chap 10 (H mấy má ơi)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trung ngồi cùng nam giáo viên của mình trên giường, hướng mắt lên TV xem một bộ phim tình cảm và cả hai đang trong tình trạng rất chăm chú.

À, chẳng qua là gia đình Trung đi công chuyện khuya nên cậu rủ Lập ở lại chơi với cậu tí cho đỡ cô đơn thôi. May là anh không có việc gì làm sau khi về nhà nên mới nhận lời.

Há há, thế là có cơ hội tiếp cận người đẹp thêm rồi~

Lại một lần nữa quay sang và Trung nhìn thấy Lập đang nhìn cậu...

"Thầy Huỳnh..."

"..."

"Thầy Huỳnh..."

"..."

"Mặt em dính cái gì à?"

Lập chớp chớp mắt rồi anb nhướng mày, đưa tay ấn vào mũi cậu. "Em thật sự rất giống diễn viên trên TV đấy, thấy không?"

Cậu khẽ chau mày. "Người nào vậy?"

Anh nghiêng đầu, nhìn sâu vào đôi mắt cậu rồi chuyển sang nhìn đôi môi cậu. Nhìn xong lại cười thật ngọt. "Là anh nam chính kia."

"A ha, đương nhiên rồi!" Trung hất mặt tự tin, đưa ngón tay ra vẻ với anh. "Em sinh ra là mang gương mặt điện ảnh đấy."

"Được thôi." Anh khoanh tay lại, cười nhẹ. "...Chỉ là hơi thôi... Người ta rất đẹp trai, còn em... là phiên bản nhỏ, lại còn lỗi nữa."

"Ơ kìa..." Cậu hển mũi lên. "Ý thầy là sao?"

"Không sao, em vẫn rất tuyệt rồi."

Anh liếm liếm môi làm đôi môi đỏ như quả dâu bóng hẳn lên, đã vậy còn căng mọng, nháy nháy mắt với Trung khiến cậu phải nuốt nước bọt cái ực.

"Nè nè nè, thầy là giáo viên nha, s-sao lại làm mấy hành động như vậy trước mắt học sinh chớ?" Cậu che mắt, quay mặt sang hướng khác, hai gò má ửng hồng lên.

"Em dù sao cũng là nam, sao lại ngại mấy chuyện này? Tôi đâu phải là khác giới với em?" Anh khó hiểu.

"Mệt thầy quá đi mất."

"Cái-"

Anh và cậu chợt ngưng hẳn cuộc nói chuyện khi nghe âm thanh kì cục phát ra quanh phòng, hướng mắt lên TV. Trung ngơ ngẩn nhìn cảnh hai nhân vật chính hôn nhau. Là cảnh nóng...

Lập ngó lên hai mặt đã ửng đỏ, huých nhẹ vai cậu. "Chuyển sang phim khác đi."

Dường như Trung không có phản ứng, miệng há ra, thái độ siêu tập trung.

Anh càng ngại hơn nữa, thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên xem, nhưng mà tí sau thì có len lén liếc nhìn.

Thời gian kéo dài hơn 5 phút mà cảnh nóng chưa kết thúc, nếu tiếp tục xem thì thật là không ổn.

Sao anh lại ở đây xem phim đồi truỵ với học sinh của mình chứ?

Đưa tay định lấy cái điều khiển chuyển kênh ngay, tay Trung đã chụp lấy cổ tay của anh. "...Để yên đó."

Thật là biến thái! - Lập muốn hét lên như vậy vào mặt cậu, nhưng chợt sững người vì đôi mắt thiên thần đang xoáy sâu vào "cửa sổ tâm hồn" của anh.

Mắt Trung... thật sự rất đẹp.

Anh có bao giờ cảm thấy ganh tỵ về người khác khi họ hoàn hảo hơn anh đâu? Đây là cảm giác gì?

Tim Lập lại đập loạn xạ lên nữa rồi.

"T-Trung..."

"Thầy thật là đẹp a."

Cái này không phải là đang vỗ ngọt anh chứ?

Nghe thật êm tai. Cứ như Trung thả bùa vào lời khen ban nãy vậy, làm Lập ngoan ngoãn không phản ứng tí nào khi cậu rút gọn khoảng cách với anh.

Tim anh linh cảm được điều gì đó... rất đặc biệt sắp xảy ra.

Cậu ấn nhẹ đôi môi ngọt ngào của mình lên môi Lập, quàng tay xiết lấy eo anh.

Điều này thật là sai trái... Lập đưa tay lên vai Trung ngụ ý muốn rời ra, nhưng không hiểu sao tay anh bám chặt lấy vai cậu lại.

Lập giữ yên như vậy cho đến khi phát hiện nụ hôn đang dần đi sâu hơn. Nam sinh nghịch ngợm đang nghiêng đầu hôn say đắm anh.

Anh phản ứng, nghiêng đầu lại. Khi nghiêng xong Lập đã hối hận. Nụ hôn dần sâu hơn nữa và Trung lại chuyển sang một bước khác.

Trung đẩy Lập xuống giường và mút lấy môi anh. Anh chợt run người rồi quàng chặt tay lên cổ cậu kéo cậu xuống.

Sao Huỳnh Ngọc Lập lại phản ứng như thế này...?

Âm thanh vang trong căn phòng bây giờ là âm thanh người lớn của TV phát ra và âm thanh hôn hít giữa anh cùng cậu nam sinh quen thuộc.

Trung đang hôn anh, bất ngờ dừng lại rồi nhìn anh với đôi mắt ranh mãnh. "Thầy ngọt ngào thật đấy."

Lập đỏ mặt, đẩy nhẹ vai cậu. "Đừng có trêu tôi..."

Trung cười mỉm, lại cuối đầu ấn môi vào môi anh lần nữa. Lập nắm chặt lấy cái cổ áo của cậu, vò vò nắm nắm. Trung đang khiến anh rất bối rối.

"L... lưỡi em đi đâu vậy?"

Anh trợn mắt lên nhìn cậu, hoảng hồn khi nhận ra lưỡi Trung đang tiến vào khoang miệng anh mà khiêu khích. Không thể được.

Lập tưởng rằng Trung chỉ hôn sơ ngoài môi, đâu có ngờ...

Tay siết chặt lấy cổ áo Trung, chân anh cong lên, cái quần ôm cũng theo độ dạng rộng của chân anh mà trượt xuống dưới một chút. Lập nâng một chân lên bám vào hông cậu, nhăn mặt rên rỉ.

Trung rất biết lấy lòng anh a. Nhẹ nhàng chống một tay xuống cạnh anh trụ vững, rồi đưa tay kia vuốt vuốt eo Lập như bảo anh đừng có kích động.

Làm sao mà không kích động?

Lập bắt đầu bị Trung dẫn vào một nụ hôn Pháp thật sự.

Ah~

Hai nhân vật trong TV bắt đầu tiến xa hơn, anh nghe âm thanh thật ám muội. Cũng ngay giây phút đó Lập chợt phát hiện rằng mình và cậu học sinh cũng đang tiến xa hơn nữa.

Có say đắm cỡ nào, anh vẫn không quên mình là ai. Chớp mắt một cái, anh lấy tinh thần, dùng lực yếu đẩy vai Trung ra và chống cự.

Cậu dường như không muốn dừng, giữ chặt hai cổ tay Lập, ấn xuống hai bên rồi ép lên tấm thân ngọc ngà quyến rũ của anh mà 'cưỡng hôn'.

"K... không được... E... em dừng lại..." Anh dứt môi ra được, liền rên rỉ.

Máu cậu đã sôi sùng sục bảo dừng như vậy... Không thể nào...

Trung hôn lên cổ anh, cứ mút rồi liếm lên làn da mẫn cảm của Lập làm anh nóng ran cả người, khó chịu mà nài nỉ. "Xin em... đừng... đừng mà..."

Cậu hôn cổ anh, từ từ thưởng thức mùi vị da thịt của nam giáo viên vạn kẻ thích, một tay buông lấy cổ tay anh ra, di chuyển xuống đùi Lập rồi sờ qua lớp quần tây đen mỏng, biến thái vén cái ống quần lên chút nữa.

Đầu gối Trung di chuyển đến giữa chân anh rồi cong lên, cố tình chạm vào nơi tư mật đã ẩm ướt của anh. Ngay giây phút đó, chàng giáo viên há miệng rên một tiếng thật kiều mị, xong liền đưa tay bụm miệng lại.

Anh quyết không thể để mất hình tượng của một giáo viên được.

Trung thấy anh như vậy, cậu thật sự rất nóng ruột. Chỉ muốn giở tay Lập ra xem gương mặt hiếm có của anh.

Cái gì từ cương cũng bị Trung hoá thành nhu. Lập cuối cùng cũng buông lỏng, không còn chống cự nữa. Anh và  Trung chợt quấn lấy nhau làm một nụ hôn Pháp rực lửa trên giường.

Cậu tấn công, anh chấp nhận.

Tay Trung lướt trên người Lập rồi sờ mó. Anh thừa biết không thể làm gì ngoài việc cong người ưỡn ẹo rồi nghiến răng rên rỉ trong cổ họng.

Đôi mắt long lanh sương tình của Huỳnh Ngọc Lập đang khép hờ thì bỗng chốc mở to ra khi tiếng người vang lên từ dưới nhà.

"Trung à, thầy Huỳnh còn ở lại hả?"

Cha mẹ cậu về rồi.

Trung hoảng hồn ngồi dậy, chỉnh chu quần áo lại, la lớn lên. "Dạ. Vừa học xong vì hôm nay bài nhiều."

"Thế học đi nhé. Có đói bụng, con đem quà bánh lên cho thầy Huỳnh ăn với."

"Dạ."

Hên là cha mẹ cậu không lên phòng đột ngột, chứ không là...

"E-Em xin lỗi thầy..." Trung cuối đầu trước người mà cậu vừa làm chuyện tày trời cho.

Lập không nói gì, mặt mày đỏ lự, tay đưa lên nắm lấy cổ áo đã hở hang, quay mặt sang hướng khác, hai chân khép lại, kéo ống quần xuống.

Nhìn đôi môi sưng mọng của anh, cậu thật muốn đè ra hôn một trận nữa, nhưng mà... Cậu với tay tắt TV trong phòng rồi quay sang chỉnh chu áo giúp anh, vẻ mặt hối lỗi. "Em thật tình rất xin lỗi thầy... Em không cố ý đâu..."

Lập hơi ra vẻ thẹn thùng, đưa tay lên ra hiệu không cần giúp đỡ để Trung rút tay lại rồi anh nhanh chóng bước xuống giường, lấy cái cặp. "T-Tôi về trước, gia đình em đã về rồi... Ừm... mai gặp..."

"Hế hế, thầy giận em đấy à?"

Trung ranh mãnh cười hì hục nhìn cái dáng cúi cúi của Lập bước đến cửa.

Anh quay người lại, liếc cậu một cái trước khi rời đi. "Cẩn thận! Tôi sẽ kiện em tội cưỡng hiếp, xâm phạm cơ thể người khác... nếu lần sau em còn thô lỗ như vậy. Nhớ giữ bí mật chuyện ban nãy."

Hú hồn, Trung cứ tưởng Lập sẽ giận cậu... Hoá ra là không có.

Cậu thề là anh rất đặc biệt và cực kì cuốn hút. Trung chạm vào là muốn bị hút hồn rồi. Cậu đâu có muốn hành động như ban nãy... Không hiểu sao lại vậy nữa...

Lần sau?

Trung ngẫm lại lời nói của Lập ban nãy rồi liếm môi một cái, nhìn theo cái cửa với vẻ mặt gian tà. "Em biết thầy thích điều này rồi, thầy giáo à."

Thầy thật ngọt ngào, thầy Huỳnh.

___________________________________
Ngon hông m.n, đọc zui nghen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro