Chap 10.5 : Jeff POV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào mấy nhóc! Chap này là đất diễn của ta nhá!

Được rồi! Sau khi chào tạm biệt Slendy thì ta đã đi vào thành phố để săn. Well, ta đã tính đến việc đi dài ngày vì cứ quay về sau mỗi lần săn cũng chán chết, phải không? Vậy nên là ta sẽ giết người, xong rồi ở lại đó luôn cho đến đêm hôm sau. Kế hoạch tốt chán mà nhể? Hè hè.

Ngày đầu tiên ra khỏi nhà, ta đã chui vào hết 3 căn nhà. Ngày đầu lúc nào cũng xung hơn mà! 3 căn gần nhau hết cả. Rồi thì ta đã dùng đạp cửa để đi vào. Chà, đã có một tên tỉnh dậy và đi ra cổng xem đấy! Nhưng khi thấy ta thì hắn hoảng hết cả lên, rồi trước khi kịp hét ta đã phi con dao vào hắn chết tươi rồi. Ta cũng chả nhớ ta đã giết mấy người nữa, sát nhân không cần chú tâm đến nạn nhân! Ta cũng đã trang trí chúng một nụ cười vĩnh cửu thật đẹp rồi! Kha kha kha!

Ta đã tàn sát thêm trong vòng vài ngày nữa, có một ngày bị bọn cớm phát hiện đấy! Nhưng ta cũng đang ở gần mấy con hẻm nhỏ mà xe hơi của chúng không vào được, thế là ta chạy vào trong đó thôi. Những tên chạy xe máy thì ta cũng xử chúng hết rồi, chúng bắn cái đếch gì mà chả trúng gì cả, có tên còn hoảng loạn nữa chứ! Cớm dạo này tệ vậy cơ à, nhàm chết được!

Mà ta cũng không ngại chém hết bọn bay đây đâu!

Đến ngày thứ... mấy nhể? Chắc khoảng một tuần từ khi ta trốn nhà đấy, giờ thì người ngợm ta dơ kinh khủng! Nếu không có gì đặc biệt thì ta sẽ quay về đêm nay, vì ta xã xong rùi!

Với tâm trạng đó ta đã chọn và chui vào một căn nhà vô cùng bình thường, mà không biết rằng sau hôm nay thì sẽ có một sự thay đổi vô cùng lớn với cuộc đời ta.

Ta đã vào và đâm chết hết bọn người trong đó. Không có lấy một tên la lên được tiếng nào, dù gì thì tờ truy nã của ta cũng đang đầy đường, gặp sát nhân trong nhà không sợ mới lạ. Nhưng đúng là chán quá! Đi săn cùng cả bọn vui hơn, vì bọn ta hay so với nhau, mới có động lực mà giết chứ! Bước ra khỏi phòng và chuẩn bị đi về, ta thấy một con nhóc. Trời khá tối nên ta không thấy rõ lắm, nhưng nó lùn, hơn cả thằng Ben. Nhìn cũng bình thường với mái tóc đen cột lên cao kiểu gì ấy thì ta quên mịa tên rồi. Nhưng hình như mắt của nó màu đỏ. Ta không nghĩ người bình thường sẽ có cặp mắt màu này. Vả lại nó còn không sợ ta nữa. Nó cầm một con dao nhỏ, hê, để tự vệ vì nghĩ có trộm à, nhưng với Jeff ta đây thì con dao đó chỉ là muỗi thôi! Mà có khi chưa đụng được vào ta nhóc đã nghẻo rồi. Nhưng ta vẫn còn thắc mắc nó đã ở đâu nãy giờ nhỉ, vì ta nhớ đã kiểm tra quanh nhà rồi cơ mà? Nhưng thây kệ, vì người chết chẳng làm được gì đâu, hê!

"Hả? Ta tưởng đã giết hết rồi chứ? Còn con nhỏ này à? Thôi go to sleep luôn đi nhá!" (Jeff)

Đọc câu slogan ngầu lòi muôn đời, ta tính sẽ giết nó ngay, nhưng khi này, nó vẫn không có vẻ gì là sợ ta cả? Nó không biết Jeff ta đây ư? Ta cứ nghĩ câu slogan của ta đã nổi tiếng lắm rồi chứ? (Tác: xin lỗi anh Jeff nghe. Con gái tui nó là người rừng ếu có tiếp xúc với bên ngoài nên nó hổng biết mặt anh đâu!)

"Ồ! Nhóc có cầm dao tính đâm anh mày à? Mà nhóc ở đâu ra thế nhỉ? Ta nhớ đã kiểm tra hết rồi mà? Nhóc còn chẳng sợ ta?" (Jeff)

Ta đã phun hết ra những điều mình nghĩ rồi nhỉ? Ta vốn là người đơn giản mà! Vậy xem nhóc con sẽ trả lời ra sao nhá!

"Sợ? Liên quan à? Lí do?" (Selena)

Ồ hố! Nhóc láo đó nhá! Ta sẽ đâm nát nhóc ra cho coi nhá! Một nụ cười quyến rũ vĩnh viễn trên khuôn mặt láo xược đó dù ta không nhìn rõ nó như một món quà tặng kèm nhá! Nói chuyện với người lớn và đặc biệt là Jeff ta đây như thế đó à? Y như thằng Ben vậy! Ta cũng bực nó lắm vậy nên ta sẽ dạy dỗ nhóc thay cho thằng đó đi nhá! Vậy đê!

"Ồ! Jeff the killer ta đây mà nhóc không biết? Giả vờ à? Nhìn mặt nhóc không giống lắm nhỉ? Mà chắc khi ta giết nhóc nhóc sẽ khác thôi!" (Jeff)

Ta sôi máu rồi đây! Ít nhất thì con nhóc này làm cho chuyến đi của ta thú vị hơn hẳn. Vậy nên ta sẽ kết thúc nhóc sớm thôi!

Ta lao vào con nhóc đó. Đây không phải tốc độ mà một con nhóc có thể né, nhưng nó đã làm được. Nó nghiêng người qua bên phải và ngồi xuống, ngáng chân ta. Ta phải công nhận, nó mạnh. Sức của Jeff ta chỉ nói là quái vật thôi, và dù có bị ngáng chân bất ngờ ta cũng không dễ gì mà mất thăng bằng, nhưng lực của con nhóc đó rất lớn. Mà ta cũng không phải dễ xơi đâu nhé! Ta lộn một vòng. Kĩ năng của ta được trui rèn từ những màn đuổi bắt ở Slender Mansion đó, nhất là với Jane, cô ta cứ phóng dao lung tung làm ta khó chịu chết được. Sau đó, ta chém một nhát vào nó. Nó mạnh thật đấy! Nãy nói rồi nhưng giờ nói lại, nó chặn được cú chém từ sức mạnh của ta với con dao nhỏ đó! Cảnh sát tinh anh chắc ăn cú đó cũng văng luôn cả khiên đi đó nha! Nó rút thêm một con dao nữa bằng tay trái và đâm vào ta, nhưng ta nhảy về phía sau. Úi chà, có vẻ nó không chỉ có một con dao nhỉ? Tốc độ cũng tốt đấy! He, nhóc thú vị thật nha! Ta đá vào đầu gối nó, ta chắc chắn chân đó sẽ phế luôn, nhưng nó làm ta bất ngờ một lần nữa. Nó không những không bị gì mà còn quăng luôn con dao bên tay trái, ta né nó nhưng cũng bị sượt qua một tí. Một vết thương nông, nhưng do một con nhóc tạo ra thì đúng là sỉ nhục cho Jeff ta mà!

"Ha! Nhóc cũng khá đấy! Nhóc là bảo vệ của nhà này hay gì? Chặn được ta là mạnh lắm đó! Có lời khen cho nhóc nhưng nhóc cũng sẽ chết hôm nay thôi!" (Jeff)

"Dừng kêu tôi là nhóc đi! Cậu cũng mạnh đó. Tên là Jeff nhỉ?" (Selena)

"Hừ! Ta là Jeff the killer vô cùng nổi tiếng đó! Nhóc ở cái xó xỉnh nào mà lại không biết ta kia chứ!" (Jeff)

"Tsk!" (Selena)

Con nhóc đó tặc lưỡi à? Có vẻ mấy đứa nhóc ghét bị gọi là nhóc nhỉ? Nhưng ta thích vậy đó!

Con nhóc đó rút ra ba con dao từ thắt lưng và ném vào ta. Cái kiểu của Jane đây á hả? Nó còn bao nhiêu con dao giấu trong thân hình nhỏ nhắn đó vậy? Ta nghi ngờ nó có phải là bảo vệ không đấy. Bảo vệ, từ trước đến nay không ai bình tĩnh như nó, cũng không ai xài dao. Hầu như chỉ có sát nhân mới xài thôi. Nó lại còn không mặc đồng phục bảo vệ. Hay những gì ta nghĩ từ đầu giờ là sai và con nhóc này cũng là một sát nhân? Kệ đi, mà đánh với nhóc này vui thật đó, dù trong cái nơi nhỏ hẹp này ta đã không thể né được và ăn một con dao vào bụng và một con qua bắp đùi. Đau nhá! Nhưng hình như con dao bên tay phải mới là chính. Nó sắc hơn và mấy con dao ghim vào người ta dù lực rất mạnh, do con nhóc kì lạ đó, nhưng dao lại cùn. Là một người xài dao ta phải biết nhá! Con dao này chỉ đáng gọt trái cây! Vậy nên mới nói, giờ ta còn đánh được là do con dao cùi mía đó đó!

"Ha! Nhóc làm ta bị thương được à? Ta đánh giá cao đấy! Nhóc tên gì ấy nhỉ?" (Jeff)

"Selena" (Selena)

Nó có vẻ bất ngờ trước việc ta còn đứng được, cộng với câu hỏi của ta. Ồ, mất tập trung kìa! Một đấm vào bụng nhá! Ăn trực tiếp vậy thì khỏi dậy luôn nha con!

"Hưm. Selena nhỉ? Đã lâu rồi ta mới đánh một trận vui như này đấy! Giờ thì... Go to sleep!" (Jeff)

Đánh với một tên sát nhân khác vui thật đấy! Nó còn làm ta bị thương được mà! Ay da, chắc phải dời ngày quay về thôi nhỉ? Ta bước đến và cúi thấp xuống để kết liễu nó luôn, thì ngay khi đâm xuống nó lăn qua và tránh được trong gang tấc. Cái gì cơ??? Nó chưa gục à? Này này! Ta đấm hết sức bình sinh đó nhá? Chắc cũng làm thương được ông Slendy đó đấy nhá? Tường cũng hỏng rồi nhá? Vậy mà nó còn trụ được? Oi oi? Ta đánh giá nó quá thấy rồi! Chết tiệt!

Nó dùng đầu gối đá vào con dao vẫn còn trên bụng ta. Tsk! Sức nó trâu như gì ấy! Mất máu cũng làm ta hơi choáng rồi, mà nó làm gì ấy nhỉ? Đứng dậy và... Au! Ta thấy hơi đau ngay gáy mà ngất xỉu. A, điểm yếu của cơ thể mà Smiley nói là đây nhỉ? Đánh với nó cung vui, nhưng Jeff ta đây mà lại die ở đây thì nhục thiệt đó! Nhưng mà nhóc cũng sớm đi với ta thôi vì Slender Mansion không để yên đâu! Gặp nhóc sau nhá!

———————————————————

Ta tỉnh dậy và thấy mình chưa chết. Hình như ta đã được băng lại, chắc bởi con nhóc tên Selena đó rồi. Ta đang ở trong một căn nhà tồi tàn mà chẳng biết có còn là nhà không, ta hình như bị xích với cái giường sắt, còn... ai kia? Sao mà kì dị giống tên tinh linh lùn Ben quá vậy?

"Yo Jeff? Không giờ ta lại gặp ngươi tại đây đó! Ngươi đánh nhau thua một cô gái nhỏ hả? Nhục chưa!" (Ben)

Cái giọng xấc xược ngu ngốc này ngoài tên Ben thì ai vào đây! Bực vãi!!! Mà nó cũng ở đây và biết con nhỏ đó, không lẽ...

"Ê tên kia! Ngươi không quay về có phải vì bị kẹt ở đây không vậy?" (Jeff)

"I...im ngay! Ngươi cũng vậy còn gì!" (Ben)

"Há há há! Ngươi bị kẹt ở đây rồi hả? Mà con nhỏ Selena đó sống trong cái nơi cũ rích này ớ hả?" (Jeff)

"Ờ! Slender Mansion tốt hơn nhiều." (Ben)

"Xin lỗi vì nhà tôi cũ rích nhá! Nhưng ở chùa thì im đi!" (Selena)

"Vậy ngươi bắt bọn ta để làm gì?" (Jeff)

"Vì các cậu là đồng nghiệp? Và có vẻ thú vị nữa." (Selena)

Con nhóc đó nghiêng đầu mà nói vậy đó. Oi oi? Sát nhân mà làm mấy động tác dễ thương đó được hả? Nhưng mà nhá, con nhóc này, tuyệt đó! Đơn giản và ta thích nó! Ta nghĩ giật phăng cái giường và lấy lại tự do không khó đâu, nhưng tên Ben đó đang ngồi chơi game mà chẳng mảy may quan tâm đến việc trốn thì ta nghĩ ở lại đây mấy ngày cũng không tồi, thay đổi không khí tí mà nhỉ?

Vậy đó là lí do mà ta ở lại đây, một nơi kì lạ và sẽ mang đến rất rất nhiều những thứ mới và thú vị cho mọi người đó ha!

Mà thôi, mấy nhóc đọc đủ chưa? Ta mệt rồi! Đi ngủ đây! Còn nếu muốn đọc nữa á? Ta cho go to sleep với ta bây giờ luôn nhá? Vậy thôi nhóc chắc hổng muốn đâu ha! Bye bye hen!

————————————————————————

Làm cái Jeff POV này hơi bị khó luôn đó nha! Đổi cách xưng hô này, đổi cách suy nghĩ này, vì Ben nói chuyện giống với Selena nên đỡ cực hơn Jeff nhiều! Mà mình tính đang tuần trước rồi, nhưng wattpad bị gì ấy! Không vô được luôn! Không biết có bạn nào bị giống mình không? Nhưng mà không có chap mới là do wattpad hông phải do boé nha >.<

Mình cảm ơn đã ủng hô và hoan nghênh góp ý nhá!

Thank you







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro