15. Cảm giác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng hiểu cái động lực nào khiến Heeyeon cứ ngây người ngắm nhìn gương mặt thanh tú của Junghwa . Chị nhìn bờ môi ấy, làn da ấy và rồi ghé mặt lại gần. Chị tự cho mình cái quyền được chạm nhẹ lên đôi môi của người con gái một nụ hôn. Đó là lần thứ 2 trong đời chị hôn nhưng vẫn là một cô gái duy nhất

- Tôi không nghĩ mình sẽ yêu một ai đó nhanh đến vậy, nhưng em đã làm tôi phải nghĩ khác đi. Có thể em đang ngủ say và không biết rằng, có một người đã bắt đầu si mê em. Phải rồi, tôi yêu em, thật đấy

------------------
Heeyeon thức giấc và thấy chiếc chăn mỏng đắp ngang người mình khi chị nằm trên ghế. Chị vội vã đi tìm Junghwa nhưng căn phòng trống không. Chiếc áo sơ mi cô mặc đêm qua cũng được xếp ngay ngắn cạnh bàn. Cô để lại một mẩu giấy nhỏ

- Cảm ơn chị vì tất cả những gì mà chị mang tới. Nó giống như một giấc mơ nhiều cảm xúc nhưng đọng lại trong em cuối cùng vẫn là dư vị của niềm vui. Tuy nhiên, chẳng ai có thể sống mãi trong mơ được, em cần thoát ra khỏi vỏ bọc của một nàng công chúa viển vông và bước về đời thực. Chào chị ! 

Junghwa đã đi rồi. Sau tất cả, những bộn bề của cảm xúc và những diễn biến quá nhanh của cuộc tình này, cô gái ấy cuối cùng cũng không đủ tự tin để đến bên chị

- Không sao cả, chị sẽ ngốc nghếch nhìn tình yêu trôi qua tay mình thêm một lần nữa. Nếu em không tự tin bước vào thế giới của chị , thì hãy để chị bước vào thế giới của em
Heeyeon vội vã thay đồ bước ra khỏi nhà. Hôm nay là một ngày bận rộn. Chị có hàng tá công việc để làm ở công ty, nhưng quan trọng là, tối nay, chị sẽ sẵn sàng để nói với một người về tình cảm của mình
--------
Hơn 10 giờ đêm, nhờ sự giúp đỡ của trợ lí, Heeyeon đứng chờ dưới cổng nhà Junghwa. Cô hoàn toàn không biết là chị đến. Cơn mưa nặng hạt dần, Chiếc áo của Heeyeon bắt đầu ướt...
Junghwa bước xuống. Cô cứ ngỡ người trợ lí tìm mình mà không hề hay biết đó là Heeyeon . Chị bước tới, ôm chặt lấy cô gái của mình mà thì thầm

- Xin em hãy nghe chị nói những lời này. Có thể em nghĩ chị vội vàng sau một mối tình mà chị đã ôm ấp bao năm trời. Nhưng chị không muốn lãng phí thêm thời gian. Chị không biết mình có phải là một người yêu tốt hay không nhưng chị sẽ cố gắng. Chị chỉ biết rằng, sáng nay khi tỉnh dậy và không thấy em bên mình, chị đã rất trống trải. Điều duy nhất chị nghĩ được là phải nói với em tình cảm của mình. Chị sợ chỉ chần chừ thêm một chút nữa thôi, rất có thể chị chẳng còn cơ hội để nói rằng: Chị yêu em!

Chị biết em sẽ cảm thấy thật chông chênh với tình yêu này. Hãy cứ để những điều đó cho chị cân bằng. Chỉ cần, em nhận lời bên chị thôi, được không?

Junghwa bật khóc

- Em... không xứng với chị đâu

- Đúng, em không xứng với chị , em xứng với một người tốt hơn chị nhiều nữa. Nhưng chẳng thà để chị tốt lên để xứng với em còn hơn là việc em phải mất công đi tìm một người khác . Vì thế, hãy nhận lời...

Junghwa run lên dưới mưa. Cô nép mình vào vai Heeyeon . Trong đầu cô, những lời của người đàn bà xem tarot đêm mưa hôm nào cứ văng vẳng bên tai. Đây là người phụ nữ đầu tiên cô hôn, người phụ nữ mang tới cho cô những cảm xúc tuyệt vời của ái tình. Và nếu như định mệnh đặt cô yêu người này mãi mãi, thì dù có đau khổ, cô cũng muốn một lần thừa nhận tình yêu

Heeyeon nâng gương mặt của Junghwa lại gần. Chị nhìn cô say đắm. Cơn mưa mỗi lúc một thêm xối xả. Chị lần tìm làn môi cô, trong cơn mưa dữ dội, lần đầu tiên họ tìm đến nhau với tư cách của tình yêu. Nụ hôn đẫm nước mưa và cả nước mắt của cô gái từng đi qua nhiều thương tổn. Cảm xúc chạy thẳng vào tim và những nỗi niềm nghẹn lại nơi cổ họng...

Phía xa xa, từ một góc con đường, chiếc ô tô nhỏ màu đen từ từ tắt ánh đèn. Người đàn ông ngồi trong đó nhìn cảnh tượng lãng mạn, ngọt ngào ấy mà thở dài

- Con lúc nào cũng khiến ta buộc phải làm những điều tồi tệ. Tình yêu chỉ là thứ làm cho con yếu mềm . Và tình yêu trái luân lý này càng không thể chấp nhận !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro