CHƯƠNG 14: Rung động mong manh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Long time no see

------------

"Bright phải không con? Con đang làm gì đó?"

Giọng người phụ nữ thất thanh phía sau khiến chàng trai cao lớn giật mình. Mất tự nhiên quay đầu, kéo cong nụ cười, lễ phép chào mẹ mình.

Bà nheo nheo mắt nhìn thằng con trai cưng trời tờ mờ sáng, mặt trời chưa ló dạng đã thậm thụt ngồi phía sau nhà, còn lén lút giấu giấu giếm giếm gì đó.

Mới vừa ra khỏi phòng, còn chưa tỉnh ngủ, nghe tiếng động lạ, hại bà sợ đau tim. May mà dì Kik đi chơi chưa về, bằng không sợ Bright đã ăn đủ một cú đạp vì tưởng nhầm trộm vào nhà.

"À...con..." cái miệng mau lẹ thường ngày đột nhiên ấp úng, dáo dác ngó quanh. Thái độ như làm chuyện xấu bị bắt quả tang.

Với tay bật công tắc, bóng đèn sau sân nhà mở toang. Toàn bộ thân hình của Bright lộ diện và khung cảnh trước mắt khiến mẹ hắn há hốc.

Tóc tai Bright lộn xộn, áo thun ba lỗ màu trắng, quần đùi cộc, dưới chân là đôi dép lê. Hắn ngồi trên tấm đòn thấp, tay còn bận nhúng trong cái chậu đầy xà phòng. Vâng, diễn viên ăn khách xứ chùa vàng Bright Vachirawit đang nghiêm túc giặt đồ bằng tay khi mặt trời còn chưa thức giấc. Trong khi việc hắn ghét nhất chính là dậy sớm và giặt quần áo!

Bright, dậy sớm, giặt đồ. Ba thứ này sao lại xuất hiện trong cùng một khung hình được?

Còn chả phải là quay quảng cáo hay đóng phim. Nhất định là nằm mơ. Mẹ hắn xoay lưng đi một mạch về phòng. Bỏ mặc chàng trai ngồi ngẩn tò te nhìn theo.

Đừng nói mẹ hắn. Chính Bright còn sốc bởi việc mình đang làm. Nếu không phải lỡ gây ra chuyện mờ ám thì hắn đã chẳng chịu khổ, nai lưng giặt giũ giờ này.

Mơ hồ nhìn đống xà phòng nổi lềnh bềnh trước mặt, Bright vừa thẹn vừa giận. Chỉ muốn chạy vô phòng đá bể mông cái đứa đang ngủ ngon lành trên giường.

Dù nội tâm hắn càng muốn tự cho mình mấy tát tai hơn. Sống đến tuổi này, vẫn không học xong hai chữ 'kiềm chế'.

Lần nữa bị Win úp sọt cho vào rổ.

Có trách thì trách dục vọng nén lâu ngày, chỉ cần vài động tác mơn trớn hư hỏng từ thằng con trai nhỏ tuổi hơn liền quên mất trời trăng mây gió. Hay cái gì đạo đức lương tâm. Lên giường chính là lên giường, sự khước từ cũng quá mong manh, yếu ớt trước một thân thể tràn đầy nhựa sống và khiêu gợi.

Hơn hết mấy giờ liền mọi suy nghĩ đều vẩn vơ quanh người con trai đó. Cậu lại tự dâng mình cho hắn. Dòng máu nóng sôi trào sau thời gian kiềm hãm, đêm nay hắn muốn trừng phạt cậu.

Nhìn vào đôi mắt nâu tối màu, cậu trai trẻ biết mình không cần quá nỗ lực. Đồ ăn đã được lên dĩa. Metawin đến để ngủ và dùng bữa tối của mình.

Bữa ăn này đã liên tục chạy trốn khỏi cậu suốt một thời gian.

Một cách tự nhiên, quen thuộc, cậu trai phục hồi tinh thần sau giấc ngủ ngắn. Nụ cười ranh mãnh nở rộ trên môi khi cậu nhổm dậy, bò quỳ bằng đầu gối trên giường, trong vòng hai bước đã nhanh chóng vươn tay choàng lấy cổ người đang đứng. Quyến rũ thì thầm "Anh uống rượu đấy à? Hư ghê!" dụi mặt vào hõm cổ hắn hít một hơi sâu. Mùi cồn quyện vào da thịt đầy nam tính, kích thích dây thần kinh chàng trai tóc nâu.

Mèo nhỏ rơi vào bụi cỏ bạc hà mèo, như hít phải thuốc phiện, toàn bộ các giác quan muốn dại ra. Thanh âm rên rỉ nỉ non bên tai Bright, cái hông mềm dẻo khẽ chuyển động uốn éo cùng cặp mông căng lên sau lớp vải quần nhịp nhàng đung đưa qua lại.

Bright biết Win đã lên cơn hứng tình.

"Muốn làm sao?" chàng trai mang vẻ đẹp lai tây đểu giả hỏi. Cơ thể vẫn đứng yên như phỗng.

Win không đáp. Đó là điều quá rõ ràng khi cậu đích thân chạy đến tận nhà mẹ ruột Bright để đón đầu hắn. Gã lớn hơn còn giả ngu tra hỏi. Nhưng Win không giận, cậu quá biết bản tính gợi đòn, trêu ngươi của Bright và cậu thích điều đó.

Con người cậu thế nào, hắn đều nhìn thấy rõ. Giờ cậu có hư hỏng hơn, điên rồ hơn hay trở nên hiền lương, thánh thiện...trong mắt Bright đều như nhau. Cậu luôn luôn là sao chổi đâm ngang đời hắn! Là thằng gay thích bị thông hay bất kể từ ngữ thô tục nào thoát ra từ cái miệng xinh đẹp của Bright.

"Em muốn anh!" ngước lên, hôn lên cạnh khóe miệng người kia, giọng Win nhẹ tênh có chút đứt quãng, nhưng bàn tay đã thành thục mở dây nịt quần hắn.

Hành động bị Bright chặn lại, vẻ mặt không hài lòng. À, lâu lắm rồi, có bao giờ hắn hài lòng với cậu điều gì đâu. Luôn một biểu cảm lạnh lùng, khó ở!

"Ngày mai đi chùa, cậu không nghĩ tối nay nên tịnh tâm chút sao?" nụ cười nửa miệng hiện rõ trên mặt Bright. Ánh mắt dán chặt lên gương mặt ửng hồng và bộ dạng đang kiềm nén cơn thèm khát nhục dục.

Lời hắn thốt ra khá hợp lý nhưng Win biết thừa Bright đang muốn nửa trêu nửa từ chối. Cậu cũng không có ý định tối nay sẽ 'ăn chay' hoặc cho người anh em tốt được toại nguyện "Nhờ ơn anh mà em tịnh tâm liên tục một tháng trời. Ngay cả tinh dịch cũng nhạt vị luôn rồi. Tối nay em muốn bổ sung chất"

"Dám nếm thứ đó luôn à?" khó tin nhướn mày, ngón tay mân mê cánh môi căng mọng khô ráo của Win.

Cái lưỡi đỏ tinh quái đưa ra ngoài khéo léo liếm láp đầu ngón đang chà sát môi mình, hàng mi chớp chớp đầy ngây thơ "Của anh, em còn nuốt được, thì của em đáng xá gì, chỉ kiểm tra chất lượng chút thôi. Em không có biến thái đến mức đó đâu!"

Kiểm tra tinh dịch bằng cách tự nếm của mình, Bright thấy đầu óc Win 'quá sức bình thường' đi ấy chứ "Cảm giác thế nào?"

"Hiển nhiên thằng nhóc này ngon nhất rồi!" hư hỏng đụng tay lên thứ hung khí nằm giữa hai chân Bright, thì thầm buông lời khen thưởng.

Là đàn ông nghe bạn tình luôn tán dương từ khả năng giường chiếu đến của quý gần như là món quà ý nghĩa nhất. Đủ để đẩy những gã ngốc chạy thẳng lên đỉnh với lòng tự hào sung sướng. Vừa hay Win cũng là đàn ông, dễ dàng nắm bắt được suy nghĩ thầm kín này. Bằng chứng quái vật nhỏ trong lòng tay đã nhanh chóng thức giấc.

Hơi thở chàng trai đang đứng bắt đầu trầm đục, rối loạn. Đáy mắt nâu nhòe đi, trên môi vẫn nhàn nhạt nụ cười nửa miệng "Không có gel bôi trơn" Bright cân nhắc, trong ví còn dư một, hai cái bao cao su. Lúc về thăm nhà mẹ, ai lại nghĩ phải vác theo lotion hay gel. Làm Metawin ra bã đâu nằm trong kế hoạch tối nay.

"Em có mang!" Win chậm rãi đáp. Vắt kiệt Vachirawit là mục tiêu chính khi cậu đến đây. Win không ngốc, để con cáo già ấy tìm cách gây khó dễ rồi lỉnh đi mất.

Một bên mày nhướn lên. Bright đánh giá cao sự chuẩn bị chu đáo của Win. Hoặc rằng đây là vật bất ly thân của cậu. Luôn sẵn sàng cho mọi trận chiến. Với hắn, hoặc với ai khác, một kẻ luôn dễ dàng lên cơn động dục, mông luôn ngứa ngáy thì ai biết được. Bright tự giễu cợt trong đầu.

Đồ bảo hộ, dầu bôi trơn, một thân thể ngon lành phơi bày trước mắt...tất cả đã có đủ, hắn không còn ý kiến gì nữa chứ.

"Phòng này cách âm không tốt, mẹ sẽ nghe thấy!"

Lại thêm một lý do chó má.

Bright luôn là kẻ khó đối phó, khó chơi đùa và cũng lắm yêu sách. Thái độ cù nhây, nhởn nhơ mặc kệ tình thế nguy cấp. Hay thằng con trai cưng đã bừng bừng ngẩn đầu tỉnh dậy.

Win không hiểu Bright nghĩ gì. Làm khó cậu đã đành, Bright còn khá thích hành hạ bản thân. Có lẽ vì bản tính lo xa, luôn chu toàn trong mọi việc. Hoặc hắn cảm giác việc cắt ngang thú vui của Win rất thú vị.

Vẻ mặt mang theo ý cười châm chọc ẩn hiện hướng Win khiêu khích, quan sát hành động tiếp theo từ chàng trai trẻ hơn. Sự nhẫn nại dần bị bào mòn. Bright muốn dằn vặt cậu, được thôi, xem ai mất khống chế trước.

Cậu thừa biết nỗi chán ghét hắn dành cho mình nhưng Win cũng biết sức quyến rũ của mình đến đâu.

Không ai có thể từ chối cậu! Đặc biệt là Bright. Hắn không phải là gay nhưng hắn thích cơ thể cậu. Hợp lý chứ?!

"Vậy thì chỉ cần anh im lặng là được?" Win nhoẻn miệng cười, mấy ngón tay miết quanh cánh môi dưới dày dặn, căng mướt của Bright.

Chàng con lai cười khẩy. Là đứa nào mỗi lần làm, trước khi lên đỉnh đều thở hổn hển gào khóc, lớn tiếng van xin bộ dạng như con mèo vớt từ dưới nước lên. Giờ dám mở mồm thách thức hắn. Lâu ngày không nhận dạy dỗ, thằng nhóc này dần lớn lối, phát ngôn ngông cuồng thăng cấp "Chỉ cần cậu dám phát ra tiếng, tôi sẽ nện chết cậu!"

"Hời vậy?!" Win không sợ chết, tỏ vẻ phấn khởi thách thức "Thật uổng phí khi không rên lớn tiếng cho cả khu nghe! Chủ yếu anh có đủ sức nện em chết như lời anh nói không? Hay là thử một lần xem sao..."

"Im miệng" Bright hung dữ trừng mắt, quên mất con người đang ôm mình có bao nhiêu phóng đãng, hư hỏng, một chút xấu hổ cũng không có, cảm giác nhức răng ê ẩm "Cút xuống đất!"

"Tuân lệnh, con sư tử nhỏ của em!" hiểu ý, Win từ tốn trượt khỏi giường "Tối nay đừng rên lớn quá nhé. Tiếng gầm gừ của anh đủ đánh thức cả nhà dậy đấy" áp một nụ hôn chúc may mắn lên má hắn, Win tủm tỉm cười.

Bright cay cú cắn môi. Nghẹn câu chửi thề. Liếc mắt nhìn cái thân hình cao lớn ấy đung đưa trước mặt. Từng mảnh vải vóc rơi dần khỏi cơ thể thon dài, các khối cơ chắc nịch, làn da trắng trong bại lộ trong không khí. Hơi thở trầm đục vang lên, đôi mắt nâu tắt sáng thấm màu nhục dục. Các cơ bắp bơm vội oxi, căng tràn lên các thớ vải màu trắng.

Thân thể mềm dẻo, trẻ trung nhẹ nhàng quỳ xuống đất bằng tứ chi, hai con mắt đen nhánh hướng tới hắn cùng nụ cười tình đầy khiêu gợi. Gương mặt Win vốn thuần khiết, trong trẻo nhưng biểu cảm khi trên giường thì vô cùng hư hỏng, sắc dục. Hệt một thiên thần ngã vào bóng tối!

Cậu ở đó chờ đợi hắn với bộ mặt ngây thơ nhất, toàn da thịt bại lộ, trần trụi trước mắt Bright. Không phòng bị, hay e ngại. Hệt một chú nai tơ khờ dại, giương đôi mắt đen nhánh cầu khẩn, dụ dỗ con mồi đến gần.

Chú nai của hắn rất hư, còn cực kỳ nguy hiểm.

Bright liếm môi, yết hầu cao cao chuyển động, thủng thẳng tiến ra giữa phòng, cách Win một đoạn, thanh âm trầm thấp ra lệnh "Bò đến đây!"

Win nghe thấy, cái cổ thon dài ngước cao, động tình mỉm cười. Tứ chi chậm rãi di chuyển, nhịp nhàng đung đưa hệt một con báo lớn. Chóp mũi cao cách đũng quần người lớn tuổi hơn vài ly, phần thưởng cho sự ngoan ngoãn của cậu.

Cứ nghĩ Win sẽ ngay lập tức tháo khóa quần và ngậm lấy thứ kia ngay lập tức giống mọi khi. Nhưng không!

Cậu cúi thấp người, tư thế quỳ gối như vái lạy. Trước cặp mắt nâu đầy kinh ngạc, môi cậu hôn lên bàn chân hắn. Thành kính, tỉ mỉ như thể sợ mình làm đau nó. Dòng suy nghĩ trong Bright ứ nghẹn. Cơ mặt căng thẳng khi Win từng chút một áp môi hôn từ dưới lên trên, từ mắt cá chân tiến dần lên đùi, hông, bụng, ngực...dù vải vóc che chắn nhưng lại khiến Bright tưởng cậu đang thắp từng đốm lửa gieo lên cơ thể mình.

Đến khi nụ hôn cuối cùng kết thúc trên trán, Win đứng thẳng song song với Bright, đôi mắt đen chăm chú nhìn người đối diện. Vẻ mặt bình thản, nụ cười nhàn nhạt cong cong, thân thể cậu trước mặt hắn, trần trụi gần gũi nhưng Brigh lại cảm giác hình ảnh đó vô thực, tựa như ảo ảnh hắn tự tưởng tượng ra.

Bàn tay Win chạm lên mặt hắn, vuốt ve. "Em nhớ anh!" thời gian hắn cách xa cậu ngày càng nhiều. Win sợ đến một ngày, thật sự Bright sẽ thoát khỏi cuộc sống của cậu.

Mọi lý do đều quá hợp lý, mọi thứ dần chống lại cậu. Win không thể bắt chẹt hay đòi hỏi gì. Đều vì công việc...thứ mà Bright luôn theo đuổi và đánh đổi mọi thứ vì nó.

Cậu đã lợi dụng điều đó để giam cầm hắn và Bright đang bắt đầu mượn nó để phản kháng. Cậu và hắn đều nằm trong vòng dư luận, Win cũng không dám liều mạng ném đá vỡ chạn. Sự nghiệp đổ vỡ, cậu sẽ không còn lý do gì để giữ Bright lại.

"Là nhớ hay muốn tôi?" chớp mắt, Bright nhàn nhạt hỏi, thái độ pha lẫn châm biếm.

Đôi lúc Bright không dám tin tưởng những gì trong đầu. Ảo tưởng Win gieo rắc, khiến hắn có lúc nhầm lẫn cậu đang cầu khẩn tình yêu từ hắn.

Rằng cậu rất yêu hắn!

"Anh vẫn muốn chạy khỏi em sao?" Win nghiêng đầu đặt một câu hỏi khác, thân thể cao thẳng tắp, làn da như sáng lên giữa khung cảnh u tối, môi cậu cách môi hắn khẽ mấp máy.

Bright thở nặng, lồng ngực căng lên "Hỏi dư thừa. Đó là việc tôi luôn làm mỗi ngày. Lên giường cùng nhau chỉ để thỏa mãn ham muốn đôi bên. Cậu nghĩ như thế đủ hấp dẫn để tôi tự nguyện ở bên cậu ư?" hắn không ngu ngốc đợi đến lúc cậu chơi chán rồi bỏ rơi, đánh đuổi hắn đi để cậu tiếp tục tự do sà vào vòng tay kẻ khác.

Bright không muốn gia nhập bộ sưu tầm tình nhân khốn khổ của cậu.

"Vậy cái gì mới hấp dẫn anh?" Win thẳng thắn hỏi.

"Thứ đó cậu không cho tôi được!" Bright tự tin nhìn cậu trai cao hơn cùng tặng cho cậu một nụ cười khẩy "Mãi mãi không!"

Đôi mắt đen đanh lại, đôi môi cười nhẹ. Vòng tay quanh cổ hắn, ép thân thể nhẵn nhụi vào người đàn ông vẫn quần áo nghiêm chỉnh, dáng dấp xấp xỉ, cậu dễ dàng ôm trọn hắn trong vòng tay, hơi thở ấm nóng phả lên hõm cổ gã con lai "Có thể trên đời sẽ có thứ em không thể cho anh. Nhưng anh cũng đừng mơ rời bỏ em. Bright Vachirawit, anh là của em! Của riêng một mình Metawin này" nếu anh cứ cố chạy, em liền mang anh ra phá hủy.

Cho đến khi anh mất hết tất cả mọi thứ.

Anh sẽ thấy, cả thế giới này, chỉ có em mới có thể bên anh. Bảo vệ anh! Suốt cuộc đời còn lại.

"Tôi không phải vật sở hữu của ai, của cậu lại càng không!" tiếng cười lạnh nhạt vang lên. Hắn đứng yên cho cậu ôm, cảm nhận sự vững chãi từ thân thể chàng trai nhỏ tuổi hơn.

Sở hữu Win, được chạm vào cậu là ao ước của bao người ngoài kia, lắm kẻ điên đảo trước vẻ đẹp thánh thiện, trong trẻo cậu có.

Nhưng hắn, Vachirawit lại thấy thật trống rỗng. Ngoài nhiệt độ ấm áp thì hắn không cảm nhận được gì ở Win. Mỗi lần đối mặt, trong trái tim hắn ngập tràn mâu thuẫn. Cảm nhận chàng trai mang tên Metawin mình từng biết càng thêm mục ruỗng, thối nát.

Ký ức về cậu dần rời xa khỏi tâm trí.

Chỉ còn lại nỗi chán chường, mệt mỏi.

Cậu thật sự muốn cùng hắn giằng co đến lúc cùng nhau vỡ tan thì mới chịu dừng bước?

"Cục cưng của em, đừng tuyên bố chắc chắn như thế!" Win dịu dàng vuốt tóc hắn, giọng điệu bông đùa "Khi mà bây giờ anh vẫn còn đang ở đây với em. Câu chuyện giữa chúng ta đã được định sẵn. Là một đôi phải luôn ở cùng nhau! Nên anh không thoát được đâu. Nhanh thôi, anh sẽ phải ngoan ngoãn chạy về bên em, dù chú sư tử nhỏ có muốn hay không "

Điệu bộ Win mang màu ngạo mạn, đầy chiến thắng như chính cái tên của cậu. Và đó là câu nói trọn vẹn cuối cùng trong đêm cậu có thể thốt ra từ miệng mình.

Trước khi chàng trai lớn tuổi hơn cho cậu biết đừng nên cợt nhả hay đùa bỡn quá trớn với hắn. Hắn sẽ nhẫn nại dạy cậu ngoan ngoãn hơn. Bằng chính cây gậy thịt cậu hằng ao ước.

"B...ri...~" hơi thở đứt quãng, mồ hôi nhễ nhại, cổ họng run rẩy từng hồi muốn gọi tên gã đàn ông đang điên cuồng đưa đẩy phía sau...nhưng không thể. Trong căn phòng nhỏ, le lói ánh đèn vàng mỏng manh, từng thanh âm thoát ra đều là rên rỉ pha lẫn nức nở.

Bright nói đúng!

Cậu thường khóc khi lên giường cùng hắn. Nước mắt luôn rơi trong vô thức. Bright là gã đàn ông duy nhất khiến thiếu gia nhà Opas-iamkajorn gục ngã, mất hết lý trí. Cũng là người duy nhất vừa ban cho cậu những đê mê lẫn đau đớn cùng một lúc. Khiến chàng trai cao lớn, kiêu ngạo phải quỳ gối, nửa thân trên buông xuôi dưới đất, cặp mông căng tròn nhổng cao ủy khuất hứng chịu từng cú thúc mạnh mẽ, nhịp nhàng như giã gạo.

Nhanh quá, Win không chịu nổi.

Cậu không thể thoải mái rên rỉ, hay gào thét giải tỏa khoái cảm chèn ép chạy dọc khắp cơ thể, huyết quản.

Khuôn ngực trần áp hẳn trên nền đất lạnh, đầu vú ửng đỏ rách nát sau màn dày vò, cắn xé. Nụ hoa nhỏ tội nghiệp cọ sát qua lại với mặt phẳng bên dưới. Nó không có quyền phản kháng hay than thở khi chính chủ nhân cũng đang bối rối và nức nở dưới bàn tay thao túng của kẻ khác.

Giọt mồ hôi dốc từ xương cụt chảy ròng trên rãnh lưng xuống gáy, nhễ nhại lăn trên cổ rồi hòa vào mặt đất. Nơi đã đọng thành vũng với vô số chất lỏng hỗn tạp. Nước dãi, mồ hôi, tinh dịch lẫn nước mắt.

Win muốn gượng dậy nhưng cử động phía sau quá ác liệt, mạnh mẽ khiến cậu lần nữa gục ngã. Hai tay vô lực bất giác ôm đầu. Chết tiệt, nếu Bright không chậm lại, với những cú thúc dã man đó, cậu sợ sẽ văng não ra ngoài mất. Gần mất khống chế, Win ngửa cổ muốn rên lớn hơn nhưng lại bị một bàn tay to dày bịt chặt. Cây dương vật bên trong vách thịt càng tàn bạo đâm sâu, dứt khoát thúc mạnh vào tuyến tiền liệt. Điểm nhỏ nhận kích thích dữ dội, Win toàn thân run rẩy, chật vật thở dốc. Ngón chân co rút, trắng bệch.

Khoái cảm như thủy triều ập tới, tàn nhẫn cuốn phăng lý trí của Win. Cậu muốn rên rỉ. Muốn gào khóc hoặc cào cấu. Hòng giải thoát cơn sóng đê mê dập dờn trong thân thể.

Hai người triền miên trên nền nhà bao lâu Win không nhớ rõ. Chỉ biết thắt lưng, đầu gối, đầu vú đã gần tê liệt. Win oằn người muốn thoát khỏi bàn tay bịt miệng mình, tư thế dã man, hung hãn khiến đầu óc chàng trai trẻ rối tinh rối mù thành đống tương hồ. Nước mắt rơi lã chã, ướt nhẹp bàn tay người kia, giọng nói trầm đục vang lên từ phía sau "Sao vậy? Bé Win có gì không vừa ý? Chưa đủ sướng đúng không?" lời vừa dứt, côn thịt nóng cháy liền ác ý dập mạnh vào điểm nhạy cảm, yếu ớt của chàng trai đang run rẩy bên dưới.

Win nấc nghẹn trong tay hắn, hình ảnh trước mắt nhòe đi, khó khăn lắc đầu qua lại, ú ớ muốn lên tiếng nhưng Bright lần nữa đưa đẩy eo, điều chỉnh góc độ đâm chọt. Bờ vai rộng của Win căng chặt, quá nhiều kích thích và khoái cảm. Thứ nằm sâu bên trong vừa thô, dài, nóng cháy. Chủ nhân của nó tối nay dưới tác động của cồn, tức giận lẫn ham muốn bất tận, không ngừng trút hết sự bất mãn vào giữa cái mông trắng trẻo, mập mạp.

Tối nay Bright không đánh vào mông cậu như mọi lần, có điều động tác ra vào đầy mãnh liệt, tàn nhẫn và kích thích. Điều đó khiến Win vừa mê mẩn vừa kiệt quệ. Lỗ huyệt căng ra hết cỡ, chiều chuộng ôm ấp, ngậm chặt gậy thịt. Mỗi lần trượt ra đưa vào đều kéo theo một luồng dịch nhờn tuôn ra ngoài. Kéo tơ sợi rơi xuống nền đất.

"Muốn nói chuyện?" tốc độ thúc ép dần chậm lại, Bright nhẹ nhàng mở miệng.

Mái tóc nâu rối ướt đẫm mồ hôi vội vã gật đầu. Bộ dạng chật vật rất đáng thương, lại khiến Bright muốn tàn nhẫn tra tấn cậu nhiều hơn.

Mỗi khi làm tình, Win mới yếu ớt, mỏng manh như vậy. Đẹp, rách nát tựa bông hoa bị dẫm đạp dưới mưa lạnh. Bản tính thú săn mồi chính là thích chơi đùa với con mồi cho đến khi nó mệt lả, kịch liệt van xin được tha thứ. Bright không ngoại lệ. Dù Win chủ động khiêu khích, có bao nhiêu hư hỏng, dâm đãng thì người nắm giữ nhịp điệu phải là hắn.

Sẽ khiến cho con thỏ kiêu căng, vô phép ấy biết đừng nên đùa với hắn. Hắn có thể khiến điều cậu yêu thích thành cuộc tra tấn ngọt ngào.

Đôi mắt nâu dõi nhìn thân thể mềm oặt đang cong mình chống đỡ, một hình vòng cung ngược hoàn hảo. Làn da Win trắng, mịn màng, đàn hồi, không một vết sướt. Thật sự khiến người khác ngưỡng mộ!

Trả tự do cho cậu, Win cắn môi nén tiếng rên. Hai bàn tay siết chặt trên mặt đất, cái lỗ nhỏ co rút dữ dội, Win biết mình sắp đến cực hạn. Đời cậu trở nên vô vọng từ lúc nào nhỉ? Thân thể nhạy cảm, đầy ham muốn, dễ dàng lên đỉnh bằng cửa sau. Thật nực cười, khi trước kia cậu luôn là một Top hoàn hảo. Lần đầu tiên lên giường cùng Bright, cũng là lần đầu tiên cậu ở dưới một người khác. Đau đớn, khoái cảm và nhục dục. Win tự tin với kinh nghiệm cùng những bạn tình trước đây, cậu dễ dàng kích thích được Bright, khiến hắn chết gục trên ngực mình, bởi cậu từng ở vị trí của hắn. Hiểu một Top cần gì và muốn gì. Nhưng sự thật đi quá xa. Xa đến mức cõi lòng cậu dấy lên nỗi sợ mơ hồ. Là Win áp chế Bright hay từ lâu gã đàn ông này đã cải tạo cơ thể cậu thành công?

Điều cậu chưa từng làm trước đây!

Nếu mất đi hắn, còn ai có thể cho cậu những cảm xúc mãnh liệt như thế. Thân thể này đã không còn là của riêng cậu. Ham muốn cuồng nhiệt một người, mới thật đáng sợ làm sao!

Bright cúi rạp người, toàn bộ thân thể dán trên lưng Win, nơi gắn kết vẫn chặt chẽ, nhịp nhàng đưa đẩy. Một tay nắm cổ tay cậu giữ tư thế, một tay luồn xuống dưới sờ chạm lên phần bụng săn chắc các múi cơ ẩn hiện, rồi di chuyển lên khuôn ngực mướt rượt xoa bóp, chơi đùa với đầu nhũ sưng to, cứng cáp. Môi hắn liếm láp vành tai mẫn cảm, lắng nghe tiếng thở gấp nỉ non đầy uất ức của chàng trai trẻ hơn.

Liếc mắt nhìn gương mặt ướt đẫm nước mắt của cậu. Từng giọt lệ nóng chảy xuống cằm, trượt dài lên cái cổ thon mảnh. Dáng vẻ khiến người khác thấy thương tâm, muốn dang tay bảo bọc. Còn đâu chàng trai vàng hoàn mỹ, khí chất cao ngạo và ích kỷ.

"B...right....anh Bright..." tên hắn cuối cùng cũng vang lên, kéo theo vạn dặm nức nở. Win khổ sở loay hoay trong vòng khống chế của hắn. Khoái cảm, ham muốn đánh úp thần trí, cậu rối loạn muốn tìm nơi bám víu. Sâu thẳm bên trong động nhỏ sắp bị đâm nát bét. Có lẽ không cần cậu to tiếng thách thức, gã đàn ông lớn tuổi hơn thừa sức chơi chết cậu.

Thật bối rối!

Trong tất cả các tư thế, khi hắn tiến vào từ phía sau khiến cậu không thoải mái nhất.

Không thể ôm hay nắm giữ. Toàn bộ quyền khống chế thuộc về tay kẻ khác.

Hơn hết cậu không thể nhìn thấy gương mặt người đó.

Cảm giác chênh vênh khiến tâm tư cậu chết lặng.

"Đừng khóc, mai sẽ sưng mắt!" nhẹ nhàng nhắc nhở nhưng động tác vẫn tiến công không ngừng. Môi hắn nhẹ nhàng hút đi những giọt nước đong đầy trên gương mặt lem luốc của cậu. Hôn lên mí mắt ươn ướt. Môi hắn dịu dàng như nước trái ngược hoàn toàn với thân dưới mạnh mẽ hừng hực. Nhấn chìm cậu trai tóc nâu trong bể dục điên cuồng.

Hôn em có được không?

Cánh môi hồng run rẩy hé mở tựa như cầu khẩn nhưng cậu biết hắn sẽ không đáp ứng. Quan điểm, suy nghĩ trong Bright cứng rắn đến đáng sợ. Cậu càng cố phá vỡ, hắn sẽ nhanh chóng dựng lên bức tường phòng ngự vững chắc.

Nên từ lâu Win đã dừng việc chờ đợi điều gì đó ở Bright.

"C...hậm...lại...chậm lại một chút..." Win thoát lực mở miệng cầu khẩn. Cố gắng hít thở, rung động từ người phía trên vẫn vô cùng dứt khoát, mạnh mẽ. Thiếu điều muốn đâm gãy luôn thắt lưng cậu.

"Muốn chậm thật ư?" Bright như có như không quan tâm dò hỏi. Liếm cắn lên vành tai mẫn cảm người kia. Dâm tà mỉm cười khi Win siết tay, cắn môi không trả lời. Tiếp tục cúi đầu chịu đựng màn va chạm xác thịt dữ dội.

Thân nhiệt nóng hầm hập phả khắp thân sau, cặp mông mỏi mệt đón nhận từng cú dập đầy kích thích với tốc độ điên cuồng, đầu dương vật liên tục tấn công vào điểm G mỏng manh thật sự bị dọa cho khóc thét. Dịch ruột rả rích phun từng đợt hòa vào chất bôi trơn kết thành lớp bọt dính dấp quanh lỗ huyệt căng đầy. Mồ hôi nhễ nhại từ hai cơ thể cường tráng, sung mãn rơi nặng nề xuống đất. Họ như hai con thú hoang bám chặt lấy nhau. Mà con mãnh thú phía trên mang theo lòng kiêu hãnh, cơn khát máu, vui thích dày vò con mãnh thú bên dưới. Chơi đùa cho đến khi con vật xinh đẹp, ngạo mạn ấy bật khóc, phóng đãng nỉ non cầu xin tha thứ.

Căn phòng nhỏ thoáng chốc ngập trong mùi hormone đầy dã tính của giống đực. Cùng âm thanh va đập dồn dập.

Win cảm giác mình sắp tan ra, Bright hôm nay như ngậm phải thuốc kích dục. Tàn nhẫn đâm thúc như thể muốn phá nát cái huyệt thịt nhỏ xíu.

Ai mới là kẻ thiếu khống chế? Hư hỏng đây?

Cảm giác lén lút, chịu đựng, kiềm nén phát ra âm thanh khiến cả hai càng hứng chịu nhiều kích thích, ham muốn hơn.

Tiếng hít thở nặng nề, gầm gừ trong cổ họng như muốn giết chết họ. Mọi cơn sóng dâng lên quanh các bắp thịt, đẩy hai chàng trai trẻ rơi xuống luồng xoáy điên loạn, không giải tỏa đâu hết.

Lúc này bỗng chốc muốn một nụ hôn.

Thật nồng nhiệt và nóng bỏng.

Dòng suy nghĩ bất giác gặp nhau. Bright nghĩ mình điên rồi, sự kiềm chế hắn có đã trôi tuột đi đâu. Luật là do hắn đặt ra, hắn không thể tự phá vỡ nó. Nhưng chàng trai bên dưới, đôi môi ấy luôn có sức quyến rũ ngọt ngào. Hắn đã từng nếm qua.

Hắn chưa từng quên cảm giác chạm vào nó!

Lạc lối và tội lỗi.

Hàm răng sắc nhọn găm nhẹ lên bả vai tròn đầy của cậu trai nhỏ tuổi hơn. Con thú hoang giữa cơn say dục vọng mê mang đánh dấu lên thân thể bạn tình đang cùng giao cấu. Đảm bảo rằng đây là duy nhất.

Mình là duy nhất của người kia!

Thân dưới kịch liệt va chạm. Tiếng nước chảy đâm rút vang vọng vào tai họ. Bright vùi mặt vào hõm cổ Win, cọ sát, hít đầy lồng ngực mùi da thịt non mềm. Cảm nhận Win bên dưới lảo đảo rung lắc, nỗ lực chống đỡ. Hắn muốn nhìn thấy Win khổ sở hơn thế, nếu đây là nỗi đau duy nhất, cách thức duy nhất hắn có thể dùng để dày vò chàng trai kiêu ngạo đó. Thì hắn phải làm tốt nhất có thể.

Biểu cảm si mê, ướt át dưới ánh sáng mờ nhạt. Một quả mọng căng đầy. Vừa ngọt vừa chứa đầy chất độc.

Hắn nghĩ mình điên rồi "Win..." trượt bàn tay lên đường cong tấm lưng mượt mà. Mảnh tơ lụa mềm mại nhất hắn từng chạm vào.

Nửa tỉnh nửa mê trong cơn sóng tình dục, khó khăn nhướn mắt nhìn Bright. Hình như cậu nghe thấy người kia gọi mình. Ở trên giường, Bright không gọi tên cậu. Một lần cũng không.

Thanh âm nhẹ nhàng lướt qua, nhanh chóng chìm nghỉm trong màn đêm, tiếng va đập giữa hai thân thể.

Hai hàng mi run rẩy chớp động, đáy mắt chạm vào nhau. Động tác thân dưới dần chậm lại. Bright im lặng khi gương mặt Win sát đến gần. Cánh môi mềm như có như không di chuyển trên làn da hắn, đáp nhẹ những nụ hôn lượn lờ lên chóp mũi, gò má, khóe miệng. Yết hầu chàng con lai cắn nuốt. Không đủ...không đủ!

Hơi thở lành lạnh phả lên da mặt, Bright muốn đánh vỡ mọi tính toán của mình. Có lẽ đêm nay hắn say mất rồi.

Say đến mức thành thật.

Ôm ghì thân người bên dưới, cự vật đâm rút dữ dội, âm thanh trong cổ họng vang lên đứt quãng. Trầm đục, đau nhức.

Mồ hôi trượt xuống khóe mắt, tầm nhìn dần mờ nhạt, hoen rỉ. Hô hấp dồn dập, đôi mắt nâu nhíu chặt, đôi môi hồng cứ mấp máy như nụ hoa xuân e ấp trước tâm trí mù mịt của hắn.

"Đ...ừng lên tiếng" lời vừa dứt, hai tay chống dưới đất, rướn mạnh người như kình ngư vượt biển, thân dưới một đường thẳng tắp dập mạnh vào hang động chật chội. Chiếc hông dẻo dai nhịp nhàng đưa đẩy, từng cú đâm thúc đều hung hăng va chạm vào điểm nhỏ tận cùng. Một lần, hai lần, ba lần...chuẩn xác đến mức khiến thân thể bên dưới co rúm, lỗ huyệt lãnh trọn đợt tấn công sợ hãi muốn tìm đường chạy trốn. Loay hoay cánh mông không biết nên né tránh hay tiếp tục đón nhận. Thần trí trống rỗng, chàng trai tóc nâu oằn người trên nền đất, hàm răng cắn lên mu bàn tay cố ngăn tiếng hét thất thanh. Quá sâu. Quá nóng. Quá dữ dội!

Mình sẽ chết mất!!!

Cơ vòng liên tục co bóp, cậu khổ sở lắc đầu. Cơn cực khoái sắp ập tới, từng thớ thịt mỏng manh dồn ép trụ vật muốn nổ tung. Bright vùi mặt lên tai Win, ném những tiếng rên siết, gầm rít vào tâm trí đã hóa bùn nhão của cậu. Win muốn rơi vào hôn mê.

Gã đàn ông to lớn phía trên vẫn chìm trong đê mê xác thịt, tiết tấu đâm rút càng lúc càng nhanh.

Win cảm nhận rõ thứ hung khí nóng cháy ấy đang tồn tại sâu trong cơ thể. Mạch đập mãnh liệt, xấu xa, tinh quái như chính chủ nhân của nó. Luôn luôn dễ dàng khuất phục, tra tấn cậu. Cũng cho cậu nhiều điều ngọt ngào, sung sướng nhất.

Tia lý trí đứt quãng, Win nửa tỉnh nửa mê phó thác thân thể cho Bright. Cổ họng khô khốc, cậu đã chẳng còn hơi để rên rỉ. Bị chơi đến ngất, hay làm tình đến tử nạn, cậu đều không quan tâm. Chỉ là....sâu thẳm tận đáy lòng, cậu muốn hôn. Một nụ hôn...cũng không thể ư?

Ngay cả khi Bright đang say vì rượu, vì tình dục hay bất kỳ điều gì, hắn vẫn không có chút động lòng nào với cậu?

Vai lưng căng gồng thành khối đá cứng rắn, Bright nghiến răng. Máu nóng chảy hừng hực xuống bụng dưới...hắn biết rất nhanh mình sẽ đến và Win cũng vậy. Hậu huyệt thít chặt như muốn bức điên hắn. Nhiệt độ nóng ấm, vách thịt đàn hồi mềm mại, càng đâm sâu càng hút chặt như thể không muốn cho hắn thoát ra....mẹ kiếp, đúng là hồ ly chuyên đi dụ dỗ đàn ông mà!

Tiếng hét trong câm lặng cùng luồng dịch nóng phóng thích sau quãng thời gian kiềm nén đầy căng thẳng. Chất lỏng trắng đục phun mạnh xuống đất, một ít dây lên bụng, cặp chân dài dần trượt xuống mệt mỏi. Lỗ nhỏ vẫn hăng hái chèn ép cọ sát xoa bóp cây gậy thịt bên trong khiến chàng trai phía trên ghì chặt lấy thân thể bên dưới điên cuồng hít thở, cả da thịt đỏ gay, trán nổi đầy gân xanh. Mồ hôi ướt đẫm.

Dư âm khoái cảm kéo dài, hai thân thể trần trụi giữ nguyên tư thế ghì chặt nhau. Nơi giao hợp chặt chẽ đọng thành lớp bọt trắng xóa, dương vật dần xìu xuống sau khi phóng thích. Bright muốn rút ra thì cẳng tay bị níu lại, giọng nói khô khốc đứt quãng nho nhỏ vang lên "Đừ...ng, cứ để bên trong...thêm chút...nữa"

"........." đầu óc Bright mơ hồ, khẽ xoa xoa bả vai Win, cậu vẫn chưa thoát khỏi cao trào. Âm thanh nghèn nghẹn ấy khiến Bright có điểm thương cảm.

Đêm nay, hắn không khống chế được dục vọng trong người. Biến thành con thú hoang rong ruổi theo tiếng gọi ham muốn va chạm xác thịt. Win khỏe mạnh, cao lớn nhưng dưới thế tiến công vừa rồi, Bright khá lo lắng.

Rượu vào hại người, mất khống chế đâm ra hành động phóng túng, không giới hạn, ngay cả những suy nghĩ ngớ ngẩn cũng bùng lên mạnh mẽ. Tại sao hắn lại suy nghĩ sẽ hôn Win?

Hôn cậu?

Điên rồi!

Rút ra khỏi cơ thể người bên dưới, nhíu mày khi thấy nơi đó sưng đỏ lên, nửa cánh mông hồng ửng như quả đào. Bắp đùi run rẩy, Win vẫn im lặng với tư thế quỳ rạp để lộ tấm lưng trần ướt mồ hôi, đầy dấu ngón tay ẩn hiện. Lồng ngực hít thở nặng, hôm nay hắn chơi cậu đúng thảm!

Đáng lẽ phải đẩy ra chứ, muốn chết sao? Đôi mắt nâu bực dọc khép hờ.

Vớ lấy cái áo rơi vãi trên sàn, lau qua loa thân thể của cả hai. Bright im lặng không hé răng nửa lời, ngoài những tiếng thở dài nhè nhẹ. Hàng mi khẽ chớp khi lớp vải lướt trên từng phần da thịt của cậu trai trẻ tuổi.

Da Win trắng, sáng đến đáng ghen tị. Biệt danh trắng Omo khi còn là Tine thật sự quá phù hợp với cậu.

Khác với mọi lần, Win không chèo kéo, chọc tức hắn mà ngoan ngoãn nằm yên trên chiếc chăn mỏng trải dưới sàn, để Bright thu dọn tàn tích.

"Không mang theo thuốc?" lục lọi tìm kiếm trong chiếc túi Win mang theo, hắn mất kiên nhẫn lên tiếng.

Ngoại trừ bao cao su, gel bôi trơn đã dùng sạch thì thứ hắn cần bây giờ lại không có.

Sau mấy phút nghỉ ngơi, tinh thần Win dần hồi phục, gò má hồng hào trở lại. Thân dưới tê mỏi, hai chân cậu khép chặt, mặc kệ Bright lần nữa kéo ra để kiểm tra. Đối mặt với cái trừng mắt đe dọa, Win đơn giản gật đầu "Mang theo nhiều, nặng!"

Bright ôm trán, bất lực thở dài. Cái thân thì to như trâu, vác gì cũng vác được. Mang thêm tuýp thuốc thì bảo nặng. Mai không cần dùng chân đi nữa nhé!

Metawin có lúc không thông minh như hắn nghĩ. Hoặc rằng cơn khát tình lấn át tâm trí, khiến cậu quên rằng thuốc bôi là thứ cậu không được phép quên. Ngoài bao và gel!

"Em cứ nghĩ làm nhẹ thôi...ai ngờ, anh như dập đầu vô thuốc kích dục. Vậy mà hồi nãy còn có người nhắc nhở sắp đi làm công đức, lo lắng tường mỏng, sợ mẹ nghe thấy...phải tiết chế các kiểu. Lúc lâm trận, em còn tưởng ngựa giống nhập anh, đâm muốn thủng nội tạng" một tay gác sau đầu, một tay sờ sờ bụng, Win chậm rãi kể tội. Vẻ mặt gợi đòn chọc Bright thẹn đến đỏ tai.

Ngồi xếp bằng trên nền đất, Bright chẳng còn mặt mũi để tranh cãi.

"Mở chân ra" nắm cổ chân cậu, muốn dang rộng hai bên nhưng Win chồng chân lên nhau khép chặt. Bright thầm nghĩ, không lẽ đau như vậy. "Nhanh lên nào, không tẩy sạch, mai đau bụng, tiêu chảy gì đó, tôi không lãnh nổi trách nhiệm đâu" cầm khăn ướt lau lên đôi chân dài miên man của Win, tròng mắt Bright khẽ tối lại. Yết hầu khó khăn di chuyển.

Win bướng bỉnh, nằm yên hưởng thụ hơi mát áp trên da thịt. Bàn tay dài vươn xuống chạm lên gương mặt điển trai lai nét phương tây. Di chuyển qua lại cái gò má cao trơn nhẵn. Môi nở nụ cười mờ nhạt "Để yên thêm chút nữa"

"Làm gì?" Bright cau mày, kéo tay Win xuống, bực dọc quay mặt đi. Trời khuya lắm rồi, thằng nhóc cứ kì kèo ngày mai không biết hai đứa còn sức dậy đi chùa nổi không.

"Giữ hạt giống lâu, biết đâu có ngày sẽ nảy mầm!" đẩy người ngồi dậy, vòng tay quanh cổ hắn, tựa mái đầu lên bả vai rộng lớn.

"Lại nói nhảm" Bright lẩm bẩm.

Câu nói đó có ý gì?

Bên trong toàn là gel bôi trơn, dịch ruột. Hạt giống nào chứ? Win chơi sướng đến ngẩn rồi sao?

Nếu hạt giống của hắn có thể lớn lên, sinh trưởng bên trong vùng đất ấy...hắn sẽ chấp nhận cậu chăng?!

Sau một hồi loay hoay, đối phó với mấy trò ve vãn, nghịch ngợm của chàng trai trẻ tuổi hơn, thành công vác cậu đặt lên giường. Thân thể lâng lâng cảm giác khoan khoái, chất cồn còn vương vấn, và cơn buồn ngủ đang dần kéo đến. Bright nghĩ mình có thể lập tức lăn ra bất kỳ góc nào mà ngủ ngay.

Nhưng nghĩ đến đống tàn tích chưa thu dọn, chăn màn, quần áo, sàn nhà...Bright lặng lẽ ngồi lên giường. Sướng một giây, mất ngủ nguyên đêm. Nước đi xuất sắc, Vachirawit!

Một cánh tay từ sau vòng quanh hông hắn "Ngủ cùng em!"

"Giường không đủ chỗ, tôi ra phòng khách....." trước khi Bright nói hết câu đã bị một lực mạnh đè ngửa xuống giường. Gương mặt Win phóng đại trước tầm nhìn, chống đỡ thân mình phía trên hắn.

"Em đến đây không phải để ngủ một mình. Anh đã hứa mỗi khi làm xong, sẽ ngủ lại với em mà" Win ương ngạnh, hai chân đè lên bắp đùi Bright.

Không tin nổi người khi nãy động tình khóc lóc, yếu ớt và chàng trai đầy lực uy hiếp bây giờ...là cùng một người.

"Anh ôm chặt em, chắc chắn đủ chỗ. Còn nếu anh cảm giác không đủ tự tin, chúng ta có thể đổi ngược lại. Em ôm anh. Được chứ?"

Khác gì nhau? Đều là cả đêm phải co quắp trên chiếc giường nhỏ này.

Cuối cùng Bright quá mệt, lười giằng co đành gượng ép chiều theo Win, chen chúc nhau cùng một chỗ. Chật chội nhưng vô cùng ấm áp. Ấm áp đến mức Bright không thể nào chợp mắt được.

Tiếng thở đều, nhịp đập trái tim, mùi hương của thân thể trong vòng tay khiến hắn bần thần. Vô thức kéo cậu gần hơn.

Cả tháng qua....chìm trong lịch làm việc dày đặc. Hắn vẫn nở nụ cười lịch thiệp, nhẹ nhàng với thế giới xung quanh. Nhịp sống hối hả khiến hắn quên đi nhiều thứ. Lẫn sự phiền phức không tên nào đó. Nửa thấy nhẹ nhõm...nửa sâu trong thâm tâm, hắn đang nhẩm tính và lặng lẽ chờ đợi.

Chờ xem bao lâu Win sẽ đến tìm hắn!

Áp môi lên vùng gáy mềm của cậu, đôi mắt nâu khẽ lay động.

Thì ra trong lòng, có chút nhớ...

.......mỏng manh như bọt biển.

Vậy thôi cũng đủ khiến hắn rối tung lên rồi!

Ngày hôm sau, chuyện Bright không ngờ nhất là bản thân vác nguyên hai cái quầng thâm mắt hệt con gấu trúc đi làm công đức. Mặt mũi phờ phạc, tái mét. Khiến những người trong chùa ban đầu nghi ngờ Bright bị thứ gì không sạch sẽ quấy phá, nhanh chóng nhét cho hắn mấy lá bùa, còn giúp hắn tụng kinh cầu an.

Bright xấu hổ cúi gầm mặt, thành kính nâng hai tay dâng hoa quả. Lòng thầm chửi chàng trai tóc nâu khốn kiếp đang rạng rỡ hướng hắn cười tủm tỉm. Thứ quấy rối hắn không phải là thằng trâu bên cạnh hay sao?

Mâm bánh đẹp kinh hồn bạt vía của Win được mọi người khen ngợi rất ngon. Dù cậu không tin nổi mẹ Bright thật sự mang cái đống đó đi cúng thật. Quá sức dũng cảm. Hại Win dở khóc dở cười, chắp tay khấn vái mà không nhịn cười nổi. Bright bên cạnh thì mặt mũi mờ mịt, u ám. Hành lễ xong liền lặng lẽ lặn ra sau chùa vắng vẻ.

Ngồi xuống chỗ bậc chân cấp, Win quay sang nhìn vị diễn viên ăn khách nào đó một tay cầm chổi quét nhà, thành khẩn ngồi dựa người lên cây cột lớn...ngủ ngon lành.

Ngọn gió mát thơ thẩn thổi qua. Vờn quanh hai chàng trai trẻ.

Khung cảnh yên bình đến mức khiến lòng người nôn nao.

Bàn tay vuốt nhẹ lên mái tóc đen khói bồng bềnh. Im lặng ngắm nhìn gương mặt tĩnh lặng chìm trong giấc ngủ. Không còn vẻ đẹp chói mắt, xa cách, hay một ngôi sao được triệu người theo dõi, mến mộ.

Ánh sáng hào quang rời xa...

Chỉ còn lại Bright Vachirawit Chivaaree!

Chân thật, gần gũi hơn bao giờ hết.

Khác xa với một Bright Vachirawit lạnh lùng, thích trêu tức, hành hạ tâm trí cậu lúc bình thường.

Thoải mái gác hai tay lên hai đầu gối, phóng tầm nhìn về phía xa xăm. Một màu xanh hi vọng, ngập tràn gió mát cùng ánh mặt trời.

Đưa một bàn tay mở rộng trước mắt, tia nắng ấm le lói qua những kẻ tay.

Thật tinh khiết, cũng thật đẹp.

Giá như khoảnh khắc này cứ đọng lại, không ai quấy rầy chúng ta thì hay biết mấy.

Sự nhẫn nại trong em đã cạn kiệt...

.....em không chịu đựng nổi việc anh mãi tự do bên ngoài. Với kẻ khác không phải em.

Em muốn mang Bright trở về bên cạnh.

Xin lỗi anh, nếu ngày nào đó em lần nữa khiến anh bị tổn thương.

Lần nữa rách đôi cánh trắng trên vai anh.

Em sẽ cố gắng nhẹ nhàng hết sức.

Được chứ?

------------end chap---------------

22.01.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro