Chap 43 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đánh cược bắt đầu, Minh Triệu lắc xúc xắc một cách điêu luyện, dường như đã không nhìn thấy cánh tay của cô, chỉ thấy một cái bóng đang nhanh chóng run rẩy. "Ba" một tiếng, lon lắc xúc xắc trong tay Minh Triệu cuối cùng hạ xuống, đánh thức Kỳ Duyên đang nhìn chằm chằm, cũng đồng thời đánh thức người đàn ông đối diện. Nhìn thấy Minh Triệu động tác thông thạo, nam nhân sắc mặt có chút biến đổi, bất quá vẫn ngoan cố nói lời khinh bỉ.

"Cô nàng xinh đẹp xem ra có vẻ thành thục a, chỉ không biết lắc ra có theo ý cô hay không thôi''

Tên nam nhân cũng động tay, chỉ là động tác của hắn so với Minh Triệu thực sự khó coi, đơn giản lay động vài cái liền đem xúc xắc đặt trên bàn, tựa hồ chỉ cần như vậy có thể đánh bại Minh Triệu.

"Cùng nhau mở"

Hai người cùng nhau mở ra, 5 số xúc xắc của nam nhân là 42456, tổng 21 điểm, nhìn thấy thành tích của mình không sai, hắn thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn sang kết quả của Minh Triệu liền ngây dại vì 5 xúc xắc của Minh Triệu đồng dạng là 6, chiếm điểm lớn nhất 30, khóe mắt hắn co quắp một chút.

"Kĩ thuật không tệ nha, nhưng không biết lần sau vận số có tốt như vậy không"

Chẳng mang lời nói của hắn để tâm, Minh Triệu cầm lấy lon đựng xúc xắc từ mặt bàn đảo qua một cái, 5 viên xúc xắc nằm gọn trong lon, liền phát ra âm thanh đinh đinh đang đang.

Hai người đánh cược cơ bản là chưa quá 3 hiệp, Minh Triệu dễ dàng hai lần đều là 5 con 6, hoàn toàn thắng tuyệt đối. Nam nhân không cam tâm gầm gừ phẫn nộ, Minh Triệu cũng không để ý, nắm tay Kỳ Duyên rời đi đổi chi phiếu, bị phá nhiễu cuộc vui, Minh Triệu cũng không còn tâm trạng chơi đùa, hai người trực tiếp về phòng.

Trở về đến phòng, Minh Triệu đắc ý quay sang Kỳ Duyên cầm chi phiếu được đổi mà vẫy vẫy.

"Duyên, có người tặng chúng ta nhiều tiền như vậy đi chơi, em muốn mua cái gì?'

Không có trả lời câu hỏi Minh Triệu, Kỳ Duyên nhanh như thoắt đoạt lấy chi phiếu trên tay Minh Triệu, xé thành từng mảnh vụn, ném trực tiếp lên người cô, chi phiếu bị xé bay tán loạn còn dính trên tóc Minh Triệu, một số rơi rãi trên nền đất, Kỳ Duyên thở hổn hển, ngực kịch liệt phập phòng, xem ra cực kỳ tức giận.

Minh Triệu ngạc nhiên đứng sững sờ tại chổ, cũng không phải vì mất đi một nghìn vạn này, mà Kỳ Duyên lần đầu tiên như thế này tức giận. Minh Triệu đoán không ra, ôn nhu hỏi.

"Duyên, làm sao vậy? Chị làm gì sai?"

Hơi thở phì phì, một cổ nghiêm mặt, không để ý tới Minh Triệu hỏi, Kỳ Duyên xoay người đi vào phòng phủ, bò lên giường, kéo chăn trùm kín người, giống như con ốc sên chui tọt vào vỏ, chống lại phiền nhiễu bên ngoài.

Nhìn thấy Kỳ Duyên bộ dáng quyết liệt chống cự, Minh Triệu cực kỳ phiền muộn. Cô xoa xoa hai bên thái dương, bất đắc dĩ thở dài, đi tới bên giường, giống như lúc trước tại nhà Lệ Hằng, ôm lấy một cục trong chăn kia, giọng có chút ủy khuất hỏi.

"Duyên, em phải nói chị biết là chị sai chổ nào?"

Mạnh một cái xốc chăn lên, Kỳ Duyên lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng, không phải vì nóng mà là vì tức.

"Vì sao phải đáp ứng hắn? Nếu chị thua thì làm sao bây giờ?"

Minh Triệu cuối cùng cũng thông, tiểu tử nhà mình lại ghen, mang theo dáng tươi cười nghiền ngẫm, Minh Triệu nói.

"Vậy thì chị dĩ nhiên phải ở cùng hắn một đêm a"

"Chị!''

Kỳ Duyên chỉ thốt nỗi một chữ, sắc mặt càng cực kỳ đỏ hơn tựa hồ đã tức tới cực điểm rồi, vì vậy Kỳ Duyên bạo phát, kéo tay Minh Triệu, dùng sức lôi Minh Triệu nằm trên giường, Kỳ Duyên trườn tới ngồi trên bụng Minh Triệu, hai tay giữ chặt vai cô, đem Minh Triệu gắt gao kiềm chặt dưới thân, trên cao nhìn xuống.

"Chị là của em, là của em, không cho phép đi cùng hắn!"

Kỳ Duyên nhìn chằm chằm Minh Triệu, bá đạo tuyên bố chủ quyền.

"Haha, ừm, chị là của em, chỉ thuộc về mình em"

Tuy rằng vai truyền đến cảm giác đau đớn, thế nhưng lòng Minh Triệu lại cảm thấy ngọt ngào.

"Cũng chỉ có thể theo em"

Bởi vì Minh Triệu thuận theo lời nói chính mình, nên Kỳ Duyên sắc mặt biến đổi được một ít, nhưng lại suy tư một phen rồi lo lắng lần thứ hai cường điệu tuyên bố.

"Như vậy, bảo bối, để bồi thường sai lầm của chị, bây giờ có cần chị cùng em một đêm hay không?"

Mang theo ý tứ trêu đùa, Minh Triệu lộ ra một dáng tươi cười đầy quyến rũ.

Kỳ Duyên sai lệch nghiêng đầu, trái với mong đợi của Minh Triệu, Kỳ Duyên quyết đoán nói.

"Được, vợ phải cùng em đêm nay"(đấy trêu GB làm chi giờ thấy hậu quả r đó)

Trước ánh mắt ngạc nhiên của Minh Triệu chính là Kỳ Duyên cuối đầu hôn lên môi cô, hai đôi môi đỏ mộng tiếp nhau cùng một chổ, dính chặt nhau như keo sơn không muốn rời. Minh Triệu mắt nhắm, thuận theo ý Kỳ Duyên không hề chống cự, chỉ là cô không tránh khỏi trong lòng nghi hoặc, lẽ nào Kỳ Duyên thực sự thông suốt?

Mà lúc này Kỳ Duyên nhớ đến lời Lan Anh, Lan Anh nói rất đúng, phải đem vợ áp dưới thân, thì mới có thể dễ bảo.

Nụ hôn hai người càng lúc càng tăng nhiệt, một giọt mồ hôi từ trán Minh Triệu trượt dài xuống má gò má đỏ rồi chạy xuống đến cổ trắng ngần của cô, Kỳ Duyên nhìn thấy một màn này liền có chút ngây dại, buông lỏng đôi môi đã bị Kỳ Duyên hôn đến sưng đỏ và bóng loáng một màu nước bạc, dời nụ hôn lên trán Minh Triệu, bắt đầu hôn từ trên hôn xuống theo dấu mồ hôi. Cảm nhận vị mằn mặn lan trong môi, mặc dù như vậy Kỳ Duyên cũng không từ bỏ miếng da mềm mại nhẹ nhàng mút vào, muốn tiếp tục xuống phía dưới rồi lại luyến tiếc, mãi cho đến khi nơi Kỳ Duyên nấn ná đều là những dấu hôn đỏ mới chịu dời đi.

Mồ hôi chảy xuống thì bị y phục Minh Triệu ngăn trở, Kỳ Duyên không nhịn được kéo mạnh vạt áo Minh Triệu. Minh Triệu hiểu ý cũng vô cùng phối hợp thuận theo nâng thân người lên để Kỳ Duyên có thể cởi ra vật cản trở.

Thoát ra từng thứ một trên người Minh Triệu, Kỳ Duyên ném chúng ra phía sau, từng cái từng cái rơi trên mặt đất, cảnh tượng nhìn có phút phóng đãng cuồn loạn, một thân thể tuyết trắng liền hiện ra trước mắt Kỳ Duyên, thế nhưng nơi quan trọng vẫn còn bị cản trở, Kỳ Duyên bĩu môi, tay phải luồng ra phía sau Minh Triệu, dễ dàng một cái tháo nút áo ngực, tay trái phía trên nắm lấy bra Minh Triệu nhanh tay quẳng ra, thỏa mãn gật đầu, bắt đầu thưởng thức mỹ vị trước mặt.

Đôi gò bông của Minh Triệu mà Kỳ Duyên cho là đậu vẫn là món Kỳ Duyên yêu nhất, cho nên đối với việc này, Kỳ Duyên kinh nghiệm vô cùng phong phú. Bất quá trong đầu vẫn còn nhớ rõ lời giáo của Lan Anh cùng tư liệu của Thảo Nguyên, vì vậy Kỳ Duyên tự tâm quyết định, hôm nay cô bắt đầu thực nghiệm trên người Minh Triệu.

Kỳ Duyên vươn lưỡi đỏ ẩm của mình bắt lấy đảo một vòng tại đậu của Minh Triệu, một bên còn lại tay vẫn không nhàn nhạ mà xoa nắn, Minh Triệu vẫn là không nhịn được, rên lên một cách yêu kiều đầy quyến rũ.

Một bên gò bông được Kỳ Duyên chăm sóc đều đứng lên, sáng bóng, Kỳ Duyên tạm ngưng, ngẩng đầu nhìn thoáng qua đôi mắt đang nhắm nghiền của Minh Triệu, đắc ý cười cười.

Một hồi lâu, cảm giác động tác người phía trên đình chỉ, Minh Triệu khó nhịn giãy dụa, hừ một tiếng bất mãn.

Âm thanh này của Minh Triệu lọt vào tai Kỳ Duyên giống như dòng điện lưu xẹt qua lòng cô, mang đến Kỳ Duyên cảm giác tê dại, tinh thần cũng vì thế mà quay trở về.

Lần thứ hai cúi đầu, đem phần đậu bên trái ngậm vào, một bên có thể nghe được nhịp tim đang đập rất nhanh của Minh Triệu, một bên tiếp tục công việc dở dang.

Trước ngực mẫn cảm bị một vật mềm ướt vây quanh, nhẹ nhàng mút mát kéo kéo, kích thích càng ngày càng mãnh liệt làm sự nhẫn nại của Minh Triệu cũng đạt cực hạn, hai bàn tay nắm chặt drap giường, cơ thể uốn éo, phát ra tiếng than nhẹ vừa thoải mái vừa như khó chịu.

Có thể bởi vì bị kích thích, mà da thịt Minh Triệu hiện tại cũng phiếm hồng cực kỳ mê người.

Cố gắng nhớ lại những hình ảnh hai nữ nhân trong tư liệu mình đã xem, Kỳ Duyên sai lệch oai đầu, mái tóc quăn mượt mà, nhẹ nhàng quét trên bụng Minh Triệu, làm cho cô một trận cảm giác ngứa ngáy.

"A..."

Lửa nhiệt tăng cao, Minh Triệu có thể cảm giác được giữa hai chân bắt đầu ẩm ướt, có chút xấu hổ, không dám nhìn Kỳ Duyên.

Nghe giọng Minh Triệu yêu kiều, khuôn mặt nhỏ nhắn Kỳ Duyên cũng đỏ lên vài phần, hô hấp càng trở nên nóng rực trực tiếp phà trên bụng Minh Triệu, khơi dậy không ít rung động cùng mê hoặc trong người của cả hai. Kỳ Duyên mơn trớn theo làn da mịn màng của Minh Triệu mà từ từ xuống dưới, nhìn da thịt Minh Triệu vì mình mà nhượm tầng hồng phấn và những ấn ký chỉ có riêng mình để lại, lòng Kỳ Duyên có loại cảm giác tự mãn không nói nên lời.

End chap.

********************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro