- Có cần tớ giúp cậu mang lên không hả? – Baek đỗ xe trước khu chung cư của Bomi, quan tâm hỏi.

- Không cần! Hôm nay thật sự rất vui! Cảm ơn cậu, lần đầu tiên tớ đi hội chợ. – Bomi ôm con chó bông chắc nịch, nói.

- Vậy cậu lên đi! Ngủ ngon!

- Cậu cũng về đi! Ngủ ngon! – Bomi nói rồi một tay ôm chó bông, một tay xách hai ba túi xách đựng đồ mua được trong lúc đi chơi bước vào thang máy, trên lưng lại vác thêm một cái balo, thật là mệt.

Baekhyun nhìn theo mãi, cho đến khi bóng lưng của cô mất hẳn thì mới trở lại xe, lấy lại vẻ mặt lạnh lùng, nhấn ga chạy tới quán bar.

[...]

Kít!

Suho thắng xe trước biệt thự của Lucy, âm thanh vang dội phá tan bầu không khí yên lặng.

Eunji bước xuống xe, tay kệ nệ ôm 2 con thú bông, vừa lúc đó nhìn thấy Chanyeol đang đứng trước cửa nhà.    
           

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro