PHẦN 2 - CHƯƠNG 17 - 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 17- MƯU HẠI

"Thật ra hoàng thượng muốn biết ai là kẻ đã bỏ hồng hoa vào trà cũng không khó lắm, chỉ cần cho tay vào nước muối, da tay sẽ tự động hiện thành màu đỏ."
Đang lúc nguy cấp, Từ Dung Viễn nói ra câu này giống như phật cứu chúng sinh vậy, lần này nàng thoát nạn rồi.
"Người đâu, mang nước đến!" Hoàng đế lập tức nói.
Và để cho công bằng, không chỉ Lăng Nhã mà toàn bộ những những người ở Ngự Thiện Phòng cùng các phi tần khác đều phải nhúng tay vào thau nước và tất nhiên không ai bị cả. Đến lượt Tiểu Lục Tử, mặt hắn bắt đầu hoảng sợ, nhanh chóng bỏ chạy nhưng lại bị thị vệ bắt lại.
"Nói! Là ai sai khiến ngươi hãm hại hoàng tự?" Hoàng đế dường như rất tức giận, mặt hắn long nhan đại nộ, như muốn nuốt chửng Tiểu Lục Tử vậy.
Lăng Nhã nhìn còn thấy sợ huống chi là một tiểu thái giám như Tiểu Lục Tử chứ?
Tiểu Lục Tử vì vậy mà kinh hãi: "Nô tài... nô tài không biết!"
Tiêu Hoàng Hậu thấy hắn cứ lắp ba lắp bắp không chịu khai thật, bèn dùng kế dụ giỗ: "Nếu ngươi nổi thật không chừng còn có thể được tha mạng."

CHƯƠNG 18 – KẺ ĐỨNG SAU

Tiểu Lục Tử tuy cũng rất sợ nhưng vừa nghe lời này từ Hoàng Hậu mới yên tâm nói thật:" vào một đêm, có người đưa nô tài hồng hoa và bạc, bảo trong đêm nay phải bỏ thứ này vào trà hạnh. Nô tài vì tham lam nên đã... đáp ứng."
"Là ai đưa ngươi hồng hoa?" Hoàng đế hỏi tiếp.
"Nô tài không biết, lúc đó trời tối, người đó lại che mặt, chỉ để lại bạc rồi ra đi."
Hoàng đế giận dữ: "Chỉ một chút bạc mà đã có ý đồ mưu hại chủ tử, nô tài như ngươi giữ lại làm gì?"
Và đương nhiên ai cũng đã biết kết cục của Tiểu Lục Tử. Mặc dù Hoàng Hậu nói tha tội nhưng hoàng đế không có nói. Cũng chẳng trách được Hoàng Hậu, hoàng đế là cửu ngũ chí tôn, dù là một trăm câu nói của Hoàng Hậu nhưng cũng chưa chắc đã bằng được một từ của Hoàng đế.
------
CHƯƠNG 19 – TỪ DUNG VIỄN

Tuy đã tránh được sự nghi ngờ của mọi người nhưng tâm trạng nàng vẫn rối bời, hôm nay nếu không có Từ Dung Viễn thì có lẽ nàng đã không qua được nạn này. Sau khi về Tịnh Tư Phòng thì nàng đã gọi huynh ấy tới.
"Muội... vẫn khỏe chứ?" Từ Dung Viễn vừa gặp nàng đã quan tâm hỏi.
Nhớ lại lúc trước, là nàng từ chối tình cảm của hắn mà vào cung khiến hắn đau khổ như thế, bây giờ hắn lại vào cung làm Thái y để tiếp ứng cho nàng. Nghĩ đến đây nàng không khỏi xúc động.
"Muội đối xử với huynh như thế nào huynh không hận sao?"
"Sao phải hận? Muội làm vậy chẳng qua là vì người thân thôi, cho dù muội ham phú phụ bần thì ta vẫn sẽ không phụ muội. Bao lâu nay ở trong cung muội vẫn sống tốt chứ?"
"Hoàng thượng đối với muội rất tốt, ngay cả Tịnh Tư Phòng xa hoa như thế này người cũng ban cho muội cơ mà."
Hắn thở phào:" vậy thì tốt, không bị nghi ngờ là được."
Nàng hướng mặt về phía khác: "Vậy thì sao chứ? Cuộc đời này chúng ta đâu còn quan hệ gì?"
Hắn cười:"Ta vốn cũng không mong muội sẽ quay lại với kẻ bần hàn như ta, nhưng ta đến để nói với muội rằng: ta nhất định sẽ bảo vệ muội, tuyệt đối không cho ai làm hại muội cả!"
Hắn cũng chẳng muốn nói nhiều, liền bỏ đi.
------
CHƯƠNG 20 – DUYÊN CỚ

Chuyện hồng hoa coi như đã qua, nhưng đến bây giờ vẫn chưa bắt được thủ phạm khiến người trong cung ai nấy đều không khỏi lo sợ.
"Sao tỷ lại đến đây?"
Ôn Như Ngôn cười nhẹ rồi ngồi xuống ghế: "Đến thăm muội, hôm đó ở Xướng Âm các rất nguy hiểm, ta nghĩ rằng có kẻ đang muốn hại muội."
Nàng thở dài: "Muội đâu phải không biết, chở là vẫn không có manh mối nào."
Ôn Như Ngôn bảo: "Đến bây giờ ta vẫn không hiểu, Ninh Phi lúc đó rõ ràng cũng có uống trà hạnh nhân mà lại không bị gì, còn gạt hoàng thượng nói là không uống."
Nàng nói:" có việc này sao? Hay là do lúc đó uống quá ít?"
Ôn Như Ngôn liền lắc đầu: "Cũng không hẳn, nếu như vậy thì tại sao ả lại không cho thái y bắt mạch?"
Nàng trầm mặt suy nghĩ, sau đó thì trong đầu nàng xuất hiện một ý nghĩ khiến nàng bật lên: "Lẽ nào ả ta không có thai? Chỉ làm vậy rồi giấu giếm đến thời kỳ sinh nở hay sao?"
"Ta nghe nói Diệp Quý Nhân mang song thai."
------

CHƯƠNG 21- BỎ THUỐC

Sáng sớm hôm nay, nàng nghe nói Diệp Quý Nhân sắp lâm bồn, vốn cũng định đến nhưng đúng lúc Ninh Phi lại tới.
"Ninh Phi nương nương sao giờ này lại đến đây? Thần thiếp còn nghĩ Diệp Quý Nhân sắp sinh nương nương sẽ qua đó chứ?"
Bụng Ninh Phi bây giờ cũng đã to lên, có lẽ nàng ta dùng gối chèn vào rồi giả vờ đi tướng đi mệt nhọc của bà bầu.
"Bổn cung vốn cũng định tới đó nhưng Hoàng thượng lại nói rằng người mang thai nên phải kiêng kỵ, đang đi về đột nhiên nhớ tới muội muội nên vào thăm, muội không trách tỷ đường đột chứ?"
"Đâu có, nương nương đến thăm, thần thiếp rất vui mừng."
Nàng và Ninh Phi cùng uống trà trò chuyện một lúc, bỗng dưng Ninh Phi ôm bụng mình, ngã xuống kêu đau giống hệt Diệp Quý Nhân lúc uống trà hạnh nhân.
"Bụng của bổn cung đau quá!"
Cung nữ Đồng Hương của Ninh Phi từ bên ngoài chạy vào, hốt hoảng chạy tới chỗ Ninh Phi:" nương nương, người sao vậy? Đang khỏe, tại sao lại sẩy thai?" Sau đó ả liếc sang Ôn thi:" ta biết rồi, nhất định là ngươi đã đầu độc!"

CHƯƠNG 22 – NINH PHI KẾ

Đồng Hương mới dặn dò cung nữ đưa nàng ta về cung, lúc này Lăng Nhã toàn thân cứng đờ như vẫn chưa hiểu chuyện gì sảy ra, đột nhiên nặng nhớ đến những suy đoán về cái thai của Ninh Phi, bừng tỉnh ngộ:
"Nương nương tính toán giỏi thật! Người dám giả mang long thai, còn muốn... đoạt con của Diệp Quý Nhân thành con của mình!"
Ninh Phi khựng lại, giống như đã bị Lăng Nhã nói trúng tim đen, nàng ta liếc mắt ý muốn bảo người không liên quan lui xuống:" không ngờ lại bị ngươi phát hiện, sao nào, muốn bẩm báo với hoàng thượng sao?" Nói đến đây nàng ta cười nhạt:
"Việc này nếu bị vạch trần thì bổn cung sẽ khó thoát tội, nhưng còn Từ thái y thì sao? Hắn ta vì sao lại vào cung làm Thái y thì có lẽ ngươi cũng đã biết. Nếu ngươi dám tố giác bổn cung thì bổn cung cũng xin đảm bảo rằng Từ thái y cũng khó thoát tội."

CHƯƠNG 23 – QUỞ TRÁCH

Không còn cách nào khác, nàng đành phải để Ninh Phi về cung. Được một lát sau đó thì có tin rằng Diệp Quý Nhân sinh ra công chúa nhưng không giữ được. Còn Ninh Phi thì sinh ra hoàng tử, sau đó hoàng đế và hoàng hậu cũng đã biết chuyện nàng hại Ninh Phi suýt bị sẩy thai.
Vừa trông thấy nàng, hoàng đế đã tức giận:" nói! Vì sao ngươi làm chuyện này? Cũng may mẹ con Ninh Phi bình an, nếu không ngươi khó thoát tội!" "Thần thiếp không hề hạ độc!" Tuy đã bị Ninh Phi khống chế nhưng theo bản năng nàng vẫn chối tội.
"Đến nước này mà ngươi còn chối ư? Trẫm tự hỏi đối xử với ngươi không bạt, vậy mà ngươi lại dùng cách này đã đáp lại trẫm ư?"
Nàng bật lên:" hoàng thượng luôn mở miệng nói là tin nhầm thần thiếp nhưng đã bao giờ ngươi tin thần thiếp chưa? Chưa, chưa bao giờ! Xin hỏi hoàng thượng nếu người trước mặt người là Lan Mi Nhi thì người có nghi ngờ không?"
"Đừng nhắc tới nàng ta!"

CHƯƠNG 24 – ĐIỂM NGHI NGỜ

Đúng lúc này Ôn Như Ngôn tới:" xin hoàng thượng hãy nghe thần thiếp nói vài lời, chuyện này rất đáng nghi, hoàng thượng hãy suy xét kỹ lưỡng để tránh đổ oan người vô tội."
Hoàng đế ngừng trách mắng Lăng Nhã, quay sang nhìn Ôn Như Ngôn, nàng ta bèn nói tiếp:" thần thiếp nghĩ rằng nếu Triệu Đáp Ứng muốn hại Ninh Phi nương nương thì không nhất thiết phải đợi đến tháng thứ 7, vì nếu có hạ độc thì khả năng đứa bé này ra đời vẫn rất an toàn."
Hoàng đế im lặng, có vẻ như đã chịu nghe tiếp những lời Như Ngôn nơi.
"Thứ hai, mưu hại hoàng tự là tội lớn, phải vô cùng bí mật, làm gì có ai ngốc đến mức lại hạ độc công khai ở chỗ của mình, như vậy quá phô trương."
Hoàng đế nghe xong liền gật đầu:" Hoàng hậu, ý nàng thế nào?"
Tiêu Hoàng Hậu điềm tĩnh trả lời:" thần thiếp thấy Ôn đáp ứng nói không phải là không có lý, nếu bây giờ người giao cho Tông Nhân phủ thì đến khi tra rõ trắng đen thì sẽ khổ cho Triệu Đáp Ứng. Mong người suy xét thật kỹ."
Hoàng đế ngẫm một chút thì thấy những lời này cũng đúng:" vậy tạm thời cấm túc Triệu Đáp Ứng vào Tịnh Tư Phòng." Nói xong, ánh mắt của hắn phức tạp nhìn Lăng Nhã:
"Ngươi hãy tự về mà suy nghĩ cái sai của mình!"
------

CHƯƠNG 25-TÌM NỮ Y

Lăng Nhã đến nay đã bị cấm túc được mấy hôm nhưng đến bây giờ Ôn Như Ngôn mới có thể đến thăm nàng.
"Muội hãy ráng chịu đựng, ta nhất định sẽ tìm ra cách cứu muội."
Nàng trả lời:" Ninh Phi không biết đã dùng cách gì mà có thể qua mặt được cả Từ thái y, tỷ hãy gọi Từ thái y đến hỏi thử xem. Đứa con đó của Ninh Phi rất có thể là con của Diệp Quý Nhân."
Ôn Như Ngôn nghe vậy chỉ gật đầu:" hôm đó ta không có mặt, nghe đâu rất hỗn loạn. Ninh Phi vì không tìm được Nữ y nên đã nhớ bà đỡ sau khi giúp Diệp Quý Nhân hạ sinh đến giúp mình. Hay là vầy, để ta gọi nữ y đó về hỏi thử."
"Vậy phiền tỷ tỷ rồi."
------

CHƯƠNG 26 – DI THÂN VƯƠNG

"Tẩu tẩu, ta đến thăm người đây."
Nàng ngước lên thì thấy Di Thân Vương - Mộ Lăng Hạo đến.
Lại một câu chuyện mà đến giờ nên vẫn chưa kể ra, tên Di Vương Mộ Lăng Hạo này nàng đã quen biết từ lúc mới vào cung.
Lúc đó nàng khiến Diệp Quý Nhân phải tức điên lên. Diệp thị hống hách bấy lâu, những người khác chẳng ai dám động đến ả vậy mà một tú nữ lại dám, việc này vì vậy mà trong cung ai cũng biết.
Khi đó gặp hắn ở Ngự Hoa Viên, hắn bảo rằng rất ngưỡng mộ nàng vì tính cách cương liệt. Nàng và hắn thân nhau từ dạo đó, khoảng thời gian trong cung rất khó khăn, cũng là do hắn nhiều lần giúp đỡ.
"Sao Thập Tam gia lại đến đây?" Nàng hỏi.
Hắn nói:" hoàng thượng phái ta đi làm nhiệm vụ, vừa về lại nghe nói đến vụ việc của tẩu tẩu, sao ta lại không đến được chứ?"
Vừa nghe đến hai chữ Hoàng thượng này là lòng nàng lại đau.
Đành kể lại toàn bộ sự việc khi đó, đương nhiên nàng không nói ra việc Ninh Phi mang thai giả, chung quy vẫn là do Tử Dung Viễn. Càng ít người biết càng tốt.
"Tẩu tẩu đừng nên trách tứ ca, huống chi từ nhỏ huynh ấy đã xem Lan Mi Nhi như một nửa sinh mạng, năm đó trong cung đấu đá liên miên, cũng may có Lan Mi Nhi bên cạnh. Trong lòng tứ ca ngoài Lan Mi Nhi ra không có người con gái nào thay thế được." Hắn an ủi nàng.
Nghe vậy lòng nàng càng buồn hơn, hóa ra dù đã nhiều năm như thế mà trong lòng hắn cũng không thể quên được Lan Mi Nhi, mặc dù ả ta đã là Vương Phi của Bát Vương Gia.
"Ta biết."

CHƯƠNG 27 – ĐỔI MẠCH

Di Thân Vương bắt đầu chuyển sang chủ đề chính:"nhưng mà ta không hiểu vì sao trong trà lại có hồng hoa?"
Nguyệt Tú vội nói:" có lẽ nô tỳ biết lý do, hôm đó khi chủ tử đưa trà cho Ninh Phi thì thấy ả lẻn bỏ thứ gì đó vào trong."
Di Vương lắc đầu:" không phải chứ? Làm gì có chuyện đi hại mình và con của chính mình?"
Nàng nói:" lỡ như có người thay đổi được mạch tượng thì sao? Cũng có thể là Ninh Phi nương nương... mang thai giả."
Hắn lại lắc đầu:" sao có thể được? Thai của Ninh Phi là do Tử Thái Y chẩn đoán, làm sao có thể... Đúng rồi! Mạch tượng vẫn có thể thay đổi, cho dù là thái y cũng không đoán được."
Vì sự việc hệ trọng nên Di Thân Vương cũng đã nhanh chóng chạy đến Càn Thanh Cung.
------

CHƯƠNG 28 – XỬ LÝ

Được mấy hôm sau, Hoàng đế cho truyền nàng và các phi tần khác cùng đến cung của Ninh Phi.
"Hôm nay trẫm gọi mọi người đến đây là muốn nói rằng chuyện sảy ra vài trước đến bây giờ đã rõ ràng." Nói đến đây hắn nhìn Ninh Phi:
"Nàng nghĩ nên làm thế nào mới ổn?"
Ninh Phi làm ra vẻ mệt mỏi vì vừa sinh, nói:" thần thiếp nghĩ nên làm theo lời Niên Quý Phi, giao cho Tông Nhân phủ! Mặc dù nàng ta có ý muốn hại thần thiếp nhưng cũng từng là tỷ muội. Thần thiếp không muốn nàng ta mất mạng."
Đấy, lại tỏ ra thánh thiện, mấy lần trước nàng ta bên vực nàng thì nàng rất cảm động, bây giờ thì lại thấy vô cùng ghê tởm.
Hoàng đế bật cười: "Hay cho tấm lòng nhân hậu lấy đức báo oán của nàng. Lần trước nàng vượt cạn thành công đến là nhờ vào bà đỡ, Ninh Phi, nàng có muốn nói gì không?"
Sắc mặt Ninh Phi bắt đầu không tự nhiên: "Hoàng thượng nói phải, chỉ là lúc đó khi thần thiếp tỉnh lại thì đã không còn thấy bà ấy đâu nữa nên không có dịp tạ ơn, thật đáng tiếc."
"Nếu nàng cảm thấy tiếc thì trẫm sẽ gọi nữ y đó đến đây để nàng tạ ơn nhé? Người đâu! Gọi Lưu Bà lên đây!"
------

CHƯƠNG 29 – SOÁT PHÒNG

Lưu Bà từ bên ngoài rụt rè bước vào điện, Ninh Phi vừa nhìn thấy bà ta thì đã sợ đến mức câm nín không nói được gì

"Hoàng Thượng.... Nhị Hoàng Tử .... Người không phải do Ninh phi sinh." Lời nói của bà tuy ấp úng nhưng từng câu từng chữ lại rất rành mạch, rõ ràng.

Ninh Phi không chịu được nữa đứng lên quát lớn: " Bắc Vũ rõ ràng là do bổn cung mang thai 7 tháng sinh ra. Ngươi đừng có ăn nói hàm hồ!"

Hoàng đế thì đập bàn: "Ninh Phi! Nàng dám giả mang thai tranh sủng! Có phải ngày thường trẫm quá khoan dung nàng nên mới dám làm vậy."

Ninh Phi tay chân run rẩy, không biết nên làm gì, nhìn thấy Lăng Nhã cũng ở đây, ả chỉ tay vào mặt nàng. "Hoàng thượng, Lưu Bà chắc chắn là do Lăng Nhã mua chuộc để giá họa cho thần thiếp."

Hoàng đế không quan tâm đến lời biện minh của Ninh Phi, chỉ nói: " Từ Dung Viễn tới chưa? Nếu rồi thì mau cùng Tứ Hỉ đến Linh Cung Các lục soát, nhất là phòng của thị nữ Đồng Hương!"

CHƯƠNG 30 – NGÂN CHÂM

Sau khi lục soát, Từ Dung Viễn mới quay về cùng một túi vải: "Hoàng thượng, thần tìm được trong cung của Ninh Phi có thứ này, là ba dài bốn ngắn tổng cộng 7 cây ngân châm. Sách y có nói có thể thay đổi mạch tượng, chính là loại 3 dài 4 ngắn này."

Hoàng đế gật đầu rồi nhìn Lưu Bà: " Mau kể lại tường tận, không được soát điều nào."

"Bẩm Hoàng thượng, lúc đó Ninh Phi nương nương đưa lão nô một nén bạc rồi ép lão nô nghe theo lệnh. Ninh phi bảo lão nô sau khi đỡ đẻ cho Diệp Quý Nhân xong phải đem đứa trẻ đó đến chỗ Ninh Phi để trộm long tráo phụng. Sau đó bóp chết đứa còn lại. Sau khi xuất cung thì bị truy sát, cũng may lão nô thoát được nếu không đã chẳng toàn mạng về đây."

Diệp Quý Nhân nghe thấy thì thần sắc kích động, khóc lóc như mưa. "Hoàng thượng, Ninh Quý Phi muốn hại thần thiếp, còn muốn đoạt con của thân thiếp về làm con mình, xin Hoàng thượng làm chủ cho thần thiếp!"

Ninh Phi biết mình đã chẳng còn đường nào để tiến, đành bò đếm ôm chân Hoàng đế: " Hoàng thượng, thần thiếp vì nhất thời hồ đồ nên mới phạm tội tày đình, thần thiếp biết sai rồi, xin Hoàng thượng niệm tình xưa mà tha cho thần thiếp!"

"Bây giờ mới biết sai sao? Tình nghĩa bao nhiêu năm? Trẫm chỉ hận là bao năm qua tại sao lại không nhận ra một kẻ độc ác như ngươi! Người đâu, đưa Ninh Phi đến Tông Nhân phủ xử lý."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro