Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bệnh viện Seoul

Một thân hình mảnh khảnh đang bước từ cửa phòng cấp cứu ra trong tình trạng mệt mỏi. Nó chạy như bay đến bệnh viện, vừa thấy tấm lưng quen thuộc mà mình cần tìm nó chạy vội đến quay ngược người người đó lại.

- Un...nie... có... có... hộc... hộc...lam... làm sao...không?_ nó thở hổn hển

- Em mệt lắm sao? Sao chạy gấp vậy?_ cô hỏi ngược lại

- Em...không...sao, em hỏi unnie có bị gì không?_ nó thở lại bình thường

- Unnie không làm sao hết nhưng em thì có đấy_ cô bật cười khi nhìn bộ dạng của nó lúc này

- Unnie nói gì cơ_ nó nhìn lại chính bản thân mình cũng phải đỏ mặt, thảo nào từ khi bước vào bệnh viện mọi người khi nhìn nó suốt mà cười tủm tỉm. Chả là nó chạy gấp quá chưa kịp chuẩn bị gì nhìn bộ dạng bây giờ thảm hại vô cùng, áo quần sộc sệch với hai cái cúc áo trên còn chưa đóng, tay cầm điện thoại mà như muốn bóp nó đến nơi, đầu tóc rối xù rũ rượi chả sợi nào vào nếp sợi nào đặc biệt đôi dép trong nhà hình khủng long xanh to xù được nó mang chân có chân không, người thì mồ hôi ướt cả một vầng trán, lưng áo cũng ướt không chừa một chỗ khiến những nhân viên và cả bệnh nhân trong bệnh viện nhìn nó với con mắt "đẹp mà điên, không biết cô ta có đi lộn bệnh viện không nữa?" - Tại unnie chứ bộ_ chu mỏ- Mà sao unnie ở đây vậy, unnie không sao chứ?

- Unnie không bị gì hết, tại chưa kịp nói thì em cup máy rồi, thôi về nhà đi unnie kể em nghe_ cô kêu nó về nhà chứ chắc còn đứng đây mọi người cũng nhìn cô bằng ánh mắt "bạn cô gái đẹp mà điên mất".

- Nae_ nó ngoan ngoãn theo cô về nhà trong tình trạng "đẹp mà điên" của mình.

.............

- Em lên thay đồ trước đi, người em ướt hết rồi đó_ cô nhắc khi cả hai vừa về đến nhà

- Nae_ nó chu mỏ, ngoãn ngoãn lên lầu làm cô phì cười

5 phút sau nó bước xuống với một chiếc áo thun trắng, quần jeans ngố đến đầu gối, đôi dép khủng long quen thuộc, tóc được cột cao gọn gàng. Nó bước đến ôm cô từ phía sau khi cô đang chuẩn bị bữa tối

- Em ra bàn đi unnie còn chuẩn bị bữa tối nữa_ Jisoo quay qua nói với nó khi nó cứ ôm chặt cứng lấy mình

- Xí, em chỉ muốn ôm Soo thôi mà, unnie có biết khi unnie kêu unnie ở bệnh viện em lo thế nào không?_ nó nũng nịu

- Unnie xin lỗi vì đã làm em lo lắng nhưng cũng tại em không nghe unnie giải thích thì đã cúp máy rồi chạy thẳng đến bệnh viện thôi_ cô bưng đồ ăn ra bàn

- Vậy rốt cuộc có chuyện gì_ nó ngồi xuống đối diện cô

- Chuyện là lúc unnie đi gặp mấy đứa nhóc, sau đó đi siêu thị, vì muốn mua thêm vài quyển sách nên unnie đã đi ngược lại tiệm sách ở đầu phố ấy. Lúc đi ra unnie thấy một chiếc xe cửa đằng sau bị mở, tò mò nên unnie tiến lại gần thì thấy một người phụ nữ ngồi trong xe hơi thở rất khó khăn. Unnie đã ôm bà ấy, giúp bà ấy lấy lại hơi thở sau đó đưa bà ấy vào bệnh viện, đến khi người nhà của bà ấy đến thì unnie về và đã gặp em ở cửa phòng cấp cứu.

- Haizzzz vậy mà em cứ tưởng unnie xảy ra chuyện chứ

- Hihi đâu có, tại em lo lắng quá thôi.

- Unnie nhớ phải cẩn thận nha, unnie mà xảy ra chuyện chắc em không sống nổi mất

- Unnie biết tự bảo vệ mình mà

- Soo này_ nó bỗng trở nên nghiêm túc

- Hửm?

- Mấy bữa nay em không ở cạnh unnie thường xuyên được nên unnie phải tự chăm sóc mình, phải cẩn thận hơn biết không?

- Unnie biết, em cứ lo công việc của mình cho ổn thỏa đi, unnie sẽ tự chăm sóc cho mình, thôi mình ăn thôi thức ăn nguội hết rồi kìa_ Jisoo đánh trống lảng vì thực sự cô không muốn thiếu hơi ấm của nó, muốn nó luôn quan tâm chăm sóc mình nhưng cô biết nó còn công việc, nó phải giúp appa mình lấy lại danh tiếng và cả công ty.

.................

Bệnh viện

- Chủ tịch, ngài tỉnh rồi_ cô thư kí vui mừng khi vị chủ tịch của mình vừa tỉnh lại

- Sao tôi lại ở đây, hình như hồi nãy có ai đó ôm tôi, cảm giác đó rất ấm áp_ vị chủ tịch mông lung nhớ lại

- Nae, hồi nãy tôi lên lầu lấy hồ sơ, đã có một cô gái thấy chủ tịch bị ngất nên đã đưa chủ tịch vào đây_ vị thư kí giải thích

- Vậy sao, thư kí Han! điều tra về cô gái đó cho tôi, tôi muốn cảm ơn một tiếng_ vị chủ tịch dặn dò

- Nae!

Cảm giác đó là sao, mình cảm thấy rất ấm áp và có chút bình yên khi cô gái đó ôm mình. Cô gái đó là người thứ hai cho mình cảm giác đó sau mẹ đỡ đầu, không lẽ là duyên. Mình nhất định phải gặp cô gái đó. Vị chủ tịch pov

...............

------------------

- Cái gì, tôi tới liền_ nó hốt hoảng sau khi nghe điện thoại

- Có chuyện gì vậy_ cô quan tâm

- Em có việc gấp phải đi, có liên quan đến công ty, có thể em sẽ về muộn unnie cứ ngủ trước đi nha_ nó hớt hải chạy ra khỏi nhà.

- Có chuyện gì, sao gọi tôi đến gấp vậy_ nó hỏi cô thư kí riêng của mình

- Nae, chủ tịch Lee của PM muốn gặp giám đốc, nghe nói là anh ta muốn đầu tư vào công ty chúng ta_ cô thư kí thông báo

- Vậy sao, anh ta hẹn ở đâu_ nó vui mừng

- Nae, anh ta hẹn ở nhà hàng Gangdo, nói rõ 9h chủ tịch phải có mặt nếu không anh ta sẽ không đầu tư nữa.

- Được rồi, cô sắp xếp công việc giùm tôi, tôi đi trước_ nói rồi nó đi thẳng ra khỏi công ty

Nhà hàng Gangdo

- Oh, giám đốc Kim đến sớm 5 phút đấy_ gã chủ tịch Lee cười nửa miệng

- Chủ tịch lee đến sớm hơn tôi mà_ nó lạnh lùng ngồi xuống, đối với loại người như tên chủ tịch Lee này nó cũng không nên quá thân thiết

- Giám đốc Kim thật lạnh lùng nha, cô dùng gì?_ hắn vẫn khách sáo

- Cảm ơn, tôi dùng bữa tối rồi, tôi nghe nói chủ tịch Lee đây muốn đầu tư vào công ty của chúng tôi_ Jennie vào thẳng vấn đề vì không muốn đôi co với loại người này lâu, hắn thật sự không tốt như vậy, nó biết nhưng bây giờ vì công ty, nó vẫn phải chấp nhận.

- Oh, giám đốc Kim nóng vội vậy?_ hắn cười cợt nhã

- Xin lỗi nhưng tôi không có nhiều thời gian_ nó vẫn lạnh lùng

- Vậy tôi cũng vào thẳng luôn để không mất thời gian của giám đốc Kim đây_ hắn cười nửa miệng- Tôi sẽ đầu tư vào Kim gia với một điều kiện_ nó biết trước là loại người này kiểu gì cũng giở thủ đoạn nhưng vì Kim gia vẫn phải đi gặp hắn bàn bạc.

- Chủ tịch Lee cứ nói_ nó thẳng thắn

- Chắc cô cũng đoán được, cô là một người thông minh mà *cười đểu* tôi muốn hẹn hò với cô_ giọng đểu cáng hắn đề nghị

- Anh nghĩ là tôi sẽ đồng ý sao?_ nó cười nửa miệng

- Oh, nếu chủ tịch Kim đây không đồng ý thì Kim gia sẽ ra sao, còn cả cô bạn gái bé bỏng của cô nữa, tôi không biết cô có thể bảo vệ cô ta đến khi nào?_ hắn đểu giả tuyên bố

- LEE DONG GUN! ANH QUÁ HÈN HẠ RỒI ĐÓ_ nó hét lớn, nó có thể không giữ công ty nhưng không thể để cô bị tổn thương.

- Haha, cô có một ngày để suy nghĩ, hai hôm nữa cuộc họp cổ đông của công ty cô sẽ bắt đầu đúng không, ngày mai tôi muốn nghe câu trả lời của cô, nếu cô không muốn Kim gia rơi vào tay kẻ khác và cả cô người tình của cô không xảy ra chuyện haha_ hắn nói xong đi thẳng ra khỏi nhà hàng để nó chết đứng với mớ suy nghĩ của mình.

Mình không thể phản bội Soo, mình không muốn phản bội unnie ấy, mình có thể không quan tâm công ty nhưng unnie ấy sẽ gặp nguy hiểm. Lee Dong Gun là tên cáo già không từ thủ đoạn, hắn sẽ gây bất lợi cho Soo. Yah... sao ông trời lại làm khổ tôi như vậy... nó than thở mà nước mắt cũng rơi.

Haha, rồi em sẽ thuộc về tôi thôi Kim Jennie, ai kêu hôm đó em lại đến công ty của Kim gia và lọt vào mắt Lee Dong Gun này Hắn pov

Hắn đã từng đến công ty để gặp ông Kim bàn về hợp đồng về dự án mở rộng chuỗi khách sạn ở khu Gangnam. Vừa bước vào công ty hắn đã thấy bộ mặt lạnh lùng của nó lại nhận ra nó ở TV với chuyên mục "tiến sĩ tuổi 21" làm hắn càng hứng thú. Khi đi ăn trưa hắn lại thấy vẻ dễ thương, nụ cười tỏa sáng làm hắn ngây ngất. Lúc chiều khi công ty nó đã tan sở, hắn cố tình kiếm cớ ở lại và lại thấy vẻ nghiêm túc trong công việc và tiếng cười rộn rã của nó "em sẽ thuộc về tôi cô gái xinh đẹp tài năng à, tôi sẽ tìm mọi cách để chiếm được em cho dù phải dùng thủ đoạn bỉ ổi nhất" đó là những gì hắn có thể nghĩ lúc đó.

Hắn cho người theo dõi nó và phát hiện nó sống cùng với một cô gái tên Jisoo, hai người còn có những cử chỉ thân mật làm hắn tức điên. Hắn đã mua chuộc người trong Kim gia để bán ý tưởng cho công ty đối thủ của Kim gia sau đó sẽ dùng thủ đoạn để ép nó phải thuộc về mình. Kế hoạch của hắn đã thành công được một nửa giờ chỉ cần chờ quyết định của nó, mà hắn chắc chắn nó sẽ đồng ý vì hắn đã dùng cô để đe dọa nó, hắn cười đắc ý bước vào xe và thư thải chờ câu đồng ý của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro